Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 133 : Truyền thừa - Sự thật đáng sợ!

Tầng núi thứ sáu. Lục Minh đang nói chuyện với người đá khổng lồ. Qua cuộc nói chuyện đứt quãng, anh xem như đã hiểu đại khái được một số chuyện - cứ cách một thời gian lại thật sự có một nhóm người tu luyện xuất hiện! Bọn họ xuất hiện trong truyền thừa. Bọn họ cũng sẽ tới tham gia truyền thừa! Những người đó... cũng sẽ thực hiện truyền thừa. Cũng sẽ đi qua bảy tầng núi! Nhưng điều khiến người ta khó hiểu là, sau khi bọn họ vượt qua truyền thừa sẽ rời đi, đợi đến đợt tiếp theo, đợi năng lượng truyền thừa nơi đây khôi phục sẽ lại xuất hiện! Cứ thế lặp lại. Truyền thừa - bọn họ chẳng bao giờ động tới. Chưa rõ nguyên nhân. "Bị phá giải rồi?" Đây là phản ứng đầu tiên của Lục Minh. Thật sự. Nếu coi truyền thừa Nguyệt Ảnh là một mã code, còn thẻ Nguyệt Ảnh là CDKEY*, những hạn chế trong tình trạng hiện nay của Nguyệt Ảnh không khỏi quá rõ ràng! (*) CDKEY: Khóa sản phẩm, còn được gọi là khóa phần mềm, là khóa dựa trên phần mềm cụ thể cho chương trình máy tính. Nó xác nhận rằng bản sao của chương trình là bản gốc. Truyền thừa Nguyệt Ảnh đã bị người ta phá giải! Vì thế mới có một lượng lớn người truyền thừa phiên bản giả xuất hiện! Hoặc có lẽ. Từng có một cao thủ đã phá giải nó sau khi lấy được thẻ Nguyệt Ảnh, âm thầm nắm giữ truyền thừa, nhưng nếu như vậy, vì sao không trực tiếp mang đi? Nơi này... Vài ba lần là gần như dọn sạch được! Thứ quý giá nhất chẳng qua chỉ là truyền thừa Nguyệt Ảnh mà thôi! Nếu quả thật có người phá giải nơi đây, sau khi cướp sạch tài nguyên, phải trực tiếp mang truyền thừa Nguyệt Ảnh đi mới là lựa chọn chính xác nhất, nhưng... Bọn họ đều không làm vậy! Vì sao? Luôn cảm giác có một vài thứ không đúng lắm. "Còn có kiếm ý và kiếm khí vô tận nữa..." Lục Nhan nhắc nhở. Đúng vậy. Còn có sự tồn tại to lớn đáng ra không thể dung nạp đó nữa! Nơi này... "Đầu đá." Lục Minh bỗng nhiên lên tiếng: "Truyền thừa vốn dĩ đã lớn như vậy sao?" "Truyền thừa?" Người đá khổng lồ gãi đầu: "Còn nhớ trước đây lớn lắm, còn có rất nhiều sinh vật biết cử động, giờ đều mất hết." Trước còn lớn hơn, giờ đã nhỏ đi... Vì sao? Nếu là di tích truyền thừa... Năng lượng phong ấn kín kẽ, thẻ Nguyệt Ảnh chỉ là chìa khoá, tất cả năng lượng chắc hẳn chỉ có thể khởi động lúc kích hoạt mới đúng, nhưng nơi này lại cứ... Nhỏ đi! Vô số người đã tới! Vậy thì... Chỉ có một khả năng! "Chị?" Lục Minh nhìn về phía chị mình. "Ừm." Lục Nhan khẽ gật đầu. Đôi mắt của cô ấy khép hờ, một lúc lâu sau, một ánh kiếm xoẹt qua trời đất. Đùng! Khắp nơi chấn động. Đôi mắt của Lục Minh bỗng nhiên híp lại. Quả nhiên. Đúng như bọn họ suy đoán - nơi này thế mà chẳng phải ảo cảnh! Đúng vậy. Việc xây dựng di tích truyền thừa, có phần ở trong mộ cổ, có phần bám trên đồ vật, ảo cảnh chỉ là một lớp quy tắc mà thôi, còn truyền thừa Nguyệt Ảnh lần này... Lại hoàn toàn xây dựng trong hiện thực! Lấy hiện thực làm cơ sở, ảo cảnh làm quy tắc, xây dựng nên di tích truyền thừa khổng lồ! Tất cả! Đều là hiện thực! Kiếm ý, kiếm khí... Toàn bộ những thứ này đều xây dựng trên cơ sở hiện thực! Cũng chỉ có như vậy, thế giới này mới có thể dung nạp nhiều kiếm khí như vậy, mới có thể dung nạp nhiều kiếm ý như vậy, bởi vì những thứ này vốn là thật! Nơi đây căn bản chính là hiện thực! Cánh cửa truyền tống mà thẻ bài Nguyệt Ảnh kích hoạt thật sự chỉ là truyền tống! Vì vậy... Bây giờ bọn họ không phải ở thành phố Thiên Đô. Cảnh biển ban đầu nhìn thấy rất có thể cũng là thật! Thẻ bài Nguyệt Ảnh được kích hoạt đã truyền tống bọn họ đến hòn đảo không ai biết đến này! Đây, mới là sự thật! Còn cái gọi là lớn lên hay nhỏ đi... Có lẽ là vì năm tháng qua đi, năng lượng giảm bớt, di tích truyền thừa trở nên nhỏ đi, vậy thì có phải có một vài chỗ xuất hiện ngoài truyền thừa không? Hoặc là... Hòn đảo nhỏ không ai biết đến này đã bị người ta phát hiện từ lâu? Dù sao cũng đã lâu lắm rồi! Vì thế, bọn họ bắt đầu nghiên cứu xem làm thế nào để bước vào khu vực này... Vì thế, mới có những người truyền thừa kia! Bọn họ không phải hàng giả Hoặc có thể dùng một cách gọi chính xác hơn - người nhập cư trái phép! Bọn họ dùng một cách đặc biệt để sống trong truyền thừa này, bọn họ dùng một cách đặc biệt, thuận lợi lấy đi tài nguyên của truyền thừa Nguyệt Ảnh! Chỉ để lại duy nhất những màn sát hạch và thí luyện! Vì thế, mới có cảnh tượng mà đám người Lục Minh nhìn thấy. Thì ra là thế! Tất cả đã trở nên rõ ràng vào giờ phút này. Như vậy... Cũng chỉ có một nguyên nhân của việc bọn họ chưa bao giờ tranh đoạt truyền thừa mà người đá khổng lồ nói, đó chính là bọn họ vốn không có tư cách kế thừa truyền thừa!!! Ngay từ khi bắt đầu. Truyền thừa đã có yêu cầu - buộc phải sở hữu dấu ấn Nguyệt Ảnh, cũng chỉ có bảy người truyền thừa mới có tư cách kế thừa truyền thừa, ngay cả Lục Nhan cũng không được! Vì thế, những người nhập cư trái phép kia... Bọn họ vốn không có tư cách! Bọn họ bước đến trước mặt truyền thừa, sau đó chỉ có thể từ bỏ và rời đi. Đây... mới thật sự là nguyên nhân! "Đầu đá, cứ bao lâu bọn họ sẽ đến?" Lục Minh đột nhiên hỏi. "Ơ?" Đầu đá hoang mang: "Mỗi lần năng lượng vừa khôi phục, bọn họ sẽ xuất hiện. Ủa? Chính là bây giờ đó, những người tới kia không phải chính là mọi người sao?" Rõ ràng, hắn hơi khó phân biệt bọn họ mà Lục Minh nói và bọn họ kia. Lục Minh chợt híp mắt lại. Thời gian... Vào đúng lúc này sao?! Cũng có thể nói, lần này bọn họ xuất hiện đúng vào thời gian những người đó vốn nên xuất hiện, nhưng suốt dọc đường đám người Lục Minh đi lại không nhìn thấy bất cứ kẻ địch nào! Hoặc là... bọn họ đang chờ gì đó?! "Chị." "Nếu chị là những người đó... muốn có truyền thừa thì sẽ làm thế nào?" Lục Minh bỗng nhiên lên tiếng. "Chờ." "Chờ người truyền thừa chân chính xuất hiện." Lục Nhan hiểu ý của em trai. Vì thế, lúc này... Không biết bao nhiêu người đang âm thầm theo dõi bọn họ, chờ bọn họ, hoặc chờ giây phút mà truyền thừa xuất hiện, sẽ ra tay cướp mất! "Bọn họ chắc hẳn ở rất xa." Lục Nhan khẽ cảm nhận. Nếu ở gần, chắc chắn cô ấy có thể phát hiện ra. Hơn nữa, trong sát hạch, thực lực bùng nổ mạnh là chuyện bình thường, vì thế đối phương tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong phạm vi cảm nhận mà cô ấy có thể bùng nổ! Những người đó... nhất định đang ở nơi nào đó... Âm thầm quan sát. Bọn họ có thể không nghe thấy, nhưng bọn họ nhất định có thể "nhìn thấy" tiến độ của bọn họ! Bọn họ đang chờ. Chờ giây phút truyền thừa xuất hiện! Còn nữa. Một điểm càng thú vị hơn là... Bọn họ thật sự chọn chuẩn thời gian đến vậy sao? Nếu tới sớm hơn một chút, phát hiện các năng lượng sát hạch đều chưa khôi phục, chắc chắn sẽ gây ra nghi ngờ, vì thế những chuyện này thật sự là trùng hợp sao? Hoặc là... chuyện này vốn đã tính toán sẵn! Trong bảy nhóm người bọn họ, có người chắc chắn biết sự thật! Có lẽ... ngay từ lúc bắt đầu, đã có người âm thầm sắp đặt, từng bước dẫn bọn họ bước vào cái bẫy, từng bước dẫn dắt toàn bộ hành động Nguyệt Ảnh! Ngô Hồng Phi? Không biết. Triệu Vân Sơn? Không biết. ... Đối với Lục Minh, ngoài Cao Thiên Lang dẫn theo em gái ra, những người khác đều có thể! Không, nếu là Cao Thiên Lang sắp đặt, anh ta ắt sẽ nắm chắc được việc bảo vệ em gái! Vì vậy, anh ta cũng bị tình nghi! Tất cả mọi người đều bị tình nghi! Bởi vì bọn họ cần có người kích hoạt truyền thừa! "Chị, đã từng có người thu thập thẻ Nguyệt Ảnh đúng không?" Lục Minh hỏi. "Ừm." Lục Nhan khẽ gật đầu. Nếu bọn họ muốn kích hoạt truyền thừa, đương nhiên phải từng điều tra Nguyệt Ảnh. Bộ truyền thừa đặc biệt này, trải qua năm tháng dài đằng đẵng, vô số thế lực với thực lực mạnh đều từng muốn một mình nuốt trọn truyền thừa này, cuối cùng lại không giải quyết được gì. Tổng cộng bảy tấm, nào có dễ tập hợp đủ? Nhất là... Đến tay loại người vốn không thiếu tiền như Triệu Vân Sơn! Anh lấy gì để đổi với anh ta? Hoặc là trong tay kiểu người có sư phụ như Lục Nhan, dù cô ấy chỉ cầm chơi trong tay, anh lại lấy gì để đổi với cô ấy? Muốn đổi tất sẽ phải trả một cái giá cực kì thê thảm! Vì thế, cho tới bây giờ truyền thừa Nguyệt Ảnh mới có cơ hội kích hoạt. Hơn nữa, là theo phương thức hợp tác như thế này! "Có vẻ không ổn." Sắc mặt của Lục Nhan nặng nề. Điều cô lo lắng chính là em trai. Từ lâu cô đã quen với việc chém giết, có rất nhiều thủ đoạn, nhưng em trai chỉ là một chuyên gia chế tạo thẻ bài, một khi xảy ra cuộc chiến quy mô lớn, thằng bé phải làm sao đây? Nếu đối phương đã sắp đặt kĩ, ắt sẽ có kẻ địch nhắm vào cô! Ai sẽ bảo vệ em trai? Đến lúc đó... "Không sao đâu chị." Lục Minh tỏ vẻ bình tĩnh: "Không phải còn tầng thứ bảy nữa sao?" Núi bảy tầng, sát hạch bảy tầng! Chờ đến khi bọn họ vượt qua sát hạch, kích hoạt truyền thừa, những người đó mới xuất hiện, vì thế bọn họ còn có thời gian chuẩn bị, còn có cơ hội! "Chúng ta cứ rời đi luôn?" Lục Nhan nói. Bọn họ cũng chẳng tranh đoạt truyền thừa, không cần phải ở lại đến cuối cùng. "E là không được." Lục Minh lắc đầu. Nếu như suy đoán của bọn họ là thật, bây giờ kiên quyết rời khỏi nơi truyền thừa, nhất định sẽ xuất hiện trên hòn đảo nhỏ này, chứ không phải Học viện Đệ Nhất! Đó mới là địa bàn thật sự của kẻ địch. Đi ra ngoài... Chỉ có một con đường chết duy nhất! "À..." Lục Minh sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Vì vậy, bây giờ tình hình đã rất rõ ràng. Di tích truyền thừa nằm trên một hòn đảo, bởi vì năm tháng trôi qua mà đã nhỏ đi nhiều, đảo nhỏ này dần dần có những người hoặc những thế lực khác không ngừng khai thác nơi này. Ừm... Sau đó bọn họ cũng phát hiện bí mật của Nguyệt Ảnh. Vì thế bọn họ khởi động kế hoạch lần này, tiêu diệt người truyền thừa, từ đó thật sự đoạt được truyền thừa! Còn đám người bọn họ thì sao? Triệu Vân Sơn, Cao Thiên Lang, Lục Nhan v.v... mỗi người đều là kẻ địch có thân phận, bối cảnh hùng hậu, vốn không phải người mà một thế lực như bọn họ có thể chống lại được. Thật sự. Bởi vì nếu như có thể chống lại được bọn họ, há lại điên cuồng vì một truyền thừa như thế này? Vì thế, thế lực này cùng lắm chỉ là một thế lực tầm trung. Vậy thì... Để không bị những nhân vật đằng sau đám người Triệu Vân Sơn tàn sát, những người này nhất định sẽ diệt khẩu, nhất định sẽ bảo đảm giết sạch những người bước vào nơi truyền thừa! Đây chính là kế hoạch của bọn họ! Như vậy cho dù tất cả mọi người không trở về, mọi người cũng sẽ cho rằng di tích truyền thừa xảy ra sự cố... Còn có ai biết được di tích truyền thừa này xây dựng trên hiện thực nữa? Kế hoạch hoàn hảo! Chỉ là... Nếu bị phát hiện... Ha ha. Lục Minh cười lạnh lùng. "Chị, xem ra, chúng ta cũng phải chuẩn bị một chút rồi..." "Ừm." ... Mà giờ phút này, ở một nơi nào đó. Ánh mắt của một người tràn ngập mơ hồ. Thật sự. Không biết bắt đầu từ lúc nào, kế hoạch đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Kịch bản ban đầu mà bọn họ sắp đặt là hoàn hảo nhất, thậm chí còn tiến hành phân tích tính cách của mỗi người, sắp đặt kịch bản, mọi thứ đều là hoàn hảo nhất! Bỗng nhiên, tất cả đều thay đổi. Thẻ truyền thừa của Cao Thiên Lang bị cướp... Lục Minh xuất hiện. Sau đó, Cao Thiên Lang chỉ có thể đi cướp của người khác. Vậy cũng thôi đi, sau đó một kẻ tên là Vương Hiên bỗng dưng cũng xuất hiện, còn mợ nó mang theo một người sáu sao! Loạn! Quá loạn! Huống hồ, địa điểm vốn đã sắp xếp ổn thỏa, vì những chuyện bỗng dưng không đâu này mà thay đổi, thay đổi thì thay đổi, lại còn xuất hiện ở Học viện Đệ Nhất! Đó là nơi quái quỷ gì! Ở đó... Liệu có bị người ta nhìn ra điều gì không? Bọn họ không biết. Do đó, kịch bản sắp đặt trước khi truyền thừa kích hoạt đã sụp đổ hoàn toàn. Mà nếu chỉ có những chuyện này đã đành. Lần truyền thừa này vốn không nên hài hòa như vậy, dưới sự "xúi giục" của bọn họ, hẳn phải chém giết lẫn nhau, phải có tình tiết hay hơn nữa! Vậy mà... Một mình Lục Minh quét sạch! Một người không tranh đoạt truyền thừa như anh, quét hay không quét, quả thật những người đó không quan tâm! Hơn nữa, có Lục Nhan ở đây, bọn họ thật sự dám liều mạng sao? Vì vậy, kịch bản trong truyền thừa cũng sụp đổ rồi. ??? Đây được coi là gì?! Bản thân hắn cũng không biết! Bỏ đi. Không nghĩ nữa. Tình hình đã như vậy, còn có thể thế nào? Có điều, chẳng mấy chốc sẽ kết thúc! Lúc này đây, sẽ không xuất hiện thêm bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào nữa. Bởi vì... Lần này không có kịch bản, cũng không có bất kỳ sắp đặt nào, chỉ dùng thực lực trần trụi nghiền ép! Các người... Đều sẽ chết tại đây.