Giờ sao đây?- Phương nhíu mày đầy lo lắng cho Thoại Anh.
-Mục đích của chúng ko phải tiền của chúng ta đâu- Phong đăm chiêu suy nghĩ.
-Tại sao chứ?- Lâm hỏi.
-Thế này nhé! Gia thế nhà Thoại Anh chắc hẳn ai cũng biết, nó lên truyền hình rất nhiều mà. Ba là nhà chính trị lớn ở Việt Nam, mẹ là nữ hoàng trong giới nghệ thuật, ông nội là nhà tài phiệt lớn ở Nhật Bản. Nếu như Thoại bị nguy hiểm thì họ sẽ đổi cả gia tài để có cô cháu gái- Nhi giải thích.
-Nếu vậy, bọn chúng có thể thông qua Thoại Anh chi phối phần nào kinh tế và chính trị của Nhật Bản và Việt Nam.
-Theo anh, đó chỉ là phương án thứ 2 của chúng. Thực chất thì ng chúng hướng đến có lẽ là Nhi. Nhưng khi thấy Nhi có cả 3 ng đi theo nên mới phải chuyển sang Thoại Anh- Kỳ vuốt tóc Nhi nói.
-Vậy giờ sao đây?- Long nghe chừng đang rất sốt ruột, cậu giục.
-Tạm thời anh chưa nghĩ ra. Nhưng có lẽ chúng đang tìm hiểu Thoại Anh. Theo anh thì chúng thay đổi kế hoạch sớm thôi- Vũ trầm ngâm suy nghĩ rồi đưa cho Nhi và Phương 2 cốc nước lọc.
-Đc rồi. Giờ mọi ng đi nghỉ thôi. Mai tính tiếp- Phong đứng dậy bỏ về phòng. Lâm và Long cũng đi theo.
-Phương, bà qua ngủ cùng tôi nhá!- Nhi vẫy tay với Phương. Cô bé gật đầu đồng ý liền vì dù sao ngủ 1 mình cũng hơi sợ. Phòng của Nhi có 2 giường nên Nhi và Phương ngủ 1 giường, còn Vũ và Kỳ ngủ 1 giường.
Trời khuya, gió bắt đầu nổi. Bầu trời ko trăng, ko sao. 1 màu đen nuốt chửng mọi thứ. Ai cũng lo cho Thoại Anh.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
75 chương
25 chương
9 chương
42 chương
13 chương
35 chương
93 chương
27 chương
42 chương