Ái phi, ngoan nào!!

Chương 10 : Nghi ngờ

"Ta là Cửu công chúa Vương Cẩn Mai" nhìn cô công chúa này rất giống Phương Phương bạn thân của cô, tuy không biết tính cách có giống hay không nhưng nhìn cũng không phải nhân vật phản diện. "Cửu công chúa đến mà không kịp nghênh đón thật thất lễ" Giai Hạ cúi người hành lễ với cô. "Caca của ta đâu?" "Giai Hạ cũng không biết, ta cũng đang tìm chàng ấy" "Vậy chúng ta đi tìm huynh ấy đi!!" Vương Cẩn Mai nắm tay cô cùng cô đi tìm Vương Lệ Thành, thật giống như lúc còn ở hiện đại cô và Phương Phương cũng thân thiết như thế này, có Cẩn Mai ở đây cô không sợ cô đơn nữa vì xem cô ấy như là Phương Phương vậy. "Thất caca..." "Vương Lệ Thành...." Cả hai đến phòng của Vương Lệ Thành, Giai Hạ lo lắng không biết tên thích khách đó còn ở trong phòng hay không? Mà Vương Lệ Thành đột nhiên mất tích không rõ nguyên nhân, có gì đó mờ ám ở đây. Giai Hạ chặn Cẩn Mai lại, sau đó tự mình hé cửa xem thử, thấy không có nguy hiêm mới đẩy cửa đi vào, Vương Lệ Thành đang nằm trên giường ngủ say, lạ quá, lúc nãy đi tìm thì không thấy mà quay về thù lại ngủ trên giường. "Caca... muội đến thăm huynh đây" Cẩn Mai liền chạy vào trong. "Ồn quá, tỷ tỷ... ta muốn ngủ" Vương Lệ Thành nằm quay vào trong. "Vương Lệ Thành, chàng dậy mau!! Cửu công chúa đến thăm chàng này" Giai Hạ đi đến lay hắn dậy, Vương Lệ Thành liền đưa tay ra kéo cô vào trong lòng ôm chặc lấy. Cẩn Mai đưa tay che mặt lại, caca của cô đúng là biết lợi dụng ghê, còn bày đặt giả vờ ngốc nữa chứ, xem ra trò này cũng vui nhỉ, Giai Hạ mà biết chuyện này chắc sẽ hoá điên lên mất. "Tỷ tỷ... để ta ngủ một lát..." Tay của hắn lại không an phận đặt lên nơi mềm mại nhất của cô, Giai Hạ hận không thể băm hắn ra thành trăm mảnh. "Chàng buông ta ra, có người ở đây mà chàng làm gì vậy?" Giai Hạ kéo tay hắn ra khỏi người mình. "Đúng là tình cảm mặn nồng, chắc muội đến không đúng lúc rồi" Cẩn Mai che mặt khẽ mĩm cười, caca lạnh lùng trước đây của cô đâu mất rồi nhỉ, từ cái hôm ngã tới bây giờ lại diễn trò bị ngốc để trêu ghẹo nương tử mình đây mà. "Vương Lệ Thành tên khốn bỏ ta ra!!" Vương Lệ Thành khẽ nhếch môi sau đó ra hiệu với Cẩn Mai để cô rời đi lánh mặt một chút, để hắn trị cô như thế nào vì tội lúc nãy dám làm hắn suýt liệt tổ liệt tông. "Thôi muội ra ngoài đây" Cẩn Mai cười khoái chí liền ra ngoài, xem ra đại tẩu của cô có sức hút đặc biệt lắm nên mới khiến caca của cô thay đổi như vậy, vốn có ý định muốn huỷ hôn nhưng mà chắc không cần nữa rồi. "Bỏ ta ra!! Ngươi... ngươi định làm gì?" Vương Lệ Thành đưa tay luồng vào lớp của cô, Giai Hạ từ lúc nào đã bị điểm nguyệt người không thể nhúc nhích toàn thân cứng lại. "Ái phi, bổn vương muốn hôn" Vương Lệ Thành như tre con đòi kẹo hắn đè lên ngươi cô sau đó chu môi ra. "Vương Lệ Thành liêm sĩ nhà ngươi bỏ ở đâu rồi? Ngươi ngốc thật hay giả ngốc vậy hả?" Giai Hạ tức đến nổi đầu muốn bốc khói, sao hắn và tên lúc nãy giống nhau đến như vậy. "Vương Lệ Thành.... ngươi gạt ta đúng không? Ngươi và tên lúc nãy đều là một?" Giai Hạ nheo một bên mắt nếu che đi một bên thì quả thật rất giống nhau. "Tỷ tỷ.... ta gạt tỷ làm gì, mà tỷ tỷ ta thật sự muốn hôn, môi tỷ tỷ thật ngọt như kẹo đường vậy" do lúc nãy không kìm được mà suýt chút nữa lộ bí mật rồi. Tên này vừa chút bá đạo vừa có chút trẻ con, thật đáng nghi ngờ mà, Giai Hạ muốn biết về con người của hắn, rốt cuộc hắn là người như thế nào? "Ngọt thật" Giai Hạ mãi suy nghĩ thì hắn đã cúi đầu xuống hôn lấy cô, hành động như đang mút kẹo của hắn làm cô đỏ bừng mặt. "Ưm... dừng lại..."