Ánh sáng của em

Chương 2 : Ác mộng

Một thị trấn nhỏ ở phía Tây nam . Ánh sáng mặt trời xuyên qua những khoảng trống trên lá tre , rồi hắt vào nhà . Những lốt lốm đốm xuất hiện , tạo lên 1 chiếc chăn đang thêu hoa . Khung cảnh trong lành và rất đẹp . Nếu bạn không nhắc đến người đang quằn quại đau đớn trên giường , thì đây là 1 bức tranh bình yên với cường độ vừa phải . Mồ hôi lăn dài trên trán, tiếng thở dốc của cô vang lên , rõ ràng là dấu hiệu của sự khó thở . Có thể thấy , trong giấc ngủ cô cũng không có cảm giác an toàn . 2 tay cô giữ chặt ga trải giường , nhíu chặt lông mày , liên tục lắc đầu . Đôi môi mấp máy ... - Tại sao? Mãi lâu sau , cô mới choàng tỉnh khỏi giấc mộng dài . Cơn ác mộng như một cái gai không bao giờ biến mất trong trái tim cô . Trong giấc mơ . Đầu tiên , cô mơ thấy 1 nhóm người truy đuổi , rồi họ xé nát đồ cô đang mặc . Rồi mơ bị anh từ chối không thương tiếc. Từng chi tiết , từng hình ảnh chân thực đến nỗi không còn là giấc mơ . Và đây có lẽ là lý do cô bị ám ảnh bởi những giấc mộng trong vô số đêm . Cô muốn thoát , cũng không thoát khỏi nó . Cô lắc đầu , vén chăn lên . Đôi chân trần bước xuống nền nhà tre . Cảm giác lạnh lòng bàn chân truyền đến như 1 dòng điện . Cô đi đến tủ lạnh , lấy nước uống . Nước mát khiến tâm trí cô tỉnh táo hơn rất nhiều . Cô cầm chiếc ví rồi mở ra . Bên trong là tấm ảnh chụp lúc tốt nghiệp , nhưng cô đã thu nhỏ nó lại , tất cả đều không nhìn rõ mặt , đặc biệt chỉ còn 2 người được khoanh bằng bút bi đỏ . Một người là cậu trai có khuôn mặt đẹp , hồn nhiên . Người còn lại là cô gái với nụ cười luôn nở trên môi . Khẽ chạm vào bức ảnh , cô không biết bàn tay mình đã siết chặt thành năm đấm từ khi nào.******Ngày hôm nay , cô không có nhiều cảnh quay , chỉ 2 tiếng buổi sáng là cô phải làm việc . Sau khi quay xong , đạo diễn cho cô nghỉ 1 tuần trôi qua. Mùa hè ở Phía nam không còn từ gì để diễn tả nổi . Độ ẩm trong không khí cao , muỗi sinh sản rất nhiều . Phong ở ngoài nói vọng vào với Trợ Lý , phải đảm bảo da của Mỹ Linh không bị muỗi xâm chiếm . Và cô phải thật khỏe mạnh để không bị chậm tiến trình . Trong vài ngày qua , Trợ Lý đã lo lắng , phục vụ Mỹ Linh rất thận trọng . Anh thật sự mệt mỏi , như chết đi 1 nửa người vậy , Tận dụng thời gian rảnh rỗi nửa ngày , cô cho Trợ Lý đi nghỉ . Nói nghỉ, nhưng Trợ Lý Nam lại lôi cô đi lang thang khắp phố .****Mặc dù là một thị trấn nhỏ nhưng các cửa hàng rất đông dân và nhiều lễ hội được diễn ra . Hầu hết đồ ở đây đều có vẻ đẹp và màu sắc nguyên bản . Đồ ăn cũng rất ngon và lạ mắt , có những món cô chưa thấy bao giờ . Trong lúc mải nhìn xung quanh , cô bị thu hút bởi 1 cửa hàng thủ công . Nhìn chiếc vòng tay , cô thích thú đeo vào tay mình , Trợ Lý thấy cô như vậy , liền hỏi ông chủ . - Cái này bao nhiêu ? Trợ Lý vừa hỏi xong thì bất ngờ 1 người va mạnh vào vai cô , chiếc vòng trên tay mất kiểm soát , từng hạt... từng hạt văng ra , nhảy múa dưới nền đất . - Xin lỗi . Người va vào cô vội vàng xin lỗi , cả 2 người cùng ngồi xuống nhặt nhanh các hạt rơi rải rác . - Cái vòng tay này giá bao nhiêu , tôi sẽ trả . Giọng nói lạnh lùng và sâu lắng này , xuyên qua từng mảng ký ức trong cô . Cô tuyệt vọng xác nhận mọi thứ trong tâm trí mình . Mỹ Linh ngẩng đầu lên trong nỗi kinh hoàng . Ngay lúc này , anh cũng tình cờ nhìn cô , 1 bên tay đang đầy những hạt cườm . Đôi mắt đối diện nhau , như 1 ngọn lửa đang bùng cháy , mọi thứ rõ ràng như pháo hoa nổ trong tâm trí cô .***Những tờ giấy vụn bay khắp bầu trời , tia nắng ấm áp của buổi sáng trộn lẫn với sương mù trắng xoá . Mờ ảo không khác gì cơn ác mộng của cô . - Minh . Em thích anh đã 500 ngày , và ngay từ đầu gặp mặt , em đã có tình cảm với anh . Từ khi đó đến nay , mỗi ngày , em đều viết 1 lá thư gửi cho anh . Và em muốn đưa tất cả chúng cho anh ngay bây giờ , anh có thể chấp nhận tình cảm của em được không ? Chúng ta hẹn hò đi . Cô gái béo với cái đầu tròn vo đang gục xuống , 2 bên má ửng hồng . Cô cắn chặt môi dưới trong tiềm thức . Đó là cử chỉ thường thấy khi cô đang lo lắng . Lông mi rũ xuống như một tấm màn đen . Ánh mặt trời chiếu sáng xung quanh cô . Giống như những chú lùn . Cô cầm 1 tệp giấy xếp gọn gàng trong tay , nét chữ thẳng và rất tinh tế . Cô đã làm việc chăm chỉ suốt 1 năm rưỡi , chỉ để đứng trước mặt anh , như 1 tín đồ sùng đạo đang chờ được cứu rỗi . - Heh ..1 tiếng cười khinh bỉ phát ra từ cổ họng , giọng anh như đến từ địa ngục , buộc cô phải rời khỏi ảo mộng đẹp đẽ . - Cô cố tình làm tôi xấu hổ trước mặt mọi người trong trường đúng không ? Đừng trách tôi thô lỗ vì cô thật trơ trẽn . Tôi không như cô , và tôi sẽ không bao giờ thích cô . Anh giật lấy tệp giấy trên tay cô , trong 1 năm rưỡi , nguồn duy trì mà cô coi như vật báu đã bị anh xé thành từng mảnh và ném lên không trung . Anh va mạnh vào vai cô rồi bước đi . Cô từng mơ mộng về những lần tỏ tình với anh vô số lần , và được dựa vào lòng anh khi anh chấp nhận cô . Nhưng cô không nghĩ đến , mối quan hệ giữa hai người sẽ kết thúc theo cách này . Và thậm chí , mọi sự tốt đẹp trước đó đã bị xúc phạm .****