Ẩn Sát

Chương 379

Phương Chi Thiên, Thiên Vũ Chính Tắc, Đông Phương Nhược ngồi trên xe lăn, cộng thêm Gia Minh buồn chán, bốn người ngồi nói chuyện tới 5h10 phút mới kết thúc. Rời khỏi tiểu đình, khi họ tiến vào trong biệt thự, đương nhiên là nhận được những âm thanh chào hỏi. Bên Hoàng gia đương nhiên muốn giữ Phương Chi Thiên ở lại ăn cơm, nhưng mà buổi tối ở phủ thị chính có tiệc rượu, lời mời này đương nhiên không được chấp nhận. Thiên Vũ Chính Tắc bị vạch trần thân phận, đương nhiên cũng không dự định ở lại Hoàng gia, về phần Gia Minh, trong lúc nhất thời không có ai nói chuyện với hắn, chủ yếu là bởi vì không biết mở miệng thế nào. Mắt thấy Gia Minh đi tới, Nhã Hàm đương nhiên tiến lên, chỉ là hắn đã trở thành một trong những tiêu điểm để mọi người nhìn vào, trong lúc nhất thời nàng cũng không biết nên nói gì cho phải. Gia Minh ở phía sau đương nhiên cũng nhìn thấy nàng, hắn mỉm cười, nhưng đột nhiên Phương Chi Thiên đã tiến lên: "A, được rồi, vị này chính là Trương gia Nhã Hàm tiểu thư phải không?" Hắn quản lý nhiều công việc như vậy, không biết tại sao lại nhận ra Nhã Hàm. Phương Chi Thiên tài cao thế lớn, đại đa số mọi người đều có hứng thú với hắn, nhưng đương nhiên, không có ai có khả năng tới bắt chuyện.. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn Những người có thể nói chuyện với hắn, ngoài đám người chủ nhân Hoàng Bỉnh An, thì Nhã Hàm chính là người tiếp theo được hắn chủ động nói chuyện. Liếc mắt nhìn Gia Minh, Nhã Hàm lễ phép chào. Phương Chi Thiên cũng bắt đầu nói tới chuyện làm ăn. "Là như vậy, nhà máy Trương thị là một trong những nhà máy chế tạo công nghiệp nặng ở trong nước, gần đây có danh tiếng rất tốt, gần đây một số công ty ở Đông Bắc của ta cần một số nhà máy có khả năng chế tạo súng ống, ta cũng biết phương diện này không phải là sở trường của Trương thị, vốn định mấy hôm nữa đăng môn bái phỏng, nhưng hôm nay nếu đã gặp Trương tiểu thư ở đây, cô có thể nói lại với lệnh tôn một chút, đại khái vài ngày sau, ta sẽ qua đó, bảo lệnh tôn chuẩn bị tâm lý... Đương nhiên, phương diện quân sự, nhà nước quản lý tương đối nghiêm khắc, nếu như Trương thị có ý muốn phát triển trong lĩnh vực này, thì các loại thủ tục, khảo hạch, cấp phép sẽ được hướng dẫn. Đương nhiên nếu như Trương thị không muốn, thì cứ suy nghĩ vài ngày, đương nhiên, đây nhất định là một chuyện còn phải bàn bạc nhiều..." Nhà máy dân sự muốn hợp tác với nhà máy quân sự không phải là chuyện đơn giản, nhưng mà tóm lại, tuy rằng có một số hạn chế, nhưng sẽ được nhiều lợi ích, thật là khó có thể quyết định. Có trùm công nghiệp quân sự Phương Chi Thiên bảo đảm, mặc dù là Nhã Hàm không biết những chuyện làm ăn của gia tộc, nhưng cũng nhận ra, đây là một miếng bánh rụng tới miệng, cho nên lập tức vội vàng đáp ứng. Sau khi Phương Chi Thiên cùng Nhã Hàm nói chuyện, hắn lại đi vòng quanh phòng một vòng, chừng mấy phút sau, hắn thấy thời gian không còn sớm, cho nên chuẩn bị cáo từ. Tới lúc này, Gia Minh mới cùng Nhã Hàm chạy ra khỏi Hoàng gia, ngồi trên chiếc xe của Nhã Hàm, chuẩn bị tới Thánh Tâm. Vừa lái xe, trong lòng Nhã Hàm lúc này còn có chút kích động, biểu hiện của Phương Chi Thiên vừa rồi đã ám chỉ cực kỳ rõ ràng, đó là hắn muốn hợp tác với Trương thị. Mà có nhân vật như Phương Chi Thiên nâng đỡ, chí ít là trong mấy năm sau, Trương thị có thể phát triển thuận buồm xuôi gió mà đặt chân vào lĩnh vực công nghiệp quân sự, cũng đại biểu rằng từ nay về sau, Trương Thị có thể quan hệ với nhiều nhân vật trong chính giới hơn. Trong hai năm qua, tình hình trong gia tộc không tính là tốt, mình vốn được bồi dưỡng như một người nối nghiệp của Trương gia, nhưng mà mấy năm nay gần đây nàng quan sát người khác nhận thấy, bản thân nàng không có hứng thú trong phương diện này. Những người có quan hệ thân thích khác, bắt đầu có chủ ý tới vị trí thừa kế, quan hệ của nàng với cha tuy rằng không được tốt lắm, nhưng cha nàng vẫn không buông tha cách nghĩ bắt nàng phải tiếp nhận sự nghiệp gia tộc. Bởi vậy tới nay, nàng bị rất nhiều người thân ghét, mà bên ban giám đốc công ty cũng lục đục với nhau, một khi mà công ty có cơ hội phát triển, uy tín và địa vị của cha nàng cũng tăng mạnh, người khác sẽ không dám nói mấy lời vô nghĩa kia nữa, không biết sau khi nghe tin, cha mình sẽ vui vẻ tới mức nào đây. Mà ở trong lòng nàng, tất cả những chuyện này, nàng biết đều là do Gia Minh mang tới, nếu như nói Phương Chi Thiên là người đứng đầu trong giới chính trị và kinh doanh, thì Trương thị chỉ là một thuyền cá nhỏ, nếu như không phải vì Gia Minh thì Trương thị làm sao được hắn coi trọng. Nhưng mà, Gia Minh đâu có nói câu gì, nàng đương nhiên hiểu tính cách của Gia Minh, cho nên chỉ mỉm cười, khoát tay. "Chị đừng nghĩ lung tung, không cần cảm kích em, vừa rồi nói chuyện cơ bản toàn là Thiên Vũ Chính Tắc nói, em cũng không nhắc tới Trương gia, căn bản là không nói, hiển nhiên hắn đã có ý nghĩ trợ giúp Trương gia từ trước khi tới đây." Chiếc xe ra khỏi con đường nhỏ của biệt thự Hoàng gia, chậm chậm chạy trên đường, Nhã Hàm vừa lái xe, vừa cười vừa nói: "Nhưng khẳng định bởi vì em, chắc chắn là hắn muốn bán cho cá nhân em một cái nhân tình." "Chị tưởng nhân tình dễ bán vậy sao? Hắn sở dĩ lo lắng cho Trương thị, tuyệt đối là bởi vì Trương thị có thực lực hợp tác với hắn, chị cũng không cần nghĩ rằng mình nợ hắn cái gì, huống chi em còn cứu mạng hắn nữa, nếu không có em, hắn đã bị Nguyên Lại Triêu Sang đánh chết rồi." "Nói vậy cũng đúng, ha ha... Chị không cảm ơn em đâu, lão công làm việc cho vợ, chiếm chút tiện nghi cũng là việc nên làm." Nàng vênh cằm lên, cười xán lạn, sau đó lại nghĩ: "Nhưng mà lần này hắn tìm em làm chuyện gì, có thể nói rõ một chút được không? Từ trước tới giờ em luôn nỗ lực ẩn mình, không biết là có chuyện gì không nữa?" "Cũng chẳng có cách nào cả..." Gia Minh ngừng lại một chút, biểu tình trở nên có chút buồn bực: "Vừa mới xuống máy bay, hắn hấp tới tới tìm em, còn chỉ đích danh, lại còn ra giữa đình ngồi cho mọi người cùng thấy. Phương Chi Thiên... thực ra hắn muốn làm cho mọi người cùng để ý." Nhã Hàm nhíu mày: "Vì sao?" "Chuyện của chị kéo theo Hứa Mặc, Hứa Mặc lại là bạn thân của Ứng Tử Phong, em làm lá chắn cho Đông Phương Uyển, lại làm cho Lôi Khánh ghen ghét, việc này, vốn là chuyện mà Viêm Hoàng Giác Tỉnh có thể khống chế. Nhưng vấn đề ở chỗ, trong tiệc rượu hai ngày trước, Ứng Tử Phong xảy ra chuyện..." Hắn nhìn Nhã Hàm, bĩu môi: "Vốn cũng chẳng tính là đại sự gì, tuy rằng có chết một số người, Ứng Tử Phong cũng bị đánh ngất xỉu, nhưng ba người chết kia lại là Dị năng giả, chuyện này đã liên lụy tới Viêm Hoàng Giác Tỉnh, đồng thời còn liên lụy tới anh trai của Ứng Tử Phong là Ứng Tử Lam, hắn lo lắng em trai mình sẽ xảy ra chuyện đã quyết định tới Giang Hải, người này đã là một trong những người thuộc biên chế trong Viêm Hoàng Giác Tỉnh, nếu như hắn làm lung tung, Viêm Hoàng Giác Tỉnh sẽ xảy ra mâu thuẫn nội bộ, khó mà giải quyết được." "Cho nên, mục đích của hắn tới đây, chỉ là dùng quyền lực làm kỹ xảo một chút." Gia Minh cười cười: "Ứng Tử Lam gần đây rất cao ngạo, đối với em trai rất quan tâm. Phương Chi Thiên lại là người quá mẫn cảm, sợ rằng xảy ra chuyện gì lung tung lại ảnh hưởng tới em, cho nên trực tiếp tới mời Giản Tố Ngôn xuất thủ, gia đình Ứng Hải Sinh không thể coi như bọn xã hội đen, côn đồ được. Bọn họ mà xảy ra chuyện không may, thì có thể làm cho Trung Quốc rung chuyển. Mà hành động lần này của hắn, không riêng gì Ứng Tử Lam, lại còn có cả Ứng Tử Phong. Lôi Khánh lại muốn xuất thủ với em, ai.. trên cơ bản họ là những người "biết thu liễm"... Thôi cứ xem thế nào đã, chẳng qua hắn cũng chỉ tới đây một chuyến ngồi nửa giờ, trên cơ bản là hắn có khả năng miễn trừ những tai họa ngầm." Nhã Hàm suy nghĩ một chút: "Vậy em tính sao với Hoàng gia bây giờ, bọn họ hỏi em với Phương Chi Thiên có quan hệ gì, cùng Thiên Vũ Chính Tắc có quan hệ gì, em giải thích thế nào đây." "A, chuyện này thật ra không sao." "Vậy... những chuyện khác? Thí dụ như Bùi La Gia..." "Bùi La Gia nếu biết thì sẽ càng thêm chú ý tới em, đây là vấn đề lớn nhất..." Gia Minh thôi không tươi cười, khe khẽ thở dài, đợi cho hắn phát giác Nhã Hàm lo lắng nhìn sang, mới lại nhìn gương mặt nàng cười, khiến cho nàng phải nhìn về phía trước: "Yên tâm, không có chuyện gì, lái xe cho tốt đi, cô bé ngốc... Em thở dài chẳng qua là cảm thấy đầu óc mình không tốt đấy thôi, nếu có sự thông minh như Kelly Denime thì tốt rồi... Chị tính xem, lần này hắn xuất hiện, đầu tiên là giải quyết những tai họa ngầm có thể bạo phát trong tổ chức, sau đó tăng cường sự tồn tại của em, nhưng tác dụng không nhiều, bởi vì... trước đây Bùi La Gia đã nhận ra em với Giản Tố Ngôn có quan hệ, nhưng mặc kệ thế nào, để cho bọn họ biết điều này cũng tốt. Nếu như Bùi La Gia động thủ với em, Giản Tố Ngôn cũng sẽ ra tay với Bùi La Gia. Phương Chi Thiên chẳng cần làm gì mà lại có thể có được cục diện tốt nhất, chính trị gia a, hắn là chính trị gia đấy, bị hắn tính kế mà lại không thể nào nổi giận... Phỏng chừng chuyện của Trương gia cũng chỉ là sự áy náy của hắn mà thôi, cho nên không cần để ý, có tiện nghi gì cứ liều mạng chiếm lấy là được rồi." Trong miệng thì than thở, nhưng mà hắn đúng là rất sùng bái những người có đầu óc kiểu này, hắn nói thêm vài câu nữa, làm cho Nhã Hàm không hề lo lắng, mới cười duỗi lưng: "Nhưng mà, em cũng có ưu thế của mình, mặc kệ bọn họ thông minh thế nào..." Hắn nhún vai. "... Chí ít em cũng có thể giết hắn."