Nhược Vy đóng cánh cửa sau lưng lại, cắn chặt môi cố chấn tĩnh bản thân, càng ngày cô càng thấy run khi gặp Hội Trưởng. Cô có tình cảm với Hội Trưởng 2 năm rồi, mà 1 lần nhìn cô cũng không hề có Tay cô đặt lên ngực, có cảm giác khó chịu, là sao đây? _" Phó nữ Nhược Vy , cảm thấy không khoẻ sao?" - Tiếng nói vang lên mang theo tia lo lắng khiến cho Nhược Vy ngẩng đầu lên nhìn _" Không liên quan đấy cậu , Phó nam Ray >>>>!" - Nhược Vy Cô lạnh lùng nhìn người vừa cất tiếng nói , cũng chính là Phó nam Ray , cô đang khó chịu, cô không muốn gặp thêm người cô không thích này nữa. _" Hội Trưởng lại khó dễ gì Phó nữ sao ? Sắc mặt khó coi lắm đấy." - Ray mặc lời nói lạnh lùng của Nhược Vy, vẫn nhìn vào cô ân cần hỏi, cậu thấy lo cho cô . Hội Trưởng lạnh lẽo như vậy, dù có là Nhược Vy cũng chẳng thể thay đổi được điều gì cả, không phải núi công việc thì cũng là chán ghét đuổi ra ngoài ( theo cảm nhận từ mấy lần cậu gặp phải). _" Phó nam nói gì vậy, Hội Trưởng không khó dễ tôi, người khiến tôi bực, là Phó nam đấy........! " _ Vốn dĩ cô sẽ không để ý tới cậu , nhưng cậu lại dám nói Hội Trưởng như vậy, cô tuyệt không bỏ qua. Đặc biệt khi cô đã ghét ai rồi , sẽ ghét cho tới chết. Cô không cho phép ai xúc phạm Hội Trưởng, không ai, không một ai hết. Xúc phạm Hội Trưởng chính là xúc phạm cô.................. Ray cũng không quá bất ngờ trước vẻ mặt căm ghét của cô, cậu hiểu chứ, hiểu hơn ai hết. Cô thích Hội Trưởng, cậu đã luôn để ý , cô lúc nào cũng một Hội Trưởng , hai Hội Trưởng, 2 năm cùng nhau trong Hội Học Viên , cô rốt cuộc chỉ có Hội Trưởng. Cậu không tốt sao ? Gia thế , quyền lực , ngoại hình, tính cách, cậu đều có. Vậy sao cô lại ghét cậu như vậy? Ngoại trừ vẻ ngoài nổi trội và sự lạnh lẽo thì Hội Trưởng hơn cậu ở chỗ nào. Trong thoáng chốc, cậu thấy ghet Hội Trưởng. Nhưng rồi lại thấy ghê tởm mình......................cậu .................thật ghê tởm.............. cậu làm sao có thể ghét ân nhân của mình, ghét vị thần trong lòng được chứ. Cậu ích kỉ................. suy cho cùng , 1 phần cũng không = Hội Trưởng được. _" Xin lỗi , nhưng Nhược Vy............ cậu làm tôi đau....... rất đau đấy.....ở đây này ................" - Cậu khẽ cười chỉ vào trái tim đang đập của mình , nụ cười thật buồn rồi đi qua cô bước về ngã rẽ phòng Hoạt Động. Lúc này cậu thấy đau, ngay cả kính từ với Nhược Vy cũng không dùng. Đủ thấy giới hạn của cậu...........nhưng không vì thế cậu từ bỏ kế hoạch của mình.......................cậu _ thề bằng danh dự người đàn ông của WILIAM LUIZ nhất định sẽ chinh phục được Nhược Vy cô, có điều bây giờ cậu cần tự hồi phục vết thương đã. Còn Nhược Vy, chôn chân tại chỗ, lần.............lần đầu tiên cậu gọi thẳng tên cô mà không có kính ngữ. Ánh mắt đấy là sao? Hành động đấy, câu nói đấy của cậu làm cô mất bình tĩnh................ Cô không muốn thừa nhận trực giác của mình................ nhưng sao.............. cậu luôn phô bày ra hết. cô không muốn đính chính việc Ray thích cô. Thật tồi tệ. Rắc rối .