Âm hôn lúc nửa đêm
Chương 162 : thiếu
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Tôi đây là ở trong trí nhớ của Mặc Hàn?
Tôi lập tức phản ứng lại, kinh ngạc rối tinh rối mù, ký ức có quan hệ với Cơ Tử Đồng, Mặc Hàn đều không nhớ rõ.
Sao tôi có thể nhìn thấy đoạn ký ức này?
Đang kinh ngạc, hình ảnh khẽ chuyển, đã trở thành Lăng Tuyền Ki đang gây khó xử với Cơ Tử Đồng.
Bối cảnh là một nhà tranh, Lăng Tuyền Ki và Cơ Tử Đồng ở đất trống trước cửa đấu pháp. Rất hiển nhiên, Lăng Tuyền Ki chiếm thượng phong, Cơ Tử Đồng gian nan nghênh chiến, nhưng lại cũng không bị thương.
Thực lực của Cơ Tử Đồng có yếu như vậy sao?
Tôi đi ngang qua… Không đúng, hiện tại tôi chính là Mặc Hàn, là ngay lúc đó Mặc Hàn đi ngang qua, Cơ Tử Đồng thuận thế kêu cứu với hắn: “Công tử cứu mạng!”
Tuy tính tình của Mặc Hàn lạnh nhạt, nhưng lúc trước từng có vài lần duyên với Cơ Tử Đồng, hiện tại nàng lại cầu cứu với mình, nên thuận tay cứu nàng.
Lăng Tuyền Ki bất mãn dậm chân: “Mặc Hàn!”
Lúc này Mặc Hàn mới liếc mắt nàng, nhàn nhạt hỏi: “Sao ngươi ở đây?”
Lúc này Lăng Tuyền Ki mới làm vài phần tư thái tiểu nữ nhi, đi tới bên người Mặc Hàn, còn có ba phần thẹn thùng: “Không phải ta thấy thời gian ngươi tới nhân gian quá dài, nên tới đây tìm ngươi sao!”
Mặc Hàn không nói gì, nhưng tôi thấy ánh mắt của Mặc Hàn hiện ra dư quang, trong mắt Cơ Tử Đồng hiện lên một tia kinh ngạc bên trong dự kiến.
Nghĩ đến, lúc này nàng còn chưa phát hiện thân phận thật sự của Mặc Hàn đi.
Mặc Hàn không để ý Lăng Tuyền Ki, xoay người muốn đi. Lăng Tuyền Ki đuổi theo: “Mặc Hàn, chúng ta trở lại Minh giới đi!”
“Tự mình trở về.”Mặc Hàn lạnh nhạt nói.
Lăng Tuyền Ki không cam lòng, tiếp tục đuổi theo Mặc Hàn: “Ngươi không quay về ta cũng không quay về, ta sẽ đi theo ngươi!”
Nàng đang nói, ánh mắt lướt qua một bên, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, một dấm vị tràn đầy phiêu ra: “Ngươi tới làm gì!”
Là Cơ Tử Đồng đuổi theo.
Mặc Hàn cảm thấy không phải là chuyện của mình, xoay người muốn rời đi, lại nghe thấy Cơ Tử Đồng nói: “Công tử xin dừng bước.”
Cái người sống này là hậu duệ Cơ thị, Mặc Hàn nhớ tới lúc Võ Vương phạt trụ, Cơ thị và Minh giới cũng từng có liên hệ, cho nên dừng lại.
Cơ Tử Đồng tiến lên hơi hành lễ: “Đa tạ ân cứu mạng nhiều lần của Mặc Hàn công tử.”
Thì ra là tới nói lời cảm ơn, Mặc Hàn không để ở trong lòng, lại muốn xoay người lần nữa, đã nghe thấy Lăng Tuyền Ki trào phúng nói: “Hừ, ngươi loại người sống này có cái gì đáng giá để Mặc Hàn cứu!”
Lăng Tuyền Ki luôn miệng thiếu, tính tình còn kém, Mặc Hàn không để bụng nàng, cũng lười đến quản.
Cơ Tử Đồng lại không kiêu ngạo không siểm nịnh, hỏi Lăng Toàn Cơ: “Xin hỏi các hạ là vị nào?”
Mặt mày Lăng Tuyền Ki phi dương, đắc ý dào dạt khoe với Cơ Tử Đồng: “Ta là thê tử chưa qua cửa của Mặc Hàn!”
Mặc Hàn nhíu mày, hiển nhiên không thích Lăng Tuyền Ki nói như vậy.
Cơ Tử Đồng cũng vậy, chỉ là nhiều hơn vẫn là kinh ngạc, nàng nhìn về phía Mặc Hàn, thấy Mặc Hàn không phản bác,trong mắt có chút mất mát.
Chỉ là lập tức nàng lại điều chỉnh tốt tâm tình, vẻ mặt vô tội lại ủy khuất chất vấn Lăng Tuyền Ki: “Ta với cô nương không oán không thù, xin hỏi cô nương, vì sao vừa rồi vô duyên vô cớ muốn lấy tánh mạng của ta?”
Lăng Tuyền Ki nhíu mày lại, trách cứ Cơ Tử Đồng lắm miệng,nàng lặng lẽ nhìn về phía Mặc Hàn, thấy Mặc Hàn không có biểu tình gì, lại thoáng yên tâm.
Lạnh mặt kiêu căng nói: “Chỉ là thử xem thân thủ của ngươi, có cái gì hảo đại kinh tiểu quái.”
“Nhưng vừa rồi từng chiêu đều là sát khí…” Cơ Tử Đồng nói, trong lúc vô tình ánh mắt liếc đến trên người Mặc Hàn, lập tức như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, không thể tin che kín miệng, kinh ngạc nhìn chằm chằm Mặc Hàn.
Lăng Tuyền Ki có chiếm hữu dục rất mạnh,vừa thấy Cơ Tử Đồng nhìn Mặc Hàn như vậy, lập tức xù lông: “Nhìn cái gì! Hôn phu của người khác có cái gì đẹp!”
Mặc Hàn lại nhíu mày lần nữa.
Lúc trước hắn bị Lăng Trọng lừa ưng thuận để Lăng Tuyền Ki làm Minh Hậu, sau lại trưởng thành mới hiểu được Minh Hậu là có ý tứ gì.
Hắn cho rằng nhiều nhất chỉ là một danh phận, dù sao hắn cũng sẽ không có thê tử tâm digì, Lăng Tuyền Ki muốn danh phận này thì cho nàng là được.
Nhưng hiện tại Mặc Hàn phát hiện mình như sai rồi,hắn muốn từ hôn.
Tôi ở trong trí nhớ của Mặc Hàn, giờ phút này cũng cảm nhận được bộ phận ý tưởng trong lòng Mặc Hàn.
Chẳng qua, có thể nhìn ra được, giờ phút này ý tưởng Mặc Hàn từ hôn cũng là vừa mới chợt lóe qua, đều không phải là rất kiên định.
Hắn vẫn cảm thấy Minh Hậu với hắn mà nói có thể có cóthể không, Lăng Tuyền Ki cũng tốt, nàng nữ quỷ này cũng được, hoặc là đều không phải ai, hắn đều không sao cả.
Nhìn bộ dáng Lăng Tuyền Ki vừa rồi đối xử với Cơ Tử Đồng, Mặc Hàn nhớ tới lúc trước Mặc Uyên mang một con nữ quỷ trở lại Minh Cung, đã quên tiễn một nữ quỷ khác lúc trước đi, kết quả hai nữ quỷ vì tranh đoạt Mặc Uyên đã vung tay đánh nhau ở Minh Cung.
Mặc Uyên nói, đây là bởi vì nữ quỷ ghen tị.
Mặc Hàn không cho rằng Lăng Tuyền Ki đây là ghen tị, nhưng cảm thấy hắn có thể nhìn xem chuyện kế tiếp.
Bởi vì Cơ Tử Đồng như phát hiện cái gì đó, Mặc Hàn có chút tò mò.
Chỉ thấy Cơ Tử Đồng một bộ dáng khó xử xin lỗi Lăng Tuyền Ki: “Thật xin lỗi… Vị cô nương này… Ta, ta và Mặc Hàn công tử là trong sạch!”
Tiểu kĩ nữ này cũng sẽ thuận theo trèo lên cột!
Ai nói nàng không trong sạch với Mặc Hàn!
Cái này, ngay cả chính Mặc Hàn đều có chút mơ hồ một vòng rồi.
Hắn lại không oan uổng nàng, vì sao người sống này muốn nói nàng là trong sạch? Còn muốn nhắc đến hắn?
Minh vương đại nhân của nhà chúng tôi còn không hiểu lời này là có ý gì với nữ hài tử hoà giải ai là trong sạch…
Lăng Tuyền Ki nghe được giọng nói ái muội này của Cơ Tử Đồng, cũng tức giận như tôi: “Câm miệng! Tiện tì quyến rũ Mặc Hàn! Ta đã thấy nhiều rồi!”
Nàng giơ tay muốn tấncông về phía Cơ Tử Đồng. Cơ Tử Đồng tránh ra, lại tránh sang bên Mặc Hàn.
Tính tình của Mặc Hàn từ trước đến nay là có thể chịu trách nhiệm thì chưa bao giờ trốn đảm nhiệm trách nhiệm.
Cơ Tử Đồng không có can đảm trực tiếp ngã lên người Mặc Hàn, Mặc Hàn lười dịch bước, giơ tay hất quỷ khí của Lăng Tuyền Ki ra, Lăng Tuyền Ki tức giận đến nghiến răng.
“Mặc Hàn!” Nàng giận dữ, đụng phải ánh mắt lạnh băng của Mặc Hàn, nàng lại sợ hãi không lên tiếng.
Nhưng Cơ Tử Đồng lại thấy người sang bắt quàng làm họ với Mặc Hàn lần nữa: “Đa tạ Mặc Hàn công tử!”
Trên mặt nàng và tôi giống nhau như đúc lộ ra vẻ mặt cảm kích của tiểu nữ nhân, làm tôi nhìn rất không thoải mái, nhịn không được muốn lên tiếng ủng hộ Lăng Tuyền Ki đánh người sinh hoạt không thể tự gánh vác kia.
Mặc Hàn lại không có phản ứng gì, hắn không thích người không quen thuộc dựa hắn quá gần, Cơ Tử Đồng đã cách hắn rất gần, Mặc Hàn xoay người muốn rời đi.
Lăng Tuyền Ki mắng Cơ Tử Đồng vài câu, đuổi theo Mặc Hàn.
Lần này Mặc Hàn vận dụng quỷ khí đi, rất nhanh ném Lăng Tuyền Ki ở phía sau.
Mãi cho đến khi không biết là đêm khuya mấy ngày sau, Lăng Tuyền Ki tìm được Mặc Hàn dựa nghiêng ở trên cây một mình uống rượu.
Nàng muốn lên cây, bị một đạo quỷ khí của Mặc Hàn bắn trở về.
“Bổn tọa không thích người khác cách gần như vậy.”Mặc Hàn lạnh lùng nói.
Lăng Tuyền Ki bĩu môi, hơi mang ba phần vị dấm thấp giọng oán giận: “Vậy ngươi còn không phải cho người sống kia cách ngươi gần như vậy…”
Nhĩ lực của Mặc Hàn rất tốt, người sống hắn và Lăng Tuyền Ki tiếp xúc chung duy nhất chỉ có một Cơ Tử Đồng, lập tức đã nghĩ tới chuyện ngày đó.
Hắn nhớ rõ Cơ Tử Đồng không có cách hắn gần như vậy.
Nhưng nhìn bộ dáng này của Lăng Tuyền Ki, Mặc Hàn nói ra chuyện mình mấy ngày nay nghĩ tới: “Ngươi từ bỏ thân phận Minh Hậu như thế nào? Ta có thể bồi thường cho ngươi cái khác.”
Nếu là Lăng Tuyền Ki chủ động từ bỏ, thì không thể tính hắn nuốt lời, sẽ không có trừng phạt gì.
Lăng Tuyền Ki ngạc nhiên, qua một hồi lâu, mới khiếp sợ hỏi Mặc Hàn: “Mặc Hàn ngươi muốn từ hôn?”
Mấy tháng trước gặp qua một phàm nhân nghèo túng bị thiên kim nhà giàu từ hôn, Mặc Hàn với danh từ này còn tính là hiểu, gật đầu.
Lăng Tuyền Ki nháy mắt sụp đổ: “Không! Ta không muốn từ bỏ! Ngươi đáp ứng phụ thân ta muốn thú ta! Ta mặc kệ! Ta là Minh Hậu! Mặc Hàn… Ngươi không phải loại quỷ sẽ nuốt lời này! Vì sao ngươi đột nhiên thay đổi tâm ý?”
Mặc Hàn không lên tiếng, sau khi hắn hiểu rõ Minh Hậu là cái gì, đã không lớn sảng. Ngay từ đầu chỉ là đơn thuần bởi vì Lăng Trọng lừa hắn, cũng không muốn giận chó đánh mèo đến trên người Lăng Tuyền Ki.
Nhưng sau đó Lăng gia trừ bỏ Lăng Tuyền Ki và Hồng Quỷ ra, toàn tộc bị giết.
Tuy Lăng Tuyền Ki nhỏ hơn hắn rất nhiều, nhưng từ nhỏ đã thích đi theo hắn và Mặc Uyên. Hiện tại Lăng gia bị giết, địa vị của Lăng Tuyền Ki xuống dốc không phanh, còn bị tiểu thư thế gia trước kia bắt nạt.
Nếu không phải Mặc Uyên nể tình vài phần tình nghĩa tuổi nhỏ kia giúp nàng mấy lần, Lăng Tuyền Ki đoán chừng đã sớm bị các thế gia hận thấu Lăng gia bắt tới phân hồn.
Lăng Tuyền Ki không tham dự những chuyện đócủa Lăng Trọng, Mặc Hàn cảm thấy, nếu nàng muốn Minh Hậu vậy cho nàng đi.
Dễ dàng nuốt lời nói, Mặc Uyên sẽ gặp phải tai ương.
Nhưng ở nhân gian đi một vòng, Mặc Hàn phát hiện, thì ra hôn ước là có thể hủy bỏ.
Minh vương đại nhân của nhà chúng tôi mở ra đại môn thế giới mới.
Bên kia, Lăng Tuyền Ki minh tư khổ tưởng Mặc Hàn đột nhiên đưa ra nguyên nhân từ hôn. Suy nghĩ nửa ngày, nàng vẫn là cảm thấy vấn đề ở trên người Cơ Tử Đồng, ghen tuông lập tức càng nặng.
“Mặc Hàn, có phải ngươi vì người sống kia hay không? Ngươi coi trọng người sống kia có phải hay không?! Khẳng định đúng vậy! Ngươi lại vì một người sống tìm ta từ hôn! Ta không từ! Không từ! Ngươi và Mặc Uyên đáp ứng rồi phụ thân ta muốn thú ta muốn chăm sóc ta! Vẻ mặt bộ dáng của nữ nhân kia tính kế, vừa thấy đã không phải là đèn cạn dầu gì! Mặc Hàn, ngươi chờ, ta sẽ đi giết nàng! Khiến nàng hồn phi phách tán!”
Lăng Tuyền Ki xoay người muốn chạy như bay rời đi, trước người lại xẹt qua một ly rượu. Rượu không có hương vị xoẹt qua chóp mũi Lăng Tuyền Ki đánh vào trên một khác cây bên cạnh, trên thân cây lập tức bị rượu đánh ra vài cái động.
Mặc Hàn ngăn cản Lăng Tuyền Ki đi tìm Cơ Tử Đồng!
Ký ức đến nơi này, tôi từ trong ngủ mơ bừng tỉnh, trước sau không rõ lúc ấy vì saoMặc Hàn muốn ngăn cản Lăng Tuyền Ki.
Chẳng lẽ mấy ngày nay, hắn thật sự lau mắt mà nhìn với Cơ Tử Đồng?
Khẳng định đúng vậy, nói cách khác, nào có ba ngàn năm sau dây dưa này đó đến hiện tại…
Chán ghét!
Tâm tình của tôi bực bội một chút, thấy Mặc Hàn không ở bên người, có chút tò mò.Loáng thoáng, tôi nghe được ngoài tẩm cung truyền tới đối thoại của Mặc Hàn và Mặc Uyên.
“Ca, chủ ý thật là ta ra… Ngươi nói không sai, Mộ Tử Đồngnàng không chọn, nếu không phối hợp, ta sẽ trực tiếp ra tay… Ngươi muốn đánh thì đánh đi! Vả mặt nhẹ chút… Nói như thế nào ta cũng là thân đệ đệ của ngươi, hủy dung còn chơi cái gì… Động thủ đi!”
Mặc Uyên một bộ dáng hy sinh anh dũng, tôi đang muốn suy nghĩ muốn đi cứu hắn một phen hay không, lại nghe thấy Mặc Uyên kinh ngạc hô một tiếng: “Ca?”
Tay chân tôi nhẹ nhàng dịch ra một chút, xuyên qua cửa sổ, nhìn thấy một bàn tay của Mặc Hàn đặt ở trên vai Mặc Uyên, vui mừng lại bất đắc dĩ.
“Ta biết ngươi là muốn bảo vệ ta, nhưng chuyện này ngươi hẳn là nói cho ta, không nên nhốt Mộ Nhi ở khe nứt kia.”
“Ngươi biết mới sẽ không để Mộ Tử Đồng đi đâu…” Mặc Uyên bĩu môi.
“Nếu đã không có Mộ Nhi và hài tử, cả đời ta, sống hay chết lại có cái gì khác biệt?” Không biết có phải ảo giác hay không, lúc Mặc Hàn nói lời này khóe miệng lại khẽ cong lên.
Mặc Uyên cũng không nghĩ tới Mặc Hàn quyết tâm lớn như vậy, thấy hắn kiên trì, cũng không có biện pháp, không nề hà nói: “Dù sao ta là không hiểu loại tâm tình này của ngươi… Cũng may tiên đoán của Thủy Kính cũng đã bị phá, ngươi an toàn thì tốt rồi.”
Hắn nói xong dừng một chút, như là suy nghĩ cái gì đó, có chút không thể tin tưởng nói: “Nhưng từ xưa cho rằng, Thủy Kính tiên đoán còn chưa từng thay đổi, lần này cũng không biết là chuyện như thế nào…”
Hắn nhìn về phía Mặc Hàn, đè thấp giọng nói vài phần, tôi loáng thoáng nghe được mấy từ ngữ quan trọng: “Chẳng lẽ… Hồng Hoang thượng cổ… Lão quái vật… Tử tuyệt…”
“Yên lặng xem biến cố này đi.”Mặc Hàn nhàn nhạt nói.
Chẳng lẽ Thủy Kính tiên đoán còn tồn tại biến số?
Mặc Uyên thuận tay lấy một bao sữa bò bánh quy của tôi, còn có chút không tin tưởng hỏi Mặc Hàn: “Ca ngươi thật không đánh ta?”
Mặc Hàn liếc xéo hắn một cái: “Thiếu đánh?”
Mặc Uyên lắc đầu như trống, ôm một túi sữa bò bánh quy lớn còn chưa mở ra bỏ chạy đi rồi.
Mặc Hàn trở lại phòng, thấy tôi tỉnh lại, tâm tình không tồi.
“Đã để Hồng Quỷ đi nhân gian mua bữa sáng cho nàng, hắn nhanh trở lại.” Mặc Hàn nói.
Có ăn tôi rất vui vẻ!
Mặc Hàn ôm lấy tôi, đau lòng khẽ nhéo gương mặt của tôi: “Mấy ngày nay rất khó ăn đi, đều gầy một vòng lớn.”
“Vậy em cố gắng ăn trở về!” Mẹ nói, phụ nữ mang thai phải ăn trắng trẻo mập mạp mới tốt.
Mặc Hàn gật đầu, ở bên tai tôi nỉ non nói: “Ta nuôi nàng.”
Tôi hạnh phúc ôm lấy hắn, thấy Thủy Kính cách đó không xa, có chút lo lắng.
“Mặc Uyên vừa mới tới, em nghe được các anh nói chuyện.” Bọn họ nói chuyện giọng nói kỳ thật không lớn, nhưng tu vi của tôi tăng không ít, nhĩ lực cũng đề cao theo.
Hơn nữa còn có thêm buff chủ nhân Minh Cung, cho nên mới nghe thấy được.
Mặc Hàn cũng không kinh ngạc, đúng sự thật nói: “Mặc Uyên tới nhận lỗi, hắn chạy thoát mấy ngày, thấy ta không đi tìm hắn, chính mình không chịu nổi chạy về tới, đánh thức nàng sao?”
Tôi lắc đầu: “Không đánh thức, Mặc Hàn, Mặc Uyên nói lời cuối cùng gì mà lão quái vật, cái gì Hồng Hoang, là cái gì? Em không nghe rõ… Em không phải cố ý nghe lén!”
“Nàng chính là nghe lén cũng không có việc gì.” Mặc Hàn trước sau như một sủng tôi: “Thủy Kính truyền thừa và thượng cổ, từng tiên đoán quá không ít chuyện.Mặc Uyên nói những lão quái vật thượng cổ Hồng Hoang đó cũng chưa có thể nghịch chuyển vận mệnh tử tuyệt, chúng ta làm được, chẳng lẽ là Thiên Đạo Hồng Hoang không có lực?”
“Thiên Đạo Hồng Hoang? Là Thiên Đạo còn than với Lam Thiên Hữu hơn ba ruột kia sao?” Tôi hỏi.
Mặc Hàn lại lắc đầu: “Không phải, che chở Lam Thiên Hữu là Thiên Đạo mới. Thiên Đạo Hồng Hoang là Thiên Đạo thời kỳ thượng cổ Hồng Hoang, năm đó Bàn Phượng bị giết, chính là bởi vì Thiên Đạo Hồng Hoang, nhưng thế giới Hồng Hoang sụp đổ, hiện tại Thiên Đạo Hồng Hoang chỉ có núi Bất Chu có, hơn nữa cũng yếu đi rất nhiều.”
Thiên Đạo còn có một thế hệ nhị đại…
“Cái nào lợi hại hơn chút?” Tôi hỏi.
“Một cái quản muôn nghìn chúng sinh, một cái đè nặng đông đảo chúng thần, nàng cảm thấy sao?”Mặc Hàn hỏi.
Tôi đã hiểu…
Vẫn là Thiên Đạo Hồng Hoang trấn áp nhiều đại thần vênh váo hống hách như vậy càng trâu bò hơn chút, nhưng cảnh đời đổi dời, hiện tại nhân gia cũng là tường vây lão hổ.
“Tiên đoán trên Thủy Kính kia…” Tôi càng quan tâm cái này hơn.
“Hồng Hoang về sau, Thủy Kính không xuất thế lại, Thủy Kính từ Thiên Đạo chứa dục mà ra, có lẽ rời khỏi Hồng Hoang, mất đi hiệu lực cũng nói không chừng.” Mặc Hàn ý bảo tôi an tâm: “Đừng nghĩ những cái đó.”
Đang nói, Hồng Quỷ đã mua bữa sáng trở lại, Mặc Hàn kéo tôi đi ra ngoài, cho tôi ăn no.
Ăn uống no đủ, tôi muốn kéo Mặc Hàn đi ra ngoài tản bộ, lúc thay quần áo, chỗ cổ tay truyền đến một trận chấn động dị thường.
Tôi tò mò nhìn lại, lại cái gì cũng chưa nhìn thấy, chỉ có Vô Cực Ngọc Giản trên cổ tay nó đã có linh, tôi hỏi nó: “Ngươi động cái gì?”
Vô Cực Ngọc Giản không phản ứng, tôi cười nói: “Có phải muốn đi ra ngoài tản bộ hay không, thật là vui?”
Trên vòng tay đột nhiên xuất hiện vết rạn, một đạo quỷ khí thổi qua, tôi muốn cứu, lại phát hiện cái gì cũng đều không có.
Vòng ngọc vẫn bóng loáng mượt mà, quỷ khí cũng chỉ có của Mặc Hàn.
Tôi nhất định là mấy ngày nay bị tiên đoán của Thủy Kính làm cho áp lực quá lớn xuất hiện ảo giác.
Lần này, Mặc Hàn không đơn độc mang tôi đi trước, mà là chuẩn bị kiệu liễn, nhìn nhuyễn kiệu mềm mại bay, tôi cười.
Mặc Hàn khó hiểu: “Cười cái gì?”
“Em nhớ rõ lần đầu tiên gặp anh, sau đó đánh bậy đánh bạ tiến vào phố âm, em đã đụng phải Mặc Uyên và Lăng Tuyền Ki ngồi cỗ kiệu như vậy. Trên đường Âm, quỳ rối rít quỳ ở hai bên, nhưng hình như màn lụa của cỗ kiệu kia của bọn họ là màu đỏ.”
“Nàng thích màu gì, ta để cho bọn họ lập tức đổi.”Mặc Hàn hào khí nói.
Tôi nghiêng đầu nghĩ chút, buồn rầu nói: “Cũng không đặc biệt thích gì, cái này cũng khá
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3476266.png" data-pagespeed-url-hash=3140428752 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
90 chương
88 chương
1 chương
15 chương
91 chương
315 chương
212 chương