Bà Xã Về Đây Anh Thương
Chương 5
Môi của anh vẫn dán chặt vào môi cô, anh đặt cô nằm xuống giường. Bản thân thì đưa tay cởi bỏ áo mình mặc trên người ra mà vứt xuống đất sau đó tiến về phía cô. Tịch Mộ Thần như một con sói bị bỏ đói khi nhìn thấy đồ ăn lập tức nó sẽ lao nhanh đến phía con mồi trước mặt
" Mộ Thần...anh đừng gấp gáp, em vẫn còn chưa có chuẩn bị tinh thần "
" Cần gì tinh thần, rồi anh sẽ làm cho em sung sướng cất tiếng gọi tên anh mà thôi. Chúng ta bắt đầu "
Vừa nói xong câu anh tiếp tục cúi đầu xuống hôn lên đôi môi nhỏ ngọt ngào của cô. Môi dính với môi, Tịch Mộ Thần đưa lưỡi cậy hàm răng cô
" Ưm....M...Mộ Thần "
" Ngoan, mở miệng ra "
Ngoan ngoãn nghe theo lời anh, ngay cả một chút phản đối cô cũng không có. Khi hàm răng trắng sáng của cô mở ra theo sự " chỉ định " của anh, anh lập tức đưa lưỡi tiến vào bên trong khoang miệng cô. Lưỡi của anh quấn lấy chiếc lưỡi của cô mà đùa nghịch, anh còn mút lấy đầu lưỡi của cô khiến cô có chút tê dại
Chán chê, Tịch Mộ Thần không đùa nghịch với đầu lưỡi của cô nữa. Lại tiếp tục hôn lên đôi môi cô, day dưa với nhau một lúc anh thỏa mãn rời môi cô. Giữa hai người xuất hiện một cọng chỉ bạc mỏng ngăn cách đôi bên
Nhìn thấy đôi mắt mơ hồ với gương mặt nhỏ của cô đã đỏ lên vì thiếu dưỡng khí ban nãy mà anh lại thấy nó rất đáng yêu. Vật nhỏ, em cứ như thế này thì bảo anh phải làm sao đây?
" Thần?..."
Tịch Mộ Thần ra vẻ cưng chiều, hôn lên trán cô một nụ hôn: " Ngoan, mau giúp anh cởi quần đi nào! "
Cô ngồi dậy, đưa tay cởi quần giúp anh. Hai bên má đỏ hồng vì ngại, bàn tay trắng mịn đang giúp anh cởi quần rất run. Tịch Mộ Thần nhìn thấy bàn tay cô cởi quần cho mình vô cùng run, anh nhếch môi cười. Cúi đầu nói khẽ vào tai cô: " Bảo bối, đừng bắt anh phải đợi lâu chứ? "
Cô giật mình khi nghe anh nói thế, lại nhanh tay hơn một chút. Cuối cùng thì cũng đã giúp anh cởi xong chiếc quần bên ngoài ra, trên người anh chỉ còn mỗi chiếc quần lót. Qua chiếc quần lót ấy cô biết rằng đó là " vật ấy ". Mặc dù tuy cách một lớp quần lót nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nó rất nóng, và to
Tịch Mộ Thần không chờ đợi nữa, lập tức đẩy ngã cô xuống giường
" A..."
" Bảo bối, em thật là chậm chạp "
Anh nói, đưa tay cởi bỏ chiếc quần còn lại trên người ra. Không một mảnh vai che đậy, vật nam tính của anh nhanh chóng được lộ ra trước mắt cô
Cô đỏ mặt vội quay sang chỗ khác. Tịch Mộ Thần dĩ nhiên không bằng lòng với hành động này. Anh bắt lấy tay cô, đặt nó vào vật nam tính của mình, ép cô phải sờ nó
Cô giật mình sợ hãi vì tay mình bất giác chạm phải vật gì đó cứng cứng, lại còn dài...nó cũng rất nóng
" Ngoan, mau sờ nó đi. Đây không phải là lần đầu em được nhìn thấy nó " Tịch Mộ Thần ra sức dụ dỗ vật nhỏ dưới thân anh
" Đừng mà... Mộ Thần "
" Tiểu Tịch, chỉ mới có một thời gian ngắn không gặp lại " nó " như thế mà em đã như vậy rồi sao?. Mau, sờ nó! "
Bị ép buộc bởi anh, cô e ngại vuốt ve nó
" Đúng, chính là như vậy. Ngoan lắm... Tiểu Tịch, nhìn nó "
Tịch Mộ Thần một lần nữa ra lệnh cho cô, đôi mắt xinh đẹp dời sang " vật đó " phía bên dưới của anh. Cô đỏ mặt, nó thật to và kích thước lại dài như thế lại khiến cô cảm thấy sợ. " Vật này " lẽ nào một chút nữa sẽ vào bên trong mình ư?... Không được, nó to quá, nhất định sẽ không vừa
" Tiểu Tịch, mau dùng cái miệng nhỏ này của em mút nó đi. Cứ xem nó như một cây kem là được "
Cô có chút do dự nhưng sau đó lại nghe theo lời của anh, cúi đầu xuống đem vật nam tính của anh đem hết vào miệng
Miệng của cô rất ấm nóng và dễ chịu, Tịch Mộ Thần hài lòng xoa đầu cô
" Ngoan lắm! "
Nó thật to, cô thật sự không thể đem nó ngậm hết được. Cô lại nhả nó ra, đưa đầu lưỡi liếm xung quanh dị vật của anh, nương theo những đường gân xanh kia. Cũng không quên mút mạnh bao quy đầu. Tịch Mộ Thần rất hài lòng với thái độ này của cô, anh hưởng thụ, trong miệng khẽ rên nhẹ
" Ừm ~ em làm tốt lắm "
Bàn tay vuốt ve lên xuống vật nam tính. Đôi tay mềm mại của cô bất giác sờ trúng cái gì đó mềm mềm phía bên dưới, lại có một cảm giác lạnh. Cô tò mò, lại mang theo đó là chút nghịch ngợm xoa nắn " cái túi " của anh
Tịch Mộ Thần có một chút khó khăn nhìn vật nhỏ đang nghịch phá dưới thân mình kia. Hơi thở của anh không đều đều, thở dốc
Mãi mê đùa nghịch bỗng dưng cảm thấy " túi kia " không còn nằm ở lòng bàn tay nữa. Đôi tay bỗng chốc chỉ " cầm " mỗi không khí, giọng nói trầm thấp của Tịch Mộ Thần cất lên: " Tiểu yêu tinh, em thật hư. Đêm nay xem ra anh phải dạy dỗ em thật nghiêm mới được! "
Anh đẩy ngã cô xuống giường, bàn tay mạnh mẽ giựt phăng cái khăn tắm cô đang quấn trên người ra và vứt xuống đất. Trên người cô bên giờ trần như nhộng, không một mảnh vải che thân trên người. Cảnh xuân sớm được phơi bày ra trước mắt anh
Tịch Mộ Thần hài lòng nhìn cơ thể lõa lồ không một chỗ được che đậy của cô. Cô ngượng ngùng khi thấy mắt anh vẫn cứ dán chặt lên cơ thể cô như thế
Cô nói, nhưng đôi mắt không nhìn anh lại quay sang nơi khác: " Mộ Thần...đừng nhìn em như thế, anh làm em ngại "
Tịch Mộ Thần nhếch môi cười, trong đáy mắt thể hiện được sự yêu thương đối với cô. Anh cúi đầu đặt nụ hôn lên môi cô
" Tiểu Tịch, em thật sự rất đẹp "
Môi của anh bắt đầu hôn lên cơ thể mềm mại của cô, bàn tay cũng theo đường cong tuyệt đẹp trên cơ thể mà vuốt ve lên xuống
Những nơi anh đi qua trên cơ thể cô đều có một dấu hôn đỏ quyến rũ đặt lên đó như đánh dấu chủ quyền. Cô là của riêng anh, anh không cho phép bất cứ ai được chạm vào cô
Cho dù Doãn Thiên Phong có trở về tìm cô thì đã sao? Và, nếu như cô còn yêu hắn? Muốn trở về bên cạnh hắn ta cũng khó, anh nhất định sẽ không cho việc đó diễn ra. Tiêu Tiểu Tịch, một ngày em còn là vợ của anh, thì cả đời cũng sẽ là vợ của anh. Không một ai có thể cướp em khỏi anh
" Ưm... Mộ Thần, đừng cắn em "
Cô nhíu mày vì đau. Tịch Mộ Thần anh thuộc họ cẩu hay sao? Đột nhiên lại cắn em như thế
Tịch Mộ Thần không trả lời cô, anh chuyển đến vùng ngực cô. Liếm mút một phía bên bầu ngực, bên còn anh dùng tay nhào nặn nó đủ kiểu
Cô thở dốc, hơi ưỡn ngực lên để anh có thể mút nụ hoa sâu hơn một chút. Tịch Mộ Thần vô cùng hài lòng với hành động này của cô, là rất thoải mái ư? Theo như cô mong muốn, anh cũng mút sâu nụ hoa hơn lại khiến cô một trận sung sướng
Tịch Mộ Thần chuyển lên hôn lên môi cô, bàn tay lần xuống nơi tư mật của cô. Đưa ngón tay giữa tiến sâu vào bên trong cô, cô giật mình
" Ưm... "
Anh cắn cắn vành tai cô, động tay phía bên dưới ra vào ngày một càng nhanh khiến cô khó chịu cất tiếng rên
" Ưm.... A ~ Mộ Thần, nhanh quá rồi! "
Tịch Mộ Thần không để ý đến lời cô nói, anh rút ngón tay mình ra nhìn thấy nó đã dính nhiều nước từ cô. Anh tặc lưỡi
" Bảo bối, nhìn xem em đã làm tay anh ướt hết rồi đây "
" Là...là tại anh hết cả mà "
Cô đỏ mặt nói, Tịch Mộ Thần nhếch môi cười chứ không nói gì. Anh bắt đầu chuyển xuống hạ thân cô, muốn xem thử xem nơi đó bây giờ vẫn còn đẹp như trước?
Đôi tay mạnh mẽ tách đôi chân mềm của cô ra, nơi tư mật lúc ẩn lúc hiện vì cô đã đưa tay nhanh chóng che đi nó trước mặt anh
" Đừng nhìn mà "
" Đừng ngại, anh muốn xem nơi tuyệt đẹp này của em. Mau, bỏ tay ra "
Cô khẽ lắc đầu, Tịch Mộ Thần có vẻ không hài lòng vì cô không ngoan ngoãn. Anh khẽ nhíu mày tỏ ra vẻ tức giận, nhìn thấy anh tức giận cô sợ hãi nghe theo, bỏ hai tay mình ra
Tịch Mộ Thần ngắm nghía hoa huy*t một chút sau đó thì cúi đầu thưởng thức nó
Cô giật mình kêu lên: " A... "
Chiếc lưỡi nóng bỏng của anh cứ thế mà thưởng thức nơi tư mật của cô khiến cô không nhịn được mà khẽ rên
" A ~ đừng... Chỗ đó không cần, không cần "
Tịch Mộ Thần nhướng mắt nhìn cô: " Không cần? Miệng thì nói nhưng chẳng phải em đang chảy nước rất nhiều ư "
" Không phải mà, không phải...ưm "
" Em thật hư, lại không thành thật chút nào. Vẫn là để cơ thể em thành thật một chút "
Vừa nói xong, anh ngồi thẳng lưng. Tay vẫn cứ vuốt ve vật nam tính, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô chăm chăm
Cô biết điều tiếp theo anh làm sẽ là gì, nghĩ đến vật đó khi đi vào mình vô cùng đau đớn. Nó sẽ làm rách mất, không được không được
Cô sợ hãi nhìn anh khẩn cầu: " Mộ Thần... Em không muốn, nó đau lắm. Em sợ "
Anh vuốt ve tóc cô: " Ngoan, sẽ chỉ đau khúc đầu một chút mà thôi "
Cô lắc đầu: " Không....không muốn...ah! "
Vẫn chưa để cô nói hết câu anh đã mạnh mẽ đem cự vật tiến vào nơi sâu nhất trong cô. Người cô khẽ run, dưới đáy mắt ngập nước vì đau
" Mộ Thần, anh là tên đáng ghét...đau "
Tịch Mộ Thần ôn nhu hôn lên đôi mắt cô: " Đừng khóc, anh hứa sẽ nhẹ nhàng với em "
Nghe được lời nói này từ anh, không hiểu sao cô vô cùng an tâm và tin tưởng. Ngay lúc này cô cảm thấy anh thật dịu dàng với cô, lại nâng niu cô vô cùng. Cô thích cái cảm giác này từ anh
Cô vươn tay, vòng tay ôm lấy anh. Giọng nói run run cất lên: " Mộ Thần, ôm em... Em muốn anh ôm em "
Anh đồng ý với yêu cầu của cô, ôm lấy cô. Nhẹ nhàng hôn cô: " Tiểu Tịch "
" Đừng buông, em muốn như thế này "
" Được! "
Cứ thế, anh và cô ôm nhau trong tình trạng này. Mãi cho đến khi cơn đau dần dịu đi cô là người lên tiếng trước
" Mộ Thần, nhẹ nhàng với em "
Anh hôn lên trán cô xem như đó là đồng ý với cô. Sau đó thì anh tiếp tục động cùng cô...
" Ưm ~ a Mộ Thần, nhanh quá rồi. Em theo không kịp "
" Bảo bối, em thật ngọt ngào "
Cơn đau không còn mà thay vào đó chính là sự sung sướng do khoái cảm mang đến. Hai con người, một nam một nữ cứ thế dính chặt nhau không buông
" Mộ Thần...thật dễ chịu ~ "
" Mau nói cho anh nghe, có phải rất yêu anh hay không? "
" Yêu...em rất yêu anh, ha ~ nhanh một chút đi "
" Được! "
Tiểu yêu tinh này thật là hai mặt a. Ban đầu rõ ràng rất e ngại, giống như tiểu bạch thỏ vậy. Bây giờ thì sao? Dục vọng che mờ mắt, vật nhỏ lại kích tình như thế cũng trông rất đáng yêu
Quả thật mỗi lần lên giường với cô, anh không biết rằng mình đã tham lam muốn cô bao nhiêu lần. Chỉ biết là đến gần sáng thì anh mới chịu buông tha cho cô...
Truyện khác cùng thể loại
448 chương
517 chương
48 chương
33 chương
106 chương
26 chương