"Một mình em trong đêm thâu Ngắm bầu trời lung linh ánh sao Lòng em thấy nhớ anh, nhớ thuở nào. Mình cùng đi trên con đường xưa Cùng say đắm với bao mộng mơ Mà giờ đây sao lẻ loi chỉ mình em. Rồi mùa thu đã dần qua Khi mùa đông cô đơn đến đây Lòng se sắc trong giá băng em nhớ anh nhiều. Đôi hàng mi em mong lệ rơi Mùa đông sang giá băng người ơi Em muốn thét lên xé tan màn đêm. Nghe trong gió có tiếng của anh Nghe trong đêm có tiếng anh về Em giật mình ngỡ như anh đang bên cạnh em. Một lần nữa nước mắt lại rơi Một lần nữa không thấy anh về Em lại buồn ngồi ngẩn ngơ chờ anh" Phong thoáng bất ngờ rồi nhanh chóng, cậu vỗ vỗ vào vai Nhi an ủi. Hóa ra ng con gái luôn tỏ ra mạnh mẽ này cũng có lúc yếu mềm. Cũng có lúc cần 1 bờ vai để dựa vào mỗi khi mỏi mệt. ----- Hôm nay c.ty của Vũ có 1 buổi họp rất quan trọng với đối tác. Đây là 1 dự án khá lớn và là bước đệm để c.ty có tiếng hơn ở toàn châu Á. Đang trên đường tới phòng họp thì đt Nhi chợt reo chuông. Là Như gọi. Hôm nay Như cũng biết là Nhi và Thảo có cuộc họp rất quan trọng mà. Chắc có chuyện gì gấp lắm nên chị đấy mới gọi -Alo, em nghe- Nhi bắt máy. -Nhi ơi. Hức, Bin và Rin....- Như nói trong tiếng nấc nghẹn ngào- mất tích rồi. Mặt Nhi biến sắc. Cô bé vội cúp máy. Bộ não nhanh chóng vạch ra kế hoạch cần làm. Cứ để Thảo làm thư kí buổi họp. Cô sẽ nhờ Phương và Thoại Anh cùng phó giám đốc đến thay mặt Nhi rồi gọi điện cho Phong và đi nhanh về biệt thự. Về đến nhà, Nhi và Phong tức tốc đi vào phòng khách thì thấy Như đang khóc nức nở. Mãi cô mới kể đc. Như dẫn Bin và Rin đi dạo ở công viên. Vì là ban ngày, cũng có khá đông ng qua lại nên Như lệnh cho vệ sĩ ko cần theo sát qúa sợ gây sự chú ý. Vậy mà vừa đặt 2 nhóc ở ghế đá, Như bước vài bước đi mua đồ chơi thì khi quay lại đã ko thấy đâu nữa