Chắc có lẽ vì lo qúa nên chẳng ai ngủ đc. Vũ vắt tay lên trán nghĩ cách cứu Thoại Anh nên thức cả đêm. Tập đoàn rắc rối 11h đêm đi ngủ thì 2h15p sáng dậy. Ai mà ngủ đc khi bạn mình còn ở ngoài bóng đêm. Sống chết, nguy hiểm còn chưa biết ra sao.
-Tớ vừa gọi điện cho con vẹt rồi. Dù sao thì khu vực này nó cũng có tiếng. Nó sẽ cho lũ lâu la đi tìm chỗ Thoại Anh.
"Hức, Hức"- Nhi và Phương bắt đầu nấc. Lâm vội an ủi Phương.
-Đừng khóc nữa. Cậu phải giữ sức đi cứu Thoại chứ.
Phương vẫn cứ khóc, co rất lo cho cô bạn Thoại Anh của mình.
-2 ơi, anh 3- Nhi ôm cổ Vũ oà khóc- 2 ng cứu Thoại đi.
-Đc rồi, Nhi ngoan, anh hứa sẽ đưa Thoại Anh của mấy đứa về- Vũ vỗ vỗ lưng Nhi. Kỳ nén tiếng thở dài. Nhi, Phương và Thoại Anh là bạn thân từ trong bụng mẹ. 3 đứa còn thân hơn chị em ruột nữa. Có lần Nhi bị ốm, thế là Phương và Thoại Anh lo qúa nên...cũng ốm theo luôn! Ai cũng nói 3 đứa có thần giao cách cảm. Cho nên bây giờ, khi Thoại Anh bị bắt cóc, Phương và Nhi lo cũng phải thôi.
-Anh đã cho điều tra số điện thoại hôm qua gọi đến rồi. Là sim rác- Kỳ bực tức vò đầu bứt tóc.
1 ko khí cùng nặng nề trôi qua. Ngay cả 1 con sâu ham ăn, ham ngủ như Nhi cũng chẳng thèm chợp mắt, Vũ có dỗ ăn thế nào cũng ko chịu.
9h30p sáng, đứa nào đứa nấy đều lộ rõ vẻ mệt mỏi vì thức lâu.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
75 chương
25 chương
9 chương
42 chương
13 chương
35 chương
93 chương
27 chương
42 chương