Ánh trăng nghe lén

Chương 23 : Ánh trăng nghe lén

Chương 23: Ham muốn tình dục khó ngăn cản.   Tiếng ve râm ran kêu giữa buổi trưa hè, mặt trời chói chang nướng chín mặt đất, vài ngọn cỏ cành lá bị cái nắng hè này thiêu rụi, cảnh vật xung quanh điều không có sức sống.    Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hai người yên lặng trốn trong căn phòng nhỏ, Kế Hứa bận bịu đan chiếu tre, anh đã hoàn thành được một nửa, tốc độ tay nhanh nhẹn đến kinh ngạc, một hàng nan tre tỉ mỉ nhanh chóng được bàn tay anh gọn gàng đan lát, khắp phòng khẽ vang lên tiếng nan tre giao nhau loẹt xoẹt.     Không biết sao cây quạt gió cũ hiệu Trường Thành “két két kít kít” đột nhiên đình công rồi, trong phòng nháy mắt chìm vào tĩnh mịch. Một tấm chăn mỏng rơi xuống mép giường, người đang ngủ say hừ nhẹ một tiếng, nóng nực, bực bội giẫm trên chiếc giường đơn.   Kế Hứa bỏ công việc trong tay xuống, đi sửa cái quạt điện cũ sắp báo hỏng kia, sau nhiều lần chạy thử không có kết quả, trán của anh cũng thấm một lớp mồ hôi dày, hơi nóng kéo dài tới ngực, sau khi sốt ruột bực bội thì thở dài một tiếng.   Đành phải tìm một cái quạt lá đến ngồi bên mép giường và quạt gió mát cho cô, gió thổi qua tai, làm dịu đi cái nắng nóng khó chịu vô tận này, lồng ngực ướt đẫm mồ hôi trước đó được gió tự nhiên quạt ra từ động tác tay mà có chút mát mẻ.   Gia Duẫn chìm vào cơn buồn ngủ, trán thấm ướt đẫm mồ hôi, có lẽ là trời hơi nóng, trên gò má trắng như tuyết ánh lên một chút ánh hồng phấn, mái tóc đen tuyền và đôi môi đỏ son. Ngày thường Kế Hứa nhìn chưa đủ, nhân lúc cô ngủ rồi, cứ như vậy mà nhìn kỹ, trong lòng cũng không kiềm chế được mà siết chặt lại.   Nhớ tới ngày đầu tiên cô đến chỗ này, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó chịu, bực bội và mất kiên nhẫn không hề che giấu, sau đó lại lén lút tìm đến anh trêu đùa và phát cáu, khi đó Kế Hứa chỉ coi cô là một đại tiểu thư tới đây trải nghiệm cuộc sống một hai ngày thì trở về nhà, ai ngờ một lần ở lại này là nửa tháng, bây giờ cô cũng không náo loạn nữa, mỗi ngày đều ngoan ngoãn ăn cơm, còn cố gắng học làm một trợ giảng nhỏ, cũng không còn nói những lời đáng thương như nhớ nhà, nhớ mẹ nữa.   Kế Hứa thầm thở dài một tiếng, anh biết, cô sẽ đi, sớm muộn gì cô cũng sẽ trở về thành thị sầm uất, chốn đô thị phồn hoa kia, trải qua cuộc sống thật sự thuộc về cô.   Anh đưa tay ra, vuốt xuôi theo trán và tóc để lau mồ hôi cho cô, quạt lá cầm trong tay nhẹ nhàng quạt qua, gió mát từ từ đưa đến, người đang trong giấc mơ dần dần buông lỏng ấn đường, lồng ngực lên xuống theo hơi thở, vẫn là áo dây mỏng cổ vuông, bộ ngực sữa tròn đầy mềm mại xinh đẹp giữa những lần nhấp nhô hơi run rẩy ẩn hiện trước mắt Kế Hứa. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.   Bả vai gầy, đường cổ nhỏ dài và thẳng tắp, mỗi một tấc thịt xương đều vô cùng xinh đẹp và sắc nét như được chạm khắc tỉ mỉ.   Nhưng lúc này hai chân của cô cong lên, cơ thể hơi cuộn tròn, tay trái nắm chặt trên ngực, một dáng vẻ hoàn toàn luống cuống lại vừa ẩn chứa sự phòng bị. Trong lòng Kế Hứa siết chặt, đưa tay ra phủ lên sống lưng cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ. Dưới sự vỗ về của anh, Gia Duẫn từ từ thả lỏng tay, trong vô thức tìm đến hơi ấm của anh, ghé đầu vào cạnh đùi anh ngủ.   Lúc cô đến gần, Kế Hứa mới nhìn thấy quyển sách cổ cô thường đọc đặt ở một bên kia, toàn bộ quyển sách hiện lên sự cũ kỹ, góc trang giấy bị cuốn lại, bìa sách chưa ký tên người viết, chỉ ghi số lần biên soạn.   Kế Hứa cảm thấy thích thú, đưa tay ra nhẹ nhàng vượt qua cô mà nhặt quyển sách kia, một tay lật xem, phần lời tựa câu chữ khó hiểu, nội dung rối ren kỳ lạ, xem sơ qua cảm thấy mơ hồ giống như là miêu tả chút tình yêu quấn quýt của tài tử giai nhân.   Đơn giản là anh rảnh rỗi buồn chán nên lập tức tiếp tục xem.    Chỉ xem chút xíu, lúc này cổ đã đỏ lên hơn nửa, sau mấy giây, nhiệt độ liền lan rộng đến sau tai và gò má. Anh vội vàng lật ngược ra sau, toàn bộ quyển sách đầy những từ ngữ phóng túng, dâm loạn khó coi, chuyện làm tình vụng trộm với đàn bà con gái, mối tình dâm loạn, rối loạn tam cương ngũ thường (1).  (1) Tam cương ngũ thường: Nói vắn tắt chính là chuẩn mực đạo đức, xã hội , đời sống chính trị được Khổng Tử đặt ra  mà thời xưa nam giới phải tuân theo. (ST)   Anh vội vàng khép quyển sách này lại trong lúc hoảng hốt, ánh mắt trở về người Gia Duẫn đang say giấc, cô nằm nghiêng, vòng ngực mềm đè ép ra một rãnh sâu, dây áo tuột xuống đến bên vai, hai cánh tay trắng như ngó sen, vạt áo ngủ hơi lộn xộn, lộ ra một vòng eo nhỏ mềm và bằng phẳng.   Kế Hứa nhắm chặt mắt, không dám nhìn nữa. Trong đầu lại toát ra một câu trong sách: “Bộ ngực sữa mềm mượt áp sát vào nhau, phập phồng khe khẽ, cơn hứng tình bừng bừng, quần áo cũng theo đó mà cởi ra…”    Anh đưa tay lên vỗ mạnh xuống đầu hết lần này đến lần khác, lại còn trì hoãn rất lâu mới mở mắt ra, tiếp tục phe phẩy quạt lá.   Lúc này Gia Duẫn động đậy cẳng chân, dính sát vào mép giường phía trước, đôi chân trắng tuyết nhỏ dài kẹp vào một chỗ và cọ xát. Giờ đây trong đầu Kế Hứa ong lên một tiếng, không thể không ra sức nắm chặt tay để giữ lý trí.   Gia Duẫn chỉ là cạ cạ đầu gối, anh đã lập tức có ham muốn tình dục khó ngăn cản. Trong đầu chỉ còn lại những thứ vội vàng lướt qua trước mắt, điên loan đảo phượng(2), chuyện mây mưa nam nữ, anh cũng không biết sao bản thân dễ mất khống chế như vậy, cuối cùng vẫn chọn lựa nhắm mắt, tập trung suy nghĩ như trốn tránh. (2)Điên loan đảo phượng: Chuyện phòng the dữ dội.   Ngoài cửa, mặt trời đã ngả về phía tây, tiếng ve yếu dần. Trong làn gió mát Gia Duẫn dần tỉnh dậy, cô dụi dụi mắt, nhìn thấy người ngồi bên cạnh nhắm mắt nghỉ ngơi, ánh mắt nhẹ nhàng, lại thấy trong tay anh cầm bộ “Tiểu thuyết cổ đại 18+” mà cô trân trọng cất giữ kia.   Cô đang trong quá trình từ lim dim sang tinh thần hốt hoảng, đầu óc mê man tựa lên đùi Kế Hứa, anh bất ngờ mở mắt, đụng ánh mắt với cô.   Gia Duẫn đưa tay giành lại quyển sách cấm kia lại ném sang một bên, trong sự làm nũng, ngang ngược lại mang theo chút sự ngây thơ lờ mờ lim dim, bắt lấy cánh tay của anh, chậm rãi mở miệng: “Cậu lại nhân lúc tôi ngủ mà làm việc xấu.”   -----