Băng Hỏa Ma Trù
Chương 452
Niệm Băng gật gật đầu, Hi Giới nói rất đúng, cho dù mình có thực lực chống lại hắn, nhưng nếu đối phương cố ý tránh né, thì muốn ngăn lại hắn quả thật rất khó:
- Chủ Thần Đại nhân muốn nói gì cứ nói thẳng ra. Có lẽ, đề nghị của ngài sẽ khiến chúng ta hứng thú
Hi Giới dừng lời Niệm Băng lại:
- Ta muốn nói rất đơn giản, thắng bại của cuộc chiến này bây giờ không ai có thể đoán trước. Nhưng chúng ta có thể đem chiến tranh nhỏ lại. Đề nghị của ta rất đơn giản, hai bên đều phái ra vài cao thủ mạnh nhất của mình, đem kết quả chiến tranh sẽ được phân định bằng cuộc chiến của mấy người này. Bất kể là bên nào giành được thắng lợi, thì phía thất bại phải không điều kiện tự hủy diệt mình
Niệm Băng trong lòng vừa động, nhất thời hiểu được ý của Hi Giới, liền cười lạnh một tiếng, nói:
- Chủ Thần Đại nhân, ngài đang nói đùa sao? Trước không nói đến thực lực của cường giả hai phía chúng ta, chỉ riêng danh dự của các ngươi cũng khiến ta lo lắng. Cho dù chúng ta đánh bại được cao thủ của các ngươi thì sao? Đám Thần Nhân thuộc hạ của ngươi sẽ tự vẫn tập thể sao? Huống hồ, kết quả cuối cùng của cuộc chiến tranh này mặc dù khó có thể đoán trước. Nhưng ta nghĩ Hi Giới Đại nhân cũng hiểu được, kẻ có cơ hội nhiều hơn là chúng ta, đề nghị như thế của ngài quá nực cười
Hi Giới lạnh lùng nhìn Niệm Băng, nói:
- Ngươi không tin ta nói sao? Ta nói rồi, điều này là đối với cả hai bên ta và ngươi mà nói đều là chuyện tốt. Nếu các ngươi giành được thắng lợi, có thể chỉ phải trả cái giá nhỏ nhất đổi lấy tất cả tính mạng của Thần Nhân. Mà chúng ta thắng, vậy, Ngưỡng Quang Đại lục từ nay về sau đã sắp là vật trong túi của chúng ta. Lấy tổn thất nhỏ nhất để quyết định thắng bại của chiến tranh, đối với các ngươi mà nói cũng không có gì không tốt, chẳng lẽ ngươi muốn toàn bộ quân đội của các ngươi chôn xác ở đây? Còn về danh dự của chúng ta, thì ta tự nhiên có biện pháp chứng minh cho ngươi. Thần Chi đại lục chúng ta có ba vị Chân Thần Đại nhân, bọn họ từng dạy cho ta một chú ngữ, tên là Thần Chi nguyền rủa (lời nguyền rủa của thần). Khi dùng chú ngữ này lập lời thề, thì không thể nào thay đổi được, chú ngữ ở trong tinh hoa khí của trời đất, lúc nào cũng có thể phát động. Thần Chi nguyền rủa sẽ dựa vào lời thề của hai bên mà di chuyển. Nếu cuối cùng mà chúng ta thua, thì không cần tự sát, Thần Chi nguyền rủa cũng sẽ lấy đi tính mạng của tất cả Thần Nhân
Nghe Hi Giới nói như thế, Niệm Băng chấn động trong lòng, Thần Chi nguyền rủa hắn cũng biết, chú ngữ này quả thật có tồn tại. Lúc trước Tạp Áo và Thiên Hương từng cẩn thận giảng giải cho hắn biết sự huyền bí của chú ngữ này. Nguyền rủa siêu cấp này có thể nói đã đạt đến tiêu chuẩn của Ma pháp cấp 16, sau khi thi triển chú ngữ thì bán kính đạt đến mấy trăm dặm, ngoại trừ bốn vị Chân Thần ra thì không ai có thể thoát khỏi nguyền rủa này. Đồng thời điều kiện để sử dụng Nguyền rủa này cũng rất ngặt nghèo, phải lấy máu của một có thực lực cường đại dâng tế, hơn nữa phải có phương pháp đặc thù mới có thể thành công. Hi Giới mặc dù thực lực cũng đủ mạnh, nhưng hắn không phải Ma Pháp sư, lại không mạnh đến mức như Chân Thần, muốn thi triển chú ngữ này xem ra không có khả năng.
Niệm Băng hơi nghi hoặc nói:
- Hi Giới Đại nhân, ngài tự hỏi mình có thể thi triển chú ngữ này sao?
Hi Giới lạnh nhạt nói:
- Sao lại không thể? Rất lâu trước kia, ta được mấy vị Chân Thần đại nhân giúp đỡ hoàn thành chú ngữ này, phong ấn ở trong khối Huyết Trớ Thần Thạch
Một quầng sáng màu hồng nhạt phát sáng trước mặt Hi Giới, đó là một viên bảo thạch màu đỏ sậm. Bảo thạch rất trong suốt, mặc dù không phát ra Ma pháp nguyên tố, cũng không có hàn quang lóe ra, nhưng nó vừa mới xuất hiện, Niệm Băng đã ngay lập tức cảm giác Tinh thần lực và Ma pháp lực trong nháy mắt bị kiềm hãm, áp lực cường đại khiến cho tất cả Ma pháp nguyên tố bị hoảng sợ.
Hi Giới nói tiếp:
- Đương nhiên, ta chuẩn bị Thần Chi nguyền rủa này vốn là vì ngừa một ít tên nô lệ quan trọng của Ngưỡng Quang Đại lục. Ta ép bọn hắn phát ra lời thề thuần phục với ta qua Thần Chi nguyền rủa, thì sẽ mãi mãi là nô lệ của ta, cho dù là con cháu của bọn hắn, đều sẽ bị lời nguyền rủa này truyền xuống. Nhưng, bây giờ ta chỉ có thể lấy nó ra dùng ở đây, ta không sợ nói cho ngươi biết mục đích của ta, ta đúng là muốn đạt được thắng lợi cuối cùng với cái giá nhỏ nhất. Nhưng thắng lợi rốt cuộc có thuộc về chúng ta hay không, bây giờ ta cũng không biết. Thần Chi nguyền rủa hiện tại chỉ là một cái vật dẫn đủ mạnh mà thôi, có nó, thì có thể chứng minh thành ý của ta, trước mặt Thần Chi nguyền rủa, thì không cần danh dự.
Niệm Băng nói:
- Theo Hi Giới Đại nhân nghĩ, làm thế nào để quyết định cuộc chiến cường giả trong lời thề đưa ra?
Hi Giới sớm đã nghĩ ra điều mình muốn, lạnh lùng nói:
- Rất đơn giản, hai bên chúng ta tuyển ra năm người, năm trận thắng ba, thì bên thua sẽ bị Thần Chi nguyền rủa hủy diệt
Niệm Băng cười cười:
- Hi Giới Đại nhân tính thật quá tốt. Phía Đại nhân có bốn gã cơ thể, năm trận thắng ba, chúng ta có cơ hội sao?
Hi Giới lạnh lùng cười:
- Cái này dường như không phải lời một cường giả nên nói, chẳng lẽ ngươi không có lòng tin vào mình sao?
Niệm Băng lắc lắc đầu nói:
- Cái này không phải là vấn đề tự tin, khi bên phía chúng ta có lợi thế nhật định, ta việc gì phải mạo hiểm tiến hành đối quyết năm trận thắng ba với các ngươi? Không bằng như thế này, Hi Giới Đại nhân, sẽ do hai chúng ta quyết định thắng bại cuộc chiến này đi. Dưới sự chứng kiến của Thần Chi nguyền rủa, không chết không thôi
Ánh mắt Niệm Băng rất kiên định, thản nhiên chăm chú nhìn vào mắt Hi Giới.
Lúc này lại đến lượt Hi Giới kinh ngạc:
- Ngươi nói muốn một đấu một với ta?
Hắn có chút không dám tin tưởng vào tai mình, khí tức trên người trẻ tuổi này mặc dù cường đại, nhưng có vẻ như còn chưa đủ để chống lại mình. Hắn có điểm không hiểu, Niệm Băng vì sao lại chọn như vậy.
Niệm Băng dùng giọng kiên định nói:
- Không sai, là ta và ngươi một đấu một. Đương nhiên, có điều ta muốn nhắc nhở ngài, ta có vũ khí và tọa kỵ của mình, đây có thể tính là thực lực của bản thân ta
Mặt Hi Giới mặc dù không có biến hóa gì, nhưng trong lòng không ngừng tính toàn, hắn biết, Niệm Băng đã có dũng khí đưa ra như thế thì tự nhiên có điểm nắm chắc. Ở tình huống thế này, hắn rất cẩn thận. Dù sao, trận chiến này đối với Thần Nhân mà nói quá quan trọng, Hi Giới cũng phải trải qua suy nghĩ rất nhiều mới có quyết định như vậy. Mặc dù hắn không tuyệt đối chắc chắn thắng được tất cả cường giả đối phương, nhưng chỉ có thể như thế mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất, bên mình chắc chắn nhất.
Suy nghĩ thật nhanh, Hi Giới nghĩ đến biểu hiện của Niệm Băng trong trận đấu lúc trước, lúc ấy hắn cũng không để ý quá nhiều đến Niệm Băng. Trong mắt hắn, thì lực chiến đấu mạnh nhất của Niệm Băng chính là công kích Tinh thần lực, cùng với một ít Ma pháp phụ trợ. Lúc này nghe hắn nói đến Vũ khí và Tọa kỵ, mới nhớ đến Ma Pháp sư trước mặt chính là một gã Long Ma Pháp sư. Mà hắn dường như còn có thực lực sử dụng siêu Thần khí. Tính tổng lại, thì thực lực tổng hợp của hắn có lẽ không dưới mình. Nhưng mà bây giờ Hi Giới còn lựa chọn nào khác sao? Năm trận thắng ba, hắn không chắc chắn, mấy tên Chủ Thần thủ hạ của mình mặc dù thực lực không kém, nhưng bây giờ Phách Thần Cuồng Quân thương nặng chưa lành, mà Ngân Thần Sắc lại quá giảo hoạt, từ khi mất đi năng lực đàn ông, thì sĩ khí cực thấp, đối phương cũng có vài tên cao thủ cấp 14 nên thắng thua rất khó đoán. Mà Tham Tác Chi thần mặc dù có điểm chắc thắng, nhưng cùng với mình thì cũng chỉ có hai cơ hội thắng. Nếu tên Ma Pháp sư trẻ tuổi cường đại này lựa chọn mình làm đối thủ, thì cho dù là năm trận thắng ba cũng rất khó có thể thắng lợi. Vậy thì sao không đem trận quyết đấu nắm trong tay mình mà thôi. Mình đường đường là vua các Chủ Thần, chẳng lẽ còn sợ một tên thanh niên sao? Nghĩ đến đây, lòng kiêu hãnh dâng lên trong lòng Hi Giới, gật gật đầu nói:
- Được, vậy sẽ do hai người chúng ta quyết định thắng bại của trận chiến này
- Niệm Băng
Phượng Nữ và Lam Thần lên tiếng nhắc nhở, sự cường đại của Hi Giới các nàng đã tận mắt nhìn thấy, sao lại tình nguyện để Niệm Băng đi mạo hiểm chứ?
Niệm Băng mỉm cười nói:
- Không sao, đây có lẽ là biện pháp tốt nhất, nếu ta có thể giành được thắng lợi, vậy Đại quân chúng ta sẽ không bị tổn thất lớn, không phải sao? Hi Giới Đại nhân, xin ngài chờ một lát, chúng ta trở về thương lượng một chút, ta nghĩ, ngài cũng nên bắt đầu chuẩn bị Thần Chi nguyền rủa một chút đi
Hi Giới gật gật đầu, đưa mắt nhìn ba người Niệm Băng quay lại, rồi hắn cũng bay trở lại đám Thần Nhân. Máu để dẫn động Thần Chi nguyền rủa hắn đã sớm nghĩ đến dùng ai là thích hợp nhất rồi.
Trở lại Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục, Phượng Nữ vội la lên:
- Niệm Băng, huynh sao lại có thể đáp ứng hắn? Chẳng lẽ huynh chưa thấy qua thực lực của Hi Giới sao? Hắn chính là siêu cấp cao thủ cấp 15
Ánh mắt đám Lạc Nhu đều tập trung trên người Niệm Băng. Bởi vì khoảng cách quá xa, bọn họ đều không nghe được cuộc nói chuyện giữa Niệm Băng và Hi Giới.
Niệm Băng nhìn Phượng Nữ, mỉm cười nói:
- Sao, không tin tưởng vào chồng nàng sao? Hi Giới mặc dù là cao thủ cấp 15, nhưng chồng nàng cũng là cấp 14, hơn nữa còn có Hắc Vũ Hoàng Tiến bối cấp 14 cùng với sáu vị Đao Hồn và Áo Tư Tạp, tổng thực lực của ta chưa chắc đã yếu hơn Hi Giới. Thần Chi nguyền rủa là một lời nguyền rủa rất bá đạo, nếu ta có thể thắng được Hi Giới, thì cái giá mà cuộc chiến này phải trả sẽ giảm đi rất nhiều. Hi Giới nói rất đúng, nếu hắn không để ý tất cả mà tàn sát, thì cho dù là ta cũng không thể ngăn cản. Khi đó, người chúng ta bị giết sẽ rất rất nhiều
Không đợi đám người Lạc Nhu hỏi, Niệm Băng đã cẩn thận nói ra điều kiện của Hi Giới. Nghe xong lời Niệm Băng nói, lãnh đạo của bốn nước đều rơi vào trầm tư.
Dung Thân Vương nhìn qua thì thấy già hơn trước khi chiến tranh bắt đầu mấy phần, lão cũng giống như Tra Cực, trong cơ thể không có năng lượng nào có thể dễ dàng thay đổi thể chất. Với tu vi Ma pháp và lực kháng tự nhiên với bên ngoài của Dung Thân Vương, thì dù Niệm Băng dùng hết toàn lực, cũng chỉ khiến thân thể và ma lực của lão từ từ khôi phục mà thôi:
- Niệm Băng, quyết định này của ngươi có phải rất là lớn mật không. Ngươi phải biết rằng, điều này quan hệ đến tính mạng của hơn mười vạn người. Nếu ngươi đánh một trận với Hi Giới, thì sẽ giống như một ván bài, mà ván bài của ngươi, đúng là tương lai của mười vạn Đại quân cùng với tất cả cường giả loài người, thậm chí cả Ngưỡng Quang Đại lục
Niệm Băng hiểu được ý của Dung Thân Vương, mỉm cười nói:
- Gia gia, ngài nên biết, con cũng không phải là người quá kiêu ngạo, quả thật con không chắc chắn tuyệt đối thắng được Hi Giới. Nhưng Thần Chi nguyền rủa của hắn thật sự có tác dụng đó sao? Thần Chi nguyền rủa, đúng là thứ mà không một cao thủ nào dưới cấp 16 có thể ngăn cản, lời nguyền rủa một khi sinh ra, thì sẽ phát huy uy lực khi lời thề chấm dứt. Nhưng Hi Giới lại rất tin tưởng vào lời nguyền rủa này. Thần Chi nguyền rủa là năng lực đặc biệt của Trật Tự Chi Thần, Thời gian Chi thần và Hủy Diệt Chi Thần, mà ở phía đối lập với ba vị Chủ Thần này chính là Sinh Mệnh Chi Thần và Tử Vong Chi Thần cũng có phương pháp đối phó. Ta nghĩ, Hi Giới cũng không biết quan hệ giữa ta và hai vị Chân Thần. Hắn có Thần Chi nguyền rủa, chẳng lẽ ta không có biện pháp triệt tiêu sao? Quả thật, lấy mười vạn tính mạng và tương lai của Ngưỡng Quang Đại lục ra đặt cược, cái giá thật quá lớn. Nhưng nếu trận đấu này chúng ta không phải trả giá gì? Vậy có đáng giá không?
Dung Thân Vương ngẩn người nói:
- Ngươi nói, ngươi có phương pháp triệt tiêu Thần Chi nguyền rủa? Nhưng mà, Hi Giới là vua của Thần Nhân, hắn dễ bị ngươi lừa gạt vậy sao?
Niệm Băng lạnh nhạt nói:
- Hắn mặc dù là vua của Thần Nhân, nhưng hắn rất tự tin vào mình, rất tự tin vào Thần Chi nguyền rủa. Con chính là lợi dụng vào điểm này, thời gian bây giờ cũng không còn nhiều lắm, con không kịp giải thích nhiều cho mọi người. Trận chiến giữa con và Hi Giới, khẳng định không thể một lát là có thể hoàn thành. Cùng lúc chúng ta quyết chiến, mọi người hãy bắt đầu bố trí. Nếu con thắng, thì tất cả các vấn đề đều được giải quyết, bị tác dụng của Thần Chi nguyền rủa, đám Thần Nhân này sẽ vĩnh viễn biến mất. Nhưng nếu con thua, mọi người phải lập tức phát động, con tin rằng, cho dù con và Hi Giới có điểm chênh lệch, nhưng chênh lệch này rất nhỏ. Hắn cho dù có thể thắng con, thì bản thân chắc chắn cũng phải trả cái giá rất đắt. Đúng lúc đó, chỉ cần mọi người toàn lực, thì có thể giết chết hắn. Ba gã Chủ Thần còn lại của đám Thần Nhân có thực lực không bằng chúng ta. Khả năng của bọn chúng chỉ nhờ vào sự mạnh mẽ của Hi Giới mà thôi. Con và Hi Giới quyết chiến, tương đương với hai gã cao thủ cấp 14, sáu cao thủ cấp 13 và một Cự Long vây công. Chỉ cần mọi người chuẩn bị sẵn sàng, cùng lúc khi con thấp bại, thì phải khiến đám Thần Nhân bị trọng thương. Như vậy, thắng lợi của cuộc chiến tranh này sẽ thuộc về chúng ta, bời vì đối phương đã nghĩ đến việc Thần Chi nguyền rủa sẽ phát huy tác dụng đối với chúng ta. Nên bọn họ sẽ mất cảnh giác, chỉ cần một kích qua đi, con tin rằng, thắng lợi là điều không phải lo lắng
Niệm Băng tự nhiên sẽ không lo lắng đã đáp ứng Hi Giới. Lúc trước Tạp Áo nhắc Thần Chi nguyền rủa với hắn, từng cố ý dạy cho hắn một phương pháp đối phó lời Nguyền rủa này. Vì sợ Niệm Băng gặp phải một trong ba vị Chân Thần rồi trúng phải lời Nguyền rủa này, thì sẽ bị như lời Hi Giới là trở thành nô lệ một cách không hay biết.
Lúc trước ba vị Chân Thần giúp đám Thần Nhân trở nên cường đại, thực ra chính là dùng Thần Chi nguyền rủa. Nếu không phải do uy hiếp quá lớn từ phía Tạp Áo và Thiên Hương, thì có lẽ ba gã Chân Thần đã sớm lợi dùng Thần Chi nguyền rủa mà khống chế thế giới này rồi.
Đúng vì lần này không phải trả giá gì để đặt cược, nên Niệm Băng đã suy nghĩ cẩn thận rồi đáp ứng Hi Giới. Hi Giới rất tự tin, thì Niệm Băng cũng rất tự tin vào mình. Nhiều năm tu luyện như vậy, hắn sẽ dùng trận quyết chiến này kiểm tra thực lực tổng thể của mình. Từ khi có được bảy vị Đao Hồn và năng lực công kích Tinh thần lực, thì hắn chưa bao giờ dùng toàn bộ thực lực đối phó một người. Vì vậy, ngay cả Niệm Băng cũng không biết thực lực tổng hợp của mình rốt cuộc đạt đến trình độ gì.
Nghe Niệm Băng giải thích, lãnh đạo của bốn nước không hề có ý kiến gì với quyết định của hắn. Thắng là tốt nhất, mà cho dù thất bại cũng có nhiều cơ hội đánh bạo đối phương. Trong mắt bọn họ, Hi Giới chính là đưa mình vào ngõ cụt. Ở đây, không ai nghĩ Niệm Băng hèn hạ. Bất kể là Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục hay là Di Thất Đại Lục trước kia, đều có cừu hận với đám Thần Nhân, có thể nói là thù hận dân tộc. Chỉ có thể hủy diệt hoàn toàn đối phương mới đạt được thắng lợi chính thức. Ở tình huống thế này, cho dù hèn hạ hơn nữa cũng có sao? Nhất Tướng công thành Vạn cốt khô, thắng lợi cuối cùng mới là quan trọng nhất. Nhưng mà, vẫn có một ít cao tầng của bốn nước vẫn còn hơi lo lắng. Bọn họ không lo gì khác mà là lo cho an nguy của Niệm Băng. Bọn họ đều rất tự tin vào Niệm Băng, hoàn toàn tin rằng dù Hi Giới có thắng hắn, thì bản thân cũng bị thương nặng. Nhưng mà, cũng có một vấn đề xảy ra, khi đó Hi Giới là kẻ thắng mà còn bị thương nặng, thì Niệm Băng là kẻ thua thì sao?
Niệm Băng cảm nhận được nghi vấn trong mắt mọi người, nâng tay đặt lên ngực mình, nói:
- Tin ta đi, ta chỉ có thể nói cho mọi người, cho dù đối phương là Chủ Thần vương. Nhưng mà hắn muốn giết ta, còn khó hơn thắng ta gấp mấy trăm lần. Trên chiến trường, không thể có một chút vướng bận nào. Chờ tin tốt của ta đi, ta sẽ dùng toàn lực để giành lấy thắng lợi.
Nói xong những lời này, Niệm Băng đi đến bên cạnh, nhỏ giọng nói vài câu với Lạc Nhu, ánh mắt phức tạp nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Niệm Băng mỉm cười, nói với mọi người xung quanh:
- Mọi ngườiphải luôn chuẩn bị ứng chiến sẵn sàng.
Không cần nói thêm gì nữa, Hắn biết Lạc Nhu nhất định sẽ an bài ổn thỏa mọi việc. Bao phủ trong Thất thải quang mang, Niệm Băng nhẹ nhàng bay lên, một lần nữa trở lại bầu trời rộng lớn.
Hi Giới cũng đã trở lại không trung, cùng hắn tiến vào không trung còn có một gã Thần Nhân, là Phách Thần Cuồng Quân từng chỉ kém một mình Hi Giới trong đám Chủ Thần.
Niệm Băng liếc nhìn Phách Thần Cuồng Quân, ánh mắt của Cuồng Quân mặc dù tràn ngập thù hận, nhưng có chút đờ đãn, ánh mắt không đủ linh hoạt. Hơn nữa vẻ mặt lại tái nhợt, hiển nhiên là chưa khôi phục khi trúng đòn của mình lần trước. Tuy nhiên, Niệm Băng cũng bội phục với cố gắng của vị Phách Thần này. Mình không tiếc hy sinh tính mạng, đem tất cả Tinh thần lực ra công kích mà vẫn còn không chết. Thực lực của vị Chủ Thần này thật là đáng khen ngợi,đáng tiếc, hôm nay hắn chỉ có thể là một kẻ hy sinh mà thôi.
Cuồng Quân đương nhiên không biết vận mệnh của mình, nếu không hắn đã không cùng Hi Giới tiến vào không trung. Ánh mắt Hi Giới rất bình tĩnh, không có máu của một gã Chủ Thần, sao có thể phát động Thần Chi nguyền rủa? Năng lượng trong huyết trớ Thần thạch đã được ba vị Chân Thần đưa vào đủ, nhưng do hắn phát động một Ma pháp cấp 16, nếu không có Huyết dẫn thì chỉ việc cắn trả của pháp thuật đã đủ để lấy mạng hắn rồi, càng không phải nói đến việc phải giữ lại thực lực quyết đấu sinh tử với Niệm Băng. Cho nên hắn lựa chọn Cuồng Quân là người yếu nhất trong đám Chủ Thần hiện nay.
- Ngươi đã bàn bạc xong?
Hi Giới nhìn Niệm Băng.
Nhưng lúc này Niệm Băng đang nhìn Phách Thần Cuồng Quân, trong đám Thần Nhân quả thật không tồn tại tình cảm, bất luận là tình thân hay là tình bạn đều không có. Lúc này, hắn không khỏi cảm giác thương cho Phách Thần Cuồng Quân, Hắn đương nhiên sẽ không nghĩ đến việc Hi Giới mang Phách Thần Cuồng Quân lên dể đánh lén mình. Đúng như lời Hi Giới nói, cao thủ ở cấp bọn họ, nếu muốn chạy trốn, thì cho dù là cao thủ cùng cấp cũng khó có thể ngăn cản, hơn nữa như vậy đám Thần Nhân cũng không có chỗ tốt gì.
- Đùng vậy, ta đã chuẩn bị xong, Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục chúng ta đã đồng ý đem cuộc chiến cuối cùng này biến thành trận quyết chiến giữa hai chúng ta. Giống như ngươi tự tin vào mình, bằng hữu của ta cũng rất tin tưởng vào ta
Hi Giới lạnh nhạt nhìn Phách Thần Cuồng Quân, nói:
- Tốt lắm, chúng ta bắt đầu thôi
Phách Thần Cuồng Quân còn chưa hiểu hàm nghĩa trong câu chuyện đơn giản của bọn họ là gì, thì tiếng ngâm xướng của Hi Giới đã vang lên. Nghe một gã cao thủ cấp 15 ngâm chú ngữ đúng là một chuyện rất kỳ quái. Ngâm xướng của hắn không có đặc điểm như Ma Pháp sư. Ma Pháp sư mà ngâm xướng chú ngữ thì cần phải dùng tiết tấu và ngữ điệu đặc thù, chỉ có thể như thế mới có thể khiến Ma pháp nguyên tố hưởng ứng, nhưng ngữ điệu của Hi Giới lại chẳng có chút biến hóa gì, không hề dừng lại chút nào, rất nhanh đã hoàn thành chú ngữ.
- Thần lực vô tận hóa thành tiếng thở dài vô tận, xin mời tinh linh gió quanh quẩn bên ta, tạo thành lá chắn hỗn độn; Tinh linh nước hóa thành ba động mềm mại, ngưng đọng theo năm tháng. tinh linh đất hãy buông tha sự thù ghét lẫn nhau, giải trừ trói buộc tâm hồn; tinh linh lửa xin ngưng tụ thành Hồng Liên, tạo thành mạng lưới không gian; xin tứ đại nguyên tố hợp cùng trái tim ta, ký kết vĩnh hằng, bắt đầu từ hư vô và kết thúc ở hỗn độn. Xin dừng lại tất cả ba động, lấy tiếng thở dài của thần làm nguồn của lời nguyền rủa, máu tinh khiết thành vật dẫn của lời nguyền, ký kết minh ước Mâu Chi nguyền rủa
Cùng lúc khi Chú ngữ hoàn thành, bốn màu hào quang đồng thời xuất hiện xung quanh Hi Giới, màu xanh, màu lam, màu vàng và màu đỏ ngưng kết thành một bông hoa sen thánh khiết, vầng hào quang không quá chói mắt, nhưng Huyết Trớ Thần Thạch vừa xuất hiện, thì màn hào quang liền lập tức chui vào trong nó.
Hào quang màu vàng phát sáng xung quanh thân thể Hi Giới, Phách Thần Cuồng Quân hoảng sợ phát hiện, cơ thể mình đột nhiên bất động, cái này rõ ràng là do lực lượng của Hi Giới. Sống chết ở ngay trước mặt, hắn trở nên hoàn toàn tỉnh táo, nhưng hắn tỉnh lại đã chậm một bước, dưới ánh mắt tràn ngập oán hận và không cam lòng, hắn thấy bàn tay của Hi Giới chụp lên đỉnh đầu mình. Thân thể cao lớn của Phách Thần Cuồng Quân trong nháy mắt bị một đoàn Huyết Quang bao trùm, ánh Kim sắc từ trong máu bắn ra, đây chính là điều mà Hi Giới cần. không chỉ là máu của hắn, đồng thời cũng cần cả năng lượng khổng lồ tu luyện vạn năm của hắn.
Huyết Trớ Thần Thạch xuất hiện, huyết quang mà Phách Thần Cuồng Quân hình thành bị hắn hấp thu trong nháy mắt, màn Huyết quang che kín khối Thần Thạch, Hi Giới lạnh lùng phát ra lời thế trước mặt Thần Chi nguyền rủa:
- Ta, Hi Giới vua của Thần Nhân thề trước mặt Thần Chi nguyền rủa. Nếu ta thất bại trong cuộc chiến với đại biểu của Ngưỡng Quang Đại lục, thì sẽ phải trả giá bằng tính mạng của toàn bộ bộ tộc Thần Nhân
Thấy Hi Giới đang nhìn về phía mình, Niệm Băng không hề do dự, nói tiếp:
- Ta, Băng Hỏa Ma trù Niệm Băng, trước mặt Thần Chi nguyền rủa xin thề, nếu ta thất bại trong trận chiến với Hi Giới, thì sẽ phải trả giá bằng toàn bộ tính mạng của Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục
Hi Giới gật gật đầu với Niệm Băng, cao giọng nói:
- Thần Chi nguyền rủa. Xin chứng nhận cho lời thề của chúng ta, dùng Huyết sắc quang hoa của ngươi để làm trọng tài công bằng nhất
Lời hắn vừa dứt, huyết quang mà Thần thạch phát ra chợt thu lại. Đột nhiên, Thần Thạch phát ra tiếng vỡ vụn, một đạo ánh sáng đỏ to như ngón tay phóng lên cao, trong nháy mắt đã không thấy đâu cả.
Huyết Quang bay vào không trung không thấy đâu nữa, không khí dường như trở nên âm trầm hơn, hai đoàn khí như ẩn như hiện trong đám mây, Ma pháp nguyên tố trong không khí như đều bao phủ thêm một vầng Huyết sắc, năng lượng nặng nề đó khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Hi Giới nhìn Niệm Băng, Niệm Băng cũng đang nhìn hắn, phân biệt là người mạnh nhất của hai bên, hắn không cần nói gì. Chỉ cần dùng hành động để thể hiện là đủ. Trên người Hi Giới trong nháy mắt bộc phát ra vầng Kim quang mãnh liệt. Niệm Băng có thể thấy ở tay, chân trái và ngực của đối phương phát ra ba điềm sáng màu vàng. Thân thể Hi Giới đều bị màn Hào quang màu vàng bao phủ, khí tức cường đại không tản mát ra, mà còn thu vào trong cơ thể, không hề áp bách, nhưng mang đến cảm giác khủng bố.
Niệm Băng cũng không thua kém, Thất thải quang mang cũng phát ra, lấy Hắc Vũ Hoàng cầm đầu bảy vị Đao Hồn, điểm sáng màu xám ngưng kết ở bên dưới thân hắn. Trong tiếng rồng gâm, thân hình Tiểu Long Vương Áo Tư Tạp ngạo nghễ xuất hiện nâng Niệm Băng lên, lân phiến màu xanh trên người sáng bóng, một dòng khí lưu màu xám vàng từ từ bay ra.
Nhờ linh hồn tương thông, nên Niệm Băng thông qua ý niệm trao đổi với Áo Tư Tạp, một người một rồng trong nháy mắt có thể trao đổi với nhau. Nói một cách nào đó, bây giờ có thể xem như quang ảnh thân thể của Áo Tư Tạp do Niệm Băng khống chế. Thân thể Niệm Băng đột nhiên lóe lên. Áo Tư Tạp nhất thời bay lên, mà bảy vị Đao Hồn trên người, thì đều lóe lên ánh sang khác nhau trong nháy mắt xếp thành một nhóm, đồng thời gian bảy thanh Thần Đao lên. Thiên Nhãn lĩnh vực giống như một màn hào quang từ trên trời giáng xuống, bao trùm Hi Giới và bảy vị Đao Hồn.
Chỉ có lúc trực diện giao chiến mới có thể cảm nhận sự cường đại của Vua Thần Nhân Hi Giới. Xung quanh thân thể Hi Giới tản mát ra màn kim quang mãnh liệt, ngay cả Thiên Nhãn lĩnh vực cũng không thể nào làm nó yếu đi.
Thanh trường đao màu vàng xuất hiện trong tay Hi Giới, thân hình như ảo ảnh bay lên, hai tay nắm đao, chém Vào trong không trung. Một đao này khiến cho hai bên đang quan sát ở dưới ngạc nhiên, vì đao này của Hi Giới lại chém vào bầu trời, mà không phải bảy vị Đao Hồn.
Cảm giác hư ảo đồng thời xuất hiện trên người bảy vị Đao Hồn, mang theo bảy màn hào quang hoàn toàn khác nhau, sau lưng mỗi vị Đao Hồn đều bám theo một chuỗi tàn ảnh rất dài. Xung quanh thân thể Hi Giới nhất thời bị bảy tàn ảnh này bao trùm. Mà giữa không trung, theo tiếng Rồng ngâm, Niệm Băng và Áo Tư Tạp hiện ra, nơi bọn họ xuất hiện chính là nơi đón nhận một đao đó của Hi Giới.
Không phải người trong cuộc, rất khó để hiểu được tình hình bây giờ, vì cái gì Niệm Băng lại tự mình đến đón Đao mang? Chỉ có Niệm Băng mới hiểu được, hắn không ngờ rằng cảm giác của Hi Giới lại nhạy cảm đến thế, chuẩn xác nắm bắt được vị trí của mình và Áo Tư Tạp dựa vào không gian Ma pháp, dùng năng lực Thuấn di tạm thời tàng hình. Một đao của hắn thoạt nhìn chỉ là Đao mang, nhưng lúc ánh đao chém tới, thì khí phách của thanh đao hoàn toàn tập trung vào thân thể Niệm Băng. Vì vậy, lúc này Niệm Băng chỉ còn cách đón đỡ mà thôi.
Một tia chớp màu xám vàng từ trong miệng Áo Tư Tạp phun ra, nhằm trúng mục tiêu là ánh đao màu vàng ở bên trên. Trên bầu trời nhất thời vang lên tiếng ầm ầm như tiếng sấm, kim quang ngập trời, ánh đao màu vàng nhất thời yếu đi rất nhiều, nhưng mà thổ tức của Áo Tư Tạp không thể nào ngăn cản công kích tiếp theo của nó.
Một tầng hào quang xám vàng từ trên người Áo Tư Tạp phát ra, tốc độ huy động Long Dực ( hai cánh) của mình chậm đi một ít, hiển nhiên là bị lực phản chấn ảnh hưởng. Đúng lúc này, một đạo ngân quang mờ nhạt lấy Niệm Băng làm trung tâm phát ra. Ánh đao màu vàng kia vừa mới tiếp xúc vào nó, thì bị thay đổi phương hướng, bay về phía xa xa.
Lần lượt thay đổi Huyễn Tưởng Lĩnh Vực, cùng với sự cố gắng không ngừng của Niệm Băng, hắn rốt cuộc có thể không cần ngâm chú ngữ cũng có thể hoàn thành. Nếu nói ở thế giới này còn có lực lượng nào có thể chống lại công kích của Hoàng Cực Huyệt, thì chỉ có Thiên Nhãn Huyệt. Cũng như vậy, năng lực Thiên Nhãn Huyệt phải dùng hình thái đặc thù mới biểu hiện ra được, mà lần lượt Huyễn Tượng, chính là một loại hình thái đặc biệt.
Khí kình mênh mông chạm vào nhau phát ra như tiếng sét khiến cả bầu trời run lên. Phương thức công kích của bảy vị Đao Hồn rất đơn giản, dưới tác dụng của Thiên nhãn Lĩnh vực, năng lượng của bọn họ sẽ có thêm ưu thế về tốc độ, lúc này không kém gì Địa Linh huyệt của Hi Giới, đây cũng là một trong những ưu thế mà Niệm Băng dựa vào.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
25 chương
251 chương
23 chương
34 chương
85 chương
4 chương
8 chương
347 chương