Bá chủ
Chương 39 : Cách sử dụng phù nguyên
Giết khá nhiều bãi quái từ cấp mười lăm cho đến hai mươi, Trác lúc này đã lên tới cấp mười tám mười lăm phần trăm, mục tiêu cấp hai mươi không còn xa. Còn Phùng, Bắc cũng gần lên cấp mười bảy, Ánh Dương nhỉnh hơn một chút, nàng đạt cấp mười bảy trước
Mà Trác chỉ mới chơi ba tiếng, tốc độ lên cấp thật khiến người khác líu lưỡi không biết nói gì.
Quá trình đánh quái có thể thấy chán nhưng cứ nhìn thanh kinh nghiệm liên tục tăng lên, bốn người không ai thấy oải cả ngược lại còn có chút hưng phấn. Chưa kể trong ba tiếng này, ngoại trừ đám nhện tinh anh mới đầu gặp, bốn người Trác còn đánh qua thêm một đám nữa. Chỉ tiếc lần này trang bị không rơi ra nhiều, đa số là các vật phẩm hình có thể bán cho các NPC cùng một số tài liệu.
Hạ gục con quái cuối cùng trong bãi, Trác hơi trầm ngâm.
Ban đầu Trác không quá để ý nhưng nãy giờ tập trung giết quái luyện cấp, hắn phát hiện một vấn đề, đó là về lực sát thương được gia trì bởi phù.
Hầu như đánh quái cấp nào phù lửa cũng chỉ gia trì thêm lực sát thương ở một giá trị nhất định, có nghĩa khi sử dụng phù để tấn công, Trác có thể bỏ qua mọi áp chế về đẳng cấp và khả năng phòng thủ của đối phương, luôn đánh ra một giá trị cố định, dù điều này chưa hẳn là tuyệt đối.
Nhung chính vì giá trị sát thương không đổi khiến Trác phải suy nghĩ.
Hiện tại, đảng cấp thấp, chưa có kỹ năng mạnh thì phù lửa quả đúng là một vũ khí lợi hại, nhưng khi lên cấp cao, kỹ năng mạnh nhiều, lượng máu của quái cùng người chơi nhiều hơn, với chút điểm sát thương như vậy thì phù lửa có vẻ trở nên vô dụng.
Nếu muốn vượt lên trên, Trác buộc phải có một con át chủ bài, không quan trọng là ở đẳng cấp nào.
Chưa vội đi tìm bãi quái tiếp theo, Trác lấy phù Nguyên ra. Trong vài loại phù Trác học được, chỉ có công dụng của lá phù này hắn chưa tìm hiểu, có lẽ nên thử bây giờ.
“Xoẹt…..Xoẹt…..Xoẹt….”
Trác đang chuẩn bị sử dụng lá phù, bỗng một âm thanh tựa như tiếng sét xẹt qua vang lên. Sau đó một giọng nói phát ra, là của hệ thống.
“Khai thông đường lên Thành, Trấn.”
“Bắt đầu sự kiện: Sàng Lọc – Đến Trấn, đăng ký tham gia đấu trường, chỉ người mạnh nhất mới được lựa chọn.”
“Chiến báo: Một số phong ấn Ma đang bị huỷ hoại, Ma có nguy cơ thoát ra.”
“Phụ bản Ma Binh mở ra, hãy đến gặp người dẫn dắt ở thôn tiếp nhận nhiệm vụ phụ bản.”
-----------
Toàn bộ người chơi vừa nghe xong thông báo lập tức hưng phấn. Họ chờ chính là điều này, nội dung game cuối cùng đã mở ra.
Tất cả các guild lớn nhỏ bắt đầu khẩn trương hành động.
Ở đâu đó, một người đàn ông vác trên vai một thanh kiếm cực lớn, khoé miệng hơi mỉm, trước mặt hắn là một con quái vật cao hơn năm mét, hai cái cánh dơi đập nhẹ trên lưng, toàn thân đỏ như lửa, hai cái sừng trên trán, con mắt cam sẫm, trên đầu nó là một hàng chữ đỏ “Huyết Hi (Yêu Thú) - cấp 25”, đây là một con Yêu thú, không phải giống như con Trâu Điên mà Trác từng gặp còn chưa trưởng thành, con quái này đã hoàn toàn trưởng thành, là một con Yêu thú đúng nghĩa.
Huyết Hi rống giận mở miệng, mơ hồ có khói đen toả ra từ trong miệng nó:
- Con người ngu si, dám khiêu khích ta, ta muốn nhai nát ngươi!
Yêu thú đã có thể nói chuyện và có tư duy.
Người đàn ông không nói gì, chỉ chậm rãi đưa thanh kiếm cực lớn lên phía trước. Một luồng sáng bao quanh thanh kiếm, người đàn ông nhảy lên, vung cây kiếm bắt đầu tấn công con Yêu thú.
Mở to mồm, Huyết Hi rống:
- Chết đi!
Một cột lửa lớn phóng ra khỏi miệng con Yêu thú đánh thảng vào người đàn ông.
Không chút nào để ý, người đàn ông chém thẳng xuống ngọn lửa.
“Ầm”
-3453
“Rít”
Bụi đá bay mù mịt, ngay vị trí con Yêu thú đứng ban đầu bị nổ ra một cái hố lớn với bán kính hơn chục mét.
Chật vật bay lên trời, một cánh tay con Yêu thú biến mất, có vẻ bị người đàn ông chém đứt. Thanh máu con Yêu thú hiện ra, giá trị còn 26547.
Giận dữ, Huyết Hi lẩm bẩm, tay còn lại giơ lên trước, ngay tức thì, mặt đất bốc cháy mãnh liệt, con Yêu thú cười lớn đắc ý:
- Con người đi chết đi!
Nhưng con Yêu thú không cười được bao lâu, trong biển lửa, một thân hình nhảy lên, không kịp phản ứng, thanh kiếm đâm thẳng vào ngực con Yêu thú.
- Bạo!
Người đàn ông hô lên.
Ngực con Yêu thú liên tục nổ lớn.
“Trí Mạng”
-26547
Kêu lên thảm thiết, từ trên không, con Yêu thú cùng người đàn ông rơi xuống đất.
Người đàn ông rút thanh cự kiếm của mình ra khỏi ngực con Yêu thú, một thanh kiếm lớn màu vàng chanh xuất hiện bên cạnh con Yêu thú, không nghi ngờ gì, thanh kiếm này có đẳng cấp hoàn hảo.
Không có vẻ gì vui mừng khi thấy thanh kiếm này, người đàn ông nhặt lên, không xem xét thuộc tính thanh kiếm, hai tay cầm hai thanh, người đàn ông dùng toàn bộ sức lực chém hai thanh kiếm vào nhau.
“Cheng”
“Rắc”
Tiếng kêu nhỏ nhưng rõ ràng, đó là tiếng nứt gãy của một trong hai thanh kiếm.
Nhìn lại lên hai thanh kiếm của người đàn ông, quá bất ngờ, thanh kiếm hoàn hảo bị nứt một vết trên lưỡi kiếm, lắc đầu, người đàn ông quăng thanh kiếm này đi không chút nào quan tâm.
Nếu để người chơi bình thường thấy cảnh này không đâm đầu vào tường mới lạ đây, một món vũ khí hoàn hảo mà bị người đàn ông này coi như vật không có giá trị, thậm chí khinh thường, thật là, người với người sao mà khác biệt.
Nhưng cũng phải để ý, nếu thanh kiếm hoàn hảo còn không chịu được sức đánh của thanh cự kiếm trên tay người đàn ông thì thanh cự kiếm này phải mạnh đến mức nào.
Cũng nghe được thông báo của hệ thống, người đàn ông cười nói:
- Ma Binh! Để ta xem khó đến đâu.
Nói rồi chậm rãi bước đi.
-----------
Ở một nơi khác, một chàng thanh niên với mái tóc đen tủa, trên tay cầm một thanh kiếm bình thường tay kia lại lập loè những tia điện.
Có vẻ hắn đang luyện cấp, bên cạnh hắn một con sói bạc lao lên tấn công, tốc độ của con sói khá nhanh, nhưng người thanh niên còn nhanh hơn, loé một cái, hắn xuất hiện phía sau con sói, thanh kiếm bỏ vào bao ngang hông, tay hắn nhanh chóng rút ra một sợi dây với một đầu buộc kim loại.
Người thanh niên vung tay, sợi dây bay đến quấn quanh thân con sói. Đồng thời, điện từ tay hắn cũng phát ra truyền vào sợi dây.
“Xẹt…Xẹt”
Theo đường dẫn, điện cũng truyền thẳng vào con sói, sát thương theo đó bay lên liên tục, chưa đầy hai giây con sói tru lên một tiếng gục xuống, nhìn lại đẳng cấp con sói, cấp hai mươi.
Thu lại sợi dây, người thanh niên không để ý đến thông báo của hệ thống vẫn tiếp tục công việc của mình.
-----------
Bên cạnh Trác, Bắc hưng phấn chạy lại gần hắn, nói:
- Anh Trác, sever mở sự kiện rồi, anh tính tham gia không? Trên trang chủ có thông báo là phần thưởng vô cùng hấp dẫn.
Trác cười đáp:
- Để xem sao đã.
- Với thực lực của anh, em nghĩ nếu tham gia chắc chắn chiếm mấy hạng đầu.
- Cũng chưa hẳn.
Trác lắc đầu, hắn có lẽ mạnh nhưng không phải không có người mạnh hơn, trong game, không có gì là tuyệt đối.
Biết Trác đang suy nghĩ cái gì đó, Bắc cũng không tiếp tục làm phiền Trác, hắn chạy sang tám với Phùng cùng Ánh Dương.
Bây giờ Trác sẽ thử nghiệm phù Nguyên. Theo chú thich mơ hồ, thì phù Nguyên dùng để cố định năng lượng bên ngoài cơ thể.
Lấy ra một lá phù Lửa, Trác sử dụng. Lửa cháy trên tay Trác, tiếp theo hắn dùng phù Nguyên.
Lá phù biến mất, trên tay Trác không có gì xuất hiện, thay vào đó hắn cảm nhận được thân thể có biến hoá, giống như có thêm một năng lực gì đó, cảm giác rất rõ ràng.
Nhìn ngọn lửa trên tay, Trác có cảm giác khá kỳ lạ, giống như hắn có thể khống chế được nó. Tinh thần tập trung, Trác thủ khiến ngọn lửa thay đổi hình dạng, và kết quả là….không được.
Có vẻ hắn đang hiểu sai tác dụng của lá phù này.
“Cố định, cố định, cố định, …”
Trác suy nghĩ.
Bỗng như nghĩ đến điều gì, Trác rút cây roi ra. Dùng phù tránh lửa lên cây roi, không đặt cây roi vào ngọn lửa như bình thường hay làm, Trác từ từ đưa ngọn lửa về phía cây roi. Phừng một tiếng, cây roi được lửa bám vào.
Nếu bình thường, khi rút tay mà ngọn lửa bám vào ra khỏi cây roi thì lửa trên cây roi sẽ tắt và trở lại vào tay Trác, nhưng lần này thì không, rút tay có ngọn lửa ra, ngọn lửa không trở lại tay Trác mà bám luôn vào cây roi, nói cách khác, vật bám ban đầu đã thay đổi.
“Quả nhiên là như vậy.”
Trác cười, suy nghĩ của hắn đã đúng.
Nghĩa của từ cố định không đơn giản là cố định, nó còn có nghĩa là khống chế duy trì năng lượng trong bản chất năng lượng.
Nói một cách đơn giản, Trác có thể khống chế ngọn lửa hay năng lượng theo hướng nhất định với điều kiện đúng bản chất của nó.
Ví dụ thế này, Trác sử dụng phù Lửa đi đốt một lá cây chẳng hạn, bình thường, sau khi dùng phù lửa, Trác chỉ cần lấy tay có lửa bốc một nắm lá thì nắm lá đó sẽ cháy, nhung có phù Nguyên thì khác, thay vì để lửa cháy toàn bộ lá, chỉ cần dùng phù Nguyên, Trác có thể khống chế khiến cho lửa đốt cái lá nào mình muốn dù cho ngọn lửa đang bao trùm toàn bộ nắm lá. Chưa hết, nếu lửa đang đốt cháy một vật tiếp xúc trực tiếp, Trác có thể duy trì ngọn lửa cháy ở trên vật này, khống chế nó không rời khỏi vật đang cháy cho dù hắn có rút tay ra, có nghĩa là cố định ngọn lửa lại trên vật.
Đó chính là ý nghĩa của từ cố định.
Mắt Trác loé sáng, như vậy hắn đã tìm ra giải pháp tăng mạnh lực sát thương rồi.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
110 chương
229 chương
30 chương
51 chương