Sáng hôm sau, Thiên Hân giật mình tỉnh giấc. Cũng theo như quán tính tự nhiên, vơ lấy sợi dây chuyền đó. Nằm đó ngắm một hồi rồi mới ngồi dậy, bước vào WC mà thay quần áo. Bước ra, lại vùi đầu vào công việc. Bỏ đi có mấy ngày mà bây giờ công việc chất chồng chất đống. Ngồi nhìn thôi là cũng ngao ngán đến chết rồi. - Thiên Hân....Em có trong đó không?- tiếng gọi của Tuấn Minh vọng lên phía ngoài - Vào đi- Thiên Hân thờ ơ trả lời - Nè... Em làm gì vậy? Đi ăn sáng không?- Tuấn Minh mở cửa bước vào - Đi- Thiên Hân gập cái laptop lại, với tay lấy cái áo khoác rồi bước ra ngoài. Tuấn Minh cũng vui vẻ bước theo sau - Ăn rồi đi- gặp Tịnh Nghi phía ngoài, Thiên Hân lên tiếng nói trước - Ừ. Lát nữa anh Minh chở tụi em đi nha- Tịnh Nghi mặt hí ha hí hửng. Không thể nào hiểu nổi chị hai này. Bất kể là việc ăn, việc uống hay công việc quan trọng, mặt mũi lúc nào cũng tí ta tí tởn vui vẻ không chịu được. Có thể gọi là phản ứng thái quá không nhỉ. - Ừm. Giờ đi ăn trước đã- Tuấn Minh vừa đi vừa nói. Cả bọn cùng nhau bước vào một nhà hàng cũng có thể nói là khá sang trọng. Đánh chén xong thì cũng cùng nhau đi kí kết hợp đồng gì gì đó với đối tác. Dừng trước một công ty lớn, bọn họ bước vào. - So I asked him if he was general director here? (Cho tôi hỏi, Tổng giám đốc có ở đây không?)- Tịnh Nghi bước lại quầy lễ tân hỏi nhân viên - Question ... Do you have an appointment, sir? (Cho hỏi... Cô có hẹn trước không ạ?)- chị nhân viên cũng vui vẻ trả lời - Well there .... We are the party group Phuong Gia and Cao Thien. He had an appointment with her last week. (À có... Chúng tôi là người bên phía tập đoàn Phương Gia và Cao Thiên. Đã có hẹn với ngài ấy vào tuần trước)- Tịnh Nghi cũng đáp lại một cách lịch sự - Bother you wait a moment ...(Phiền cô đợi một lát)- cô nhân viên nói rồi nhấc máy gọi- Entendido Director General, the side group The Family and High Heaven was to it? ..... Yes yes (Dạ thưa Tổng giám đốc, người bên phía tập đoàn Phương Gia và Cao Thiên đã đến ạ?..... Dạ vâng)- gập máy rồi cô ta quay qua Tịnh Nghi- Follow me offer three (Mời ba vị đi theo tôi)- cô nhân viên dẫn cả bọn đi lên phòng Tổng giám đốc. Khi tới nơi - Thank you- vui vẻ cám ơn cô nhân viên - No prolem- cô nhân viên nói rồi rút lui. Trước cửa phòng Tổng giám đếc gần như không có một bóng người. Tịnh Nghi gõ cửa - Mời vào- giọng của một người đàn ông trung niên vang lên - *Ông ta là người Việt à?* - Tịnh Nghi quay qua hỏi thật nhỏ với Thiên Hân và nhận được cái gật đầu - Chào ông- Thiên Hân bước vào - Oh... Là ba người trẻ tuổi này sao?- nhìn ông ta có vẻ rất hứng thú - Chúng tôi muốn hợp tác với công ty bên ngài Tổng giám đốc đây- Tịnh Nghi không vòng vo mà vào thẳng vấn đề - Tôi nghe nói công ty của các vị cũng là một trong những tập đoàn lớn mạnh ở Châu Á về các lĩnh vực. Chẳng hay....- ông ta cũng thay đổi thái độ rất nhanh. Đúng là...người ở vị trí càng cao, càng sở hữu nhiều gương mặt - Chúng tôi muốn hợp tác xây dựng và sản xuất trang sức- Tịnh Nghi - Được rồi. Tôi có thể biết qua danh tính của các vị không?- ông ta không vào thẳng vấn đề mà lại chuyển sang hỏi tên - Tôi là Phương Tịnh Nghi, đây là Triệu Tuấn Minh và....- Tịnh Nghi lần lượt giới thiệu và tới Thiên Hân thì... - Thiên Hân- Thiên Hân không đưa họ - Ừm. Như thế chúng ta dễ xưng hô hơn. Các vị chắc cũng cỡ tuổi con chúng tôi- ông ta cười hiền - Vâng. Chẳng hay chúng ta có thể hợp tác?- Tịnh Nghi cũng cười đáp lễ. Nhìn ông ta cứ thấy giống ai mà nhỏ từng gặp ấy... - Được. Nhưng tôi muốn xem thực lực của các vị. - Tôi sẽ đưa ông xem thử một bản- Tịnh Nghi nói rồi lấy ra một tờ giấy và một cây viết chì. Hí hoáy vẽ một hồi nhỏ đã đưa ra được bộ trang sức tuyệt đẹp. - Quả thật rất đẹp- ông ta cầm bản vẽ mà tấm tắt khen - Không hoàn hảo. Nếu như chỉnh lại chỗ này một chút sẽ đưa ra được các góc cạnh sắc hơn. Nếu như đưa ra được một màu sắc ở thể hoàn hảo hơn sẽ chọn được loại ngọc tốt hơn đá Ruby, nếu muốn thanh cao thì Saphia là loại tốt. Loại dây cần mảnh hơn nhưng chất lượng không được phép hạ xuống. Chiếc nhẫn này không hợp với dây. Cần thanh hơn một chút. Lấy đá có sắc thể màu dịu sẽ đẹp hơn thể màu sắc. Chiếc lắc nên chọn cùng loại mi làm dây. Đôi bông tai cần nhẹ hơn để khi đeo đẹp hơn nhưng không ảnh hưởng đến cơ thể- Thiên Hân nhìn bản vẽ không mấy lần mà đã nêu ra được rất nhiều khuyết điểm rồi lại trở về với vẻ lạnh lùng vốn có. Trong công việc, Thiên Hân rất nghiêm túc. Mặc dù vậy chỉ khi cần thiết mới lên tiếng, còn những việc Tịnh Nghi có thể làm được thì tuyệt đối không mở miệng. - Quả thật không hổ danh là Thiên Hân. Chỉ nhìn sơ là biết được. Quả thật những chỗ đó tôi cũng không đồng ý- Tịnh Nghi tuy bị Thiên Hân nói nhưng cũng rất đồng ý. Quả thật những chỗ đó nhỏ cũng không ưng ý. Vẽ gấp nên cũng không thể hoàn hảo. Đúng là không thể qua được Thiên Hân.