Bá Y Thiên Hạ

Chương 102

Đang lúc Đoạn Vân suy tư, thanh âm của Đạt Nhĩ Ba từ xa truyền tới, hơn nữa trong thanh âm còn tràn trề niềm hưng phấn. Đoạn Vân hướng về phía đó nhìn lại, chỉ thấy Đạt Nhĩ huynh đệ dẫn một đám Long thú chạy về phía Đoạn Vân. Cái làm cho Đoạn Vân giật thót mình là trong năm mươi Long thú đó lại có tới mười sáu đầu Hắc long! Phải biết rằng Hắc long rất hiếm gặp trên đại lục! Lúc trước, Đoạn Vân nhờ xảo ngộ mới gặp được Đạt Nhĩ huynh đệ, đó cũng đã là một thiên đại duyên phận rồi. Nhưng hôm nay thoáng cái lại xuất hiện đến mười sáu con, việc này không thể không làm cho Đoạn Vân kinh ngạc sững sờ! - Lão Đại, ta đã tìm được mười sáu con Hắc long ở một đỉnh núi ở phía Bắc Á Long Cốc! Lão Đại, toàn là Hắc long đó a! - Đạt Nhĩ Ba rất phấn khích hét lên với Đoạn Vân. Đoạn Vân trợn lồi mắt ra, có chút bất mãn nói: - Gào cái gì mà gào? Như vậy đã có gì mà phải phấn khởi đến thế? Không phải chỉ có thêm vài thủ hạ sao, có cái gì mà làm ầm ĩ lên? Nhìn ngươi tí ta tí tởn kìa! Được rồi, bọn họ làm sao lại ở chỗ này? Nghe Đoạn Vân nói, Đạt Nhĩ Ba gãi gãi đầu, nói vẻ bối rối: - Lão Đại, mấy trăm năm trước bọn họ bị Long Tộc khu trục tới đây. Bọn họ có không chỗ nào dung thân, vì vậy mới tìm một chỗ ở Á Long Cốc tạm trú. Các ngươi mau ra mắt lão Đại của ta đi! Đoạn Vân hứng thú quan sát mười sáu đầu Hắc long trước mắt, cố đánh giá thực lực của bọn họ. Hay quá, có tới mười con đều là Cửu cấp sơ giai cả, còn lại sáu con đều là tiểu Hắc long thì có thực lực cấp tám. Cái chính là có một hiện tượng làm cho Đoạn Vân rất thích thú, đó là bên người Đạt Nhĩ Khắc có một con Hắc long luôn quấn quít. Đoạn Vân phỏng chừng đó là một con rồng cái! Đạt Nhĩ Khắc, ngươi còn ở nơi đó làm gì vậy? - Đoạn Vân kinh ngạc hỏi Đạt Nhĩ Khắc. - A? Lão Đại, không … không có gì? Đạt Nhĩ Khắc rất lúng túng ngượng ngùng. Đoạn Vân cười cười không để ý đến nữa, dù sao ai cũng có quyền theo đuổi tình yêu của mình. - Lão Đại, mười sáu con Hắc long này sau này đều là thủ hạ của huynh đệ chúng ta, Ngài xem, Ngài xem …. Vẻ mặt Đạt Nhĩ Ba tỏ ra rất hí hửng, mà bộ điệu của hắn làm cho Đoạn Vân nổi da gà không ít! - Không được! Trước mắt tạm thời không được, sau này nói lại đi! Được rồi, mấy con còn lại thì sao? - Đoạn Vân chỉ vào bốn mươi đầu Long thú còn lại hỏi. - Lão Đại, mấy con Long thú đó đều là Long thú cấp tám do huynh đệ chúng ta thu phục được dựa theo phân phó của Ngài. Sau này, hai huynh đệ chúng ta quyết định cũng phải chiêu nạp thủ hạ! Hai huynh đệ chúng ta phải trọng chấn hùng phong, phát dương quang đại cho Hắc long bộ tộc của chúng ta! Đạt Nhĩ Ba hôm nay bừng bừng hào khí nhìn qua tựa như một Quân vương thiên hạ, việc này làm cho Đoạn Vân giật mình thảng thốt không ít! - Được! Được lắm, ta cho ngươi tìm kiếm một chỗ giống như đỉnh núi trên Đường Cổ Lạp Sơn, sau này ngươi sẽ là Hắc Long Hoàng của Hắc long bộ tộc các ngươi, đệ đệ Đạt Nhĩ Khắc của ngươi đâu rồi, chắc phải cho hắn làm một Tiêu dao vương, được chưa? - Đoạn Vân cười nói. - Thật không? Đạt Nhĩ Ba quá sung sướng. Theo hắn nghí, chỉ cần được Đoạn Vân ủng hộ, hắn muốn thủ hạ sẽ có thủ hạ, muốn thực lực sẽ có thực lực! Nếu mình làm tốt, phỏng chừng mình có thể làm Long Hoàng cũng không chừng! truyện được lấy tại TruyenFull. vnĐoạn Vân cười ha ha, vỗ vai Đạt Nhĩ Ba nói: - Đạt Nhĩ Ba ơi là Đạt Nhĩ Ba, Đoạn Vân ta đã hứa với ngươi rồi, ta nhất định sẽ làm được. Ta xem ngươi phải tìm ở dãy A Nhĩ Ti Tư một đỉnh núi đẹp, rồi kiến tạo một cái Long điện của ngươi ở đó! Về việc kiến trúc, để ta gọi mấy vạn Địa Tinh tới giúp ngươi kiến tạo xây dựng! Ngươi chiêu mộ thu nạp được bao nhiêu thủ hạ thì ta sẽ thăng cấp cho bấy nhiêu! Sau này, thế lực của ngươi nhất định phải vượt qua Đường Cổ Lạp Sơn! - Cám ơn lão Đại, chúng ta sẽ cố gắng! - Đạt Nhĩ Ba đảo mắt đầy tham vọng. Dùng ống nhòm nhìn xa xa, Đoạn Vân chuyển hướng về phía Tiểu Phi Hiệp nói: - Tiểu Phi Hiệp, dùng năm trăm đầu Phi long cấp tám mở rộng Phi Long Đội của ngươi nhé! Hôm nay ngươi đã là Phi Long Hoàng cấp mười rồi, thực lực thủ hạ cũng rất tốt, Long Tộc trước giờ vẫn tuyệt đối chiếm lĩnh không trung, chúng ta cũng biết như vậy. Sau này nhiệm vụ của các ngươi là lo thu phục tất cả Phi hành ma thú ở A Nhĩ Ti Tư làm thủ hạ hết! Quyền chiếm lĩnh không gian của A Nhĩ Ti Tư chúng ta đều phải dựa vào các ngươi đó! - Rõ! - Tiểu Phi Hiệp và một đám Phi long vương cung kính đáp lại. Một lần nữa nhìn lướt toàn bộ Long thú ở hiện trường, Đoạn Vân ra lệnh: - Sau này, Á Long Cốc cũng là sản nghiệp của Đoạn Vân ta! Tiểu Phi Hiệp, ngươi tuyển mười đầu Phi long vương lưu thủ ở nơi này! Phì Tử, ngươi thấy năm ngọn núi ở A Nhĩ Ti Tư chứ? Sau khi trở về ngươi phái ra một nửa thủ hạ Cửu cấp thành lập một căn cứ ở đỉnh núi chính giữa cho ta, sau đó ra lệnh cho bọn chúng thu phục tất cả Ma thú có thực lực cấp bảy cấp tám ở A Nhĩ Ti Tư làm thủ hạ, các Phi hành ma thú, thì ngươi cứ giao cho Phi Long Đội! - Rõ! Tiểu Phì Tử ta đây lại được thu tiểu đệ nữa rồi! Oa! - Phì Tử rất cao hứng. - Lão Đại, Ngài không phải cấp cho Cuồng chiến sĩ tọa kỵ sao? - Tiểu Phi Hiệp nhắc nhở Đoạn Vân. Đoạn Vân cười cười, nói: - Ta sẽ gọi bọn họ tới đây đấu với Địa hành long! Còn có ba ngàn Phi long cấp bảy, ta quyết định để cho Lữ đoàn một của Nanh Sói tiếp quản, phỏng chừng cũng không phải là vấn đề lớn! Được rồi, mấy tên Á Long tạp nhạp để đưa cho Đạt Nhĩ Ba bọn họ làm thủ hạ đi! Có lẽ dường như hơi nhiều, có tới mấy ngàn lận! Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Khắc, giao cho các ngươi một nhiệm vụ, có thấy đỉnh núi kia không? Chính là quả núi ở bên cạnh Á Long Cốc đó, ta muốn các ngươi ở đó thành lập một thế lực của các ngươi! Hiểu chưa? - Rõ! Nhưng mà lão Đại ơi, Hắc long của chúng ta cũng phải có được vài ưu đãi đặc biệt chứ! Cũng sẽ làm trợ thủ đắc lực cho chúng ta nữa! Đạt Nhĩ huynh đệ tuân lệnh, bất quá cũng lên tiếng nêu điều kiện vòi vĩnh Đoạn Vân. Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, cảm thấy cũng được, sau đó xuất ra tám mươi viên Tẩy Tủy Đan giao cho Đạt Nhĩ Ba rồi nói nghiêm túc: - Tám mươi viên đó, cũng đủ để chia cho mỗi người năm viên! Làm sao thì làm! Còn nữa, do số lượng Hắc long của các ngươi rất ít, tuyệt đối không được làm ra bất kỳ chuyện kì thị chủng tộc nào, ngoại trừ Phi long, chỉ cần là Á Long thì ta cho phép các ngươi thu làm thủ hạ! - Rõ! Đạt Nhĩ Ba và Đạt Nhĩ Khắc rất mừng rỡ. Đoạn Vân nhìn con rồng cái cứ loanh quanh bên người Đạt Nhĩ Khắc, rồi móc giới tử ra một viên siêu cấp Tẩy Tủy Đan đưa cho Đạt Nhĩ Khắc. Kéo hắn qua một bên nói nhỏ: - Tiểu tử, cho ngươi một viên siêu cấp Tẩy Tủy Đan nè, bất quá ta phỏng chừng ngươi không đùa giỡn đó chứ? - Lão Đại, về phương diện này thì ngươi phải dạy ta đó! - Đạt Nhĩ Khắc trưng ra một bộ mặt ra vẻ "ta đây kính nể ngươi lắm". Đoạn Vân cười thần bí, nói quỷ dị: - Muốn ăn thịt... à chinh phục nữ hài tử, nhớ kỹ một câu này: không được sợ mất mặt! Đối với nữ nhân ngươi nhất định phải tấn công dồn dập liên kỳ kiên trì lỳ lợm cho đến chết, cho dù nàng đối với ngươi không có ý gì thì ngươi vẫn không được bỏ cuộc, còn nữa các nàng thường thường thích lãng mạn, ngươi thỉnh thoảng đưa nàng đi xem mặt trời mọc, đi dạo mát! Nhớ chưa đó? - Dạ, lão Đại, ta nhớ rồi! Cám ơn lão Đại! Đạt Nhĩ Khắc làm một bộ dáng ngoan ngoãn thụ giáo. Thế mà chẳng biết sao về sau này, mấy thứ Đoạn Vân dạy hắn làm cho hắn phải tốn mất rất nhiều thời gian. Cuối cùng, con Hắc long cấp mười này mặt rồng giận dữ, tức mình trực tiếp dùng bạo lực làm thịt con Hắc long cái đó! Thế là xong, còn Hắc long cái đó cả đời trung thành tuyệt đối! Cứ như vậy, Đoạn Vân lưu lại mười đầu Phi long vương ở đó duy trì trật tự, lưu lại Hắc long huynh đệ đóng trại ở đỉnh núi đề phòng phản loạn. Mang theo một đám thủ hạ bay trở về Á Cương. Sau khi Đoạn Vân về Á Cương, hai ngày sau cũng là sang năm mới rồi! Bất quá Đoạn Vân rất khó chịu khi biết người ở nơi này không có tục lệ giao thừa gì cả. Cũng không có cái gì gọi là xuân tiết cả! Nằm trên giường Đoạn Vân hỏi Khải Lợi về những ngày lễ ở đây. Khải Lợi nói, ở đây chỉ có ngày thành lập quốc gia mới được xem là ngày lễ, được cả nước kỷ niệm! Điều này làm Đoạn Vân sinh ra buồn bực không ít! Rời khỏi Á Long Cốc đã năm ngày rồi, Đoạn Vân dẫn Cuồng long nhất sư và Lữ đoàn một Nanh Sói vào Á Long Cốc tiến hành nghi thức chiến đấu. Kết quả cũng không ngoài dự tính. Gần một vạn đầu Địa hành long cấp bảy đều ký Khế ước tọa kỵ" cho đám quân sĩ, hơn một trăm Địa hành long cấp tám cũng phải trở thành tọa kỵ cho đám sĩ quan quân đội. Địa hành long tự do hầu như không còn mống nào! Còn hơn ba ngàn Phi long cấp bảy cũng khó thoát ma trảo! Lữ đoàn một Nanh Sói của Đoạn Vân có thực lực cường hãn nhất trong cả Nanh Sói Sư đoàn, binh lính đều có thực lực ít nhất là cấp tám. Để đảm bảo không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, Đoạn Vân cấp cho họ vô số thuốc trị thương, vô luận bị thương đến đâu thì chỉ trong nháy mắt đã bình phục ngay hơn phân nửa! Hơn nữa Đoạn Vân lại còn đưa ra thể lệ chiến đấu oái ăm, ra lệnh cho đám Phi long không được bay cao trên năm thước! Thế nhưng chiều cao một con Phi long đã hơn ba thước rồi. Quy định này của Đoạn Vân đơn giản là không cho đám Phi long bay lên, không bay thì Phi long làm sao là đối thủ của đám Nanh Sói tướng sĩ cơ hồ bất tử kia chứ? - Từ bây giờ Lữ đoàn một Nanh Sói đổi tên là thành Phi long Kỵ sĩ Lữ! Vẫn thuộc về Nanh Sói Sư đoàn! Cuồng long nhất sư đổi tên là Cuồng long Kỵ binh Sư đoàn! Cuồng long nhị sư tạm thời sửa tên thành Cuồng long Bộ binh Sư đoàn, nếu sau này tìm được tọa kỵ kha khá, ta sẽ cấp cho bọn họ sau! Đối với quân doanh của Gia tộc, Đoạn Vân đưa ra một vài điều chỉnh cho quân đội của mình. - Thiếu gia, Tộc trưởng Lang Tộc và con gái hắn muốn cầu kiến Ngài!Ước Hàn khi thấy Đoạn Vân rời khỏi quân doanh tranh thủ báo cáo. - Gặp ta? Bọn họ không phải đã quy thuận rồi sao? Gặp ta làm gì nhỉ? - Đoạn Vân nghi vấn.