Bá chủ
Chương 7 : Nghề nghiệp ẩn: ăn mày
Một cái roi xuất hiện thay thế gói quà, nếu chỉ vậy cũng chẳng nói làm gì, đằng này nhìn số liệu biểu hiện Trác thật muốn nổi điên.
"Roi Trúc
Đẳng cấp: Kém chất lượng
Sức mạnh: +1
Tinh thần: +1
Yêu cầu: cấp 10.
Vũ khí chuyên dụng cho thầy đồ (thật ra chỉ là một nhánh cây lượm ven đường không đáng giá)."
Bản giới thiệu đã nói rõ ràng, đẳng cấp vũ khí thấp nhất là bình thường, còn cây roi trên tay hắn lúc này lại là kém chất lượng, chuyện gì xảy ra thế này, đã vậy dòng chú thích cuối cùng như trêu ngươi hắn nhánh cây lượm ven đường.
- Đây là vũ khí? Móa! Quà kiểu quái gì, chọc tức nhau à.
Trác nói như rống.
Hai tay cầm hai đầu cây roi, Trác muốn hủy cái thứ trêu ngươi này đi, cầm cái vũ khí này ra đường người khác thấy không phải cười cho thúi mũi.
"Đinh"
"Chúc mừng người chơi Du Ảnh đã may mắn rút trúng vũ khí có tỉ lệ xuất hiện thấp nhất."
- Gì? Tỉ lệ thấp nhất? May mắn? Chọc điên nhau hả?
Trác thực sự rống lên, ngay cả hệ thống còn lên tiếng, sợ hắn chưa đủ tức hay sao. Kê đùi, Trác bẻ mạnh cây roi.
"Vì rút trúng vũ khí có tỉ lệ xuất hiện thấp nhất, nhận được cơ hội thay đổi thuộc tính ngẫu nhiên, lưu ý: không làm thay đổi đẳng cấp vũ khí."
Nghe thông báo kế tiếp của hệ thống, Trác hoảng hồn buông tay ra.
"Phù"
"May mắn không làm nhục mệnh." Trác xoa xoa cây roi.
"Có chấp nhận thay đổi không?" Hệ thống hỏi.
"Chấp nhận." Trác chọn. Cũng may hệ thống còn cho một cơ hội an ủi, nhưng nếu thuộc tính tiếp tục không ra gì thì dù không muốn hắn cũng phải hủy nó.
Cây roi liền phát sáng, sau vài giây trở lại bình thường.
Hít sâu một hơi, Trác xem.
"Roi Trúc
Đẳng cấp: Kém chất lượng
Sức mạnh: +1
Tinh thần: +1
Yêu cầu: cấp 10
Ẩn: vũ khí có khả năng thăng cấp ngẫu nhiên. (Sau khi thăng cấp toàn bộ thuộc tính thay đổi, có tỉ lệ nhỏ giữ lại tính ẩn)
Vũ khí chuyên dụng cho thầy đồ (một nhánh cây lượm ven đường nhưng không bình thường)."
Đánh giá lại một lần, tuy rằng thuộc tính hiện tại có hơi cùi một chút nhưng lại có khả năng thăng cấp ngẫu nhiên, tức là vô tình thỏa mãn một điều kiện nào đó là có thể thăng cấp, nếu may mắn, sau khi thăng cấp vẫn giữ lại khả năng thăng cấp ngẫu nhiên, giả dụ Trác có thể khiến vũ khí thăng cấp liên tục chẳng phải sẽ thăng tới cả huyền thoại sao? Mặc dù khả năng này vừa nhỏ lại vừa mơ hồ, nhưng vẫn có khả năng.
Suy nghĩ một chút, Trác quyết định sử dụng cái roi kém chất lượng này.
Cầm roi đi đánh quái, hic! thực sự mất mặt.
Việc quan trọng bây giờ là làm nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ không nói chi tiết làm như thế nào, chỉ bảo hắn phải đi học hỏi, quả đúng là nhiệm vụ khảo nghiệm, tên như ý nghĩa, chỉ có như vậy sau khi hoàn thành mới cần đánh giá.
Đối với người chơi bình thường, gặp phải nhiệm vụ này kiểu gì cũng chạy hỏi từng NPC khắp thôn để tìm manh mối.
Trác lại không phải, bằng kinh nghiệm cày qua khá nhiều nhiệm vụ truy tìm manh mối, hắn có khả năng suy tính đầu mối khá mạnh, dù đó là game vi tính nhưng không thể thay đổi một điều: game kiểu gì cũng chỉ là game.
Với một tay chơi lâu năm khi gặp nhiệm vụ kiểu này rất dễ đoán ra cách làm, đó là dựa vào hai chữ nhiệm vụ đưa ra "học hỏi". Và cách thực hiện yêu cầu này chính là đi học các nghề nghiệp phụ hay còn gọi là kỹ năng sống.
Nhưng dù cho có học hết tất cả các nghề nghiệp phụ hệ thống đưa ra thì khi trả nhiệm vụ cũng chỉ nhận được mức đánh giá cao nhất là tốt mà thôi.
Mà Trác đương nhiên không phải một tay chơi lâu năm, hắn không thích tốt, hắn xếp hạng ba thế giới mọi thể loại, mục tiêu của hắn là đánh giá hoàn hảo.
Hắn sẽ không đi học những nghề bình thường, mấu chốt của sự hoàn hảo chính là hai chữ bí mật. Cũng giống như chiến đấu thì có chức nghiệp ẩn, học nghề cũng có nghề nghiệp ẩn. Đối với những nghề nghiệp ẩn như vậy luôn có một quy tắc, không dạy cho người chơi bình thường - chỉ dạy cho người chơi mang nhiệm vụ.
Nếu ban đầu hoàn thành nhiệm vụ ẩn đầu tiên mà không nhận được kinh nghiệm khổng lồ cùng gói quà ghi chú thích rõ ràng phần thưởng cho nhiệm vụ ẩn đầu tiên, Trác quả thật không dám chắc mọi thứ đều giống như game hắn từng chơi, nhưng nếu đã có, bây giờ lại nhận nhiệm vụ khảo nghiệm với ba mức đánh giá, hắn đã hoàn toàn yên tâm, cách chơi dù thay đổi nhưng điểm mấu chốt không thể thay đổi.
Nhanh chóng bước đi trên con đường đất cứng, Trác phải tìm kiếm những nghề nghiệp ẩn này.
Đã là nghề nghiệp ẩn thì để học được cũng cần kích phát điều kiện, điểm này hắn rất tự tin. Mỗi tội, vì là nghề nghiệp ẩn nên số lượng học được cũng không nhiều chỉ khoảng ba đến bốn nghề là hết cỡ, không chỉ vậy, một khi kích phát thì không thể hủy bỏ chọn lại, nên nếu vô tình học một nghề vô dụng thì rất phí phạm.
Hơn nữa, nếu đã chọn học nghề ẩn sẽ không được học nghề bình thường. Đặc biệt, có một vấn đề khá đau đầu, đó là khi đi tìm kiếm nghề ẩn, luôn có ngẫu nhiên một số nghề cùi bắp xuất hiện, mà điều kiện kích phát lại rất dễ dàng. Nếu may mắn không gặp mà tự mình lựa chọn thì thôi, còn không đành phải chịu vậy
Loanh quanh qua vài con đường nhỏ, Trác cẩn thận nhìn trước ngó sau, hắn không muốn mình bị mất một chỗ cho một nghề vô dụng.
Núp sau vài căn nhà tranh, Trác quan sát kỹ, xung quanh có khá nhiều người chơi đang đối thoại làm nhiệm vụ, một số người chơi thì bày bán đồ cấp thấp, bên cạnh cũng có khá nhiều NPC đủ mọi nghề nghiệp. Rõ ràng hắn đi tới chợ rồi.
Đây chính là địa phương cực kỳ nguy hiểm với người muốn chọn nghề nghiệp ẩn như hắn, đừng nhìn những tên bán hàng rong vô hại kia, với người chơi bình thường thì không sao, nhưng với Trác, đó lại là các nghề nghiệp ẩn, nếu không cẩn thận, nghề đầu tiên của hắn sẽ là bán hàng rong.
Tuy vậy, nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi ăn tiền nhất, nơi này luôn có một vài NPC ẩn mang trên mình tuyệt học, chỉ cần Trác cẩn thận là được.
Căn ánh mắt của những NPC hàng rong, nếu Trác không nhầm chỉ cần những NPC này thấy hắn sẽ lập tức mời chào và chỉ một câu mời chào là sẽ kích phát nghề nghiệp ẩn.
Vừa lúc một NPC gần Trác nhất xoay người, hắn lập tức lao qua. Đã kích phát điểm thuộc tính nhân vật có khác, Trác thấy tốc độ của mình rất nhanh, lăn một vòng, Trác dừng lại sau một quầy gỗ không người. Quan sát xem có NPC nào bí ẩn hay không, không có, Trác chuẩn bị đi tiếp.
Cách bên trái hai mươi mét, một người đàn ông trung niên bán mì đang lăn bột, ánh mắt của lão sắc như dao, liên tục liếc qua cái quầy Trác đang núp như thể biết có người ở đó vậy.
Trác chảy mồ hôi lạnh, lão này thật nhạy cảm. Khoảng cách lại khá xa, không dễ dàng thoát được. Rõ ràng hệ thống cố ý đẩy độ khó tìm kiếm lên cao.
Ngay lúc đó một người chơi khá mập đi ngang qua.
"Cơ hội!"
Căn trúng chắn tầm mắt lão bán mì, Trác nhảy ra, khom người xuống, núp ngay bên hông tên mập. Vừa khom, vừa đi, Trác cùng tên mập càng lúc càng gần lão bán mì, Trác nuốt một ngụm nước miếng, hắn không muốn bán mì.
Đi ngang qua lão bán mì, Trác thở phào một hơi, bỗng tên mập chuyển hướng.
"Không ổn!"
Trác hết hồn, không kịp suy nghĩ Trác nhảy thẳng qua bên phải.
- Ai da!
Một giọng nữ vang lên. Không để ý Trác đã va nhầm một cô gái.
Quay lại nhìn, Trác thở phào, đây là góc khuất.
- Xin lỗi, em không sao chứ?
Cúi xuống, Trác nói. Trước mặt hắn là một cô bé rất xinh xắn, khoảng mười bảy mười tám tuổi, mặc trên người một bộ da thú, mái tóc buộc sau, cặp mắt to tròn lanh lợi đang xoa xoa cái mũi, nhìn cô bé này có chút gì đó rất giống Ly, cảm giác luôn tràn đầy sức sống.
- Anh trọc đi không nhìn gì cả.
Cô bé oán trách nói.
Xoa xoa cái đầu, coi bộ trọc giờ cũng sắp thành tên của hắn rồi.
- Xin lỗi em, anh không cố ý.
- Em không chấp nhận lời xin lỗi, anh phải bồi thường cho em.
Cô bé lắc đầu, cứng rắn nói.
Bồi thường? Hắn có gì mà bồi thường, Trác cười khổ nói:
- Em nhìn anh thì bồi thường được cho em cái gì.
Lúc này cô bé mới chú ý đến người va vào mình, một thân áo vải hệ thống cho, bên hông giắt một nhánh trúc. Bây giờ người chơi nào cũng đều mang trên người một vài món trang bị dù là dở nhất, vậy mà anh này không có đến một món mà mang, chắc hẳn là một người mới chơi.
Nhưng không chấp nhận bỏ qua, cô bé suy nghĩ một lúc rồi vỗ tay to một cái, khuôn mặt vui vẻ rõ ràng đã nghĩ ra cách.
- Vậy bây giờ anh chọn kết bạn với em, khi nào anh lên cấp cao thì em sẽ bắt anh bồi thường.
Cô bé có vẻ rất đắc ý nói.
Chỉ va nhẹ một cái mà dai như vậy, Trác bất đắc dĩ chọn kết bạn với cô bé.
- Được rồi tạm thời bỏ qua cho anh, một lúc khác em sẽ liên lạc với anh.
Vui vẻ, cô bé đứng dậy vẫy tay với Trác rồi bỏ đi.
Nhìn vào danh sách bạn bè, mục bạn thân, cái này là cô bé ép hắn đưa vào, một cái tên Yêu Hoa đang phát sáng.
"Cô bé này mà Yêu Hoa gì, yêu nữ thì có." Trác thầm nói.
"Rắc"
Không để ý xung quanh, Trác dẫm phải một cái chén.
"Không ổn!" Trác sực nhớ mình còn đang tìm kiếm nghề nghiệp ẩn.
Nhưng có lẽ đã muộn, một bàn tay dơ dáy tóm vai hắn, sức lực rất mạnh. Run run, Trác quay người lại, một người ăn mặc nhếch nhác, tóc tai rối bù, đang nhe hàm răng vừa đen vừa vàng cười cười nhìn hắn.
"Đinh"
"Kích phát nghề nghiệp ẩn: Ăn mày."
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
110 chương
229 chương
30 chương
51 chương