Hắc Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư giật mình nhìn con mình ở trên không trung, hắn tuyệt đối không thể ngờ được rằng, Áo Tư Tạp đã đạt đến cảnh giới thổ thức nhanh như điện. Phải biết rắng, hắn khổ tu Long Thần tâm quyết mà chỉ cách đây không lâu mới đạt đến cảnh giới này mà thôi. Mà Áo Tư Tạp từ lúc sinh ra đến giờ mới có hơn 2 năm mà thôi, mà đã trở nên cường đại đến vậy. Hi Giới không hề kinh hoàng đối với việc Đao Hồn đột nhiên tăng tốc vây kín tất cả các ngả đường mà mình có thể né tránh. Nếu không phải là quyết đấu, hắn rất có thể dựa vào thực lực của mình mà phá vòng vây thoát ra. Nhưng tình huống lúc này, hắn lại cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt, tay phải đưa về phía trước, chân trái khẽ nâng lên, hai luồng hào quang màu vàng bảo vệ thân thể của hắn, sau lưng tản mát ra một màn hào quang màu nhũ, làn bạch quang vừa xuất hiện, đã lập tức biến thành màu vàng, hình thành một màn hào quang màu vàng rất lớn phát ra bên ngoài. Lấy Hoàng Cực huyệt hỗ trợ, khiếu cho phòng ngự của Phương Giáp huyệt nhất thời tăng lên đến cực hạn. bảy vị Đao Hồn mỗi khi chém ra một đao liền lập tức thay đổi phương vị, để làm cho Hi Giới không có cơ hội tập trung. Niệm Băng rất rõ, bề ngoài thì thấy Hi Giới đang phải phòng ngự. Nhưng trên thực tế, hắn lúc nào cũng có thể phát ra đòn phản kích, tư thế của hắn mặc dù quái dị, nhưng trong tay phải và chân trái năng lượng ở hai Hoàng Cực huyệt càng lúc càng ngưng tụ. Giờ phút này, Niệm Băng đột nhiên hiểu được vì sao Hi Giới có thể dựa vào bản thân hóa giải Ma pháp hỏa hệ do ngàn tên Ma Pháp sư phát ra. Bởi vì Đấu khí của hắn đã đạt đến một cảnh giới trước đó chưa từng có. Hoàng cực huyệt thứ ba của hắn, cũng tương tự như Hoàng cực huyệt của mình, cũng là hình thái hai huyệt hợp một. Chỉ có điều, Hoàng cực huyệt của hắn hợp lại không phải là Thiên Nhãn Huyệt mà là Lệ trung huyệt. Lệ trung huyệt và Hoàng Cực Huyệt dung hợp lại, không chỉ có thể khiến cho Hi Giới mạnh lên một chút, đồng thời cũng tăng năng lực ngưng tụ đấu khí của Lệ trung huyệt, dưới tác dụng của hai loại huyệt cường đại này, không có bất luận kẻ nào ngưng tụ Đấu khí có thể so sánh được với Hi Giới. Cũng bởi vì vậy, hắn mới có thể dựa vào kỹ xảo này đánh tan Ma pháp do ngàn tên Ma Pháp sư hợp sức phát ra. Làm đổi hướng công kích đầu tiên của Hi Giới, màn hào quang màu bạc của Niệm Băng phát ra cũng không biến mất, hắn nhắm hai mắt lại, hoàn toàn dựa vào Thiên Nhãn Huyệt quan sát tất cả tình huống xung quanh, hào quang màu bạc tràn ngập trong không trung. Màn hào quang nồng đậm này tản ra hơi thở rất kỳ dị, trong nháy mắt khi hào quang màu bạc dung hợp cùng thân thể bảy vị Đao Hồn, thì Hi Giới đột nhiên cảm thấy hoa mắt, không thể nào phân biệt được Đao Hồn đâu là thật đâu là ra. Tàn ảnh vốn là ảo ảnh hóa thành, không hề di động theo hướng của Đao Hồn, mà là vây quanh thân thể hắn tự chớp động, Hi Giới căn bản không rõ mục tiêu của Đao Hồn là gì. Hắn chỉ có thể mơ hồ cảm giác được năng lượng mà bảy vị Đao Hồn mang theo trở nên mơ hồ. Ở tình huống không thể nắm bắt được hướng di chuyển chính xác của đối phương, nên Hi Giới vừa mới chuẩn bị phát động năng lượng ngưng tụ ở trong hai Hoàng Cực Huyệt bắt buộc phải dừng lại. Bị ảnh hưởng của Huyễn Tưởng lĩnh vực và Thiên nhãn lĩnh vực, mặc dù công kích của Đấu khí lần lượt đều bị phòng ngự mạnh mẽ của Hi Giới đánh văng ra. Nhưng hắn nếu muốn tìm được vị trí của Niệm Băng cũng là điều khó có thể làm được. Ở bên trong Huyễn Tưởng lĩnh vực, tất cả đều có thể là giả, nhưng tất cả cũng có thể là thật. Niệm Băng có Tinh thần lực mà Hi Giới không thể so sánh được, ở phương diện Lĩnh vực biến ảo ảnh hưởng đến đối thủ, Hi Giới không thể nào so sánh với hắn. Đứng ở bên dưới, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn lên, nhất là ba người vợ của Niệm Băng. Cánh tay các nàng đều đang nắm chặt, dù sao, chồng các nàng đang phải đối mặt với người mạnh nhất trong Thần Nhân, Hi Giới tuyệt đối không dễ đối phó. Mặc dù lúc này từ bên ngoài thì thấy Niệm Băng đang chiếm ưu thế, nhưng cái này không thể chứng minh được gì cả. Ngọc Như Yên nhíu mày nói: - Niệm Băng rất chú trọng vào năng lực mê hoặc đối thủ của mình, chỉ sợ hắn bị thiệt Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của mọi người nhìn về phía vợ mình, Lam Vũ Công tước giải thích thay cho vợ: - Huyễn Tưởng lĩnh vực và công kích của Đao Hồn phối hợp với nhau có thể xưng là Tuyệt sát, hơn nữa có thể khiến cho mình ở bên ngoài, không bị đối phương phản đòn, nếu bây giờ hắn đối phó là một cao thủ bình thường, hoặc là đối thủ có những đặc điềm gần giống hắn, thì chiến thuật này sẽ thành công. Nhưng đáng tiếc là, hắn đối mặt chính là Hi Giới cũng có năng lượng tuyệt đối. Mặc dù ta không biết bên trong Lĩnh vực này của Niệm Băng huyền bí thế nào. Nhưng chỉ cần năng lượng của Hi Giới đủ mạnh, thì hoàn toàn có thể phá vỡ, lấy lực phá thủ thuật Lời của Lam Vũ Công tước vừa dứt, thì trên bầu trời hai bên đã xảy ra biến hóa. Niệm Băng đang ở trong không trung đang nhỏ giọng ngâm xướng cái gì đó, mà Hi Giới cũng đã di chuyển chậm như không có mục đích, đồng thời đánh ra hơn mười chưởng quanh thân thể. Tay trái lật Kim đao, Đấu khí mênh mông tản mát ra ngoài. Mặc dù Huyễn Tưởng lĩnh vực có hiệu quả thay đổi hướng năng lượng công kích của kẻ thù, nhưng cũng phải xem xem năng lượng công kích của đối phương đến đâu mà tính toán. Với thực lực của Hi Giới, Niệm Băng chỉ có thể khống chế để công kích này lệch đi một chút mà thôi, còn muốn bắn ngược trả lại thì không có khả năng Hi Giới há miệng thét lên một tiếng, toàn thân tản mát ra làn Kim quang chói mắt khiến không ai có thể nhìn thẳng, thanh Kim đao trong tay giống như khai thiên tích địa, hai tay dùng sức chém mạnh ra một đạo Đao mang. Đao mang rất ngưng tụ, vừa ra khỏi thanh đao thì chỉ dài có ba thước. Thiên nhãn lĩnh vực lấy Tinh thần là chính nên sẽ không bị ảnh hưởng, nhưng Huyễn Tưởng lĩnh vực lại xảy ra biến hóa. Một đao này của Hi Giới thường xuyên chém ra một cái khe nhỏ trong không trung, không gian bị phá vỡ, khiến cho Huyễn Tưởng lĩnh vực nhất thời bị phá tan thành từng mãnh. Trong làn kim quang, Hi Giới liều mạng đỡ đòn của bảy vị Đao Hồn, bảy vị Đao Hồn cùng bị bắn ra bốn phía, thân thể hắn đã mang theo chuỗi tàn ảnh biết mất, Hi Giới dùng tốc độ cực nhanh mà mắt thường khó có thể nhận ra lao khỏi vòng vây. Đạo không gian liệt ngân mà hắn chém ra đã sinh ra lực hút rất lớn, khiến cho thân thể bảy vị Đao Hồn đồng thời dừng lại một chút, còn hắn thì trực tiếp bay về phía Niệm Băng đang ngồi trên lưng Áo Tư Tạp. Tiểu Lĩnh vực Áo Tư Tạp lại phun ra từng đạo tia chớp màu xám vàng, Hi Giới không hề né tránh, như trước lao thẳng về phía Niệm Băng, tia chớp màu xám này đến trước mặt hắn thì đã bị thanh kim đao trong tay hắn chém bay, mà vẫn không thể khiến thân thể hắn dừng lại chút nào. Hai bên đang xem cuộc chiến đều ngừng hô hấp, bọn họ đang khẩn trương nhìn chằm chằm, cú va chạm này có quyết định thắng bại được không? Niệm Băng và Đao Hồn của hắn tách ra, rõ ràng ở thế yếu. Theo biểu hiện trước kia của hắn, không có Đao Hồn hỗ trợ, thì không thể nào ngăn cản được công kích của Hi Giới. Hai mắt Niệm Băng lúc này đã hoàn toàn biến thành màu bạc, lúc Hi Giới nghĩ hắn sẽ phát ra Tinh thần lực công kích thì không gian lại xuất hiện biến hóa. Hai tay Niệm Băng hợp lại, tiếng ngâm xướng trầm thấp trong nháy mắt dừng lại, hắn không chỉ biết Ma pháp phụ trợ, mà hắn cũng là Ma Pháp sư rất mạnh, hai từ đơn giản trong miệng hắn thốt ra: - Phong Ấn. Hi Giới đột nhiên cảm giác không khí xung quanh trở nên đông cứng, thân thể của Niệm Băng và Áo Tư Tạp lại biến mất. Lúc này bọn họ biến hóa ra vô số thân thể, đồng thời tản ra xung quanh. Khiến cho khi Hi Giới không hề do dự chém đao ra, mặc dù thành công phá vỡ Ma pháp phong ấn cấp 13 của Niệm Băng. Nhưng đối mặt với mấy trăm Niệm Băng và Áo Tư Tạp cùng xuất hiện, hắn không khỏi sửng sốt một lát, chính là ngẩn người trong nháy mắt này mà bảy vị Đao Hồn đã đồng thời xông đến. Mấy trăm Niệm Băng bắt đầu ngâm xướng, mà mấy trăm tên Áo Tư Tạp lại không ngừng há mồm phun ra từng đạo Thiểm điện, phối hợp với công kích của Đao Hồn, một lần nữa ngăn chặn Hi Giới. Vợ chồng Lam Vũ Công tước nghĩ đến Huyễn Tưởng lĩnh vực không thể giam được Hi Giới, thì sao Niệm Băng lại không nghĩ đến chứ? Lúc này, chú ngữ của Niệm Băng trở nên rõ ràng hơn, ở dưới đất mỗi người đều có thể nghe thấy rõ ràng. Chú ngữ của hắn vừa bắt đầu thì không khí lại một lần nữa trở nên ngưng tụ, trên bầu trời xuất hiện từng đám mây đen thật lớn, che khuất ánh mặt trời, như là lúc này cả thế giới ảm đạm đi rất nhiều. Vì đối phó Tinh thần lực công kích của Niệm Băng, Hi Giới đã sớm có chuẩn bị, nhưng hắn không thể nào tưởng tượng được, Niệm Băng không sử dụng ra Tinh thần lực là thứ duy nhất có thể uy hiếp mình. Mà bảy vị Đao Hồn được Thiên Nhãn Huyệt của hắn tăng cường quả thật khó chơi. Chẳng những có tốc độ kinh người, hơn nữa mỗi lần bọn họ công kích đều nhằm vào một điểm. Cho dù là Hi Giới đã toàn lực chú ý, không dám bị bảy vị Đao Hồn này công kích mấy lần vào một điểm. Đao mang của hắn rất mạnh, nhưng bảy thanh Đao Hồn tuyệt thế này, phối hợp và né tránh rất ăn ý. Bảy đao cùng xuất, có thể sinh ra một lực trường kỳ diệu, mặc dù cũng không thể làm bị thương Hi Giới, nhưng Hi Giới muốn từ trong bọn họ lao ra hoặc là hủy diệt một vị Đao Hồn, cũng phải trả một cái giá không nhỏ. - Lần lượt thay đổi. Theo sự dẫn dắt của ánh mặt trời và ánh mặt trăng, trên đường xá tối đen, chiếu sáng con đường Hoàng Kim. Tất cả Niệm Băng giờ phút này đều đã biến thành màu vàng, trên mặt bọn họ đều hiện ra hào quang thần thánh, tiếng ngâm xướng chân thành, Ma pháp nguyên tố trong không khí giờ phút này như dừng lại nghe âm thanh của hắn. - Dòng nước suối chảy không thôi, Bạch quyên liên miên không ngừng nghỉ xin đáp lại lời kêu gọi của ta, hội tụ thành dòng sông của giấc mông. Núi non yên lặng, biển rộng mênh mông, khiến cho Hi Giới là mầm mống của mọi hiểm họa bị tiêu diệt. Ngọn lửa vĩnh hằng bất diệt, Hoàng Liên biến hóa vô tận, hợp cùng tâm nguyện của nhau, thiêu đốt lời thề, thức tỉnh mặt đất đang ngủ say Mấy trăm Niệm Băng cùng ngâm một chú ngữ, cũng không giống như Lam Thần lúc trước ngâm xướng để tăng tốc độ, nhưng tốc độ Ngâm xướng của hắn rất nhanh, mấy câu này vừa chấm dứt, là lúc Hi Giới đồng thời bị bảy vị Đao Hồn vây quanh, phát động đợi công kích đầu tiên. Ở bên dướt Dung Thiên nghi hoặc hỏi cha mình: - Chú ngữ mà Niệm Băng ngâm xướng là cái gì, theo âm thanh ban đầu của hắn mà nói, chú ngữ này dài không thể tưởng tượng được Dung Thân Vương lắc đầu cười khổ: - Chú ngữ này ta tuyệt đối không có thấy ghi lại ở đâu. Quả nhiên là một chú ngữ rất rất dài. Theo kinh nghiệm của ta thì thấy, chú ngữ càng dài, uy lực lại càng đáng sợ. Muốn hủy diệt cường giả như Hi Giới, Niệm Băng dùng Ma pháp này tất nhiên là có dụng ý của mình. Với thực lực của Niệm Băng, cũng phải ngâm xướng dài như vậy mới hoàn thành, lực công phá mà chú ngữ này sẽ rất đáng sợ. Ta có thể khẳng định, đây là cấm chú siêu cấp dung hợp cả bảy hệ, loại chú ngữ này là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Trong truyền thuyết Viễn Cổ, từng có người nói qua, nếu một Ma Pháp sư có thể hoàn toàn liên hệ được với tất cả Ma pháp nguyên tố, thì có thể sáng tạo ra Ma pháp thuộc về mình. Có lẽ Niệm Băng của chúng ta đã đạt đến cảnh giới này, đây rất có thể là đoạn Chú văn dài nhất trong lịch sử giới Ma pháp Dung Thiên hít sâu một hơi: - Người nói là, đây là Ma pháp mà Niệm Băng tự nghĩ ra? Điều này sao có thể chứ? Dung Thân Vương không hề trả lời, chỉ gật đầu chắc chắn. Trong mắt tỏa sáng, là một gã Ma Pháp sư, còn gì hưng phấn hơn gặp được Ma pháp chung cực? Đối với cháu của mình, trong lòng hắn tràn đầy kiêu hãnh. Mà lúc này, chú ngữ của Niệm Băng vẫn đang tiến hành. - kết hợp đi, Thất diệu chi lực từ cổ chí kim - Băng Tuyết Nữ Thần, ngươi là màu xanh mềm mại - Ngọn lửa thần, ngươi là màu đỏ của ánh mặt trời chói trang - Phong Chi thần, ngươi là màu xanh di động - Đại địa nữ thần, ngươi là màu vàng sinh ra mọi vật - không gian Chi thần, ngươi là màu bạc của thần khí - Quang Minh Chi thần, ngươi là màu vàng huy hoàng của thế gian - Hắc Ám chi thần. Ngươi đại biểu cho vô tận cắn nuốt, màu tím trầm mặc - Trong sự cộng hưởng của Hắc ám và Đại địa, phá vỡ phong ấn Vận mệnh chi luân, gõ nát Huyễn Tượng thời không, phát ra ánh sáng chói lọi đẹp nhất của các ngươi đi, Thất diệu giác tỉnh Lúc Dung Thiên và Dung Thân Vương nói chuyện với nhau, Hi Giới đã cảm giác có điều không ổn. Ngôi vị Vua Chủ Thần và có được ba Hoàng Cực Huyệt, hắn vẫn cho rằng, Ma pháp đối với mình chỉ là một trò đùa, năng lượng phân tán này căn bản không có hiệu quả gì đối với phòng ngự của mình. Nhưng khi hắn nghe được lời ngâm xướng của Niệm Băng, trong không gian xung quanh, tất cả Ma pháp nguyên tố trong nháy mắt bị hút sạch, thế giới xung quanh biến thành chân không kỳ dị không có Ma pháp nguyên tố. Mà nơi Ma pháp nguyên tố biến mất, dường như đúng là thân thể của bảy vị Đao Hồn. Trong lòng Hi Giới dấy lên cảm giác hoảng sợ, với kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hắn biết mình tuyệt đối không thể để cho Niệm Băng hoàn thành chú ngữ này. Bạn đang đọc truyện tại - https:// Khi hắn phát hiện ra điểm không ổn, thân thể chợt lao về trước, Đấu khí bên trong Hoàng Cực Huyệt phát ra đến cực hạn. Nhưng lúc này, Niệm Băng vừa lúc hoàn thành câu - Băng Tuyết Nữ Thần, ngươi là màu lam ôn nhu thì thân hình bảy vị Đao Hồn chuyển động như tia chớp, Thần Lộ đao màu lam đi vào phía trước, Đao Hồn đột nhiên biến mất, lộ ra bản thể của Thần Lộ đao. Mà một khắc sau, hào quang phát ra từ trên thân đao trở nên mãnh liệt dị thường, màn Lam quang ngưng kết thành vầng trăng rằm, vừa lúc ngăn cản được công kích của Hi Giới. Mặc dù cường độ công kích của Hi Giới rất cao, nhưng lúc này lại xuất hiện một cảnh kỳ dị, ánh trăng màu lam bay lên không trung, cùng với lúc bay lên không trung lại đem công kích của Hi Giới rời xa, mà sáu vị Đao Hồn khác lúc này cũng lại hiện ra. Công kích tiếp theo của Hi Giới không khác gì lúc này, theo từng câu chú ngữ của Niệm Băng nhanh chóng được hoàn thành, bảy vị Đao Hồn đều biến mất, mỗi một cái đều hóa thành một vầng quang mang kỳ diệu, không có đối mặt trực tiếp với Hi Giới, mà là trong quá trình bay lên không thì đưa năng lượng của hắn rời xa. Trước khi câu chú ngữ cuối cùng xuất hiện, Hi Giới thấy bảy vị Đao Hồn biến mất, hắn đang nghĩ đến việc mình có thể tấn công vào bản thể của Niệm Băng, thì lại giật mình phát hiện ra thân thể của Niệm Băng trở nên rất mờ ảo, mấy trăm Niệm Băng như là không có một ai là thật thể. Cho dù hắn thực lực rất mạnh, cũng không thể nào đồng thời công kích nhiều Niệm Băng đến như thế. Mà không chỉ có mình Niệm Băng, mà ngay cả Tiểu Long Vương Áo Tư Tạp của hắn cũng có thể uy hiếp Hi Giới. Cho nên hắn chỉ có thể chọn một phương hướng mà tấn công. Đáng tiếc, Hi Giới không hiểu nhiều về không gian Ma pháp, với thực lực Ma pháp bây giờ của Niệm Băng, mấy thân ảnh mơ hồ này cái nào cũng có thể là thật, cái nào cũng có thể là giả, dưới tác dụng của Ma pháp, bản thể của Niệm Băng lúc nào cũng đang di dộng. - Diệt – Thất diệu thức tỉnh. Chỉ với từ Diệt đơn giản này, Niệm Băng dùng trọng âm, như một chiếc búa nện vào trong lòng Hi Giới. Hi Giới vẫn chờ đợi Tinh thần lực công kích, nhưng ở một khắc sau khi đầu óc trở nên mê muội, Hi Giới đột nhiên hiểu ra, Niệm Băng muốn dựa vào Ma pháp này để thắng mình. Ở trong Ma pháp này, hắn tất nhiên sẽ phát huy được toàn bộ năng lực của mình. Khi quyết chiến vừa diễn ra, Niệm Băng đã triển khai kế hoạch của mình. Hắn đương nhiên biết, với thực lực của mình mà nói thì vẫn có sự chênh lệch với Hi Giới. Mặc dù thực lực của bảy vị Đao Hồn và Áo Tư Tạp rất mạnh, nhưng thực lực dù sao cũng rất khó cộng hưởng lẫn nhau. Mà Đấu khí của Hi Giới nhờ tác dụng của ba Hoàng Cực Huyệt nên rất ngưng thật, không chỉ có khả năng bộc phát, mà sức chịu đựng cũng mạnh hơn mình rất nhiều. Một khi bảy vị Đao Hồn và Hi Giới đánh nhau sống chết bị tiêu hao, thì cuối cùng mình chỉ có kết quả thua cuộc. Cho nên trong tích tắc khi chiến đấu bắt đầu, Niệm Băng đã bắt đầu bố trí. Không chỉ riêng Thiên nhãn lĩnh vực hỗ trợ bảy vị Đao Hồn vây công, còn dùng Huyễn Tưởng lĩnh vực quấy nhiễu, thực ra đều là để từng bước triển khai thế cục này. Điều hắn muốn làm chính là lúc năng lượng của Đao Hồn chưa bị Hi Giới tiêu hao hết, dùng phương pháp đặc biệt của mình phát huy toàn bộ lực lượng, quyết định thắng bại trong thời gian ngắn nhất với Hi Giới. Thất Diệu thức tỉnh, Ma pháp này đúng như lời Dung Thân Vương nói, là do Niệm Băng dựa vào tính chất đặc biệt của mình mà nghiên cứu ra. Ở trong Ma pháp này, không chỉ có dung hợp Ma pháp lực của hắn, đồng thời còn dung hợp toàn bộ năng lực của bảy vị Đao Hồn và năng lực của bảy thanh Thần Đao, cùng với Tinh thần lực của hắn. Đem toàn bộ năng lực tập trung vào một Ma pháp, Niệm Băng tận dụng khoảng không, lúc đại cục do hắn khống chế, và trước khi Hi Giới hiểu ra, đã hoàn thành được Ma pháp này. Đúng thời khắc cuối cùng khi Ma pháp hoàn thành, Niệm Băng ngưng tụ tất cả Tinh thần lực lực của mình thừa lúc Hi Giới kinh hoàng, tận dụng thời cơ tốt nhất, toàn lực gây cho hắn một Tinh thần lực công kích, phát huy ra toàn bộ thực lực của Niệm Băng. Bị Áp bách cường đại như vậy của Hi Giới, hắn có thể nói đã biết lượng khả năng để phát huy. Niệm Băng cũng không sợ Tinh thần lực của mình bị sử dụng quá nhiều mà không thể khống chế Ma pháp đã hoàn thành. Thất Diệu Giác tỉnh, điều khủng bố nhất của Ma pháp này, là tất cả đều là Ma pháp công kích đơn thể. Vì vậy, Trước khi Ma pháp thi triển, Niệm Băng mới không cảnh báo Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục, vì hắn biết, Ma pháp của mình sẽ không lan xuống bên dưới. Trong nháy mắt khi Ma pháp hoàn thành, Tinh thần lực của hắn đã khéo léo tập trung vào Hi Giới. Sau khi Ma pháp hoàn toàn, sẽ tự động tập trung công kích mục tiêu. Hi Giới lúc này quả thật có chút kinh hoàng. Hắn mặc dù sớm có chuẩn bị, đối mặt với Tinh thần lực công kích của Niệm Băng, dựa vào vài Hoàng Cực Huyệt, Tinh thần lực của bản thân đã đẩy lui và bảo vệ nên không bị thương gì. Nhưng tinh thần hoảng hốt trong giây lát, đã khiến hắn mất đi cảm giác với Ma pháp nguyên tố trong không trung. Cao thủ đối đầu, một khắc ngắn ngủi như vậy đã là một lợi thế rất lớn rồi. Trên dưới hoàn toàn biến thành thật thể màu vàng, năng lượng khổng lồ trong nháy mắt phát ra. Xung quanh thân thể hắn lại xuất hiện một vòng màu đen, đó không phải hào quang, nhưng khiến cho người ta có một cảm giác trống rỗng. Đám cường giả đang quan chiến ở bên dưới hoảng sợ phát hiện, Đấu khí của Hi Giới thế nhưng lại phá vỡ được không gian, hình thành một cái hắc động quanh thân thể mình. Đã là lúc toàn lực đối chiến, Hi Giới cũng không cần phải giữ lại thực lực của mình nữa. Trên bầu trời mây đen rậm rạp, xuất hiện bảy cái khe, bảy đạo hào quang cùng phát sáng, màu lam, màu đỏ, màu xanh, màu vàng, màu bạc… cùng xuất hiện. Trời đất xuất hiện bảy sắc cầu vồng, không khí dường như ngưng đọng lại, đám cường giả có Tiên thiên chi lực đều phát hiện, trong trời đấy giờ phút này đã không còn tồn tại Tiên thiên khí. Mấy trăm Niệm Băng và Áo Tư Tạp giờ phút này cũng đã biến mất, Thất diệu trong không trung cùng bắn ra một cột sáng đường kính đến một trượng. Cột sáng nhìn như thật thể, bảy cột sáng chỉ hơi lóe lên, nhẹ nhàng ngưng kết cùng một chỗ trong không trung. Hai mắt Hi Giới rực sáng, hai tay hợp lại trước người, năng lượng khổng lồ trong nháy mắt phát ra. Không gian màu đen vây xung quanh cơ thể hắn, lúc này đã mở rộng đến một trượng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bảy màn hào quang khác nhau, ánh mắt hắn trở nên rất lạnh lùng. Mặc dù Tinh thần lực của Niệm Băng có ảnh hưởng nhất định đối với hắn. Khiến cho hắn không thể tìm được vị trí hiện tại của Niệm Băng, nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình. - Thần Diệt vạn vật, Vạn Pháp quy nhất, xem đòn cuối cùng của ta, Thôn Diệu. không gian màu đen theo hai tay hắn dần di chuyển ra xung quanh thân thể hắn, hóa thành một Quang cầu màu đen rất lớn, xung quanh quang cầu có màn hào quang màu vàng bao phủ. Đây rõ ràng không phải năng lượng, mà là một Hắc động đích thực. Tam nguyệt, tứ nhật, ngưng tụ thành một ở trong không trung. Bảy sắc ánh sáng đột nhiên ảm đạm đi, một Tinh cầu bảy màu trống rỗng hình thành, rốt cuộc la Thất Diệu diệt Chủ Thần hay là Chủ Thần cắn nuốt Thất diệu? Những người đang ở đây giờ phút này đều đang ngừng thở. Kim quang bao lấy Thôn Diệu chợt bay lên, nghênh đón Tinh cầu bảy màu. Trong trời đất, lúc này dường như chỉ có hai hình tròn tồn tại, không một ai có thể giải thích năng lực như thế rốt cuộc đại biểu cái gì. Nhưng tất cả mọi người đều biết, hai người mạnh nhất của hai bên đang tiến hành cuộc so tài cuối cùng. Một bên là Thất diệu đại biểu cho sự sống của vạn vật trong trời đất, thì một bên lại là đại biểu cắn nuốt hủy diệt tất cả, trong không gian bị bóp méo, hai vầng sáng không phân cao thấp từ từ dung hợp lại. Không có tiếng nổ mạnh, hoặc là năng lượng ba động sinh ra, trong nháy mắt khi chúng hoàn toàn dung hợp, tất cả ở xung quanh đều thay đổi hoàn toàn. Tất cả sinh vật ở đây đều mất đi màu xanh, xung quanh biến thành màu đen u ám. Cho dù là người đứng ngay bên cạnh cũng không thể nào cảm giác được. Hoảng sợ, xuất hiện trong lòng đám Thần Nhân, đồng thời cũng xuất hiện trong lòng Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục. Mỗi một người đều cảm giác mình bị cô lập ở thế giới này, hành động vốn có đều không thể thực hiện được, cho dù là Vũ giả cường đại, cũng trở nên yếu ớt. Thần Chi đại lục, Ba người đang tu luyện hầu như cùng mở mắt ra. Trật Tự Chi Thần nhíu mày nói: - Chúng ta quyết định buông bỏ đám Thần Nhân này có phải sai lầm không? Không ngờ rằng, thực lực của Hi Giới cũng đạt đến trình độ này, từ một người bình thường có thể tu luyện đến cảnh giới này. Ta có cảm giác, nếu hắn có Thất huyệt, có lẽ thực lực có thể bước vào cánh cửa Chân Thần Thời gian Chí thần thở dài một câu, nói: - Tên nhân loại đối đầu với Hi Giới, sinh ra năng lượng ba động không hề kém hơn hắn. Bọn họ như là đang một đấu một, đây là cuộc chiến năng lượng tiếp cận cấp 16. Nghĩ đến cuộc chiến ba vạn năm trước của chúng ta, dường như cũng chỉ có lực chiến đấu như vậy mà thôi. Thân thể của nhân loại, đúng như lời của Khoa kỹ chi phụ đã nói, là một kho tàng vô tận. Nếu ai có thể có chìa khóa mở kho tàng này, vậy hắn sắp trở thành Chúa tể của cả thế giới Hủy Diệt Chi Thần lúc này rất bình tĩnh, khác hắn với tính cách dễ dàng kích động bình thường của hắn: - Tất cả đều đã xảy ra, chúng ta có thảo luận nữa cũng không có ý nghĩ gì. Tiếp tục đi, chúng ta lập tức sẽ hoàn thành. Có lẽ ngày mai là lúc chúng ta đi tìm Tạp Áo và Thiên Hương, kết thúc ân oán năm vạn năm này Ba vị Chân Thần đồng thời nhắm mắt lại, xung quanh thân thể bọn họ không có năng lượng ba động xuất hiện. Nhưng giờ phút này, thân thể của ba vị Chân Thần như là đang dung hợp lại, tất cả trở nên cố định, tất cả mọi thứ xung quanh trở nên tăm tối. Khi ánh sáng mặt trời chiếu sáng khắp Di Thất Đại Lục, mây đen tan đi. Tam nguyệt tứ nhật cũng theo đó mà biến mất, mà Hắc động mang theo cảm giác khủng bố cũng biến mất. Liên quân Ngưỡng Quang Đại lục và đám Thần Nhân đều đã lấy lại được cảm giác của mình, lấy lại được năng lực hành động. Nhưng trái tim bọn họ lại đang có cảm giác nhảy ra. Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, bọn họ thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập mãnh liệt của mình. Mặc dù hầu hết người xem cuộc chiến ở đây không biết ý nghiã chính thức của nó, nhưng chỉ cần có đầu óc, bọn họ sẽ hiểu được. Trận chiến này có tác dụng quyết định với cả cuộc chiến tranh, Hi Giới thua, vậy đại biểu cho chỗ dựa tinh thần của đám Thần Nhân hoàn toàn hỏng mất. Niệm Băng thua, đại biểu ít nhất hai cao thủ cấp 14 và bảy cao thủ cấp 13 bị hủy diệt. Bên nào thua đều sẽ gặp kết cục bi thảm. Hi Giới bình tĩnh lơ lửng trong không trung, hắn vẫn để trần thân trên, nhưng tóc không còn chỉnh tề mà bay loạn sau lưng, trước mặt hắn hơn năm trượng, Niệm Băng cũng đang lơ lửng bay. Lúc này, hắn không sử dụng Ma pháp, chỉ lơ lửng đối diện với Hi Giới, Áo Tư Tạp và bảy vị Đao Hồn không hề xuất hiện, ngay cả bảy thanh Thần đao cũng đã biến mất. Nếp quần áo trên người Hi Giới không nhiễm bụi, có lẽ mọi người ở đây sẽ nghĩ là chiến đấu giữa bọn họ không bao giờ bắt đầu. Dù sao, tất cả những chuyện lúc trước, đều mang đến cảm giác hư ảo. Ánh mắt của Niệm Băng và Hi Giới đều rất bình tĩnh, trong mắt Niệm Băng lóe sáng lên, mà ánh mắt Hi Giới thì lại có vẻ oán độc. - Thực lực của ngươi không bằng ta, cho dù tổng hợp nhiều loại năng lực như vậy, nhưng ngươi vẫn kém ta một chút. Dù sao ngươi cũng không phải cường giả cấp 15 chính thức Giọng nói Hi Giới đầy vẻ không cam lòng. Niệm Băng nâng tay mình lên, chỉ vào đầu mình, mỉm cười nói: - Quyết đấu và chiến tranh có điểm tương tự nhau, thực lực tuyệt đối không có nghĩa là có thể đạt được thắng lợi. Nếu không, lúc chiến tranh vừa bắt đầu, các ngươi đã có thể dễ dàng giành được thắng lợi. Trí tuệ, không chỉ riêng lúc quyết đấu và chiến tranh đều phát huy được tác dụng quan trọng. Ta thừa nhận, thực lực ta không phải đối thủ của ngươi, ngươi mạnh hơn ta ở rất nhiều mặt. Nhưng Thần Nhân các ngươi dù sao suốt ngày ở Thần Chi đại lục, ngoại trừ tu luyện ra, chỉ sợ các ngươi không còn niềm vui nào khác. Cho nên, thực lực của ngươi cường đại hơn ta, nhưng bây giờ chênh lệch giữa chúng ta đã không còn tồn tại, ngài nói có phải không? Hi Giới Đại nhân