Attack on tutien

Chương 12 : (¯`v´¯) Phàm nhân và tu tiên giả

Sau một hồi trà đạo thì lão tiên nhân lục cảnh kia rất hứng thú với câu chuyện của minh nguyệt, rồi hỏi tới cái trụ mà tú dựng lên để canh chừng mỏ sắt: “lão phu rất hiếu kỳ muốn biết tòa công trình kia là thứ gì? ban nãy lão phu đã thấy vương hậu và cận vệ đột nhiên hiện ra từ đó, dám hỏi, nó có phải là một truyền tống trận hay không?” “nó được chính tay bệ hạ xây nên, là một tháp canh bình thường mà thôi. nhờ đó bệ hạ có thể phát hiện ra bất cứ kẻ nào xâm phạm tới lãnh thổ của mình mà cử quân đội tới.” Từ trong đám tùy tùng, một nữ nhân trẻ tuổi bất mãn lên tiếng: “láo xược! cái nơi khỉ ho cò gáy này được sư phụ của ta ghé tới đã tính là diễm phúc cho các ngươi, còn nói là xâm phạm lãnh thổ? ta nhổ vào!” “kiều nhi!” lão tiên nhân liền nghiêm khắc nhắc nhở môn đệ “tới nhà của khách phải giữ lễ tiết, chớ coi ở đâu cũng là nhà mình.” Chứng kiến màn này, tú đã phải vỗ tay một tràng và nói: “ôi thầy ơi, nhìn mặt thầy em đã biết thầy là phường trộm cướp à nhầm người có văn hóa. thầy đúng là tỏa ra ánh hào quang giáo dục mà!” “em có cần phải nói như vậy với ngài ấy không?” minh nguyệt hỏi nhỏ. “à đừng, đừng nhá vợ!” tú bật cười. “dạ.” tiếng của minh nguyệt nhỏ nhẹ đáp lại. Dạy bảo môn đệ xong thì lão tiên nhân lục cảnh cũng quay sang tỏ vẻ hối lỗi: “là lão phu dạy dỗ đệ tử không nghiêm, mong vương hậu thứ tội.” “chuyện bé không nên xé ra to đâu tiền bối. thân là học trò phải bảo vệ tôn nghiêm của thầy mình mới phải đạo nghĩa. người như vậy mới càng đáng được coi trọng.” Được khen khéo léo như vậy, nữ nhân kia cũng cảm thấy nở mày nở mặt, cười thầm trong lòng. mà đám nam đệ tử kia thì như cây gặp bão, đổ rạp trước sự cao thượng sáng ngời của minh nguyệt. lão tiên nhân vẫn không quên câu chuyện chính lại hỏi tiếp: “nếu đây chỉ là một tháp canh, vậy chẳng hay vương hậu và cận vệ có thể chớp mắt xuất hiện bằng cách nào?” “nhờ hồng phúc của bệ hạ, nên những ai được bệ hạ coi trọng đều có thể tùy ý truyền tống tới những công trình đặc biệt mà bệ hạ đã xây nên. không cần pháp trận, không cần linh khí, hơn nữa mỗi khi thi triển chỉ mất chưa tới mười phút để truyền tống lần nữa.” “thật sao?” đám tuỳ tùng xì xào bàn tán, không tin nổi vào điều minh nguyệt vừa nói. Truyền tống trận được xem là phương tiện di chuyển hiện đại nhất trong giới tu tiên, có thể chớp mắt đưa toàn bộ vật thể trên pháp trận cố định tới một truyền tống trận khác. ưu điểm là khoảng cách di chuyển rất xa, nhưng khuyết điểm là tiêu tốn rất nhiều linh khí kèm theo một vài vật phẩm đặc thù như linh thạch hay pháp bảo. So sánh với phép bổ trợ (dịch chuyển) của liên minh huyền thoại rõ ràng kém xa nhiều. giữa các tông môn, môn phái có sự cạnh tranh không ngừng nghỉ về thế lực. nay may mắn vi hành qua chốn này, lão tiên nhân lục cảnh nọ vô tình tìm thấy một sự đột phá trong phương thức truyền tống, lão nhất định sẽ tìm cách để thu thập về để phát triển tông môn. lão lựa giọng hỏi: “chẳng hay, lạc việt vương có thể truyền thụ lại phương thức truyền tống mới này cho lão phu hay chăng? lạc việt vương cần gì, lão phu có thể cân nhắc đáp ứng.” “tiền bối đường xa vất vả, chuyện này có thể dành chút thời gian để đàm phán. lạc việt là nước nhỏ thưa dân. bệ hạ vốn dĩ đã toàn quyền giao phó công việc ngoại giao cho vãn bối rồi. việc này vãn bối có quyền tự quyết định. vậy mạn phép xin tiền bối đáp ứng một vài điều kiện cho giao dịch tiến hành ổn thoả.” “được. vương hậu cần gì cứ nói.” “lạc việt đế quốc rất cần thêm nhân lực để cải thiện tiến độ xây dựng. đây là công việc của phàm nhân nên vãn bối cần khoảng một nghìn đầu dân khỏe mạnh nhập cư thành dân lạc việt.” “tráng đinh ở thiên lý môn không thiếu, vương hậu có thể tùy ý tuyển chọn. còn gì nữa không?” “trong quá trình xây dựng, bệ hạ sẽ tiến hành trong bí mật, mong tiền bối thông cảm cho sự cẩn trọng của người.” Lão tiên nhân lục cảnh híp mắt vuốt râu suy tư rồi cũng gật gù nói: “được. sẽ không ai làm phiền bệ hạ trong lúc ngài làm việc. nhưng lão phu xin cảnh báo trước, nếu có điều gì khuất tất, thiên lý môn quyết không nhân từ bỏ qua đâu.” “vãn bối sẽ nhắc nhở bệ hạ lưu ý. bệ hạ làm việc rất có nguyên tắc và trọng chữ tín, xin tiền bối an tâm.” Lời này là minh nguyệt tự nguyện nói ra, không hề có tú mớm lời. hắn rất ngạc nhiên trước sự tự chủ của cô. mà kỳ thực cô chưa bao giờ khiến hắn thất vọng cả. hắn tặc lưỡi tiếc rẻ: “một người vợ ngoan hiền, thông minh, tài phép lại nhu thuận với chồng như vậy, nhất định không có thật. chỉ là ảo ảnh được tạo ra để thỏa mãn kỳ vọng của mình thôi mà…” “em có gì khiến anh không hài lòng sao?” giọng của minh nguyệt hỏi lại hắn từ màn hình hệ thống. Hắn thở dài rồi đáp: “không. cô rất hoàn hảo. có thể một ngày nào đó tôi sẽ đi. lúc đó tôi có thể nhờ cô tiếp tục công việc của tôi không?” “em không hiểu? anh muốn chia tay với em sao?” “tôi không là gì của cô cả.” tú ảm đạm nói “tôi xin lỗi nếu khiến cô không vui, nhưng có một thực tế cần phải nghiêm túc nhìn nhận. tôi không có lưu luyến gì với thế giới này cả. sau khi hoàn thành cuộc chinh phạt và sắp đặt lại trật tự cho thế giới này, tôi sẽ đi. lúc đó, có thể thần trí tuệ sẽ cho cô hợp tác với một người khác.” Minh nguyệt không nói gì nữa. tú cũng lấy lại vẻ mặt nghiêm túc và tiếp tục suy tính công việc. hắn nảy ra một ý tưởng táo bạo vào lúc này, lập tức hỏi: “hệ thống, có thể phong tước cho một công trình nào đó như tháp canh hay không?” “chỉ khả dụng với quân cờ xe thôi.” vẫn là minh nguyệt đáp lời hắn, nhưng giọng của cô có vẻ hơi run run. Hắn chẳng để tâm, chỉ cần biết chức năng (phong tước) có thể dùng cho công trình là hắn đã mở ra một tầm chiến lược mới rồi. vừa hay, đặc tính của quân cờ xe là thiên về phòng thủ, rất hữu dụng nếu dùng để chiếm đóng một khu vực trọng yếu. nhược điểm của quân cờ xe chính là ở sự thiếu cơ động khi áp dụng cho công trình. mà công trình thì thăng cấp sẽ rất khó khăn do không thể đi săn yêu thú như những người lính bình thường được. nếu sau này có thể phát triển các loại khí tài quân sự như pháo tự hành và xe tank, thiết giáp thì đó mới thực sự là quân xe lợi hại. Tuy nhiên, không thể quên nguyên tắc cơ bản của chức năng (phong tước), đó là hắn chỉ có hai quân xe đầu tiên, tức là chỉ được phong trực tiếp cho hai đơn vị trở thành hai quân xe khác nhau thôi. còn các biên chế về sau chỉ có thể từ tốt lên tới xe theo đúng quy trình. cho nên, chuyện xây trụ ồ ạt rồi phong thành quân xe là không có. vậy nên vẫn phải bắt đầu từ những quân tốt trước đã. chỉ cần những lô súng trường đầu tiên được kiểm định đạt tiêu chuẩn và đưa vào trang bị cho bộ binh thì ngay lập tức hắn có thể tiến hành những cuộc chinh phạt quy mô nhỏ trước. Không để lão tiên nhân lục cảnh tự xưng là người của thiên lý môn kia chờ lâu, hắn (dịch chuyển) ngay tới vị trí trụ canh giữ mỏ sắt của mình. minh nguyệt ảm đạm nhìn hắn rồi lặng lẽ lùi bước cho hắn tiếp chuyện lão tiên nhân. “vậy ngươi phải chăng là lạc việt vương?” “chính là vãn bối, chẳng qua được sự tín nhiệm của nhân dân mà được tôn làm vua chứ tài cán không thể so sánh được với tu tiên giả. xin tiền bối chỉ giáo thêm.” Lão tiên nhân gật gù trước sự khiêm tốn thật thà của phàm nhân trước mắt mình rồi nói: “nếu như xây được truyền tống trận và sáng tạo ra bí pháp truyền tống không hao tổn một tia linh khí mà gọi là không tài cán gì, lão phu e rằng cả tu tiên giới này đều là hạng bất tài vô dụng cả rồi. vương hậu cũng đã thành giao với lão phu, hẳn lạc việt vương cũng không từ chối chứ?” “được tu tiên giả chú ý tới cũng là vinh dự với vãn bối rồi. bất kỳ lúc nào vãn bối cũng có thể tiến hành xây dựng truyền tống trận cho tiền bối.” tú mỉm cười nói, thái độ không luồn cúi cũng không cao ngạo. Hắn thừa tự tin vì chắc chắn không thể bị giết là một, hai nữa là hắn đang độc quyền sở hữu thứ mà đối phương cần. thứ ba, hắn có cảm giác có thể tin được vào lão tu tiên giả này, trực giác của một doanh nhân thành đạt đã mách bảo hắn. lão tu tiên giả quan sát biểu hiện của hắn liền gật gù rồi nói: “lạc việt vương xem ra đúng như vương hậu đã ca tụng, rất chú trọng công việc. vậy lạc việt vương nghĩ sao về việc tu tiên?” “tu tiên cốt để tìm kiếm chân đạo, mỗi người lại có cách lý giải riêng về đạo.” “vậy lý giải của lạc việt vương thế nào, có thể cho lão phu được thỉnh giáo không?” lão tiên nhân vuốt râu gật gù thưởng trà. Tú cũng chậm rãi uống một hớp trà rồi nói: “đạo của vãn bối là hướng về sự công bằng, bình đẳng. lạc việt đế quốc sẽ không phân biệt đối xử giữa tu tiên giả và phàm nhân.” “lý tưởng rất táo bạo đấy!” lão tiên nhân tán thưởng “nhưng rất tiếc là lão phu phải nói thẳng nó sẽ không thể thành hiện thực đâu. tu tiên giới lấy mạnh yếu làm tiêu chuẩn. ngay cả thiên đạo đã phân định sẵn cao thấp trong tu tiên giới rồi, nếu không, tại sao phàm nhân vẫn là phàm nhân mà tu tiên giả trước sau vẫn là tu tiên giả?” “vậy nên vãn bối chỉ có thể nói rằng thiên đạo cũng sai rồi.” Sau câu nói này của tú, bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt. song phương nhìn nhau mà không nói nửa lời. đây mới chỉ là dấu hiệu của sự bắt đầu một cuộc đại chiến sắp nổ ra, một cuộc đại chiến phát sinh từ mâu thuẫn tư tưởng. Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm