Bách Luyện Thành Thần
Chương 664 : Dị bảo?
Nước biển cuộn trào liên tục vỗ lên bãi đá ngầm, phần lớn thời gian trong năm Bạo Loạn Tinh Hải đều cuồng loạn, từ xưa đến nay đã thế.
Bên trong hải2vực này có vô số hung thú ẩn núp, đừng nói là ngư dân bình thường, cho dù là võ giả cũng không dám tuỳ tiện tiến vào hải vực này, chỉ8có cường giả nào thật sự có can đảm mới dám tiến vào đó để thám hiểm, dù sao trong Bạo Loạn Tinh Hải cũng ẩn chứa rất nhiều kho báu không6ai biết được, mà số võ giả bỏ mạng trong đó hằng năm cũng nhiều vô số kể.
Ngư Long Tông là một tông môn tam phẩm, chỗ cực Đông mà Ngư Long3Tông dựa lưng vào chính là toàn bộ Bạo Loạn Tinh Hải, trái với những tông môn khác, hiển nhiên mức độ hiểu biết về Bạo Loạn Tinh Hải của tông môn5tam phẩm này phong phú hơn rất nhiều.
Phạm vi của tông môn này gần mấy hải vực trên đại lục, nên bọn họ biết rất rõ, mặc dù Bạo Loạn Tinh Hải rất nguy hiểm, nhưng bên trong hải vực này lại tương đối an toàn, ít nhất thì ít khi có hung thú mạnh mẽ xuất hiện. Vì vậy, hằng năm vào lúc đầu xuân, Ngư Long Tông sẽ phái đệ tử trong môn tiến hành rèn luyện ở phía trước những hải vực xung quanh!
Nhiệm vụ rèn luyện chính là săn giết một con yêu thú trong nước gọi là Hắc Thanh Bạng, loài Hắc Thanh Bạng này là một loài yêu thú cấp bốn, thực lực của nó không mạnh gì, nhưng có điều lực phòng ngự lại tương đối kinh khủng, nếu muốn đánh nát vỏ ngoài của con Hắc Thanh Bạng này cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Sau khi đánh chết Hắc Thanh Bạng rồi, thì có thể lấy được bảo vật “hắc linh châu” trong cơ thể Hắc Thanh Bạng với một tỉ lệ nhất định, đó là một loại nguyên liệu luyện đan vô cùng quý giá, rất được hoan nghênh ở rất nhiều phường thị tại Trung Vực, bình thường cung không đủ cầu, đây cũng là một trong những nguồn thu chủ yếu của Ngư Long Tông!
Ngoài hắc linh châu ra thì thịt Hắc Thanh Bạng cũng là một loại món ngon, sau khi bắt được thì phơi nắng cho khô, bán vào Trung Vực cũng có giá trị xa xỉ.
Hôm nay chính là lúc đệ tử Ngư Long Tông rèn luyện, hơn vạn tên đệ tử Chiếu Thần Cảnh bay xuôi theo mặt biển.
“Lang sư huynh! Nhiệm vụ hôm nay của chúng ta là lấy được mười viên hắc linh châu, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, thì sẽ bị xử phạt đấy.” Người nói là một nam tử mặc áo đen, trên má phải của nam tử này có xăm hình một con bò cạp màu đen, tản ra một loại hơi thở u ám.
Cho dù là trong những hải vực xung quanh, nhưng đối với võ giả Chiếu Thần Cảnh mà nói cũng có nguy hiểm không nhỏ, vì vậy bình thường khi đệ tử Ngư Long Tông tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải để săn bắt Hắc Thanh Bạng thì đều kết bạn mà đi, tốp năm tốp ba.
Trước mắt thì năm người này đang tạo thành một đội ngũ, bắt đầu săn giết Hắc Thanh Bạng, có điều so với những đệ tử khác của Ngư Long Tông, sát khí trên người năm người này nồng đậm hơn.
“Vận may không tệ.” Ánh mắt vị võ giả tên Lang kia loé lên, nhắm thẳng vào hải vực bên dưới, hai người khác cũng liếc nhìn nhau, sau đó cũng móc ra một viên Tỵ Thuỷ Đan từ trong miệng để nuốt vào. Sau khi sử dụng Tỵ Thuỷ Đan sẽ sinh ra một lớp màn mỏng không nhìn thấy được, có thể giúp võ giả tạm thời tránh được nước biển, có điều chỉ có thể sử dụng trong khu vực biển cạn, trong khu vực biển sâu lớp màng mỏng này sẽ bị nước biển đập vỡ vụn ngay.
“Ùm ùm!”
“Ùm ùm!”
Hai đạo tiếng nước vang lên, hai vị võ giả Chiếu Thần Cảnh một trái một phải xông vào trong nước biển.
Năm người bọn họ đã phân công rõ ràng, phối hợp lại nhuần nhuyễn, hiển nhiên đây không phải lần đầu hành động với nhau, mà thật ra năm vị võ giả này vốn đều là võ giả độc lập, hơn nữa còn là năm tên hải tặc trà trộn về phía Đông Trung Vực, võ giả chết trong tay bọn họ đã không dưới trăm người rồi!
Bây giờ thế cuộc bên trong Trung Vực thay đổi thất thường, dường như rất nhiều tông môn cũng bắt đầu liên hợp nhằm vào võ gỉa độc lập, cuộc sống của năm người này trôi qua cũng ngày càng khó khăn, chỉ cần hơi mất cảnh giác một chút cũng có thể bị cường giả của đại tông môn nào đó tiện tay giết chết!
Bị ép vào đường cùng, cuối cùng năm người cũng quyết định tẩy trắng lên bờ, gia nhập Ngư Long Tông.
Ngư Long Tông có thể xem là tông môn tương đối nhỏ yếu trong đám tông môn tam phẩm, bởi vì vị trí hẻo lánh, nên những năm này vẫn mãi không phát triển được, bởi vì vấn đề về thế cuộc ở Trung Vực, nên phần lớn võ giả độc lập đều tìm đến Ngư Long Tông để nương tựa.
Tuy nhiên, tiếp nhận quá nhiều võ giả độc lập cũng là một tai hoạ ngầm, những người này không phải từ bổn tông nên đừng nói đến bất kỳ lòng trung thành gì của đám võ giả độc lập ấy với tông môn, một khi xảy ra chuyện, nhóm đầu tiên phản bội bỏ chạy e là đám võ giả độc lập này.
Có điều võ giả độc lập vốn đã có tu vi và được rèn luyện rồi, nên không cần tông môn hao phí sức lực để bồi dưỡng. Hơn nữa còn có thể giúp tông môn tạo ra rất nhiều tài phú, thế nên Ngư Long Tông cũng chọn cách nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần là võ giả độc lập không có tiếng xấu quá mức thì bình thường Ngư Long Tông đều nhận!
Chính vì thế, năm năm đệ tử tham gia rèn luyện ở hải vực bỗng nhiên tăng mạnh gấp mấy lần, điều này đúng là vô cùng có lợi cho Ngư Long Tông.
Năm vị võ giả Chiếu Thần Cảnh này liên thủ, con Hắc Thanh Bạng dưới biển kia không còn chỗ núp, cho dù là tầng phòng ngự mà nó vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo cũng dễ dàng bị phá.
Một vị võ giả trong số đó dùng trường kiếm tách con Hắc Thanh Bạng đó ra, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, “Lang sư huynh, hôm nay vận may không tệ chút nào, trong con Hắc Thanh Bạng đầu tiên đã lấy được một viên hắc linh châu rồi!”
“Ừ.” Vị võ giả tên là Lang kia gật nhẹ đầu, vẻ mặt không có bất kỳ ý vui mừng nào.
Trong mắt hắn, Ngư Long Tông này cũng chẳng là cái thá gì, thừa lúc thế cuộc thay đổi điên cuồng mà tuyển nhận võ giả độc lập, bề ngoài là tuyển nhận đệ tử, nhưng trên thực tế là nhận đám võ giả độc lập bọn họ về làm cu li! Cái trò ra biển rèn luyện chó má này, thật ra chỉ là cách lừa gạt sức lao động của đám võ giả độc lập bọn họ một cách trá hình mà thôi.
Mỗi ngày phải giao cho Ngư Long Tông mười viên hắc linh châu, nhiệm vụ này đúng là có chút nặng nề, nhưng nếu so với việc bị cường giả của những môn phái kia tru sát thì tốt hơn.
Sau khi năm người này lấy được viên linh châu đen đầu tiên rồi, thì sau đó chạy ra khỏi hải vực, mặc dù ở vùng ven biển không có quá nhiều nguy hiểm, nhưng năm người này vẫn cẩn thận từng li từng tí. Lúc trước bọn họ từng làm hải tặc, biết rõ trong Bạo Loạn Tinh Hải chuyện ly kỳ cổ quái gì cũng đó, lỡ như có con hung thú mạnh mẽ nào đó trong biển nhàm chán đến chỗ ven biển dạo chơi thì hiển nhiên tính mạng bọn họ không chịu nổi rồi.
Vào lúc bọn họ đang cẩn thận từng chút một đi về phía trước, trên bầu trời bỗng nhiên nổ vang một tiếng, có một đạo sấm sét rạch giữa trời quang!
“Đùng!”
Mọi người lập tức giật mình!
“Đây, đây là cái gì!” Sắc mặt một vị võ giả Chiếu Thần Cảnh sợ hãi nói.
Chỉ thấy đằng xa có một vật thể lấy tốc độ cực nhanh chui vào trong nước biển, lực đánh vào mạnh đến mức thậm chí còn dâng lên một cơn sóng biển cao tận mấy trượng!
Ánh mắt vị võ giả tên Lang kia loé lên, cũng nói: “Có thể là có dị bảo hiện thế!”
Truyền thuyết kể rằng một số dị bảo khi hiện thế sẽ có sấm sét vang dội, trên bầu trời xuất hiện dị tượng, cảnh tượng hôm nay lại rất có thể, huống chi bọn họ còn vừa tận mắt nhìn thấy có cái gì đó chui vào giữa làn nước.
“Thật à? Lang sư huynh!” Vẻ mặt một vị võ giả kích động nói.
“Chỉ là có khả năng này thôi, chúng ta cùng qua đó xem sao!” Lang sư huynh là người rất có kinh nghiệm lại vô cùng già dặn, hắn cảnh giác nhìn xung quanh một lượt, sau khi xác định xung quanh hải vực không có những võ giả khác mới mới bay về hướng kia. Cùng lúc đó, hắn móc một viên Tỵ Thuỷ Đan rồi ăn vào, cắm đầu chui vào trong mặt nước.
Kỹ năng bơi lội của năm người này đều tương đối giỏi, huống hôg còn có sự trợ giúp của Tỵ Thuỷ Đan, chốc lát đã chìm xuống đáy biển.
Lúc mọi người nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ vốn tưởng rằng đây là dị bảo gì đó, nhưng không ngờ đó lại là một con người!
“Sao người này lại rơi xuống từ trong tia chớp kia?” Mộ vị võ giả dùng chân nguyên truyền âm nói.
Ánh mắt Lang sư huynh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào người nọ, lắc đầu, nhưng khi hắn nhìn thấy cái nhẫn tu di đeo trước ngực người nọ, trên mặt lập tức hiện ra chút tham lam, “Hình như người này bị thương rồi, không ngờ lại trực tiếp chọn tĩnh tọa chữa thương trong nước, hay là chúng ta…”
Lang đại nhân nói xong, trao đổi ánh mắt cùng những người khác, bọn họ vốn là hải tặc, lấy việc cướp đoạt và giết người xung quanh hải vực mà sống, cướp bóc trắng trợn như vậy không phải bọn họ chỉ mới làm một lần hai lần.
Mặc dù bây giờ là đệ tử Ngư Long Tông, có điều trong tình huống không ai thấy thì quay lại nghề cũ có gì to tát đâu, huống hồ những đại môn phái tự xưng là danh môn chính phái trong Trung Vực kia, chắc hẳn cũng trải qua loại chuyện này không ít lần rồi, nếu hiểu rõ hơn một chút, thì thế giới võ giả thường tàn khốc như vậy đấy.
“Thế nhưng thực lực của người này…” Một vị võ giả nhìn chằm chằm vào người ngồi dưới đáy biển kia rồi do dự nói: “Lang sư huynh, đây chính là võ giả Hư Kiếp Cảnh!”
Trên mặt Lang sư huynh cũng hiện vẻ do dự, đúng là võ giả Hư Kiếp Cảnh không phải là người mà bọn họ có thể chống lại được, dù là trong tình huống đang bị thương nặng đi nữa thì người nọ muốn lấy mạng đám võ giả Chiếu Thần Cảnh bọn họ cũng chỉ như một bữa ăn sáng mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
624 chương
45 chương
342 chương
127 chương
178 chương
79 chương
746 chương
47 chương