Ác mộng của đêm
Chương 15 : Mây đen bao phủ
Ban đầu Khánh Trần chỉ định nói lời khách sáo, nhưng hắn không ngờ tâm tình Nam Canh Thần biến đổi nhanh như vậy.
Từ lo lắng sợ hãi, một lát sau đã giống như nhân vật chính của thời đại mới.
Khánh Trần có thể nói gì đây? Chỉ cần cậu ta vui vẻ là được rồi.
Lúc này, Nam Canh Thần tập trung thảo luận cùng với Khánh Trần: "Tao nói là nếu như, nếu như thôi nha, là tao có thể xuyên qua thì tao có nên mang về một ít đồ công nghệ cao để bán hay không?"
"Không biết." Khánh Trần nói: "Cũng có thể không thể mang về được."
"Mày không thấy người kia còn mang theo một cánh tay trở về sao?" Nam Canh Thần nói tiếp: "Mày yên tâm, đến lúc đó tao có tiền, sẽ mời mày ăn no nê."
Khánh Trần biết, thế giới kia nguy hiểm thế nào. Dù cho là bạn bè cũng phải có một số bí mật. Nhưng hắn vẫn hi vọng mọi người đều bình an trở về, cho nên thật tâm khuyên bảo: "Mày xin xem, có không ít người xuyên qua gặp phải nguy hiểm, cho nên mày phải cẩn thận, đừng nghĩ đến việc gì to tát quá."
Nam Canh Thần yên lặng suy ngẫm, sau đó lên tiếng hỏi: "Đến lúc đó, mày muốn đi đâu ăn?"
Khánh Trần: ". . ."
Nam Canh Thần yên lặng tính toán, làm sao đạt được mong ước, chỉ có mình Khánh Trần biết, thời điểm trở về không thể mang theo đồ vật.
Đột nhiên, có một bạn trong lớp đưa ra nghi vấn: "Không biết quy luật của những người xuyên qua là gì? Nhiều người xuyên qua như vậy? Tại sao lại không có chúng ta?"
Nam Canh Thần ngồi bên nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chỉ có những người tài năng bẩm sinh mới có thể đi. . ."
Lông mày Khánh Trần bỗng nhíu lại.
Liên quan đến sự việc xuyên việt, càng ngày càng xuất hiện nhiều tin tức, cả trong nước lẫn nước ngoài.
Khánh Trần tổng kết lại có hai quy luật:
Thứ nhất tất cả người xuyên việt, đếm người đều xuất hiện lúc 6 giờ, thời gian đếm ngược là 48 tiếng.
Nói cách khác, người xuyên việt đi cùng lúc mà về cũng cùng lúc.
Sau đó còn có người đứng ra nói, hôm qua anh ta không hề xuyên qua. Nhưng thời điểm 0 giờ hôm nay có xuất hiện đếm ngược, thời gian cũng là 48 giờ.
Có lẽ, đây là nhóm thứ 2.
Lần tiếp theo, có lẽ là nhóm đầu tiên và nhóm thứ 2 cùng xuyên qua.
Quy luật thứ hai, người xuyên qua đều ra những người rất trẻ, có lẽ khoảng từ 10 tuổi đến 35 tuổi.
Bỗng, một bạn nữ nói: "Có một người dẫn chương trình nói mình là người xuyên việt, đang thời điểm truyền hình trực tiếp đã giơ cánh tay được thay thế bằng máy móc ra, mình đã chia sẻ liên kết vào trong nhóm."
Những năm gần đây, phần lớn học sinh có dùng điện thoại, điều này rất dễ cho việc trao đổi.
Mọi người click vào liên kết, bỗng hiện lên một chương trình truyền hình trực tiếp, đang diễn ra ngoài trời, người dẫn chương trình đang giơ lên cánh tay được thay bằng máy móc.
Khánh Trần cảm giác được có điều không đúng, bởi hắn chưa từng nhìn thấy máy móc nào giống nhựa plastic như của người kia. . .
Kết quả, người đó còn chưa thể hiện nổi 2 phút, cánh tay bằng máy móc kia vang lên tiếng răng rắc rồi rơi xuống đất. . .
"Con mẹ nó, thì ra được làm giống mô hình."
Khánh Trần có chút giở khóc giở cười, sự việc chỉ mới nổi lên đã có loại người trời ơi đất hỡi tham gia náo nhiệt.
Hắn đoán, Nam Canh Thần không nằm trong nhóm đầu tiên xuyên việt lúc 12 giờ đêm qua, mà sáng nay mới xuất hiện đếm ngược. Vì vậy, nên cậu ta nhìn thấy hình ảnh Jacob trong buổi họp báo mới tỏ ra kinh ngạc đến vậy.
Qua tình hình hiện tại có thể đoán được hai khả năng, một là số người xuyên việt cố định, có người chết sẽ có thêm người mới được thay thế.
Một khả năng khác là, số người xuyên việt không cố định, tương lai sẽ có càng nhiều người xuyên việt hơn.
Hiện tại, Khánh Trần không thể đoán nổi nước mình có bao nhiêu người xuyên việt.
Thời gian dần trôi qua, các bạn học trong lớp đã đến đầy đủ, có người hô lớn: "Đường lớn Lạc Thành có người xuyên việt, bạn mình đã nhìn thấy, đang có rất đông người ở đó livestream."
Cả lớp nghe được lời người này bỗng xán lại gần.
Trên màn hình có một thanh niên tỏ ra khẩn trương. Trên gương mặt cậu ta có đường vân bằng máy móc kỳ lạ, nhìn qua đã thấy đây là sản phẩm đặc trưng của khoa học kỹ thuật phát triển, vô cùng đẹp mắt.
Lúc này, khi người thanh niên đó di chuyển, đã để lộ ra đôi mắt cá chân bằng thép, và có người nhìn ra được.
Rõ ràng, người này đã được thay thế chân tay thành máy móc.
Trong video, nhóm người còn muốn quay, chụp nhiều hơn nhưng người thanh niên kia thấy vậy, bỗng nhảy lên một nóc nhà cao tầm 4, 5 m, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Một bạn nữ trong lớp nhỏ giọng nói: "Thật là đẹp trai."
"Trường chúng ta có người xuyên việt như thế này thì tốt biết bao. Lúc đó chúng ta có thể hỏi xem tình hình thế giới bên kia thế nào?"
Lúc này, Khánh Trần chợt nhớ đến, thật ra trong trường cũng có một bạn học cùng mình xuyên qua. Con trai chủ tịch tập đoàn Vĩnh Lợi, Hoàng Tế Tiên.
Nếu như hắn nhớ không lầm, cậu ta học lớp 7 khối 10.
Ngày đó tinh thần cậu ta suy sụp và được đám người máy giám ngục đem đi, từ đó không thấy xuất hiện nữa. Theo trình tự, cậu ta cũng đã quay trở về, dù cho chỉ còn lại thi thể.
Nghĩ tới đây, Khánh Trần thừa dịp còn tầm 10 phút nữa mới đến giờ học, vội đứng dậy đi tới khu vực khối 10.
Hiện tại, trường quốc tế Lạc Thành vô cùng sôi nổi. Tất cả mọi người đều đang thảo luận về sự kiện xuyên việt, ngay cả các giáo viên đang đi lại cũng cầm theo điện thoại kiểm tra tin tức.
Họ sao có thể nghĩ được, đứa học trò mình vừa đi ngang qua cũng là người xuyên việt.
Khánh Trần nhìn lại những người này, đột nhiên có cảm giác. Không biết từ bao giờ, hắn thấy mình với những người này hình như không còn giống nhau nữa.
Trước đó, có thể hắn chỉ nghĩ mình chỉ cần học giỏi, giành thời gian tập trung ôn bài, chuẩn bị bài, cố gắng thi một trường đại học tốt và xa một chút để đi khỏi nơi đây.
Mà hiện tại, còn đường của hắn đã không còn ở nơi này nữa.
Khánh Trần đi tới lớp 7, hắn tỏ ra bình thường, giữ một bạn nam đeo kính lại hỏi: "Xin chào, cho mình hỏi chút? Hôm nay Hoàng Tế Tiên đã đi học chưa vậy?"
"Không có, tôi còn chưa gặp cậu ta." Bạn nam trả lời.
"Cám ơn." Khánh Trần gật đầu: "Cậu có biết nhà cậu ấy ở đâu không?"
"Tôi cũng không rõ, chỉ biết nhà nó ở trung tâm vườn hoa Ngân Nhuận, cụ thể thì bó tay. Anh tìm cậu ta có việc gì sao?" Bạn nam kia hỏi tiếp: "Đợi cậu ấy đến phòng học, tôi chuyển lời giúp cho?"
"Không cần đâu, cảm ơn." Khánh Trần dự đoán, Hoàng Tế Tiên khó mà đến được.
Cậu ta bị tổn thương tinh thần khá nặng nề, rất có khả năng còn dẫn đến phát điên.
Khánh Trần quay trở lại lớp suy nghĩ. Trong tiết một, mọi người chẳng có ai tập trung vào việc học cả.
Tiết học sau, thầy giáo trẻ tuổi Điền Hải Long nhìn thấy trong lớp không ai quan tâm đến mình, nên quyết định nói đùa một câu: "Hiện tại, các em chẳng ai chú ý đến tôi nữa rồi, có lẽ tôi cũng phải kiếm một bộ phận thay nó bằng máy móc mới được. Để các em có thể tập trung lắng nghe bài giảng của tôi đúng không?"
Trong lớp, mọi người bỗng cười ầm lên. Sau đó, thầy giáo Điền Hải Long cùng các bạn trò chuyện tình hình thời sự nóng nhất hiện nay, không còn tiếp tục giảng bài nữa.
Nếu bình thường, một tin tức hot nào đó, cũng không khiến giáo viên cùng học sinh hành động như bây giờ. Nhưng tình hình vừa xảy ra lại không giống, bởi vì nó có thể thay đổi cả thế giới này.
Trong lớp, Nam Canh Thần chỉ tập trung vào chiếc điện thoại. Đến khi tan học, đột nhiên cậu ta đưa di động cho Khánh Trần nói: "Hà Tiểu Tiểu, vừa giới thiệu một trò chơi chiến lược mới."
"Hà Tiểu Tiểu?" Khánh Trần nghi ngờ hỏi.
"Là một người chơi chuyên nghiệp, chuyên livestream các trò chơi hot nhất hiện nay, thường xuyên phát hiện những chi tiết đặc biệt của game. Kiểu như, dạy cho người chơi cách vượt ải, vũ khí cam, khả năng tiềm lực, và có rất nhiều người hâm mộ." Nam Canh Thần giải thích. Cậu ta biết Khánh Trần không thích chơi game, nên chắc chắn không biết người chơi Hà Tiểu Tiểu này.
Nam Canh Thần tiếp tục nói: "Trước đây mấy giờ, anh ta vừa đưa ra một video nói về trò chơi chiến lược, nhưng người theo dõi anh ta chưa nghe thấy anh ta nói chuyển qua chơi game chiếc lược khác. Hiện tại, sự việc xuyên việt đang nóng lên, mọi người mới hiểu ra rằng, trò chơi chiến lược của anh ta rất có thể liên quan đến thế giới xuyên việt kia, và anh ta cũng nằm trong số những người xuyên việt."
Video chẳng có hình ảnh nào, chỉ có khung cảnh đen tối kèm theo phụ đề màu trắng.
Trong video, một âm thanh trầm trầm nam tính của một người trẻ tuổi vang lên: "Bởi vì, trò chơi này khá đặc biệt, nên không để cho các bạn xem video trò chơi được. Tôi gọi trò chơi này là . . . Thế Giới Lý."
"Mà thế giới hiện tại của chúng ta là, Thế Giới Biểu."
Tiếng Hà Tiểu Tiểu bình tĩnh vang lên: "Trò chơi này tôi cũng vừa mới tiến vào, cho nên hiểu biết còn có hạn."
"Hiện tại còn chưa tìm ra cách thức kiếm được đồ cam."
"Chỉ biết, hiện tại có ba cách chọn nghề. Loại thứ nhất là cải tạo cơ thể bằng máy móc, cách này rất dễ. Chỉ cần đến bệnh viện mua là được."
"Máy móc thay thế khá đắt. Bởi vì tôi còn chưa tìm ra cách bub tiền, nên chưa thử được. Nơi này có một cách kiếm tiền đơn giản nhất, là bán đi bộ phận cơ thể của mình, nhưng tôi khuyên mọi người đừng nên thử."
"Loại thứ hai, là gia nhập sở tài phán cấm kỵ, nhưng phải tiêm vào một loại thuốc biến đổi gen, thành một nhân loại mới. Mà hiện tại, tôi còn chưa tìm được NPC quản lý của tổ chức này. Tổ chức đó khá thần bí."
"Loại thứ ba, là đường tắt của một nghề tại nhà giam số 18. Các người cần tìm một NPC tên là Lý Thúc Đồng, đó là những thông tin và hướng đi cao cấp nhất mà tôi biết được."
"Tương lai có thể có những hướng đi khác, tôi sẽ chia sẻ cho mọi người."
Khánh Trần càng xem video này càng kinh ngạc.
Hắn có thể xác nhận, thế giới kia là một thế giới chân thực, ngay cả tổn thương do bóp mạnh cũng theo về, nó không là thực thì là gì?
Nhưng Hà Tiểu Tiểu lại giống như bị tẩu hoả nhập ma, coi nơi đó là nội dung của một trò chơi?
Nói Lý Thúc Đồng là một nhân vật NPC dẫn dắt nghề nghiệp?
Hắn không biết anh ta có thân phận gì trong Thế Giới Lý. Nhưng Khánh Trần có thể xác định được một điều, Lý Thúc Đồng cực kỳ có tiếng ở nơi đó, đến mức Hà Tiểu Tiểu mới xuyên qua được 48 giờ đã nghe nói về đối phương.
Mà hiện tại, Hà Tiểu Tiểu đánh giá con đường Lý Thúc Đồng dẫn dắt là con đường sáng nhất.
Nam Canh Thần xem xong video bèn lẩm bẩm: "Nói cũng như không? Nói mua bộ phận máy móc rất cần tiền? Vào Sở Tài Phán thì không biết? Nói vào nhà tù số 18 là thấy đường đi mà không nói vào bằng cách nào? Như thế thà đừng nói còn hơn."
Khánh Trần bỗng suy nghĩ tới một điều, ảnh hưởng video của người này có lẽ rất lớn. Có thể hôm sau mình xuyên việt, thật sự có người chạy đến chỗ Lý Thúc Đồng tìm kiếm đường đi hay không đây?
Nếu mọi người coi Lý Thúc Đồng là một NPC, sợ rằng sẽ nhận được bi kịch. Ngay cả Lý Thúc Đồng khi đó cũng không hiểu được tại sao?
Vấn đề xuyên việt một mực không hề hạ nhiệt cho tới buổi trưa.
Mãi đến khi một tin tức từ nước ngoài xuất hiện: Một người nào đó được xác nhận từng xuyên việt, là một người nam còn khá trẻ. Bị phát hiện chết trong nhà, trong video nhìn ra được, hai chân người này từng được thay bằng máy móc đã bị cắt đi, không biết ở nơi nào.
Tin tức này giống như cơn mây đen kéo đến, bỗng chốc bao phủ trong tâm trí những người đang hồ hởi chào đón thời đại mới.
Truyện khác cùng thể loại
115 chương
51 chương
76 chương
40 chương
17 chương
1332 chương