Ai Rồi Cũng Khác
Chương 5
Hãy hứa vẫn sẽ thương em
Nếu không thể thức dậy bên nhau hãy hứa là anh sẽ mở lớn cửa sổ và hít thở thật sâu một ngày mới.
Nếu không thể bước đi cùng nhau hãy hứa là sẽ sống thật mạnh mẽ vì ước mơ anh đã chọn.
Nếu không thể trải qua mùa hè cùng nhau hãy hứa là anh sẽ mỉm cười thật nhiều khi nhớ về em.
Nếu không thể ôm lấy nhau hãy hứa anh sẽ không được cảm thấy cô độc, vẫn phải vững vàng lên nhé.
Nếu không thể ăn tối cùng nhau hãy hứa anh sẽ ăn thật ngon để luôn mạnh khỏe.
Và nếu cuộc đời chẳng mỉm cười cho tình yêu chúng ta hãy hứa rằng anh vẫn sẽ thương em có được không?
Ai cũng có một mùa hè
Càng đi xa em càng nhớ anh.
Nhớ phát điên lên được.
Mùa hè năm ấy, chúng ta cứ thế chân trần bước bên nhau, rong ruổi qua nhiều nơi, làm thật nhiều thứ cùng nhau.
Anh đã hát vào tai em vì chẳng muốn ai nghe thấy ngoài em.
Cõng em trên lưng rồi bảo rằng anh là người đàn ông may mắn nhất thế gian này.
Đêm về em áp má vào lưng anh thế là bình yên đi ngủ.
Vào mùa hè chẳng ai trong chúng ta đeo đồng hồ cả bởi vì ngày hay đêm có gì là quan trọng, có anh, có em, có cả mùa hè rực nắng.
Em yêu anh bằng tất cả những ngây thơ, vụng dại.
Em yêu anh từ những điều giản dị, ngốc nghếch của chúng ta.
Em yêu anh có mùa hè làm chứng.
Và rồi sau mùa hè năm ấy, anh không trở lại, em đã chờ đợi rất lâu, em không rõ giữa chúng ta là gì vào mùa xuân, có nghĩ về nhau vào mùa thu không hay đợi chờ ai vào mùa đông?
Chỉ biết em nhớ anh phát điên vào mùa hè... Cái mùa chẳng bao giờ trở lại trong lòng em nếu thiếu anh.
Chúng ta đều lớn lên
Đừng lo tất cả chúng ta đều phải lớn lên.
Có những vấp ngã rồi đứng dậy.
Trầy xước đôi chút sẽ khiến ta mạnh mẽ.
Chẳng ai đi đến cuối đường mà không một lần rơi nước mắt.
Đừng lo tất cả mọi thứ đều sẽ có quả báo.
Hãy cứ sống cuộc đời mình hạnh phúc.
Đừng thù hận và hờn ghen quá nhiều.
Thất bại của người khác không phải là thành công của mình.
Đừng lo tất cả nhân loại đều có một người để chờ đợi.
Đôi khi người ấy đến rất trễ, làm chúng ta lóng ngóng cả một quãng đường xa.
Nhưng cứ tin vào câu chuyện cổ tích.
Tất cả nhân loại đều xứng đáng hạnh phúc.
Một ngày tồi tệ không cả nghĩa là cả cuộc đời u tối. Hãy nhắm mắt lại để được thấy bình minh lần nữa.
Em phải đi về đâu?
Và nếu tình yêu không dừng lại ở hai người cùng một lúc thì sẽ buồn lắm phải không anh?
Buồn khi phải đứng sau những vui buồn sướng khổ của cuộc đời anh.
Yêu một người không yêu mình là nỗi đau dai dẳng và buồn bã nhất mà em quyết định mang về ình.
Em thấy anh trong cả những tiếc nuối nấc thành tiếng khi tuổi trẻ cứ thế trôi qua.
Em níu anh lại dù cả thế giới dường như đã lắc đầu chào thua tình yêu em dành cho anh.
Em yêu anh không lấy một gợn đắn đo, chỉ mong anh không bước quá xa em.
Và nếu ngày mai, anh bước đến yêu một ngườikhác...
Hãy nói cho em biết em phải đi về đâu?
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
61 chương
38 chương
33 chương
24 chương
197 chương