Angel in the shadow
Chương 20 : Chiến tranh nổi ra – tranh chấp của 4 cặp đôi
Xuống chỗ ngồi thì vẫn như cũ thôi. M.n khá ngỡ ngàng nha và trong lớp học thì...Nó đi xuống chỗ ngồi thì thấy hắn đang ngồi tư thế rất ư là "ngứa" mắt : 2 chân để vắt lên bàn, tai đeo headphone, 2 tay chắp trước ngực và đang ngắm mắt. Nó khó chịu lên tiếng :
- Xích ra – Chất giọng lạnh lùng vang lến khiến hắn đang đeo tai nghe mà giật mik
- Tại sao? – hắn hỏi
- Tui ngồi – Nó trả lời
- Ko cho – Hắn cười khẩy
- Cô sắp xếp rồi. Xích xa – Nó nói giọng có phần lạnh hơn
- OMG. Kỉ lục mới 6 từ nha Nhi ơi !! Ê chúng mày....nó lập kỉ lục kìa– An ngoái xuống nói
Cùng lúc đó 2 đứa kia cux quay xuống :
- Típ tục đi Nhi. Đang có tiến triển tốt
- Quay lên – Nó khó chịu nói vs An
- Cô sắp kệ cô – Hắn nói rồi lại nhắm mắt lại nó khó chịu quá liền hỏi lại
- Có xích ra ko ? – (nỗi giận đã bốc lên đầu)
- Ko – hắn trả lời bình thường mà không biết rằng tảng băng đứng cạnh mik đang tỏa ra hàn khí khiến m.n ko rét mà run và bật nói :
- Sao tự nhiên lạnh zữ zậy nè ?? – HS1
- Ừa....đang mùa hè mà mày T.T – HS2
- Đc thôi....đã thế thì...- Nó nói lấp lửng làm hắn thấy khó hiểu....chưa kịp mở mắt ra thì...
"Bụp" "Bịch"
1 cú chụp ếch cực đẹp của Hotboy số 1 : Nhật Anh (Chị Nhi là nhất. Hú hú)
- Yaaaa!!! Cô làm gái gì vậy ?? – hắn chưa nói xong thì nó đã ngồi xuống sau 1 phát đạp dành cho hắn
- Ngồi – Thản nhiên vô cùng, nó trả lời
- Cô...cô đc lắm – Hắn nói giọng có phần tức giận
- Tôi được từ nhỏ, không cần anh khen
Nó ngồi xuống vui vô cùng vì làm hắn tức còn hắn thì tức xì khói đầu mà hổng làm được gì (Haha...ta đã viết thì chỉ có đỉnh của đỉnh của lever max – By
-Cái gì cơ – hắn le cầm búa đập đầu By
- Sao là sao ? – By tránh rồi đá hắn 1 cái
- Ơ cái con nhỏ này !!! – Hắn nói 1 câu làm mặt By biến sắc
- Ai ? Con nhỏ nào ? Con nhỏ này tạo ra chú đấy nhá -_- - By nói
- Ớ nhầm :v hơ hơ – Hắn cười trừ
- Cười cái đập...ta chuyển máy quay luôn...cho ngươi hết đất diễn , há há
- Ơ này...từ....)
*Xoẹt...máy quay sang bàn của Ngọc, An, Thư*
Ngọc vs Huy đang ngồi nói chuyện vui vẻ , tám đủ các chuyện trên trời dưới đất,...nói liếng thoắng không thôi. Sau khi nói chuyện xong thì lại ngồi đọc truyện cùng nhau, chơi game cùng nhau,....nói chung là 2 người họ thân mật vs nhau khiến các học sinh trong lớp tưởng họ là 1 cặp ý
Còn bàn của An thì...(By chưa bay đến thì đã nghe thấy tiếng nói của Nam Nguyễn)
- Không ngờ cô với tôi ngồi cùng bàn đấy
- Ôi...không ngờ thật....tui còn tưởng thằng nào chứ hóa ra là đã gặp nhau rồi – An nói giọng mỉa mai vài phần
- Cô vẫn nhớ mặt tui sao ? Hân hạnh quá – Nam Nguyễn cux nói
- Sao tôi không nhớ cái loại người như anh cơ chứ - Giờ thì mỉa mai toàn tập
- Cái loại người như tôi, cô nói thế có ý gì ? – Nam Nguyễn khó hiểu hỏi lại
- Àh thì...là cái loại mà mắt không tròng,...đứa con gái như thế mà cux đi chơi cùng đc...đúng là...haizzz- nói xong cô nàng thở dài để lại cho chàng 1 dấu hỏi chấm to đùng đập zô đầu
- Đúng là gì ? – Ko hiểu hơn
- Đúng là cái loại ko ra gì...con gái cứ uốn a uốn éo trước mặt mà thấy khó chịu hả? Hay tại anh quen rồi ? – Cười khẩy và nói lại
- Tui quen rồi đó thì sao? Cô nghĩ cô là ai, cô đang dạy đời tui à ? – Anh ý tức quá thế là đạp bàn cái "rầm"
Do tiếng dộng quá to nên cả lớp quay sang nhìn 2 ông bà đang cãi nhau chí chóe ko thôi đến nỗi cô hét :
- Các em trật tự. Không được cãi nhau trong lớp
- CÔ IM ĐI – cả 2 quát lại cô giáo (2 ac quá đỉnh)
Khi thấy 2 đứa đã quá lố thì cả 2 quay ra và...
- Em xin lỗi cô ạ - Cực kì là đồng thanh cảu cả 2 bên và cực kì là hối lỗi
- thôi, không sao đâu...các em ngồi xuống đi...- Cô gái hiền từ nói (sao cô hiền quá dậy T^T)
Thế là từ lúc đó 2 anh chị không nói với nhau 1 câu nào vì vẫn còn đang tức.
Còn bên bàn cảu Thư thì...
- Chào...á....tên dở người – Thư vừa đến bàn chưa kịp chào xong thì gặp ngay cái bản mặt đáng ghét của Khang khiến cô nàng giật mik
- Cái gì....á....con nhỏ đáng ghét – Khang cũng chả khá là bao (_ __!)
- Sớ *hất tóc* đúng là Oan gia ngõ hẹp mà. Haizzz – Chị ý nói rồi ngồi xuống mà cux chẳng phải
- Ê ê, sao cô ngồi đây ? – Khang hỏi
- Cô sắp cho tui ngồi đây. Giờ thì xích ra cho tui ngồi – Câu nói bé tí của Thư cơ mà có hiệu lực ghê . Tự nhiên Khang lấy chiếc cặp để sang 1 bên cho Thư ngồi ngoan ngoãn như 1 chú mèo con. Thư thấy thế thì cũng ngồi xuống...2 ông bà chưa ổn định được 5" thì...
- Cô còn nợ tui cái áo chưa giặc đâu đấy – Khang lên tiếng
- Cái what gì cơ ? – Thư không tin nổi tai mình vừa nghe thấy gì
- Tôi nói cô còn nợ tui cái áo – Khang kiên nhẫn nhắc lại
- Hứ...đồ con trai nhỏ mọn – Thư nói nhỏ rồi quay lại đốp Khang
- Ờ thì cứ cho là thế thì...anh còn nợ tui ly Capuchino đấy – Thư đốp lại (2 ông bà này trí nhớ tốt ghê)
- Ừ thì...- Khang nói không lại thì cười trừ rồi giảm hòa
- Thì thôi...tui với cô như hòa....Nha – 1 cái giọng cực kì là dễ thương khiến đứa con gái nào cũng ngây ngất nhưng trừ nhóm Daimond (cho chết...By tiêm cho các chị ấy thuốc miễn nhiễm trai đẹp hết cả rồi :v )
- Ừa...đằng nào anh mất cái áo...tui mất ly cafe, như nhau thôi – Thư trả lời tỉnh bơ rồi cười làm tim của "ai đó" lỗi 1 nhịp (khác nhau đó chị...cái áo mý triệu còn cốc cafe của chị có mấy chục thôi :)) )
Thế là cả 2 không học mà ngồi nói chuyện với nhau hết trên trới đến chuyện dưới biển (giống cặp của Ngọc wá)
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
14 chương
33 chương
10 chương