Ám hiệu mối tình đầu

Chương 39 : Ám hiệu mối tình đầu

Sau khi Thịnh Ly đóng máy, cô về nhà thăm ba mẹ mấy ngày, đợi đến khi bắt đầu tuyên truyền bộ phim mới mới trở lại Bắc Kinh. Vừa hạ cánh xuống Bắc Kinh cô đã tới công ty một chuyến, Dung Hoa có chuyện muốn đàm phán với cô.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Đến văn phòng của Dung Hoa, mới phát hiện Lộ Tinh Vũ cũng ở đó, cậu ta dựa vào ghế sofa, ánh mắt khoá chặt lên người cô.     Thịnh Ly ngồi xuống ghế đơn bên cạnh, liếc nhìn: “Vài ngày trước còn muốn tôi làm bạn gái, giờ thế nào lại nhìn tôi bằng vẻ mặt sát khí rồi? Không có được nên vì yêu mà sinh hận?”     Lộ Tinh Vũ trừng mắt nhìn cô, tức giận nói: “Chị à, chị yêu ai thì không yêu, sao lại cùng Dư Trì? Còn giúp cậu ta chuộc thân tìm người đại diện? Từ nay về sau, em và bạn trai cũ rẻ tiền của chị chính là kẻ thù không đội trời chung.”     Thịnh Ly hời hợt đáp: “Ồ, thì sao?”     “Thì sao?” Lộ Tinh Vũ đứng bật dậy, ngữ khí hiếm khi nghiêm túc: “Chị đứng bên nào?”     Trong lòng Thịnh Ly nói, tất nhiên cô đứng về phía Dư Trì rồi. Cô cùng Dư Trì là mối tình đầu về cả tình yêu lẫn tình dục, cậu là cái gì cơ chứ?     Dung Hoa đứng trước cửa sổ, quay đầu lạnh giọng: “Đừng ồn ào nữa, đang gọi điện thoại.”     Lục Tinh Vũ bất chợt đứng ngồi không yên, Thịnh Ly không biết tên tiểu tử này lại mắc bệnh hay là gây ra náo loạn gì, cô bình tĩnh rót một cốc nước, đột nhiên nghe thấy Dung Hoa nhắc đến tên người nào đó.     “Đạo diễn Hà, cháu biết Dư Trì là người mới, tiền catse khá thấp. Nếu như chú suy nghĩ lại về Lộ Tinh Vũ, tiền bạc chúng ta có thể điều chỉnh, thấp hơn Dư Trì cũng không thành vấn đề. Trước kia chú từng nói, diễn xuất của Lộ Tinh Vũ trong buổi thử vai không kém gì Dư Trì, nhưng nói về nhiều yếu tố khác thì vẫn có khác biệt khá lớn. Hơn nữa Lộ Tinh Vũ là lưu lượng, người hâm mộ đông đảo, điểm này Dư Trì thế nào cũng không thể sánh bằng.”     Đạo diễn Hà? Hà Nguyên Nhậm?     Thịnh Ly sửng sốt, nước nóng tràn ly làm bỏng tay cô, mới định thần.     Cô rót nửa ly nước nóng, lại thêm nửa nước lạnh, đứng bên cạnh cây nước tự động nghe Dung Hoa nói chuyện điện thoại.     Đầu dây bên kia, Hà Nguyên Nhậm mỉm cười: “Dung tổng, không chỉ là vấn đề về catse. Điểm khác biệt lớn nhất giữa Dư Trì và Lộ Tinh Vũ, là Dư Trì năm nay vừa lên Đại học, trên người mang loại khí chất thanh thiếu niên vô cùng phù hợp với vai diễn Trần Vũ Nhược. Đại khái cháu cũng xem qua kịch bản rồi, Trần Vũ Nhược và bạn gái tình cảm sâu đậm, sau khi bạn gái bị giết hại, cậu ấy đứng giữa ranh giới giữa hắc hoá và công lý, loại cảm xúc đó rất phức tạp. Chúng ta xem như là lão làng nên chú nói thật với cháu, đứa trẻ Lộ Tinh Vũ này quá ham chơi, không cách nào nắm bắt được cảm xúc nhân vật này, diễn xuất không có sự đồng cảm. Nhưng cảm xúc nhân vật ở phân đoạn này, Dư Trì diễn rất tốt, rất thực tế.”     Ánh mắt Dung Hoa hơi trầm xuống, im lặng vài giây, tiếp tục nói: “Thật sự không thể thương lượng sao? Cháu có thể nói với công ty tham gia đầu tư bộ phim này.”     Tim Thịnh Ly đập thình thịch, tuy không nghe rõ cuộc trò chuyện nhưng đã rất lâu chưa thấy Dung Hoa có bộ dạng nhượng bộ này. Cô nghe nói Hà Nguyên Nhậm đang chuẩn bị cho phim điện ảnh mới, nhưng thời điểm Dư Trì và Lộ Tinh Vũ đi thử vai, cô đang nghỉ dưỡng ở quê nhà, không hề biết chuyện.     Vai diễn này không phải nam nhất thì cũng là nam hai, nếu không Dung Hoa sẽ không hạ mình cỡ này.     Dung Hoa thở dài: “Được rồi, vậy hi vọng lần hợp tác tiếp theo của chú cháu ta.”     Lộ Tinh Vũ như bị kết án tử hình, cả mặt trắng bệch, ngã xuống ghế sofa.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Thịnh Ly đang cầm ly nước trên tay, hạ mắt che giấu cảm xúc, cô cầm ly nước lên nhấp vài ngụm, nhịp tim đập nhanh, không kìm nén được cảm xúc. Thật lòng cô cảm thấy hơi bất lực, cũng đã chia tay anh hơn hai tháng rồi, thế nào vừa nghe được chút thông tin đến anh tim liền đập loạn xạ? Coi như anh nhận được một vai diễn tốt, đó không phải như ý muốn của cô hay sao? Không phải muốn cho mọi người biết rằng anh là kho báu, là thiên tài, nhất định có thể đại bạo?     Cô một mình lén lút kích động cái gì đây? Tự hào cái gì chứ?     Loại cảm giác dễ ảnh hưởng đến người khác thật sự không an tâm chút nào, Thịnh Ly có hơi sợ hãi, cô sợ bản thân mình hối hận, sợ rằng sau này ai cũng không thể so được với Dư Trì. Cô không ngừng thôi miên bản thân: Anh ấy là bị mày đá, anh ấy cũng đã block mày rồi. Dù cho anh ấy là kho báu mà mày đào được, cũng là mày tự tay đẩy anh ấy vào cái vòng này một lần nữa. Hai người đã chia tay, nhỡ có ngày người ta đại bạo siêu nổi tiếng, cũng không liên quan gì đến mày. Anh ấy đã không phải là của mày rồi, tỉnh táo lên!     Dung Hoa trầm mặc, sau đó quay lại nhìn Lộ Tinh Vũ, lạnh lùng nói: “Cậu ngồi tử tế lại đi, trông ra cái dạng gì.”     Lộ Tinh Vũ uể oải ngồi thẳng người, hoài nghi nói nhỏ: “Em lại bị Dư Trì đoạt vai diễn rồi, hạ giá bản thân rồi cũng không thể bằng cậu ta được sao? Chị à, chị yêu đương với cậu ta, cũng không cần em, em với hắn cmn có thù hay gì! Đời trước đào mộ tổ tiên hắn sao?”     Nếu như Lộ Tinh Vũ biết, Hà Nguyên Nhậm mấy năm trước từng giới thiệu Dư Trì cho Dung Hoa, và Dung Hoa hiện tại đang hối hận vì khi xưa bỏ lỡ thiên tài Dư Trì chỉ vì cậu ấy còn nhỏ, hẳn sẽ rất suy sụp.     Dung Hoa liếc sang Thịnh Ly đang giả vờ uống nước, cảm thấy mối quan hệ này đúng là lộn xộn, lối phát triển ngày càng tồi tệ.     Hoàng Bách Nham tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này, để Dư Trì dẫm lên vị trí của Lộ Tinh Vũ.     _____       Tiết trời đầu thu trở nên lạnh hơn, Dư Trì mặc một chiếc hoodie đen, quần rộng, balo đeo trên vai, sải bước ra ngoài cổng trường, đẩy cửa ngồi vào xe của Hoàng Bách Nham.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Hoàng Bách Nham mỉm cười đưa kịch bản qua: “Tranh thủ thời gian học thuộc lời thoại đi, giữa tháng 1 năm sau sẽ khởi quay, đến lúc đó cậu cũng đã thi xong, vừa vặn có thể tiến đoàn phim. Chuyện này đã cùng đoàn phim thương lượng xong xuôi, phân cảnh của cậu đã sắp xếp kín lịch trình, có điều thời gian quay khá dài, vẫn nên xin nghỉ phép một thời gian.”     Dư Trì nhận cuốn kịch bản, tuỳ ý lật qua, để vào trong balo, thấp giọng nói: “Được, em biết rồi.”     “Trân trọng hai tháng này đi, có lẽ sẽ là hai tháng yên bình nhất quãng thời gian học Đại học của cậu. Sau khi 《 Hoa Hồng 》khởi quay, nhiệt độ của cậu giấu không nổi, công ty sẽ tăng cường quảng bá tiếp thị.” Hoàng Bách Nham dừng lại nhìn qua, trước tiên nhắc nhở: “Công ty sẽ tiếp tục phác thảo, liên quan đến chuyện cậu tham gia nhóm diễn viên công chúng hay là hợp đồng trước kia, cả điểm thi Đại học, đều sẽ viết vào.”     Dư Trì biết, công ty muốn đem tất cả điểm mạnh của anh, toàn bộ đào lên để xây dựng sức ảnh hưởng.     Anh dựa sau ghế, nói: “Được, em sẽ phối hợp.”     Hoàng Bách Nham ngoài ý muốn, anh ta vốn lo Dư Trì không muốn đem chuyện hồi nhỏ bị bán đi ra ngoài,  bản thân đã chuẩn bị lời lẽ thuyết phục. Đương nhiên, Dư Trì là người mới, có nhiều chuyện công ty không cần hỏi ý kiến của anh, nhưng Hoàng Bách Nham muốn tôn trọng mong muốn của nghệ sĩ. Người đại diện và nghệ sĩ là mối quan hệ hợp tác cùng có lợi, việc đôi bên tôn trọng lẫn nhau là thiết yếu. Huống hồ, anh ta nhìn được tiềm năng đại bạo của Dư Trì, tất nhiên sẽ khách khí hơn.     “Đương nhiên, mấy điều đó chỉ là thêm điểm cho nhân khí của cậu, có thể nhanh chóng khiến cậu nổi tiếng, vẫn là chuyện cậu đánh bại Lộ Tinh Vũ ở buổi thử vai.” Hoàng Bách Nham cười, “Nhiệt độ cậu ta cao, dẫm lên địa vị đó là nhanh nhất.”     Dư Trì nhớ vào ngày thử vai, Lộ Tinh Vũ cố tình tìm cơ hội đến gần Dư Trì, thấp giọng chế giễu: “Bị chị ấy đá rồi sao? Có biết tại sao không? Bởi vì chị ấy và tôi có ước hẹn ba tháng, người chị ấy yêu nhất vẫn là tôi. Chỉ là trong đoàn phim nhàm chán, vừa vặn cậu xuất hiện, chơi đùa chút mà thôi. Chị ấy đúng thật quá hào phóng, chơi bời thì chơi bời, vậy mà còn giúp cậu chuộc thân, cậu đúng là một khoản tiền khổng lồ.”     Bước lên địa vị của Lộ Tinh Vũ?     Dư Trì cười lạnh một tiếng, anh thậm chí còn muốn dẫm đạp cậu ta ở dưới chân.     Xuống xe của Hoàng Bách Nham, sắc trời đã u ám, điện thoại Dư Trì rung lên, anh đeo tai nghe nhận máy.     Từ Dạng thúc giục: “Cậu đến chưa thế?”     Dư Trì: “Ga tàu điện ngầm.”     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Hôm nay là sinh nhật của Từ Dạng, cậu cùng bạn học mới quan hệ không quá thân nên đã hẹn vài bạn cũ đang học ở Bắc Kinh cùng ăn bữa cơm, Hồ Nhất Dương và Triệu Thù Đồng đều có mặt.     Bọn họ hẹn nhau ở một hàng lẩu, Dư Trì đến quán đã là hơn bảy giờ, những người khác đã tụ tập đông đủ.     Dư Trì ngồi xuống cạnh Từ Dạng, Hồ Nhất Dương nhìn anh: “Ơ, Trì ca, tớ cảm thấy cậu gầy đi rồi.”     “Cậu béo lên.” Dư Trì ném túi ra đằng sau, liếc nhìn qua.     Hồ Nhất Dương: “……”     Từ Dương cười lớn, đưa thực đơn đến trước mặt anh: “Bọn tớ vừa gọi mấy món rồi, cậu xem muốn ăn thêm gì không?”     Dư Trì nhàn nhạt nói: “Không cần, mọi người gọi là được rồi.”     Tim Triệu Thù Đồng đập loạn nhịp, từ khi Dư Trì bước vào, ánh mắt cô chưa từng rời khỏi người anh. Đã bốn tháng trời, kể từ lần cuối hai người gặp mặt. Rõ ràng chỉ là mấy tháng chưa gặp, lại cảm thấy Dư Trì hấp dẫn hơn trước rất nhiều.     “Này, đừng có nhìn soái ca đến nỗi không chớp mắt như thế.”     Tầm mắt Triệu Thù Đồng bỗng đen lại.     Từ Dạng cầm thực đơn chặn trước mặt cô.     Triệu Thù Đồng mặt đỏ lên, cố gắng kiềm chế: “Tớ không có, tớ… Tớ là tò mò nhìn xem Dư Trì đeo thứ gì ở trên cổ, trước kia chưa từng thấy cậu ấy đeo dây chuyền bao giờ.”     Mọi người đồng loạt nhìn qua, nước da anh trắng lạnh, xương quai xanh lộ rất rõ, sợi dây chuyền màu đen ôm sát trên da, nửa còn lại giấu dưới quần áo, nhìn không rõ là hình gì, nhưng cảm thấy toàn thân anh đang toát ra vẻ lạnh lẽo.     Từ Dạng dùng cùi chỏ chọc qua: “Này, cậu đeo cái gì thế?”     Dư Trì tay chạm mặt dây chuyền dưới áo, bình tĩnh nói: “Không có gì.”     “Cho xem chút đi mà.” Hồ Nhất Dương rống lên.     Dư Trì tự rót một ly nước chanh, thờ ơ nói: “Trừ tà, người khác thấy sẽ không linh nữa.”     Mọi người sửng sốt, cười lớn, Hồ Nhất Dương là người cười to nhất: “Hiếm khi thấy Trì ca kể chuyện cười lạnh, ngàn năm có một.”     Ăn lẩu xong, Hô Nhất Dương mạnh mẽ đề cử về bộ phim mới của Thịnh Ly: “Các cậu đã xem phim mới của nữ thần chưa? Chưa xem nhớ theo dõi, rất hay đó, nữ thần của tớ trong phim vừa đẹp vừa ngầu, vạn lần đừng bỏ lỡ.”     Dư Trì không quá thích ăn lẩu, đã hạ đũa, dựa vào ghế cúi đầu trả lời tin nhắn.     Nghe thấy lời của Hồ Nhất Dương, ngón tay anh hơi khựng lại, thoát khỏi khung chat, ấn vào vòng bạn bè, vừa mở ra đã bắt gặp bức ảnh của Thịnh Ly do Viên Viên đăng lên.     Anh block Thịnh Ly, nhưng chưa block Viên Viên.     Mà Viên Viên lại là quỷ nghiện mạng xã hội, thường xuyên oanh tạc vòng bạn bè.     Mỗi ngày đăng ít nhất ba lần.     Trong số ba bài mới nhất, có một bài lliên quan đến Thịnh Ly.     Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đó hai giây, sau đó tắt màn hình.     Đúng là, không thể thoát được.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Trên màn ảnh, hot search Weibo, tin tức giới giải trí, quảng cáo khắp mọi nơi, trong cuộc nói chuyện cảu bạn bè, bất kể nơi đâu Thịnh Ly cũng đều tồn tại.     Cô đã không muốn anh nữa, nhưng giống như vô hình tạo ra một tấm lưới khổng lồ, nhốt anh vào trong, không thể thoát ra, càng không thể trốn tránh. Mỗi giờ mỗi phút đều nhắc nhở anh, anh cùng nữ minh tinh nổi tiếng này đã từng có mối quan hệ yêu đương ngắn ngủi.     Mỗi ngày, cô đều xuất hiện trước mắt anh. Mỗi ngày anh đều có thể nghe thấy người ta nhắc đến hai chữ “Thịnh Ly”.     Đêm khuya, xung quanh tĩnh lặng, lá thu rơi đầy, Dư Trì trở về căn hộ của công ty cung cấp. Anh đưa tay sờ mặt dây chuyền trên cổ, chân dẫm phải lá, âm thanh xào xạc vang lên, khẽ kinh động đến chú mèo hoang bên đường.     Dư Trì không thèm nhìn qua, trong lòng nhen nhóm ý niệm báo thù, anh lập tức muốn trở nên nổi tiếng, lập tức muốn Thịnh Ly cũng phải nếm trải mùi vị này, để mỗi khi mở màn hình là nhìn thấy anh, đi khắp nơi đều là quảng cáo của anh, đâu đâu mọi người cũng nhắc đến Dư Trì.     Dù cho hai người không gặp mặt, cô cũng không tránh khỏi, càng không có cách chạy thoát.     Giống như một vòng tròn ma lực, chạy thế nào vẫn chỉ đứng im tại chỗ, chứ đừng nói đến việc lãng quên.     Không thể nào chỉ có anh, là người chịu đựng sự tra tấn này.     ______     Vài tháng sau.     Thịnh Ly bắt đầu cảm nhận được sự tra tấn này.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Vào ngày bộ phim 《 Hoa Hồng 》 khai máy, blog chính thức đăng vài tấm ảnh, Dư Trì và Nguỵ Thành đứng bên cạnh Hà Nguyên Nhậm, thân hình anh cao lớn, mặc chiếc áo phao kiểu cách đơn giản, là người trẻ nhất trong bức ảnh nhóm, cũng là người nổi bật nhất.     Thịnh Ly không mở tấm ảnh nhỏ ra xem, liếc mắt một cái cũng trông thấy anh.     Ngay sau đó, tài khoản chính thức của công ty Quang Tuyến đăng Weibo.     Công ty Quang Tuyến V: @Dư Trì là nghệ sĩ mới ký hợp đồng của công ty chúng tôi, kìm nén rất lâu, cuối cùng có thể thông báo cho mọi người rồi. Anh ấy thủ vai Trần Vũ Nhược trong 《 Hoa Hồng 》. Đồng thời cũng là Dương Lăng Phong của 《 Giang Sơn Quyển 》. Chúc Dư Trì tiền đồ rộng mở, đường rải đầy hoa.     Thông báo vừa lên, bức ảnh của Dư Trì, từ ảnh quảng cáo đến ảnh khai máy đều được lan truyền rộng rãi.     “Mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp! Sao công ty các người có thể giấu bảo bối nhỏ này lâu như vậy? Là bởi vì cậu ấy là người đẹp trai nhất sao?”     “Thì ra Dương Lăng Phong là cậu ấy! Ảnh tuyên truyền phim thôi cũng đẹp trai đến mức không thể không thành fan……”     “Trời ơi trời ơi nam thần! Không chỉ là đẹp trai nhất Quang Tuyến, là TOP của làng giải trí trong nước! Đẹp đến mức nổi da gà rồi! Đã theo dõi em trai nhỏ! Tôi muốn thành fan chị gái đầu tiên của cậu!”     “Thêm tôi với! Tôi làm fan vợ!”     “Tôi tôi tôi tôi tôi tôi muốn làm fan bạn gái!”     “Đều cút hết ra nào, tôi làm fan mẹ, con trai à, mẹ yêu con!”     ……     “Đù, đây không phải là bãi cỏ trường chúng ta sao? Trước kia tôi vì cậu ấy còn đặc biệt đến phòng học nhìn trộm, sau đó chính mắt chứng kiến cậu ấy từ chối lời mời kết bạn của cô gái nọ. Thật tàn nhẫn, sau đó tôi từ bỏ rồi, nhưng bởi vì người thật siêu cấp đẹp trai! Vừa đẹp trai vừa ngầu!”     “Lầu trên ở trường nào?”     “Bắc Đại.”     “Vậy mà còn là học bá sao, đỉnh đỉnh đỉnh.”     Thịnh Ly trên đường đi làm, lướt Weibo, tâm tình vô cùng phức tạp, Dư Tiểu Trì có fan chị gái fan bạn gái fan vợ fan mẹ, loại gì cũng có cả. Anh ở trong trường từ chối rất nhiều nữ sinh sao? Là tất cả nữ sinh đều bị từ chối?     ---------Đây mới chỉ là bắt đầu.     Ngay sau đó, rất nhiều bản thảo liên quan đến Dư Trì truyền đến.     【 Bối cảnh Dư Trì rốt cuộc thế nào? Vì sao vừa mới xuất hiện lại có tài nguyên tốt như thế, vòng giải trí là ba cậu ấy mở sao? 】     Rất nhanh, lý lịch ban đầu của Dư Trì lộ ra     ---Ba cậu ấy không phải là người mở ra vòng giải trí, cậu ấy chỉ có một người dượng, đến mẹ ruột cũng không khác nào mẹ kế, Dư Trì chính là một đứa trẻ đáng thương!     【 Lộ Tinh Vũ từng tranh vai Trần Vũ Nhược trong phim Hoa Hồng cùng Dư Trì, Lộ Tinh Vũ thua một người mới? 】     ---Kỹ năng của Lộ Tinh Vũ trong giới đã xem như không tồi, một người mới như Dư Trì chắc chắn là dựa vào kỹ thuật diễn mà chiến thắng? Sẽ không có bất kỳ giao dịch bẩn thỉu nào đúng không? Tôi biết điểm thi Đại học của cậu ấy hơn 700 điểm, nhưng thông minh không đi kèm diễn xuất tốt.     【 Dư Trì lúc nhỏ ở Tùng Sơn Ảnh Thị thành đóng vai quần chúng! Từng xuất hiện trong bộ phim Hoa Sát của Hà Nguyên Nhậm. 】     ---Hoá ra ngọn nguồn sâu như thế! Chả trách Hà Nguyên Nhậm tìm cậu ấy đóng phim. Kỹ thuật diễn xuất của Dư Trì năm 12 tuổi trong phim Hoa Sát hơn rất nhiều lưu lượng hiện tại đấy được chưa nào? Những người chế nhạo mau đứng ra xin lỗi? Mấy người nói như thế đều là fan của Lộ Tinh Vũ.     【 Bát Nhất Bát, nhóm quần chúng Dư Trì từng diễn qua. 】     ---Mọi người cùng vào xem nhóm năm đó Dư Trì diễn đi! Nhiều người lực lượng lại lớn!     ……       Dư Trì, cái tên này, người này, giống như vô duyên vô cớ xuất hiện, mang theo chủ đề bàn luận cao chưa từng thấy.     Mùa hè cùng năm, 《 Giang Sơn Quyển 》 phát sóng, rating phá kỷ lục. Sự nghiệp Thịnh Ly lên một tầm cao mới, vai diễn Dương Lăng Phong của Dư Trì cũng thu hút một lượng lớn người hâm mộ.     Ngoài ra, Vân Lan Sinh và Dương Lăng Phong ngoài dự đoán có một siêu thoại CP.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Thịnh Ly nhìn thấy siêu thoại CP hàng chục nghìn người gia nhập, tâm tình ngọt đắng lẫn lộn.     Mùa xuân đầu năm sau, 《 Hoa Hồng 》 ra rạp.     Đại bạo màn ảnh lớn, doanh thu phòng vé 30 tỷ nhân dân tệ.     Dư Trì đã nổi tiếng như anh mong muốn, anh trở thành người thường xuyên lên hot search, đại diện quảng cáo nhiều vô số kể, nhìn đâu cũng thấy người hâm mộ của anh, khắp mọi nơi đều có người bàn luận nhắc tới.     Anh biến thành một vòng tròn ma thuật, nhốt Thịnh Ly ở bên trong, không thể thoát ra, nơi nào cũng có Dư Trì. Thậm chí đến một lần, Thịnh Ly bắt gặp Viên dán mắt vào bìa tạp chí của Dư Trì rồi chảy nước miếng, cô khoanh tay trước ngực, khẽ hỏi: “Viên Viên, Dư Trì đẹp trai không?”     Viên Viên mắt không rời màn hình, không khách sáo đáp: “Quá đẹp trai quá là xuất sắc! Em……”     Giây tiếp theo.     Cô cứng ngắc ngẩng đầu.     Thịnh Ly cười: “Em là loại fan nào?”     Viên Viên lắp bắp: “Em chỉ là tuỳ tiện xem được, tán thưởng tán thưởng… Fan nào cũng không phải, em chỉ hâm mộ chị!”     Nụ cười trên Thịnh Ly nhạt đi, dường như sầu càng thêm sầu.     Không rõ là cảm giác gì, Dư Trì nổi tiếng rồi, cô vừa vui, vừa không vui.     Cảm xúc phức tạp này, kéo dài từ lúc hai người chia tay đến cuộc tương phùng sau hai năm, lên đến đỉnh điểm.     Tối hôm đó, Thịnh Ly bị Dung Hoa gọi đến tham gia một bữa tiệc nhỏ.     Cuối hạ đầu thu, mây đen kéo về, cả thành phố thắp sáng ánh đèn, ngẫu nhiên cùng lúc màn đêm kéo đến. Thịnh Ly đẩy cửa, vừa xuống xe đã có một làn gió mát lạnh chào đón cô, cô khẽ rùng mình.     Cạch----     Cửa xe bên cạnh đẩy ra, có người bước xuống.     Thịnh Ly liếc qua, đôi giày phiên bản giới hạn của một nhãn hiệu nổi tiếng, cô cũng có một đôi như thế, có điều của người này là mẫu dành cho nam giới, còn từng đi chụp cho tạp chí, người này chân dài thẳng tắp. Tim cô chệch đi một nhịp, ngẩng đầu nhìn qua, cùng anh bốn mắt đối diện.     Dư Trì đóng cửa xe, đúi tay vào túi quần, lạnh nhạt nhìn cô, khoé miệng cong lên một đường: “Chị, đã lâu không gặp.”