Bàn Long
Chương 431 : Quê quán
"Ông" Bối Bối một thân tro bụi đồng dạng bay lên, tức thì đám tro bị bị một cỗ lực vô hình trói buộc lại cuối cùng bị ngưng tụ lại thành một khỏa thạch đầu.
Bối Bối tự mình sửa lại diện mạo, hưng phấn nhìn Lâm Lôi nói: Lão đại ngươi vừa nói cái gì thanh nhạc huyền ảo, còn cái gì thanh ba huyền ảo, lại nói dung hợp mới là thanh âm áo nghĩa? Rút cục là có ý gì đây?
Lâm Lôi mỉm cười.
Mặc dù chỉ là mới tu luyện hai năm nhưng là so với trước kia tốc độ tu luyện linh hồn đã nhanh gấp trăm lần, hơn nữa hai loại linh hồn đồng thời lĩnh ngộ ấn chứng này, nên hai năm tu luyện này tuyệt đối có thể nói có thể hơn cả hai trăm năm tu luyện trước đây.
Với thanh nhạc huyền ảo, thanh ba huyền ảo Lâm Lôi cũng có chút thành tựu.
Đương nhiên khoảng cách với đại thành vẫn còn rất xa.
"Bối Bối này, thanh âm phát ra ngoài kỳ thực là một loại truyền thanh ba" Lâm Lôi liền giải thích. "Mỗi lần thanh ba truyền ra đều tạo ra một loại chấn động, nếu chấn động này theo một sự bình ổn nhất định trong một phạm vi thì chúng ta có thể nghe được bằng tai."
Điều này cũng là do năm đó Lâm Lôi tại long huyết thành nghiên cứu về âm thanh có chút thành tựu.
Bối Bối gật đầu.
"Nếu chúng ta nghe những âm thanh bất động, thì hiệu quả của chúng cũng có chút khác nhau." Lâm Lôi lập tức thao túng phong nguyên tố bắt đầu đứng lên, rồi cho chúng va chạm lẫn nhau hình thành thanh ba truyền lại nhất thời trong nơi này vang lên một âm thanh như tiếng nói truyền lại. Âm thanh hài hòa như lời tỏ tình khiến cho người ta không tự chủ phải đắm chìm trong đó.
Bối Bối cũng mơ hồ bị một chút ảnh hưởng.
"Đó là thanh nhạc huyền ảo!" Lâm Lôi cười nói. "Ta chỉ là thao túng nguyên tố thi triển, nếu sử dụng thân lực thì uy lực tuyệt đối có thể khiến cho cường giả thần cấp bị ảnh hưởng, tỷ như ta dùng phong địa khinh ngâm phát ra thanh nhạc có thể làm mê hoặc linh hồn địch nhân khiến cho hắn buông lỏng cảnh giác tạo cơ hội cho ta giết hắn"
Bối Bối liên tiếp gật đầu: Oa thực lợi hại, vậy thanh ba áo nghĩa thì sao?
"Ta vừa nói, thanh ba đúng là một loại chấn động nhỏ, nếu một chấn động trong phạm vi nhất định chúng ta có thể nghe thấy nhưng nếu vượt quá phạm vi này thì không giống như thế nữa" Lâm Lôi cảm khái nói. "Năm đó ta chưa hiểu được điểm này, nhưng khi vào hạp cốc này gặp loại thanh ba do nó hình thành ta cũng đã hiểu ra được".
"Thực sao?" Bối Bối có chút ngạc nhiên.
"Đúng!" Lâm Lôi lại dùng tinh thần lực cường đại để khống chế phong hệ nguyên tố xung quanh.
Thanh ba kỳ lạ lại một lần nữa sinh ra, lần này trực tiếp truyền xung quanh cách vách hạp cốc, đá trong hạp cốc phảng phất như bị dựng đứng lên, lả tả những mảnh đá vụn không ngừng rơi xuống.
"Di!" Bối Bối kinh ngạc la lên.
Lâm Lôi tinh thần lực tăng mạnh nhất thời chung quanh sự ba động của phong nguyên tố cũng tăng theo.
Đông đông phảng phất như tiếng trống, cả hạp cốc đều mãnh liệt rung lên.
"Oành!" một tiếng, hai bên hạp cốc vô số cự thạch trực tiếp nỗ mạnh biến thành những mạt phấn.
"Oa!" Bối Bối trừng mắt nhìn.
Nguyên bổn lúc đầu trong hạp cốc có cấu tạo đặc thù nên cuồng phong mới hình thành các loại thanh ba, bây giờ Lâm Lôi chỉ thi triển một chiêu.
Cấu tạo của hạp cốc đại biến cũng vô pháp hình thành thanh ba, nhất thời tiếng rít gào của cuồng phong liền vang lên, vô số đá vụn được cuồng phong cuốn lên trên không khiến bầu trời như bao phủ bởi bụi đá hồi lâu mới khôi phục lại được.
Chỉ là lúc này trong hạp cốc cũng bắt đầu có tiếng gió rít gào.
"Tử vong sơn mạch sẽ không còn là tử vong sơn mạch nữa!" Lâm Lôi cảm thán một tiếng.
"Lão đại loại công kích này thực lợi hại!" Bối Bối kinh dị nói.
Lâm Lôi cười: Cũng chỉ có thể xem là bình thường thôi, thanh ba huyền ảo kia ta mới chỉ có chút thành tựu bây giờ theo ta phát hiện thanh ba huyền ảo cũng chỉ có thể dùng để đánh trúng vật chất, về phần thanh nhạc cũng chỉ ảnh hưởng tới linh hồn bất quá nếu địch nhân không hề biết thì dù gặp phải cường giả thần cấp sợ rằng cũng phải chịu chút ủy khuất.
Thanh ba, thanh nhạc đúng là hai phương diện của thanh âm công kích, một cái công kích bản thể còn một cái ảnh hưởng tới linh hồn.
Chân chánh uy lực ta cũng không rõ ràng lắm, dù sao ta cũng chỉ mới có một chút thành tựu thôi.
Lâm Lôi trên mặt có một tia cười nhàn nhạt việc này cũng là nguyên nhân khiến hắn thích tu luyện.
Lâm Lôi cảm giác chính tự mình lĩnh ngộ một chút huyền ảo hay có một chút lý giải về thiên địa, không ngừng tu luyện thì tới một ngày nào đó chính tự mình cũng có thể phá huỷ cả thiên địa nhưng muốn đạt tới cảnh giới đó không biết phải mất bao nhiêu thời gian nữa.
"Bối Bối nguơi lĩnh ngộ được sự huyền ảo nào thế?" Lâm Lôi hiếu kì hỏi.
Bối Bối bất đắc dĩ nói: Không, lão đại ngươi thực lợi hại! Chỉ là để bảo vệ tính mạng thôi nếu bây giờ cùng vua sát thủ Hi Tắc chiến đấu nếu muốn tự thân chiến đấu vẫn còn phải sử dụng nhưng thiên phú thần thân đó.
Lâm Lôi vừa nghe liền hiểu rõ.
Đột nhiên.
"Ông" Thiên địa như chấn động, một trận động đất nhỏ truyền khắp cả ngọc lan đại lục, vô số cường giả thần cấp ở ngọc lan đại lục đều hướng mắt về hướng tây còn Lâm Lôi Bối Bối tự nhiên cũng kinh ngạc nhìn về phướng bắc.
"Có người thành thần ư?" Bối Bối kinh ngạc nói.
Thiên địa trời đất như giáng xuống, đó là dấu hiệu của việc hóa thân thành thần, nếu không thên địa cũng không có cách mà hàng lâm.
Đây cũng không phải lần đầu tiên, hình như mấy năm trước phương tây cũng có một người thành thần.
Lâm Lôi có chút nghi hoặc nhìn xuống phía dưới, thần thức của hắn cũng tràn ngập tuôn ra.
Không sai biệt lắm đúng như trong quá khứ, không hiểu chuyện gì sãy ra mà vài năm nay liên tục có hai người thành thần như thế.
Đơn độc tu thành thần rất khó.
Nguyên nhân chính là cực kỳ nguy hiểm cho nên mới trân quý, mấy năm trước có một người thành thân khiến Lâm Lôi bọn họ sợ hãi than thầm mà bây giờ lại có một người thành thần cũng là có chút trùng hợp.
"Lão đại chúng ta nên đi xem một chút không sao chứ?"
Thần thánh đồng minh.
Lâm Lôi nao nao, tựa hồ nhớ ra cái gì.
"Cũng tốt, đi xem một chút ta cũng thực lâu không về quê rồi"
Lâm Lôi Bối Bối, hai người trực tiếp phi hành về phía tây.
Tu luyện thành thần khiến trời đất ba động tự nhiên cũng khiến cho Tát Địch Tư Tháp chút ý, lúc này Tát Địch Tư Tháp liền phát động thần khí đồng dạn cũng phát hiện ra Lâm Lôi.
Lâm Lôi dĩ nhiên cũng đã tới, hắn muốn tới nơi đó.
Lâm Lôi cùng Bối Bối phi hành tốc độ rất nhanh, đợi đến khi Tát Địch Tư Tháp phát hiện ra thì họ đã tới nơi rồi.
Ngay lập tức đi Thần thánh đồng minh. Tát Địch Tư Tháp lập tức dùng thần thức truyền âm cho An Lạp Tư đang ở cực đông đại thảo nguyên.
An Lạp Tư khoanh chân ngồi trong một sơn cốc u tĩnh bên ngoài thân hình cũng có một tầng tro bụi, nếu người khác nhìn thấy hẳn sẽ cho đó là một bức thạch điêu.
Đã qua hai năm, đối với hắn mà nói cũng chẳng thấm tháp gì, nghe được Tát Địch Tư Tháp truyền âm An Lạp Tư nhất thời mở mắt, bên ngoài tro bụi lập tức bị đốt cháy thành hư vô.
Tát Địch Tư Tháp truyền âm đến.
"An Lạp Tư, Lâm Lôi cùng phệ thần thử đi thần thánh đồng minh ngươi hãy qua đó đi!"
"Vâng, thưa Tát Địch Tư Tháp đại nhân!"
Chợt.
"Oành" một tiếng cả sơn cốc đột nhiên nổi lên một ngọn lửa, tại thao thiên hỏa diễm An Lạp Tư như một đốm lửa lớn nhanh chóng phá núi trực tiếp hướng phía tây phi hành, trong nháy mắt liền biến mất ở phía chân trời.
Điêu sơn trấn, quê của Lâm Lôi.
Lâm Lôi đang đứng ở trung ương Điểu Sơn trấn không khỏi có tiếng thở dài.
Tại phía đông Điểu Sơn trấn, cũng chẳng khác xưa là mấy nhưng thực ra trấn này đã biến hóa rất hớn, nơi này đã trở thành hoang nguyên không còn bóng dáng con người mà trở thành sào huyệt của ma thú, tỷ như Lâm Lôi gia giờ đã thành sào huyệt của phong lang.
Năm đó tại nơi này, cùng với huynh đệ, đại thẩm, thúc thúc ... Lâm Lôi trong lòng hiện ra sự náo nhiệt của Điểu sơn trấn, mỗi sáng sớm những hài tử, thiếu niên sẽ tề tựu lại phía đông của trấn tiền hành rèn lyện những người còn lại thì bắt đầu công việc.
Song
Tất cả đã không còn nữa, tuyệt đại đa số đã chết đi.
"Điểu Sơn trấn đã thành lịch sử!" Lâm Lôi thở dài nói.
Trải qua sự hủy diệt của năm đó, ngay cả vương quốc sở hữu khu vực này cũng trở thành nhà của ma thú.
Lâm Lôi nhướng mày, lập tức khống chết thần thức trong cơ thể tản mát ra khí tức thần thánh.
Mặc dù bây giờ Lâm Lôi chủ yếu sử dụng bản thể nhưng dù sap phân thân thần thức cũng là linh hồn của hắn, Lâm Lôi hoàn toàn có thể sử dụng năng lực của thần phân thân trong cơ thể, năng lực khí tức thành thánh không lô giống như sóng biển cuống cả Điểu Sơn trấn khiến cho hơn trăm đầu ma thú ở Điểu Sơn trấn bị dọa đến run rẩy quỳ xuống sát đất.
"Toàn bộ rời khỏi đây!" Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm tới mỗi ma thú.
Không một ma thú nào dám phản kháng, thấp giọng gào lên rồi mấy trăm đầu ma thú nhanh chóng ly khai khỏi Điểu Sơn trấn.
"Bối Bối theo ta tới nhà của ta xem!" Lâm Lôi nói.
"Cũng là nhà của ta!" Bối Bối nói.
Năm đó Bối Bối cũng tai nơi này xuất sanh, cũng là trong phòng đó cùng Lâm Lôi gặp mặt cuối cùng bọn họ một người một thú mới thành sinh tử chi giao, Lâm Lôi cùng Bối Bối trầm mặc gạt bụi đi vào trong phòng.
Hách tư thành.
Đức Lâm ông nội năm đó cũng ở chỗ này mày mất đi, chỗ này không có bị ma thú chiếm dụng mà trái lại càng thêm phồn hoa.
Hách tư thành có một tòa tửu quán tương đối thanh nha, Lâm Lôi cùng Bối Bối tìm được một vị trí có thể ngồi tạm rồi tìm một chút mĩ tửu và mĩ thực.
"Mùi không tệ lắm!" Bối Bối khen.
Lâm Lôi cũng gật đầu
Cho nên sinh ý nơi này mới tốt thế.
Tửu quán này có không ít người ra vào.
"Ài!" Lâm Lôi có chút giật mình quay đầu về phía cửa, một tiểu cô nưưong mái tóc màu tìm dài đi tới, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô gái có chút nhàn nhạt khí tức thản nhiên lại càng làm tăng thêm vẻ đáng yêu.
"Bối Lệ Tháp! Bối Lệ Tháp ngươi đã về rồi? Phụ thân ta thường cho ta theo tới chỗ này uống rượu cũng nhiều lần nhìn thấy ngươi."
Khi cô gái này vừa vào tửu quán lập tức mọi người thi nhau bất chuyện hiển nhiên nguyên nhân là do cô gái này.
Cô gái này là ai?
Phía sau chỗ ngồi của Lâm Lôi có hai nam tử, trong đó người trẻ tuổi liền lên tiếng dò hỏi, người đối diện với hắn liền cười nói: Đây là nữ nhỉ của lão bản của tửu quán, tửu quán này là do một tay Bối Lệ Tháp tiểu thư kiến tạo.
"Thực sao?" Người trẻ tuổi kia tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Bối Lệ Tháp gia đầu tiên cũng là quý tộc, sau suy bại đi. Phụ thân của Bối Lệ Tháp chính là vị lão bản mũi to, mặt mũi tương đối dễ nhìn cho dù suy bại cũng muốn ở tại một phủ đệ hào hoa, vẫn an bài người hầu quét dọn hàng ngày, Bối Lệ Tháp nhận thấy gia phủ quá lớn nếu cứ duy trì như thế sẽ mất rất nhiều tiền mà gia đình đã không còn nhiều tiền nên Bối Lệ Tháp chủ động biến trang viện trước phủ đệ thành một tửu quán, ngươi xem đó là cửa sau, từ cửa sau đi vào chính là Bối Lệ Tháp gia tộc. Bối Lệ Tháp gia viên rất lớn cực kì lớn nhưng tất cả chỉ có một mình Bối Lệ Tháp ở đó.
Hơn nữa Bối Lệ Tháp cũng là một ma pháp sư lợi hại, nghe nói đã là ngũ giai ma pháp sư.
Nghe người khác nói chuyện Lâm Lôi cũng có chút kinh ngạc nhìn vị nữ tử xinh đẹp kia.
"Lão đại này, cái vị Bối Lệ Tháp này quả thực là lợi hại nha"
Lâm Lôi cũng cảm thấy như vậy, tửu quá được xếp đặt bố trí cực kì tinh tế, cũng chính tại cách bố trí này mà Lâm Lôi cùng Bối Bối mới lựa chọn tửu quán này không nghĩ tới nó là do một nữ tử xếp đặt. Nữ tử này xem ra tuổi không lớn nhưng cả gia đình đều do nàng quản lý a.
"Phụ thân, con không khỏe nên nghỉ ngơi trước" Bối Lệ Tháp liền nói với phụ thân của mình.
"Thân thể không thoải mái thì mau đi nghỉ đi!" Trung niên lão bản liền nói.
Sau đó Bối Lệ Tháp liền hướng cửa sau đi vào trong phủ đệ.
"Ài!" Lâm Lôi lúc này cũng khẽ cau mày.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
98 chương
1553 chương
8 chương
1291 chương