Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)
Chương 20 : Bắt cóc
Triệu Minh ngồi nghiền ngẫm một lúc lâu sau đó khều khều tay nó.
Quyết định hỏi rõ ràng một chuyện
-Tại sao lại quyết định anh là người đàn ông của em? Em có tình cảm với anh từ bao giờ
-Vì con chíp đã được kích hoạt liên kết trực tiếp với vật thể sống. Nói cách khác anh còn sống con chíp còn tồn tại.
-Em không thích anh sao?
Triệu Minh ngỡ ngàng
-Tôi không có hứng thú. Nếu có bản lĩnh thì khiến tôi yêu anh đi
Nó nhàn nhã đáp thách thức con người hắn
-Được. Nhất định làm em yêu anh!
Triệu Minh nói chắc lịch
-Tôi sẽ đợi. Nó đáp
-Xu, tỉnh rồi sao? Chị có hầm canh cho em,uống đi cho nóng
-Cám ơn, Mai tỷ phiền chị lấy cho em cốc nước ấm được không?
-Được! Đợi tỷ một chút
Triệu Mai vừa đi khỏi nó liền trừng mắt với Triệu đại
-Anh, uống canh
-Anh không bị thương, hơn nữa là Mai tỷ làm cho em.
-Chính vì Mai tỷ làm tôi mới bắt anh uống. Thiên Nam không nói tôi rất ghét uống canh gà?
-Thật là chưa có nói
-Uống đi, tỷ ấy sắp lên rồi.
-Tôi uống với 1 điều kiện
-Gì cũng được, anh lằng nhằng quá
Triệu Minh cười gian uống 2/3 bát canh...Vừa đặt bát xuống bàn đúng lúc Triệu Mai bước vào
-Xu, nước của em!
-Cám ơn
Nó đón lấy cốc nước rồi mỉm cười
-Nhớ những gì em đã nói
-Đã biết
-Nghỉ ngơi cho khỏe anh có việc phải đi
-Ừ
Nó đáp
Ngồi nghe Mai bà bà tám đủ thứ nào là ông Đông Danh ngu ngốc bả nói một đằng làm một nẻo thật tức chết
Hai tai nó lùng bùng khó chịu
Một lúc nó nói một câu khiến Mai bà bà im như thóc
-Trên đời 100 người sống với nhau cũng không ai chiều lòng được cả 100 người.
-Hả?
-Một cá nhân không thể đánh giá, áp đặt người khác sống thế này thế kia.... vậy nên chị có thể nói thế nào tùy thích, chị muốn thì cứ nói.
Chó cứ sủa, Mèo cứ kêu... nước mắt vẫn mặn... con người ta vẫn cứ sống.... chuyện có thể làm anh ta nhất định làm. Lật tung cả địa cầu lên chị cũng không tìm được ai yêu chị như anh ta đâu
-.....
-Đừng quá ngu ngốc...Bỏ lại những người tốt với mình để chạy theo cái vớ vẩn.
-Chị hiểu rồi chứ?
-À... ừm
-Còn không mau đi tìm anh ta mà xin lỗi đi
-Cám ơn em
Mai tỷ cười dùng căng hải( hai cẳng) chạy như bay đi tìm đức lang quân
Nó thở dài...
Điện thoại đột nhiên chấn động mạnh
Thiên Nam nhắn tin?
Nó mau chong uống một viên con nhộng trong suốt sau đó thay bộ quần áo bệnh nhân ra rồi lấy xe âm thầm rời khỏi biệt thự
Ken nhìn theo khẽ cười. Công chúa...
Nàng thuộc về ta! Con trai kẻ ẩn danh
Tới chỗ hẹn... khuôn mặt xanh sao khẽ nhăn lại
-Công chúa
- Tôi biết là anh!
Nó xoay người lại nhìn Ken
-Vậy mà vẫn tới? Công chúa làm tôi ngạc nhiên đấy
Ken cười giả lả
-Anh tôi đâu?
-Chạy rồi!
Ken tươi tỉnh nói
-Anh muốn làm gì giết tôi sao?
-Không.không!
Nó nhíu mày. Ken! Hắn địmh làm gì?
-Anh muốn sao?
-Một vụ bắt cóc thế nào....?
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
54 chương
140 chương
17 chương
26 chương
30 chương
63 chương
4 chương