Ám sư thần thoại

Chương 107 : Linh đan diệu dược

Vừa ngồi xuống trong phòng khách của Hỏa gia, Hỏa Chính Thiên liền nói một câu làm cho tâm tình đang phiền muộn của Tử Long trong nháy mắt liền biến mất: “ Ngọc Long tiên sinh, hai vị bằng hữu của ngài đang ở chỗ ta, hai nàng nói là đang đợi ngài. Trong đó có một vị là bói toán sư nổi danh tên Lưu Ích Manh, cho nên ta đã an bài cho họ nghỉ ngơi ở sau điện, ngài xem…” Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Truyện "Ám Sư Thần Thoại " “ Nga? Các nàng đã tới, thật là quá tốt, họ đúng là bằng hữu của ta, đa tạ Hỏa gia chủ đã an bài.” Tử Long vừa nghe liền cảm thấy mừng rỡ, vốn cho rằng muốn tìm hai nàng cũng phải tốn một thời gian, không nghĩ tới hai nàng lại đang ở Hỏa gia chờ mình. “ Ngọc Long tiên sinh lại khách khí, ta còn muốn đa tạ ngài, ngài mang bản ghi chép của tổ tông Hỏa gia về đây, giúp đỡ chúng ta một đại ân, hiện tại chỉnh thể thực lực của Hỏa gia được đề thăng, đều là do công lao của ngài thôi.” Hỏa Chính Thiên thái độ thành khẩn, có thể thấy được hắn thật sự cảm kích Tử Long. Nhắc tới bản ghi chép của tổ tông Hỏa gia, Tử Long lại nghĩ đến Thiên Hỏa tộc điển là bảo vật của Hỏa gia, ở Lân Vân Hương Cảnh từng phát sinh biến hóa, Hỏa Chính Thiên có lẽ biết là vì sao. Nghĩ đến liền làm, Tử Long lập tức lấy ra Thiên Hỏa tộc điển, đặt trước mặt Hỏa Chính Thiên. Thiên Hỏa tộc điển đột nhiên xuất hiện, làm Hỏa Chính Thiên ngây người, hắn kinh ngạc không phải vì nhìn thấy bảo vật của tổ tiên, mà là vì không biết Tử Long từ đâu biến ra. Bản lĩnh này, chỉ có trong truyền thuyết mới có khả năng làm được. Lập tức hắn nghĩ đến gì đó, chỉ vào Thiên Hỏa tộc điển, lắp bắp nói: “ Ngài..ngài..bỏ vào nhẫn trữ vật?” Hỏa Dĩnh Đông cùng Hồ Dương lại không biểu hiện ngạc nhiên nhiều như hắn, chỉ thoáng giật mình, nhưng cũng chỉ có chút kỳ quái, bọn họ không hiểu vì sao Hỏa Chính Thiên lại phản ứng mạnh như vậy. Với tuổi tác của bọn họ, đương nhiên không hiểu rõ giá trị của nhẫn trữ vật, thì làm sao hiểu được tâm tình hiện tại của Hỏa Chính Thiên. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Tử Long khẽ cười: “ Đích xác, đây là nhẫn trữ vật, nhưng ta cũng chỉ có được trong lúc vô ý.” Hỏa Chính Thiên nhìn chằm chằm giới chỉ trên tay Tử Long, ước ao nói: “ Ngọc Long tiên sinh quả thật bất phàm, ngẫu nhiên mà cũng có thể có được bảo vật như thế. Theo ta được biết, trữ vật có thể căn cứ theo thực lực của chủ nhân, mà quyết định phạm vi không gian bên trong, dù là vật còn sống cũng có thể cất chứa. Nếu công lực tăng tới thánh cấp, trữ vật nhẫn có thể sinh sôi vạn vật.” “ Nga? Hỏa gia chủ lại hiểu biết về nó đến như vậy, thực sự là bội phục.” Tử Long cũng không nghĩ tới, chỉ là một không gian giới chỉ nho nhỏ lại còn có công năng tồn trữ vật còn sống, nếu là thả người đi vào cũng không thành vấn đề, nghĩ đi nghĩ lại hắn lại bỏ chủ ý này, hẳn là chẳng có ai muốn bị nhét vào trong giới chỉ cho hắn xem thử. “ Nói ra thật xấu hổ, ta cũng chỉ là được đọc qua trong một quyển cổ thư. Nhưng vật này trên toàn bộ đại lục chỉ có được một kiện, Ngọc Long tiên sinh không nên xem nhẹ nó, miễn cho người nào có tâm thuật bất chính để ý tới.” Hỏa Chính Thiên ngồi trên ghế, thẳng người lên, trịnh trọng nói. “ Đa tạ gia chủ nhắc nhở. Ta mong ngươi có thể giúp ta nhìn lại Thiên Hỏa tộc điển một chút.” Tử Long nói lại chính đề. Hỏa Chính Thiên nghi hoặc cầm tộc điển, nhìn thấy đồ án kim long ngậm châu trên bìa sách, kinh ngạc nói: “ Ngọc Long tiên sinh, đây…đây là có chuyện gì, lẽ nào Thiên Hỏa tộc điển đã mở ra?” Lập tức Tử Long đem chuyện xảy ra ở Lân Vân Hương Cảnh kể lại một lần, chuyện Đế gia đột kích, chuyện kim long nuốt châu nói cho Hỏa Chính Thiên: “ Ta cho rằng chìa khóa đã có, chỉ là ta không biết làm sao mới mở nó ra, cho nên mới nhờ gia chủ nhìn xem.” Hỏa Chính Thiên nghe vậy liền lâm vào trong trầm tư. Hỏa Dĩnh Đông rót cho Tử Long một chén trà nóng, mấy người cũng không nói lời nào, không hề đánh nhiễu sự suy tư của Tử Long, toàn bộ đại sảnh thập phần an tĩnh, thậm chí còn nghe được tiếng hô hấp của mọi người. Hồi lâu qua đi, Hỏa Chính Thiên chậm rãi ngẩng đầu lên, đặt tộc điển lên bàn, thở dài nói: “ Ngọc Long tiên sinh, tộc điển để trong hỏa sơn đã hơn sáu ngàn năm, phương pháp mở ra đã sớm thất truyền. Nhưng ta cảm giác được đúng là tộc điển đã mở ra, chỉ là thời cơ chưa tới, tiên sinh thu hồi lại đi, đến thời cơ thích hợp, khẳng định sẽ tự mở ra.” Tử Long nhẹ nhàng gật đầu, thu hồi tộc điển vào trong nhẫn trữ vật, hỏi: “ Hỏa gia chủ, ngươi có hiểu biết về Thiên Cơ môn không?” Tử Long vừa nói xong, chỉ thấy Hỏa Dĩnh Đông đang đứng phía sau Hỏa Chính Thiên không ngừng nháy mắt, hiển nhiên không muốn cho Hỏa Chính Thiên biết hắn có liên quan đến Thiên Cơ môn. Vốn cho rằng Hỏa Dĩnh Đông liên hệ với Thiên Cơ môn là do ý của Hỏa Chính Thiên, có lẽ hắn cũng hiểu về Thiên Cơ môn, hiện tại xem ra là có ẩn tình khác. Mặc dù không rõ dụng ý của Tử Long, Hỏa Chính Thiên cũng suy nghĩ một chút nói: “ Thiên Cơ môn sao? Ta không hiểu rõ lắm, chỉ biết là người phía sau của Thiên Cơ tửu điếm, là một tập đoàn điển hình thương nghiệp hóa. Ngọc Long tiên sinh vì sao lại hỏi tới họ?” “ Nga, ta cũng chỉ ngẫu nhiên nghe về Thiên Cơ môn, hỏi một chút mà thôi, không có chuyện gì đâu.” Tử Long cười cười nói. Hỏa Chính Thiên cũng không nghi ngờ gì, cười lớn nói: “ Ngọc Long tiên sinh nếu không có chuyện gì, hãy ở lại mấy ngày trong Hỏa gia, ta cũng phải chiêu đãi tiên sinh thật tốt. Thỉnh ngài đi trước nghỉ ngơi, ta đi chuẩn bị tiệc tối.” “ Vậy trong mấy ngày, khẳng định sẽ quấy rầy gia chủ, nên xin tạ ơn trước. Vừa lúc ta muốn đi thăm hai vị bằng hữu, nên rời đi trước vậy.” Tử Long đứng dậy, chắp tay thi lễ nói. Hỏa Chính Thiên phân phó: “ Dĩnh Đông, con đưa tiên sinh ra hậu điện.” “ Dạ, phụ thân.” Hỏa Dĩnh Đông lên tiếng, mang theo Tử Long và Hồ Dương đi ra phòng khách. Ra bên ngoài Hỏa Dĩnh Đông chợt thở phào nhẹ nhõm, nhưng không có nhắc tới chuyện Thiên Cơ môn. Đương nhiên, Tử Long cũng không hỏi, hắn biết có một số việc cũng không cần miệt mài theo đuổi tìm hiểu, khi nào đến thời gian, tự nhiên cũng sẽ biết. Hai người trên đường không nói chuyện, rất nhanh đi ra sau hậu điện, Hỏa Dĩnh Đông mời Tử Long đi vào, liền xoay người rời khỏi. Vừa bước vào hậu điện, Tử Long liền cảm thụ được khí tức của Lưu Ích Manh và Đạm Thai Viên, khí tức Đại Thai Viên thập phần yếu ớt, mặc dù hắn không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng hắn cảm thấy vô cùng bất an. Dù đã nhìn thấy hai người an toàn, nhưng hắn vẫn lo lắng, bước chân càng nhanh, đi tới cửa một gian phòng, gõ nhẹ. Vừa nhìn thấy người mở cửa, trong lòng Tử Long thoáng nhảy lên, đây là có chuyện gì? Bên trong là Lưu Ích Manh, chỉ mới mấy ngày không gặp, sắc mặt nàng tái nhợt, tinh thần uể oải, thân thể cũng gầy đi. Nhìn thấy Tử Long, thoáng mắt đã nhào vào trong lòng hắn, ôm chặt lấy hắn, nước mắt tuôn như mưa, điều này làm cho Tử Long cảm thấy xấu hổ, bất đắc dĩ quay đầu lại nhìn thoáng qua Hồ Dương. Mà Hồ Dương chỉ cười cười, cũng không nói gì. Tử Long khẽ vuốt lưng Lưu Ích Manh, trấn an nàng một hồi, cảm thấy cánh tay nàng dần thả lỏng, mới nhẹ nhàng đẩy nàng ra. Lưu Ích Manh sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy, nhưng nhìn trạng thái của nàng không tốt lắm, nên Tử Long cũng không vội hỏi. Ba người chậm rãi đi vào trong phòng. Lưu Ích Manh vẫn không nói gì, trực tiếp mang theo Tử Long và Hồ Dương đi vào phòng ngủ, chỉ thấy Đạm Thai Viên đang nằm trên giường, ngủ mê mệt, gương mặt không có chút huyết sắc, trắng bệch như mái tóc của nàng, thân thể suy yếu dị thường. Tử Long dằn xuống cơn tức giận, cau chặt mày tiến lên tra xét thương thế của Đạm Thai Viên, thần thức bao phủ người nàng, một lát sau sắc mặt Tử Long liền âm trầm xuống tới. Tĩnh mạch của Đạm Thai Viên toàn bộ vỡ tan, máu bầm tụ lại trong cơ thể, không có một điểm nguyên chân lưu động, tình trạng này vẫn còn sống quả thật là một kỳ tích. Tử Long lập tức hỏi Lưu Ích Manh: “ Đây là vì sao, ai làm nàng bị thương?” Lưu Ích Manh đã bình phục lại tâm tình, cũng không còn khống chế được, nước mắt chảy xuống, lại kể qua sự tình. Nguyên lai sau khi Tử Long đưa hai nàng đến thủy tinh tiểu điếm không lâu, liền đi tới hai người. Bọn họ chẳng phân biệt trắng đen thị phi, muốn bắt Lưu Ích Manh, lúc đó Tả Chấn Lôi cũng không có trong tiểu điếm, Đạm Thai Viên đương nhiên không cho bọn họ làm bậy, lập tức liền đánh nhau. Thế nhưng thực lực hai người kia cực kỳ cường hãn, cho dù là Đạm Thai Viên có Huyền Ngưng Nhãn, cũng không phải đối thủ của bọn họ. Đạm Thai Viên liều mạng chịu trọng thương cứu Lưu Ích Manh chạy ra, nhưng lúc đó hầu như nàng chỉ còn lại một hơi thở. Mà Lưu Ích Manh biết Hỏa gia có quan hệ với Tử Long, liền chạy tới Hỏa gia xin giúp đỡ. May mắn Hỏa Chính Thiên cho Đạm Thai Viên ăn vào một viên dược hoàn, nên thương thế mới giảm bớt, nếu không… Thiên Cơ môn quả thật ỷ thế hiếp người. Tử Long vốn tưởng rằng, Bách Biến Hành Quân và Thiên Diện Nhân chỉ muốn bắt hai nàng uy hiếp mình, sẽ không thương tổn hai nàng, nhìn Đạm Thai Viên nằm trên giường, hiển nhiên đây là do hắn đã sai lầm. Tử Long hổ thẹn, trái tim vốn bình lặng đã lâu, lại bị Thiên Cơ môn chọc giận, hắn thầm quyết tâm bắt bọn họ phải trả giá. Nhìn hình dáng tức giận của Tử Long, trong lòng Lưu Ích Manh và Hồ Dương không khỏi run lên, Tử Long thường ngày trầm lặng ít nói, tính cách bình thản, hôm nay lại hiện ra khí tức băng lãng làm cho hai nàng cũng cảm thấy e ngại. Tử Long hít sâu một hơi, dằn xuống nội tâm xao động, thoáng tỉnh táo lại, nghĩ đến Thiên Cơ môn làm vậy là vì muốn tìm Thiên Hỏa tộc điển, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng Tử Long đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không cho bọn họ đạt được ý đồ. Nhưng hiện tại cũng không phải lúc đi tìm Thiên Cơ môn tính sổ, Thiên Cơ môn thế lực khổng lồ, không phải một mình hắn có khả năng tiêu diệt. Hơn nữa đối với hắn thập phần bất lợi chính là, hắn vốn không hề biết chút tình huống của Thiên Cơ môn. “ Thiên Cơ môn, món nợ này ta nhớ kỹ, sớm muộn gì cũng phải thanh toán rõ ràng với các ngươi.” Tử Long nắm chặt nắm tay, trong lòng thầm nói. Quay đầu nhìn Lưu Ích Manh, nhàn nhạt hỏi: “ Thủy tinh cầu của ngươi dùng được không?” Lưu Ích Manh khẽ gật đầu: “ Ta có đem ra một viên, tuy rằng hiệu quả bói toán không hoàn hảo, nhưng cũng dùng được.” Tử Long gật đầu, nhẹ giọng nói: “ Tốt lắm, ngươi nghỉ ngơi một chút, tối nay giúp ta bói toán một chút. Đây là ba bộ sách, chỉ cần tìm được chuyện gì có liên quan tới chúng hoặc thứ gì cũng được. Hồ Dương, ngươi lưu lại chiếu cố họ, ta đi tìm Hỏa gia chủ hỏi tình huống của Đạm Thai Viên một chút.” “ Dạ, chủ nhân.” “ Đã biết.” Hồ Dương và Lưu Ích Manh cùng đáp. Tử Long xoay người rời khỏi hậu điện, trực tiếp hướng chính điện đi đến. Dọc được đi, người của Hỏa gia gặp được hắn, đều cung kính dừng lại cúi đầu hành lễ. Hiện tại hắn chỉ nghĩ tìm biện pháp cứu chữa cho Đạm Thai Viên, vốn không có tâm tình để ý chuyện khác, hắn còn nhớ rõ câu nói tại U Minh Vong Uyên: “ Chỉ cần có ta, sẽ không để cho ngươi bị thương tổn…” Thế nhưng hôm nay thì sao? Đạm Thai Viên không những bị thương, hơn nữa sắp mất đi sinh mệnh, tình huống nghiêm trọng như vậy làm sao Tử Long lại không phiền muộn? Đã từng hứa hẹn nhưng không làm được, điều này đối với Tử Long mà nói là chuyện không thể tha thứ, nói được thì làm được, đây là lòng tin của hắn, không thể bị phá hư, cho dù hắn chết đi, cũng phải hoàn thành được lời hứa khi còn sống. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Bước nhanh đi tới chính điện, thị vệ ngoài cửa nhìn thấy Tử Long cũng không dám ngăn cản. Tử Long đi vào bên trong, nhưng lại không nhìn thấy Hỏa Chính Thiên, chỉ có một mình Hỏa Dĩnh Đông. Hắn thấy Tử Long đi đến, vội vàng tiến ra đón, cung kính nói: “ Tiên sinh lại tới, có chuyện gì sao không phân phó người hầu là được.” Lúc này Tử Long cũng không khách khí, nhàn nhạt nói: “ Hỏa gia chủ đang ở đâu, ta tìm hắn có việc gấp.” Hỏa Dĩnh Đông thấy sắc mặt hắn bất thiện, vội nói: “ Phụ thân đang ở tàng thư điện, không biết ngài có chuyện gì, Dĩnh Đông có thể giúp đỡ được không?” Tử Long dùng ngữ khí như mệnh lệnh nói: “ Mang ta đi tàng thư điện.” Tuy rằng Hỏa Dĩnh Đông từng giúp qua Tử Long, nhưng hắn cũng là người Thiên Cơ môn, Tử Long thấy hắn tâm tình khó tránh khỏi khó chịu, ngữ khí cũng thật nghiêm khắc. “ Mời tiên sinh.” Hỏa Dĩnh Đông cũng không dám nói thêm lời gì, mang theo Tử Long đi tới tàng thư điện. Tàng thư điện nằm ở bên phải đại viện, khoảng cách không xa lắm, hai người Tử Long rất nhanh đã đến cửa, lúc này, Hỏa Dĩnh Đông chợt dừng bước, xoay người nói với Tử Long: “ Ngọc Long tiên sinh, ta chỉ đưa ngài đến đây, mời ngài vào.” Không nhìn Hỏa Dĩnh Đông, Tử Long đi vào trong tàng thư điện. Vừa vào cửa, Tử Long liền nhìn thấy mấy trăm giá sách có thứ tự được bày đặt khắp nơi, mỗi một giá sách đều rất lớn, đủ để đặt tới hơn vạn sách, hơn nữa bên trên còn viết đầy đủ mục lục phân loại. Tàng thư của Hỏa gia xác thực vô cùng đầy đủ, cho dù là đồ thư quán của Hán Võ học viện cũng kém không xa. Nhưng những điều này Tử Long không rảnh quan tâm, hắn thầm nghĩ muốn nhanh tìm được Hỏa Chính Thiên. Trong tàng thư điện thật an tĩnh, tiếng lật sách vang lên vô cùng rõ ràng. Tử Long đi theo thanh âm tìm qua, liền nhìn thấy Hỏa Chính Thiên đang ngồi trước bàn lớn, chăm chú nhìn một bộ sách trong tay, chuyên chú đến nỗi Tử Long đi tới mà hắn cũng không chú ý. Nếu như không phải vội vã muốn biết làm sao chữa trị cho Đạm Thai Viên, Tử Long tuyệt đối sẽ không quấy rối hắn, hắn ho nhẹ một tiếng, lúc này mới làm Hỏa Chính Thiên chú ý. Tia không hài lòng hiện lên trong ánh mắt Hỏa Chính Thiên, thế nhưng khi hắn nhìn thấy là Tử Long, thì cấp tốc đứng lên, thập phần khách khí nói: “ Ngọc Long tiên sinh, thế nào là ngài, ta còn tưởng Dĩnh Đông, thực sự xin lỗi, chậm trễ ngài rồi.” Nghe Hỏa Chính Thiên nói như vậy, ngược lại làm Tử Long cảm thấy xấu hổ, vội ho khan một tiếng nói: “ Hỏa gia chủ, ngươi cũng biết rõ tình huống của Đạm Thai Viên bằng hữu của ta, phải làm sao mới chữa trị được cho nàng?” Hỏa Chính Thiên lập tức hiểu ra, vì sao Tử Long lại đến đây: “ Ta đã biết, tiên sinh cũng không cần sốt ruột, ta đang kiểm tra tư liệu, đã tìm được biện pháp trị liệu, vốn định lát nữa sẽ đi nói cho ngài biết, nhưng không nghĩ tới ngài lại đến đây.” Hỏa Chính Thiên kéo Tử Long qua bàn ngồi, chậm rãi nói. “ Nga? Đã có biện pháp sao? Vậy làm sao chữa trị?” Nghe Hỏa Chính Thiên nói, Tử Long nhất thời vui vẻ, trong lòng cũng an ổn không ít. Hỏa Chính Thiên suy tư nói: “ Cái này…Ta nghĩ ngài cũng biết thương thế của Đạm tiểu thư, toàn thân kinh mạch đứt đoạn, cho dù là trị lành, cũng không cách sử dụng võ công, chỉ có thể làm người thường, nhưng…” “ Cái gì? Chỉ có thể làm người thường? Lẽ nào không có biện pháp khôi phục hoàn toàn sao?” Tử Long nghe nói nhất thời khẩn trương lên, cắt lời Hỏa Chính Thiên. Hôm nay Đạm Thai Viên bị nông nỗi này, hoàn toàn là bởi vì hắn, nếu như Đạm Thai Viên không thể khôi phục, hắn nhất định sẽ tự trách cả đời… “ Ngọc Long tiên sinh, ngài đừng gấp, nghe ta nói hết lời.” Hỏa Chính Thiên trấn an hắn, nói nhanh: “ Có một loại phương pháp có thể giúp Đạm tiểu thư hoàn toàn khôi phục, chỉ là…” Hỏa Chính Thiên nhìn Tử Long thoáng do dự… Tử Long cau mày, nhìn Hỏa Chính Thiên nói: “ Hỏa gia chủ cứ nói.” Núi đao biển lửa hắn cũng phải đi, để chữa trị cho Đạm Thai Viên, hắn cũng phải xông vào một lần. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Hỏa Chính Thiên cầm lấy quyển sách trên bàn, chỉ vào một chỗ nói: “ Ta cũng tra trong tư liệu thượng cổ mới biết được, cần một mộc tinh hoa trị liệu sư và một thủy tinh hoa trị liệu sư hợp tác mới có thể trị liệu được. Ngài cũng biết, mộc tinh hoa trị liệu sư rất khó tìm được trên toàn bộ đại lục, huống chi còn cần ba giọt nước mắt phượng hoàng để nối lại kinh mạch cho Đạm tiểu thư, mới có thể giúp được nàng hoàn toàn khôi phục. Nhưng phượng hoàng là loại thần điểu trong truyền thuyết, có tồn tại trên đời hay không cũng không biết, cho nên…” Tử Long nghe Hỏa Chính Thiên nói xong, trong lòng lại không hề ưu sầu, trái lại còn thấy vui vẻ. Những yêu cầu hà khắc này đối với người khác mà nói chỉ sợ còn khó hơn lên trời, nhưng đối với Tử Long thì không khó. Ngả Tuyết là thủy tinh hoa trị liệu sư tốt nhất, mà muội muội của Dương Hán Sâm lại là mộc tinh hoa trị liệu sư, còn Lặc Nhĩ lại có khả năng triệu hoán phượng hoàng. Tuy rằng phải đi tìm các nàng ở nhiều nơi, nhưng cuối cùng cũng có cơ hội…Mặc kệ thế nào, hắn nhất định phải giúp Đạm Thai Viên khôi phục lại. “ Tốt lắm, đêm nay ta sẽ xuất phát đi tìm kiếm. Tìm hai vị trị liệu sư và nước mắt phượng hoàng xong thì ta sẽ trở về.” Hỏa Chính Thiên vừa nghe, cực kỳ kinh ngạc, trị liệu sư chỉ cần có mặt trên đại lục, muốn tìm cũng không khó khăn, nhưng nước mắt phượng hoàng là thứ hư vô mờ ảo, có thể đi đâu mà tìm. “ Ngọc Long tiên sinh, ngài thực sự tin tưởng có phượng hoàng tồn tại sao?” Hắn lập tức liền phản ứng, Tử Long nói chuyện cực kỳ khẳng định, như vậy chỉ nói rõ một việc: “ Lẽ nào ngài biết nơi đâu có phượng hoàng!” Biết được Đạm Thai Viên có cơ hội bình phục, Tử Long thở ra một hơi dài, lúc này mới xem như khôi phục bình thường, tâm tình cũng vui sướng, mỉm cười nói: “ Đích xác, ta từng gặp qua phượng hoàng, nên Hỏa gia chủ không cần lo lắng. Nhưng nước mắt phượng hoàng, còn cần thứ gì đặt biệt để đựng hay không?” “ Chỉ cần là bình ngọc thì có thể, ta còn bình ngọc do noãn ngọc thượng đẳng chế thành, chờ một lát ta mang đến cho ngài. Ngài yên tâm, nếu như toàn bộ đều chuẩn bị đầy đủ, Đạm tiểu thư nhất định sẽ khôi phục lại như ban đầu. Nhưng ngài phải tranh thủ thời gian, tuy rằng ta cho Đạm tiểu thư dùng linh đan của Hỏa tộc chữa trị tạm thời, nhưng cũng chỉ kéo dài được thời gian một năm, dù là linh dược rất tốt, cũng không thể kéo lại được sinh mệnh của Đạm tiểu thư.” Nói là một năm, nhưng ngoại trừ Hỏa tộc, địa phương khác vốn không thể có linh đan diệu dược như vậy. Mà diệu dược này, cũng là người Hỏa tộc mạo hiểm sinh mệnh tiến nhập hỏa sơn thu thập thuốc dẫn, hơn nữa thêm vào dược thảo quý báu, trải qua năm năm thời gian luyện chế, mới chế thành vài viên. Trị bách bệnh, kéo tuổi thọ, đều chỉ là tác dụng nhỏ, trân quý nhất chính là kích phát tiềm năng. Đạm Thai Viên nhờ vào loại diệu dược này, tiêu hao tiềm năng duy trì sinh mệnh, bởi vậy nếu một năm sau còn chưa được trị liệu, thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tử Long là người hiểu biết, Hỏa gia vì hắn nỗ lực thế nào, hắn đều hiểu rõ. Hắn không nói lời cảm kích, mà là vững vàng ghi trong lòng: “ Một năm sao? Vậy là đủ rồi, ta sẽ mau chóng trở về, vậy ba người họ phải nhờ gia chủ giúp đỡ.” “ Tiên sinh quá khách khí, ngài nên chuẩn bị hành trang, ta đi lấy noãn ngọc bình, mong muốn ngài mau chóng trở về, như vậy khả năng Đạm tiểu thư lành bệnh sẽ nhiều hơn một chút.” Hỏa Chính Thiên nhìn Tử Long nói. “ Tốt lắm, ta đi trước chuẩn bị.” Tử Long nói xong xoay người rời khỏi tàng thư điện