Bá Y Thiên Hạ
Chương 103
- Thiếu gia, về phần bọn họ muốn làm gì thì ta không biết. Tộc trưởng Lang Đầu Nhân tên là Ba Ba Nội, còn con gái của hắn là Khả Khả Công chúa, bọn họ đang đợi ở Nghị sự đình! - Ước Hàn cung kính nói với Đoạn Vân.
Đoạn Vân suy tư một lát, cảm thấy nếu muốn chính thức thu phục được Lang đầu Thú Nhân, mình không ra mặt thì không được. Tộc trưởng Lang Đầu Nhân Ba Ba Nội rất thông minh. Hơn nữa, Đoạn Vân cũng muốn gặp vị Lang tộc thiếu nữ Khả Khả Công chúa xem sao! Nếu mà nàng dòm cũng kha khá, mình sẽ chấp nhận thương đau hy sinh đời trai trẻ, nạp thêm một lão bà nữa, nếu mình nhìn không hợp nhãn, vậy thì đuổi nàng biến đi là xong.
- Được, dẫn đường!
Chỉ chốc lát, Đoạn Vân đã thấy vị Tộc trưởng Ba Ba Nội và đóa hoa của thảo nguyên Khả Khả Công chúa! Trước tiên là nói về Lang nữ Khả Khả cái đã! Rất cao lớn, lớp da hơi ngăm ngăm, nhưng lại là màu da rám nắng thể hiện một khí tức khỏe mạnh, miệng rất quyến rũ, lông mày thanh tú rất đẹp, một đôi mắt lúng liếng rất mê người. Nàng cao khoảng chừng một thước sáu, vóc người rất bốc lửa. Chỉ thấy mặt một bộ áo da thú bó sát người, nửa người còn lại mặc giáp, trong tay cầm một cái roi da, vừa thấy Đoạn Vân đã không ngừng tiến hành đánh giá Đoạn Vân, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin và nghi hoặc.
- Ngươi là Đoạn Vân hả? Cha ta nói muốn gả ta cho ngươi, nhưng ngươi muốn kết hôn với ta thì ngươi trước tiên phải đánh thắng ta cái đã! Bằng không thì ngươi đừng có mơ tưởng hão huyền "Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga" nữa!
Vị Khả Khả Công chúa này xem ra chẳng có lấy một điểm nào đáng yêu cả, nàng vừa thấy Đoạn Vân đã làm một bộ dạng hung ác rồi. Tuy nhiên ngoại hình dữ tợn của nàng dưới con mắt của Đoạn Vân thật ra lại có một phong vị rất khác, còn làm cho Đoạn Vân trong lòng kích thích hơn.
- Khả Khả, không được hồ đồ! Thuộc hạ Ba Ba Nội, là Tộc trưởng bộ tộc Lang Đầu Nhân, ra mắt Đoạn Vân thiếu gia! Khả Khả còn nhỏ, mong Ngài không chấp!
Vị Ba Ba Nội Tộc trưởng vội vàng kéo Khả Khả tiểu mỹ nhân sang một bên, giấu nàng ra phía sau lưng mình, quát lớn mắng con!
Đoạn Vân cười cười, nhìn Ba Ba Nội nói:
- Không sao! Tộc trưởng đại nhân đã thần phục rồi cơ mà, vậy ngươi lần này tìm ta có chuyện gì thế? xem tại TruyenFull. vnBa Ba Nội bước một bước về phía trước, rất cung kính vái Đoạn Vân một lễ, nói:
- Cũng không có đại sự gì cả, chỉ là muốn gặp Ngài thôi, ta suất lĩnh hơn sáu vạn tộc nhân đến thần phục Ngài, muốn biết đại nhân sẽ an bài cho chúng ta như thế nào?
Đoạn Vân nhếch miệng cười nói:
- Các ngươi cứ đóng ở Phất La Đa đi, hơn nữa còn có mấy bộ tộc khác, Phất La Đa hôm nay có đến mười mấy vạn Thú Nhân rồi, với lại ta đã phái năm vạn công nhân Địa Tinh đến xây thành, cũng gần hai mươi vạn dân cư đó. Kế hoạch của ta là thành lập ở đây một thành thị có khả năng dung nạp trăm vạn người, là một sản nghiệp của Gia tộc Đoạn Vân ta! Được rồi, các ngươi yêu cầu hai vạn Lang kị bộ đội, ta cảm thấy không hợp lý lắm. Ta muốn biết, các ngươi tổng số dân cư cũng chỉ có hơn sáu vạn mà thôi, vì sao phải lại có binh lính nhiều như vậy?
Ba Ba Nội một lần nữa vái Đoạn Vân một lễ, trả lời:
- Đoạn Vân đại nhân, chúng ta Lang Đầu bộ tộc trời sinh ra là để chiến đấu, mặc dù binh lính của chúng ta thực lực phần lớn đều vào khoảng cấp bốn năm, nhưng mà chúng ta rất thiện chiến, trời sinh đã có mầm mống hiếu chiến! Chúng ta chỉ chăn nuôi, không trồng trọt, sinh ra trên lưng ngựa, trên lưng sói để đánh nhau! Hơn nữa tộc của chúng ta từ già trẻ lớn bé đều là chiến sĩ dũng mãnh, quyết không cúi đầu trước bất kỳ ai! Lần này nếu không phải là Ngài …
Đoạn Vân cười cười, hỏi:
- Ta thì làm sao vậy?
- Nếu không phải là ngươi phái người đem thu phục hết sạch cả bầy sói trên thảo nguyên, thì chúng ta cũng cương quyết sẽ không đầu hàng ngươi đâu!
Ba Ba Nội xem ra hơi giận dữ, nên lối xưng hô với Đoạn Vân trực tiếp từ "Ngài" đổi thành "ngươi".
Kỳ thật nguyên nhân làm Lang Đầu nhân quy thuận thì Đoạn Vân cũng biết rồi. Lang Đầu Nhân được xưng là chủng tộc thân cận với sói lang nhất, bọn họ sinh ra với sói, sói là bạn thân thiết nhất của Lang Đầu Nhân. Việc chăn nuôi và đi săn của Lang Đầu Nhân bộ tộc cũng đều dựa vào sự trợ giúp của bầy sói! Tới giờ những con sói có thực lực trên thảo nguyên đều bị Phì Tử thu phục hết, mà cái đám sói được Phì Tử thu phục phần lớn đều là những đầu lĩnh của nhiều bầy đoàn sói. Do đó có thể nói, cả bầy sói trên Ba Bỉ thảo nguyên đều chạy tới làm thủ hạ cho Đoạn Vân. Lang Đầu Nhân mà không có sói thì đúng quả là một chuyện rất không ổn! Hơn nữa các tộc khác ở Phất La Đa đều đã quy thuận Đoạn Vân, Lang Đầu Nhân cô chưởng nan minh (một tay vỗ không kêu: ý nói bị cô lập), tình thế bức bách, cũng chỉ còn lựa chọn duy nhất là thần phục Đoạn Vân mà thôi.
Nhìn Ba Ba Nội một cách uy nghiêm, Đoạn Vân nói rất nghiêm túc:
- Ngoại trừ Lang đầu các ngươi, ta đã thu phục tất cả bộ tộc Thú Nhân ở Phất La Đa, ta sẽ không cho phép trong phạm vi sự thống trị của ta có thế lực nào khác tồn tại cả! Các ngươi nếu không qui thuận, kết quả chỉ có hai đường, hoặc là cả tộc đi chỗ khác, hoặc là bị Đoạn Vân ta diệt tộc! Ta nghĩ Tộc trưởng đại nhân là người tinh minh, đạo lý này chẳng lẽ không hiểu?
Vừa thấy ánh mắt oai nghiêm của Đoạn Vân, Ba Ba Nội cúi đầu bất lực! Đúng vậy, nếu Đoạn Vân không có thực lực, thì làm sao có thể trong một đêm đã thu phục được tất cả những con sói có thực lực cấp bảy trở lên trên Ba Bỉ thảo nguyên? Làm sao có thể chỉ trong một thời gian ngắn nhanh chóng thu phục những Thú Nhân bộ lạc khác ở Phất La Đa? Mình hóa ra lại là người không thức thời a!
Cười cười, Đoạn Vân nói tiếp:
- Kỳ thật Tộc trưởng đại nhân hẳn là rất anh minh quyết đoán, ngươi yên tâm, các ngươi quy thuận Đoạn Vân ta, tuyệt đối không phải là một sai lầm! Bất quá, ta sẽ có một vài đề nghị với Tộc trưởng! Nghe cho rõ đây, là đề nghị, không phải mệnh lệnh!
- Đại nhân xin dạy bảo!
- Thứ nhất, ta muốn ngươi khống chế sĩ số binh lính Lang Đầu Nhân ở mức một vạn, cũng là một Sư đoàn trong biên chế của Trung Hoa Gia tộc, do ngươi làm Sư trưởng, phiên hiệu là Lang kị Sư đoàn! Nếu mà ngươi cảm thấy phương pháp luyện binh của ta có chỗ dùng được, vậy ngươi có thể nói với ta, ta có thể phái mấy tướng lĩnh của Nanh Sói Sư đoàn tới chỉ đạo cho các ngươi!
- Đại nhân muốn đặt tên gì cho chúng ta cũng được. Nhưng đại nhân vì sao phải lại giảm binh lính của chúng ta?Ánh mắt Ba Ba Nội chuyển động không ngừng. Theo hắn thấy, nếu Lang Đầu Nhân giữ lại được binh lực, sau này nếu xuất hiện sự cố gì cũng dễ ứng phó, hơn nữa mình có nhiều binh lính dưới tay thì địa vị trước mặt Đoạn Vân cũng sẽ cao hơn.
Đoạn Vân cười nói:
- Tộc trưởng đại nhân, binh quý tinh không quý đa, ngươi muốn hai vạn binh lính, đơn giản chỉ là muốn đề cao thân phận ở nơi này thôi, kỳ thật ngươi cứ yên trí, Đoạn Vân ta sẽ không để cho thủ hạ của mình bị thiệt thòi đâu. Các ngươi chỉ có sáu vạn tộc nhân, hai vạn lại làm binh lính thì tỉ lệ này hơi cao rồi!
- Nhưng....
- Không có nhưng nhiếc gì cả! Ta nhiều nhất chỉ có thể đồng ý cho ngươi giữ lại binh lực một vạn người, có điều để cho ngươi hoàn toàn tâm phục khẩu phục, ta sẽ cấp cho binh lính các ngươi toàn bộ phối hợp với Lang kị cấp sáu!
Đoạn Vân quay ngoắt đầu đi, thần sắc rất uy nghiêm nhìn Ba Ba Nội. Bất quá vài lần hắn đưa ánh mắt uy nghiêm đó ra đều bị Khả Khả Công chúa đứng phía sau Ba Ba Nội thấy được, trong lòng Khả Khả Công chúa cũng thổn thức loạn xạ!
- Cấp sáu?
Ba Ba Nội đúng là không rõ ý đồ của Đoạn Vân. Hắn chính là tưởng rằng Đoạn Vân vì muốn phòng ngừa Lang đầu bộ tộc lớn mạnh, nên mới muốn làm giảm số lượng binh lính của họ. Nhưng nếu để cho một vạn binh lính của bọn họ phối hợp với Lang kị cấp sáu, một vạn bộ đội này sẽ có thực lực cao hơn hai vạn binh lính vài lần a!
- Đúng vậy, cấp sáu! Ta yêu cầu giảm binh lính của các ngươi, là lo đến chiến lực của bộ đội, ngươi bắt cả tiểu hài tử và lão nhân già yếu sung vào lính hết cả, việc này sẽ gây bất lợi cho sự phát triển của tộc nhân các ngươi! Chỉ sợ các ngươi kiểm soát không được, chứ thật ra ta muốn tìm kiếm cho các ngươi mấy ngàn con sói cấp bảy kìa! Đợi sau này thực lực của các ngươi tăng lên, ta sẽ tính tiếp cho!
Đoạn Vân ưỡn lưng, thần sắc rất khoa trương! Nếu như bị người hiện đại thấy được, nhất định sẽ có người hô to: một con công xòe đuôi đây mà!
- Rõ, Đoạn Vân đại nhân, ta sẽ lập tức trở về cắt giảm bộ đội! Chẳng qua ta hy vọng Ngài có thể phái người tới truyền thụ phương pháp luyện binh của Ngài, ta biết Nanh Sói Sư đoàn của Ngài có thực lực rất kinh khủng!
Ba Ba Nội rất hưng phấn, nếu những điều Đoạn Vân nói đều là thật, cung cấp cho bộ đội tộc nhân mình đám Lang kị cấp bảy, vậy thì tộc nhân của mình có thể ngẩng cao đầu, rốt cuộc không bị loài người ghê tởm coi như nô lệ nữa!
- Còn nữa, ta không muốn ngươi đem con gái gả cho ta!
- Cái gì hả?
Khả Khả và Ba Ba Nội đều giật mình!
OOoPhần này của tên Độc Cô Lãnh Giả thêm vào:
Buổi tối hôm đó, Khả Khả và Đoạn Vân gặp nhau!
Khả Khả: Ta không xinh đẹp sao?
Đoạn Vân: Phi thường xinh đẹp!
Khả Khả: Ngươi không thích ta sao?
Đoạn Vân: Thích!
Khả Khả: Vậy tại sao ngươi không cần ta?
Đoạn Vân: Tiểu mỹ nhân của ta ơi, không phải là ta đâu! Đều là do tên Độc Cô đáng chết đó, hắn nói phải đợi sau này sẽ kết hợp cho ta với nàng!
Khả Khả: Vậy ngươi không thể không để ý tới hắn sao, nếu không ngươi nghĩ ra biện pháp đi, làm cho hắn đi gặp Diêm vương quách?
Đoạn Vân: Quả nhiên là "Tối độc phụ nhân tâm" (Lòng dạ đàn bà là độc ác nhất trên thế gian), có điều vì hạnh phúc của chúng ta, ta cần phải vùng lên! Các vị Đại ca Đại tỷ, Thúc thúc Bá bá Thẩm thẩm..., lão đại gia lão nãi nãi, van cầu các ngươi dùng thêm phiếu mà đè chết tên Độc Cô tiểu tử độc ác dám "rẽ thúy chia uyên" đó đi!
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
38 chương
197 chương
283 chương
86 chương