Bàn Long

Chương 497 : Màu vàng nham tương

"Oanh long long" Lâm Lôi không kịp nghĩ gì khác thì lại thấy vô số cự thạch từ bốn hướng hội tụ về phía trên, che khuất tất cả ánh mặt trời, tất cả đều là cự thạch nóng cháy, tất cả đều hướng đám ác ma áp bách, vây lại một chỗ, bản thân Lâm Lôi cũng là nháy mắt bị vô số cự thạch áp bách đến không thể động đậy. "Xuy xuy" Tất cả cự thạch màu đỏ di động quỉ dị, nếu quan sát từ phía ngoài sẽ phát hiện trong quần núi sẽ đột ngột xuất hiện nhiều hơn một ngọn núi lửa màu đỏ. Ngọn núi này đúng là do vô số cự thạch nóng cháy tụ tập thành. Lâm Lôi cùng tất cả ác ma còn sống, các thi thể của ác ma đã chết đi đều bên trong ngọn núi. "Đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Lôi giật mình nhìn hết thảy trước mắt. Vốn tất cả cự thạch áp bách đều mở ra, trước mắt xuất hiện một thông đạo nhỏ, Lâm Lôi dọc theo đó đi tới khoảng mười thước thì phát hiện một tràng cảnh khiến người sợ hãi ... phía trước lại là thông đạo dẫn đi sâu xuống đất. Lúc này đang có một gã ác ma còn sống từ thông đạo nhỏ hạ xuống con đường lớn này, đám người Lâm Lôi đều huyền phù tại đây. "Địch Lỵ Á đâu rồi?" Lâm Lôi lo lắng tìm kiếm, hướng một thông đạo nhỏ nhìn lại. đám ác ma còn sống đều tu tập trong thông đạo, tuyệt đại đa số đều là thượng vị thần ác ma, cũng có một ít trung vị thần ác ma. Tập kích đột ngột vừa rồi đã làm rất nhiều trung vị thần ác ma bỏ mạng. "Lão đại!" một âm thanh vang lên. Lâm Lôi đột nhiên xoay người! Chỉ thấy Địch Lỵ Á cùng Bối Bối đang từ một con đường mòn ở xa xa đi đến. "Địch Lỵ Á, Bối Bối." Lâm Lôi nhất thời mừng rỡ đến đón hai người Bối Bối. Bối Bối cùng Địch Lỵ Á cũng tràn đầy vui mừng, Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á trong lòng không khỏi cảm thấy vui sướng. "Vừa rồi may mà có Bối Bối. "Địch Lỵ Á nói: "tập kích đó quá đột ngột, hơn nữa cự lại rất nhiều, may mắn ta dùng tử thần khôi lỗi kháng trụ một kích đầu tiên, sau đó lại có Bối Bối hỗ trợ ta mới có thể bình yên vượt qua lần tập kích đó." Bối Bối nhếch miệng nói: "Ta ở bên cạnh, kim chúc sinh mệnh vừa phá toái, ta cùng đại tẩu cũng chỉ cách mấy thước, rất dễ dàng hỗ trợ." mặc dù có vẻ như không thèm để ý nhưng trong đôi mắt Bối Bối vẫn còn ẩn chứa một tia tự hào cùng chút lo lắng. Lâm Lôi hiểu được, Bối Bối đang lo lắng cho Ny Ti. "Ny Ti đâu? Lúc ấy nàng không ở một chỗ với đệ sao?" Lâm Lôi đột nhiên hỏi. Bối Bối có vẻ tươi cười nói: "Lúc ấy Ny Ti đi cùng Tác Lạc Mông, hắn là thượng vị thần, hẳn là có thể bảo vệ Ny Ti." "Bối Bối." xa xa truyền đến một tiếng gọi. Bối Bối lập tức quay đầu nhìn lại, vẻ mặt đầy kinh hãi cùng vui vẻ: "Ny Ny." Ny Ti cùng Tác Lạc Mông cũng lập tức bay đến, gặp hoạn nạn không chết, trên mặt mọi người không khỏi lộ vẻ tươi cười. Đột nhiên ... "Đánh nát sơn bích này, mọi người cùng đi ra ngoài." có người cao giọng nói. "Bồng!" Theo một tiếng nổ mạnh, đợi đến khi mấy người Lâm Lôi nhìn qua, chỉ thấy một thi thể đã bị phá toái rơi xuống. "Xảy ra chuyện gì?" đám người Lâm Lôi có chút mờ mịt. "Các vị, chúng ta nên làm gì bây giờ?" đột nhiên một âm thanh vang lên. Kể cả Lâm Lôi, tất cả mọi người đều nhìn lại, lên tiếng là một thượng vị thần ác ma. Lâm Lôi cũng có nghe qua tên hắn, hắn là Tư Bá Lý, là một trong những ác ma được thuê trong Nghi Lan thành, uy tín dườn như tương đối cao, thực lực phỏng chừng khoảng tứ hay ngũ tinh ác ma. Tư Bá Lý có mái tóc nâu xoăn dài. Hắn lật tay, một đao ảnh màu đen xuất hiện, không gian chấn động. Đao ảnh xẹt qua sơn bích liền xuất hiện một lỗ nhỏ chừng nửa thước, mà rất nhiều đá vụn sinh ra từ cái lỗ này lại cực nhanh bắn về Tư Bá Lý. Vô số đao ảnh lóe lên, đá vụn đều hóa thành từng mảnh vỡ. Quỉ dị là các mảnh vỡ này lại hội tụ lại, sau đó bay về cái lỗ lúc nãy, đem nó lấp đầy hoàn toàn. Bột đá cũng bay đến, nhất thời mặt ngoài thạch bích trở nên bóng loáng, không một vết đao ngân. "Mọi người cũng đã thấy." Tư Bá Lý nhìn qua mọi người. Rất nhiều trong đám ác ma này là người nhiều kinh nghiệm, nhìn qua liền có phán đoán. "Đây chính là hỏa sơn cự nhân!" nhất thời có người mở miệng nói: "Hỏa sơn cự nhân nặng yếu nhất là sinh mệnh nguyên hạch, chỉ cần nguyên hạch bất toái hắn có thể thao khống vô số cự thạch hình thành cự nhân thân thể, cả quần núi lửa này phỏng chừng đều là một bộ phận thân thể của hỏa sơn cự nhân này." "Hỏa sơn cự nhân?" Lâm Lôi cả kinh, cùng Bối Bối nhìn nhau. Lâm Lôi nghĩ tới được một loại sinh vật, đó là lúc đi vào chúng thần mộ địa gặp phải - hỏa diễm quân vương. Lúc đầu quái vật đó cũng là một tiểu sơn cự nhân, lần đầu bị đánh vỡ cũng có một viên đá nhỏ ngưng tụ thành thân thể, cuối cùng vẫn bị đại địa mạch động của Lâm Lôi chấn vỡ nguyên hạch mà chết. "Chẳng lẽ đây cũng là hỏa diễm quân vương? Hoặc là nói đây lầ trạng thái thượng vị thần của hỏa diễm quân vương?" Lâm Lôi thầm nghĩ, cự sơn hỏa nhân này dám chắc là thượng vị thần, nếu là trung vị thần thì sao có thể dễ dàng giết chết nhiều trung vị thần như vậy. "Không ngờ chúng ta cũng có thể ở trong cơ thể một quái vật!Cự sơn hỏa nhân này quả nhiên là một quái vật." Bối Bối thầm nói. "Mọi người cũng rõ ràng tình huống bây giờ nên làm gì rồi chứ?" Tư Bá Lý mở miệng nói, sau đó hắn nhìn về phía bạch giác lão giả: "Ngươi nghĩ gì? Lần này chính là ngươi thuê chúng ta." Bạch giác lão giả thành khẩn nói: "Ta nào có suy nghĩ gì, các vị tự quyết định đi." "Chúng ta chỉ có vảy thượng vị thần ác ma." lại có người cao giọng nói: "Vừa rồi loại tập kích này đối với trung vị thần có uy hiếp, đối với thượng vị thần bình thường có uy hiếp không quá lớn. Hơn nữa ... ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư, Lý Nhĩ Mông Tư đều không có mặt, ta không tin bọn họ đã chết! Nên ta nghĩ những ác ma còn sống nên chia làm hai hoặc ba bộ phận." Mọi người có chút gật đầu. Ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư, Lý Nhĩ Mông Tư đều là cường giả tuyệt đối trong hành trình, không ai tin tưởng bọn họ sẽ chết trong loại tập kích như vậy. Nhưng bọn người Lý Nhĩ Mông Tư lại không có mặt ở đây. "Có lẽ bọn họ ở vị trí khác trong thân thể hỏa sơn cự nhân này." Tư Bá Lý lạnh nhạt nói: "Bất quá hỏa sơn cự nhân này cũng thực to gan, dám để chúng ta vào trong cơ thể hắn, chỉ cần chúng ta tìm được nguyên hạch rồi phá hủy hắn phải chết chắc. Đi, chúng ta bây giờ không còn lựa chọn nào khác, trước hết cứ tiếp tục đi đã." Tư Bá Lý dẫn đầu hướng phía dưới bay đi, nhất thời đám ác ma khác cũng đuổi theo. Mấy người Lâm Lôi cũng hướng phía dưới bay đi. Chốc lát liền đến đáy, ở đây cũng có dòng nham tương sôi trào đang chảy, bên cạnh cũng có thông đạo để đi. Trong một đại điện bí mật của quần núi lửa, A Tư Khuê Ân một thân hắc bào ngồi trên ghế, trong ngực còn ôm tiểu kim miêu, Y Ni Qua cung kính đứng một bên. "Phổ Tư La, thế nào rồi?" A Tư Khuê Ân nhẹ nhàng vuốt ve tiểu kim miêu trong lòng ngực, mỉm cười nói. "Meo ... đại nhân, ta đã đem đám ác ma này tách ra, những ác ma lợi hại đều chia ra ở những chỗ khác nhau!Ác ma lợi hại nhất mà Y Ni Qua miêu tả đã được ta ngăn cách ở chỗ khác, tạm thời hắn sẽ không thể đến phá hỏng kế hoạch của ta, meo ..." tiểu kim miêu nọ nói tiếng người. A Tư Khuê Ân có chút gật đầu. "Meo ... đại nhân, bạch giác lão giả cùng nam tử mà Y Ni Qua miêu tả có thể là người của Bác Y gia tộc đều được ta cố ý tụ tập cùng một chỗ. Bây giờ bọn họ đã sắp đến kim viêm thủy đàm, meo ..."tiểu kim miêu ôn nhu nói. A Tư Khuê Ân hài lòng cười: "Rất tốt, đến lúc động thủ rồi!" "Cốt cốt" Vị trí trung ương của huyệt động là một hồ nham tương màu vàng không ngừng quay cuồng, không gian bên ngoài nham tương đều vì nhiệt độ quá cao mà vặn vẹo. Khi Lâm Lôi bọn họ đến đây, một bộ phận ác ma trong đó thấy hồ nham tương này sắc mặt liền biến đổi, không khỏi rời hồ nham tương này xa một chút. Mà kiến thức tương đối ít như Lâm Lôi, Bối Bối mấy người căn bản không biết sự đáng sợ của hồ nham tương này. "Dịch thái kim viêm?" Tác Lạc Mông thấp giọng nói. "Kim viêm là cái gì?" ba người Lâm Lôi khó hiểu. Tác Lạc Mông cũng thấp giọng nói: "Đây là một thứ rất biến thái, tính hủ thực cùng nhiệt độ đều là rất cao, đừng nói các ngươi, ngay cả thượng vị thần rơi vào đều rất phiền toái, tốt nhất là đừng đến gần." "Dịch thái kim viêm?" Lâm Lôi mặc dù cách hồ nham tương màu vàng chừng mười thước nhưng vẫn cảm thấy sóng nhiệt thâm nhập thân thể, nếu để cho thánh vực lại đây sợ rằng cách mấy thước cũng đã bị nhiệt độ cao đốt thành hư vô. Một đám ác ma đều cố ý cách xa hồ nham tương một chút. "Ông ..."quỷ dị, mặt đất nham thạch chung quanh hồ nham tương phảng phất như sóng biển, tất cả ác ma đều ứng phó không kịp, liền bay lên. "Hưu!" "Hưu!" "Hưu!" Vách tường huyệt động đột nhiên có rất nhiều cự thạch bóc ra, đồng thời với tốc độ kinh người bắn về đám người Lâm Lôi. Cự thạch dày đặc phóng tới, Lâm Lôi bon họ chỉ có thể liều mạng ngăn cản. "Bồng!" cự thạch oanh kích trên người, cho dù phòng ngự cường nhưng Lâm Lôi vẫn bị cổ kích lực đánh lui về sau hơn mười thước, bay đến bên bờ hồ nham tương. "Cốt cốt" Nham tương trong hồ nham tương màu vàng hình thành hình bàn tay khổng lồ đột ngột bắn tới Lâm Lôi. "Hưu!" Lâm Lôi đem Tốc độ Áo nghĩa phát huy đến cực hạn, cả người như một làn khói xanh tránh khỏi một trảo này, Lâm Lôi lại bay về bên cạnh Địch Lỵ Á, Bối Bối. "A" Lâm Lôi tránh được một kiếp nhưng có người lại không thể. Bị bàn tay đó bắt được, sau đó trực tiếp kéo vào hồ nham tương, một khi bị kéo vào cũng đừng nói chuyện chạy ra, chỉ thấy bọt khí nổi lên. "Mọi người cẩn thận, đừng để bị đánh vào hồ nham tương đó." Lâm Lôi kinh hãi một hồi. "Lâm Lôi, ngươi cũng nên cẩn thận một chút." Tác Lạc Mông là người nhẹ nhàng nhất trong mấy người, phàm khi có cự thạch đến gần, ánh sáng đen từ lòng bàn tay hắn lóe lên, cự thạch liền hóa thành nát bấy. Địch Lỵ Á lúc này cũng đã có chuẩn bị, tử thần khôi lỗi đứng trước nàng không ngừng chủ động đánh bay từng khối cự thạch, thân thể tử thần khôi lỗi cứng rắn vô cùng, vượt xa những cự thạch này nên không chút e ngại. "A" Lại một người bị đánh vào hồ nham tương màu vàng. Hai bàn tay màu vàng toát ra trực tiếp kéo hắn xuống, đồng dạng không thể chạy ra làm cho mọi người đang chống đỡ đều kinh hãi. "Trong hồ dịch thái kim viêm này không chỉ đơn thuần là sự đáng sợ của dịch thái kim viêm mà còn có hỏa sơn cự nhân âm thầm công kích. Một khi rơi vào nơi đó ngay cả thượng vị thần đều khó có thể sống." Tác Lạc Mông truyền âm cho mấy người Lâm Lôi: "Mọi người cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để rơi vào." Ba người Lâm Lôi đều cảnh giác đến mức tận cùng. Rơi vào hồ nham tương chết đi phần lớn là trung vị thần ác ma. Mà bạch giác lão giả lần này có vẻ dễ dàng. Hắn cầm trong tay một thanh trường côn, trường côn như giao long huyễn động, không ngừng oanh kích cự thạch ra hai bên, cự thạch này không có chút uy hiếp với hắn. Mà lúc này ... Trong một mật đạo đi thông huyệt động này có ba nhân ảnh đi ra, chính là Ai Đức Hoa Tư ba huynh đệ. Lúc ở kim chúc sinh mệnh bọn họ ở cùng một phòng, sau khi kim chúc sinh mệnh bạo liệt cho dù cự thạch này định trở ngại bọn họ, ba huynh đệ bọn họ vẫn ở một chỗ như trước. "Không ngờ là dịch thái kim viêm!" lão tam cẩn thận quan sát. "A, Lý Nhĩ Mông Tư cũng không có mặt!" lão tam hai mắt sáng ngời: "Đại ca, nhị ca, đây chính là cơ hội tốt, bạch giác lão giả cũng ở đây." Ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư đều có chút hưng phấn. Bọn họ không ngờ cơ hội lại đến như vậy. Lý Nhĩ Mông Tư không có mặt, ba huynh đệ bọn họ còn sợ ai? Một khi giết chết bạch giác lão giả, chính là lấy được tài phú tích lũy vô số năm của Bác Y gia tộc!