Bản lĩnh ngông thần

Chương 61 : Anh ta là bạn học của tôi

E là đến bất kì cửa hàng 4S nào, cũng ít ai gặp phải ưu đãi này, nhưng bây giờ Sở Vĩnh Du lại gặp phải. Vừa nhìn xem là ai, thì hơi bất ngờ, đó chính là Lãnh Tiểu Mạt, Sở Vĩnh Du không ngờ, người phụ nữ không coi trọng bản thân, yêu tiền như sinh mạng, hóa ra là nhân viên bán hàng của tiệm 4S, theo lý mà nói, bây giờ không phải nên nằm ở một biệt thự nào đó được người ta chu cấp sao? "Tiểu Mạt, sao cô lại nói chuyện như vậy!" Tổng cộng có hai người bán hàng đứng ngay cửa, có một người phụ nữ khuôn mặt bình thường, trên mặt có vài nét tàn nhang, cô ta cũng bị lời nói của Tiểu Mạt làm cho sốc, lúc này cô ta mới phản ứng lại. Tuy nhiên, Lãnh Tiểu Mạt khoanh tay trước ngực cười chế nhạo. "Tiểu Huệ, cô đừng lo, đây không phải là khách hàng, anh ta là bạn học của tôi, một tên nghèo nàn, nghèo tới nỗi đi ở rể chỗ người ta.Đừng nói chiếc BMW, anh ta mua nổi chiếc xe van thì cũng quá giỏi rồi, cô nói loại người này tới đây làm gi? Chắc là nghe tôi làm việc ở đây, nên cố ý tới ra vẻ.” Nói đến đây, Lãnh Tiểu Mạt thấy Sở Vĩnh Du im lặng, càng tỏ vẻ đắc chí. "Bị tôi đoán trúng rồi phải không? Ayda! Anh nghe ngóng hay nhỉ, biết hôm nay tới lượt tôi trực ở cửa, nhưng bắt tôi rót nước bưng trà mời anh, thì anh còn chưa đủ tư cách, biến đi! Đừng ở đây chướng mắt, mất mặt nữa, đây là tôn nghiêm cuối cùng tôi dành cho người bạn học như anh.” Thoáng nhìn Lãnh Tiểu Mạt, Sở Vĩnh Du lên tiếng. "Lãnh Tiểu Mạt, mặc dù tôi là một người có tình nghĩa với bạn học cũ, nhưng tôi hy vọng cô chà đạp lên những tình bạn học cũ đó, hiểu không? Nếu cửa hàng 4S này không phải do cô mở, thì cô không có quyền kiểm soát việc tôi rời khỏi hay ở lại.” Nói xong, Sở Vĩnh Du bước vào, người phụ nữ mặt tàn nhang ở bên, vội vàng đi theo bắt đầu quy trình đón tiếp bình thường. “Anh à, anh đừng giận, thỉnh thoảng Tiểu Mạt hay nói những lời không bình thường. Anh muốn xem chiếc xe nào? Tôi sẽ giới thiệu cho anh." Sở Vĩnh Du cười mỉm. "Tôi muốn xem chiếc BMW X4, làm phiền cô.” Lãnh Tiểu Mạt đứng ở cửa nổi điên, vì còn đứng gần ở đó, đương nhiên cô ta nghe rõ những lời này, bày đặt BMW X4, anh đi chết đi! Trở thành một thằng rể vô dụng, còn cả gan tới coi xe BMW, anh có mua nổi không? Cho dù là coi xe, cũng thấy tội lỗi. Nhìn thấy Tiểu Huệ thực sự dẫn Sở Vĩnh Du đi về phía gian hàng X4, Lãnh Tiểu Mạt không cam tâm lại mở miệng, lần này lớn tiếng hơn. "Tiểu Huệ! Tôi khuyên cô không nên lãng phí thời gian cho người đó nữa, anh ta là một người thằng rể nghèo, thậm chí không thể mua được cái lốp xe BMW, cô mong chờ anh ta sẽ đem lại chút doanh số cho cô sao? Mau qua đây đi.” Đột nhiên, rất nhiều người trong đại sảnh đều nghe thấy, tất cả đều nhìn về phía Sở Vĩnh Du. Ở rể? Đã lâu không nghe từ này, quan trọng là, thực sự có người đàn ông chịu làm điều này sao? Đặc biệt, nhìn qua quần áo của Sở Vĩnh Du, tất cả đều là hàng lề đường, nhìn chiếc quần bò, đầu sợi chỉ lộ ra ngoài, thật sự không giống một người có đủ tiền mua một chiếc BMW. Tiểu Huệ làm ngơ, và đã đến gian hàng X4, cô ta sẵn sàng giới thiệu cho Sở Vĩnh Du. "Anh Sở?" Đúng lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên, không chỉ cắt ngang lời nói của Tiểu Huệ, mà còn làm gián đoạn việc mua xe của Sở Vĩnh Du. Quay đầu nhìn lại, Sở Vĩnh Du có chút ấn tượng với người thanh niên đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, hình như là người đón tiếp khi mua chiếc Mercedes-Benz lần trước. "Là anh à, không phải ở cửa hàng Mercedes-Benz 4S sao? Tại sao anh lại đến đây." Người thanh niên mặc vest và đi giày da, quần áo không giống với nhân viên bán hàng, cười lớn. "Nhờ anh Sở chiếu cố, sau anh, thì doanh số của tôi tăng vọt, mấy ngày thôi đã bán được mấy chiếc xe sang, đúng lúc ở đây tuyển giám đốc kinh doanh, nên tôi qua phỏng vấn, kết quả là được nhận.” Nói đến đây, người thanh niên chỉ vào chiếc BMW X4. "Anh Sở muốn mua chiếc này sao? Quả là hoàn hảo. Tôi nhất định sẽ cho anh cái giá tốt nhất.” Sở Vĩnh Du gật đầu đưa thẻ ngân hàng và chứng minh nhân dân, có người quen, dĩ nhiên sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. "Theo quy tắc cũ đi, nhưng doanh số của chiếc này, phải tính cho cô gái này, thái độ của cô ta rất tốt.” "Không thành vấn đề, anh Sở anh yên tâm, tôi không tranh giành doanh số với cấp dưới, nhưng anh đến rồi, tôi nhất định sẽ đích thân phục vụ, Tiểu Huệ, mau theo tôi làm thủ tục cho anh Sở" Sao? Tiểu Huệ còn đang ngơ ngác, đã bị người thanh niên kéo đi, cô vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy, mấu chốt là, mua rồi sao…hay như thế nào. Trên ghế sô pha trong đại sảnh, Sở Vĩnh Du đang ngồi đợi, thì một cơn gió thơm thoảng qua. "Hừm! Có người mặt dày không biết xấu hổ như vậy, còn ngồi ở đây uống cà phê? Nhà anh uống không nổi, hay là vợ anh không cho phép anh muốn những gì con người được uống.” Không ngờ, Lãnh Tiểu Mạt lại tới gây sự, dường như nhìn thấy Sở Vĩnh Du, thì cô ta lại không thoải mái. "Cô rảnh quá phải không?" Sở Vĩnh Du nói xong, Lãnh Tiểu Mạt không thèm trả lời, quay người định rời đi, thì đột nhiên nhìn thấy giám đốc kinh doanh mới được bổ nhiệm và Tiểu Huệ chạy tới, thật sự chạy tới. "Anh Sở, thủ tục đã xong rồi, hiện tại người trong cửa hàng chúng tôi đang lái xe đến Phòng quản lý phương tiện để xử lý nốt thủ tục. Chi phí của anh tổng cộng là 1.8 tỷ, giám đốc chúng tôi giảm cho anh 165 triệu." Khi nói câu này, hơi thở của Tiểu Huệ vẫn còn hơi gấp gáp, cô không thể tin được rằng Sở Vĩnh Du dễ dàng mua chiếc xe như vậy, điều này ngược lại với những gì Lãnh Tiểu Mạt đã nói, quả thức quá hào sảng.. Sở Vĩnh Du gật đầu nhìn giám đốc. "Cám ơn anh." Giám đốc vội vàng xua tay. "Chuyện nhỏ thôi, anh Sở, đây là danh thiếp của tôi anh cầm lấy đi. Tiểu Vương tôi đã làm trong ngành ô tô mấy năm rồi, không dám nói là có thể làm được tất cả mọi chuyện, nhưng cũng đủ giúp anh bớt được một số việc.” “Được." Lãnh Tiểu Mạt đứng ở một bên, há hốc mồm miệng, hoàn toàn không thể tin được, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tờ hóa đơn. BMW X4, loại cao cấp nhất, hơn nữa là thanh toán hết 1 lần, 1.8 tỷ, đây là chuyện mà tên ở rể Sở Vĩnh Du có thể làm được sao? Sao có thể! Sau khi định thần lại, nhìn thấy giám đốc đã đi sang chỗ khác, Lãnh Tiểu Mạt vội vàng chạy theo. "Giám đốc, anh ta thật sự mua nó sao? Có tiền sao?" Giám đốc Vương cảm thấy khó hiểu. "Sao vậy? Cô quen anh Sở sao?" Lãnh Tiểu Mạt vô thức gật đầu, và nói một câu. “Dạ, anh ta là bạn học cấp ba của tôi." Khi nghe tới đây, giám đốc Vương mỉm cười. "Cô có một người bạn học tuyệt vời như vậy, Tiểu Mạt, cô thật may mắn, đây chỉ là mở đầu, cách đây một thời gian, người bạn cấp ba này của cô, khi tôi còn làm việc trong một cửa hàng Mercedes-Benz 4S, đã mua cho tôi một chiếc Mercedes. -Benz GLC hàng đầu, với hơn 1.8 tỷ, không cần giới thiệu, nói mua là mua ngay, như mua một món đồ chơi, phá vỡ kỉ lục mua hàng nhanh nhất của cửa hàng tôi, anh ta nhất định là người giàu có.” Nói đến đây, giám đốc Vương đột nhiên nhẹ giọng nói. "Không đúng, nếu cô là bạn học của anh ta, vậy tại sao anh ta mua xe mà không tìm cô, mà là Tiểu Huệ tiếp đón." Lúc này, đầu óc Lãnh Tiểu Mạt trống rỗng, hai chiếc xe cộng lại hơn 3 tỷ mấy, đây là chuyện tên Sở Vĩnh Du nghèo tới mức phải ở rể có thể làm được sao?