Bá chủ

Chương 6 : Nhiệm vụ khảo nghiệm

- Cuối cùng cũng có người kế thừa sở học của ta, xem mấy lão già kia còn dám mở miệng chê bai lão này nữa không, ha ha ha. Thầy đồ đắc ý cười lớn. - Thầy..... Trác định lên tiếng thì thầy đồ cắt ngang: - Xuy, không cần phải câu nệ hình thức như thế, chỉ học sinh bình thường thì mới cần xưng hô như vậy còn trò bây giờ là truyền nhân của ta, cứ gọi ta sư phụ hoặc lão đồ là được. - Vậy tốt, lão đồ..... Chưa kịp nói, thầy đồ quát: - Móa! Thằng đồ đệ láo, dám xưng hô sư phụ như vậy hả. Nhịn nhịn nhịn, Trác nhẩm, rồi nói: - Vậy sư phụ..... - Thôi được rồi kêu lão đồ cho thân mật. Thầy đồ phất tay. - Móa! Đừng tưởng ta dễ chọc nhá lão râu một nhúm kia, ta nhịn lão hết nổi rồi. Trác bộc phát. - Hử? Nhịn hết nổi hở? Nhịn hết nổi thì làm gì ta? Come on, come on! Thầy đồ ngoắc tay cợt nhả. - Lão thì biết quái gì come on mà nói. Trác xắn tay áo, phải xem trình độ lão này đến đâu mà là một class ẩn, dĩ nhiên đó chỉ là phụ, mục đích chính vẫn là xử đẹp lão này. - Hố hố, thằng trọc như ngươi thì làm sao biết sư phụ ngươi đã từng du lịch khắp đại lục, đi xuyên suốt phía Tây mới học được ngôn ngữ này. Thầy đồ nhìn Trác khinh bỉ. - Đừng nói nhiều, lão chuẩn bị chịu trận đi. Nói rồi, Trác lao tới, bàn chân đạp vào bàn bên cạnh nhảy cao lên, hắn định đạp mạnh từ trên xuống, dù thất bại cũng có thể ép lão này rời giường. - Thằng nhóc trọc, ngươi còn kém lắm. Thầy đồ nhếch mép. Một cây roi bỗng xuất hiện trên tay. - Nói không nghe thì phải ăn đòn, Thầy dạy! Thầy đồ giơ roi quát. Một luồng khí từ thầy đồ tỏa ra bao quanh thân Trác, cả người Trác đang lao xuống bỗng dừng lại lơ lửng trên không. Trác kinh hãi. - Nằm xuống! Thầy đồ vung roi xuống đất, cả người Trác liền rụng xuống, toàn thân nằm sấp ngay trước mặt thầy đồ. - Hắc hắc, thằng trọc, chuẩn bị chưa. Thầy đồ cười đểu. "Chát chát chát chát" - Oa! Lão đồ, tha cho đệ tử. Thầy đồ dừng lại, mỉm cười nói: - Phục chưa? - Phục, phục. Trác gật đầu liên tục, nếu ở bên ngoài thì mấy cái roi này chẳng ăn thua gì với hắn nhưng ở đây không ngờ mới ăn vài nhát mà hắn đã chịu hết nổi, thật khác biệt. Đã vậy hệ thống còn thông báo không ở trong trạng thái chiến đấu, mức độ cảm giác một trăm phần trăm thì khác nào tự ngược. Xoa sơ mông, Trác đứng dậy nhìn lão thầy đồ, quả thật giống như giới thiệu, NPC thật sự có tư duy, chỉ không biết ai là hình mẫu cho thầy đồ này. - Được rồi, đó là một kỹ năng của ta, tên trọc ngươi đã là đệ tử của ta thì cũng sẽ được học, giờ ta nói qua chút về nghề nghiệp của chúng ta để ngươi không quá mơ hồ. Thầy đồ duỗi lưng. "Kích hoạt điểm thuộc tính" Nhân vật: Du Ảnh - chức nghiệp: Thầy đồ. Đẳng cấp: 10 (35%) Sức mạnh: 30 (sức tấn công vật lý) Nhanh nhẹn: 35 (độ linh hoạt, khả năng tránh né) Tinh thần: 35 (sức tấn công pháp thuật) Trí lực: 45 (khả năng tìm hiểu, học hỏi) Thể chất: 40 (cường độ thân thể) Lực lượng: 25 (sức mạnh cơ thể quyết định khả năng dùng vũ khí) Nhìn số liệu, Trác khá ngạc nhiên, các điểm thuộc tính đều ngang ngang nhau chỉ duy lực lượng là nhỏ nhất, còn trí lực thì cao nhất. Với những trị số thế này chẳng lẽ nói thầy đồ có thể phát triển toàn diện? Rất có khả năng. - Được rồi, tập trung vào, đừng ngẩn người đứng đó. Thầy đồ nhắc. Tắt bảng thuộc tính, Trác lấy cái ghế ngồi xuống, nhìn ánh mắt lão này âm âm, hắn lạnh cả người. - Nhiều người chỉ biết thầy đồ là người dạy lễ nghi, phép tắc, kiến thức cho con trẻ, nhưng họ không biết để trở thành một thầy đồ không dễ, phải đi nhiều, xem nhiều, học nhiều, đúc kết thật lâu mới được công nhận làm thầy. Đã vậy không ít người cho rằng thầy đồ không có khả năng chiến đấu, họ sai rất nặng, một thế giới đầy nguy hiểm như thế này nếu không có một thân bản lĩnh thì làm sao có thể ra ngoài mà học hỏi. Nói cho tên trọc ngươi biết, bất cứ gã thầy đồ nào, kể cả ta, đều trải qua vô số cuộc chiến, vượt qua rất nhiều nguy hiểm, nếu nói về kinh nghiệm chiến đấu hay kỹ năng bản thân, thầy đồ bọn ta đều ở trên rất nhiều chức nghiệp chiến đấu trên thế giới. Thầy đồ tự hào nói. Nuốt một ngụm nước miếng thầy đồ nhìn Trác tiếp: - Trên đời còn rất nhiều điều ngươi cần phải tự mình tìm hiểu lấy, nếu đã chọn thầy đồ làm nghề nghiệp của mình, trọc ngươi phải chứng minh cho ta thấy ngươi đủ khả năng. Ngươi hãy đi thỉnh giáo những người trong thôn đi. "Nhiệm vụ khảo nghiệm: để thực sự trở thành một gã thầy đồ cần phải học hỏi rất nhiều, hãy đi trong thôn xem có thể học được những gì sau đó quay lại để thầy đồ đánh giá." "Phần thưởng nhiệm vụ: đánh giá bình thường - 5000 điểm kinh nghiệm; đánh giá tốt - 10000 điểm kinh nghiệm, tăng một cấp kỹ năng; đánh giá hoàn hảo - 20000 điểm kinh nghiệm, tăng một cấp kỹ năng, dạy thêm một kỹ năng." - Dạy cho ngươi một kỹ năng phòng thân. Thầy đồ vung tay lên. "Học được kỹ năng Thầy dạy." "Thầy dạy (cấp 0): đông cứng không gian trong phạm vi một mét, duy trì ba giây, làm lạnh một phút." - Còn vũ khí ngươi tự tìm lấy, bây giờ thì đi đi. Nói xong, thầy đồ vung chân đá Trác bay thẳng ra ngoài. "Bịch" Trác vừa bay ra, hai cánh cửa gãy tự nhiên bay lên lắp vào chỗ cũ, rất hoàn hảo không một dấu vết. Thấy vậy Trác không biết nói gì, rõ ràng ngay từ đầu hắn đã bị lừa, nhưng không sao, tìm được một class ẩn có vẻ khá mạnh cũng rất thành công. Không chỉ vậy, hắn bây giờ đã đạt cấp mười còn được thêm một gói quà may mắn phải nói là rất may mắn. Nhanh chóng đứng dậy, Trác mở túi, một gói quà màu đỏ đang nằm đó. "Gói quà may mắn (phần thưởng cho nhiệm vụ ẩn đầu tiên): chỉ mở được khi đã chọn chức nghiệp, sau khi mở ra sẽ đạt được một món vũ khí đúng chức nghiệp của mình, có rất nhỏ cơ hội đạt được đẳng cấp truyền thuyết." Trác vui mừng, được tặng vũ khí, hơn nữa lại là vũ khí theo đúng chức nghiệp, đã vậy còn có rất nhỏ tỉ lệ đạt được đẳng cấp truyền thuyết. Chậc, quá kích thích rồi. Đang chuẩn bị thử vận may mở quà, bỗng có vô số tin nhắn từ xa liên tục gửi tới, lại có rất nhiều tin xin nói chuyện trực tiếp, Trác kinh ngạc. "Chuyện gì thế này?" Trác khó hiểu. Chọn vài tin nhắn, Trác xem thử. "Anh bạn, liên hệ lại với tôi, có chuyện rất gấp." "Du Ảnh, nếu anh nhận được tin nhắn này xin hãy nhắn ngay cho em, em nhớ anh rất nhiều." "Cậu đã nhập guild chưa? Nếu muốn cậu có thể vào thẳng guild Tùng Hoa, cậu sẽ được lên thẳng thành viên tinh anh." "Em yêu anh, gọi cho em 568847xxxx." "Chỉ cần vào guild chúng tôi cậu sẽ nhận được đãi ngộ tốt nhất." ..... Một loạt tin nhắn đủ loại Trác không hiểu nổi, nhưng cơ bản các tin nhắn đều mời chào hắn vào guild. Một tin xin nói chuyện chớp lên, người gửi là Phá Hoại, Trác liền bấm nhận. - Chú thật là, giấu nghề với cả anh em đấy. Bên ngoài thôn, Phùng cùng một nhóm người đang tập trung giết quái, thấy Trác đã nhận tin của mình liền dừng lại nói. - Có chuyện gì vậy anh Phùng? - Chú không biết? Thật bó tay chú, mở bảng xếp hạng lên xem đi. Trác nghe vậy liền mở bảng xếp hạng, hắn lập tức kinh ngạc. Vị trí số một trên bảng lúc này chính là hắn, hơn người thứ hai Vô Cực một cấp. "Chẳng lẽ tốc độ luyện cấp của những người này chậm đến vậy." Trác nghĩ. Nếu Phùng biết được suy nghĩ của Trác chắc hẳn tức đến hộc máu, mọi người ai cũng đang điên cuồng giết quái cày kinh nghiệm, chỉ có mình Trác đi làm cái nhiệm vụ ẩn, một nhiệm vụ sợ chẳng ai biết, đã vậy còn kêu chậm. Mà cũng đúng, nếu ở thế giới cũ của Trác thì trong khoảng thời gian hơn nửa tiếng đồng hồ quả thật dư lên cấp 10, nhưng đó là game online bằng máy tính, còn ở đây là thực tế ảo. - Thế chú làm sao lên cấp nhanh vậy? Phùng rất tò mò, hắn bây giờ mới chỉ cấp 6, cao nhất trong nhóm. - Ở trong thôn em vô tình nhận được một nhiệm vụ NPC đưa ra. Trác nói rất đúng, nếu không phải vô tình bị một đám người chạy đẩy, hắn thật không thể nhận được nhiệm vụ này. - Đếch, chú may thật. Chuyện này thì Phùng biết, trong game luôn có một số nhiệm vụ ngẫu nhiên cho kinh nghiệm rất cao, hắn cho rằng Trác may mắn nhận được loại nhiệm vụ này. - Thế bây giờ có cách nào không lên bảng xếp hạng không anh? nhiều người làm phiền quá. Trác hỏi. - Trên bảng có lệnh ẩn, chú chọn nó. - Được rồi, cám ơn anh. - Ừm, bây giờ chú đang có đẳng cấp cao nhất sever, phải cố gắng tận dụng, điều này chắc anh không cần nhắc, còn chức nghiệp thì suy nghĩ kỹ rồi hãy chọn. Phùng nhắc. - Em hiểu. Trác đáp. Rồi hai người tắt nói chuyện. ----- - Đội trưởng, Du Ảnh đã thoát khỏi bảng xếp hạng. Bên ngoài một khu rừng nào đó, một đội ngũ đang giết quái. - Thoát khỏi? Một gã thanh niên hơn hai mươi tuổi nói, nhìn tên của hắn, rõ ràng là người đứng thứ hai Vô Cực. - Vậy được rồi, không cần quan tâm. - Vâng! -------- - Chị! Cái tên đứng đầu ẩn rồi. Một cô gái rất xinh xắn nói. - Chị có quan tâm đâu mà em nói. Một cô gái khác vô cùng xinh đẹp xuất hiện, chụp lấy cô gái vừa nói xoa xoa hai má nàng. - A a a, em tưởng chị quan tâm. - Hắn tên gì? - Đó chị cũng để ý mà. Á, tha cho em, em nói. Cô chị ôm lấy cù lét cô em. - Hắn tên Du Ảnh. "Du Ảnh, nửa tiếng đã lên cấp mười, người này không đơn giản." Tuy có vẻ không để ý nhưng cô chị vẫn rất quan tâm. Nhìn đẳng cấp của nàng, cấp 9. ------- - Vậy Du Ảnh là Trác sao? - Đúng vậy hội trưởng. Quyên trầm ngâm, nàng thật không ngờ tên trọc đó lại có thể luyện cấp nhanh như vậy. - Nhưng anh Phùng bảo do anh Trác may mắn nhận được một nhiệm vụ ngẫu nhiên mới lên cấp nhanh như vậy. Mai nói. Quyên lắc đầu, nàng không nghĩ vậy. - Sao vậy Quyên, chỉ là một tên thành viên bình thường may mắn mà thôi, không cần phải để tâm. Có tôi ở đây thì rất nhanh sẽ đưa guild của chúng ta lên cấp. Một tên thanh niên khá bảnh, cao khoảng mét bảy lăm, cặp mắt đôi khi lóe lên một chút âm trầm, không coi là gì nói. Không quá để ý đến tên thanh niên này, Quyên bước đi. "Rồi cô cũng thuộc về tôi mà thôi." Ánh mắt tên thanh niên nhìn về phía Quyên tràn đầy dục vọng. -------- "Cuối cùng cũng ngừng." Trác thở phào, các tin nhắn làm phiền quá nhiều, lúc nãy quên hỏi cách chặn tin nhắn nên phải tự mò. Không còn ai làm phiền, trác mở túi, nhìn gói quà bắt đầu mở. Nếu trúng món truyền thuyết thì quá tuyệt. "Xoẹt" Gói quà biến mất, nhìn vũ khí của mình, Trác ngẩn người.