“Không nên!” Ôn Noãn Noãn đã đối anh lớn tiếng quát một tiếng khi anh vung tay lên, thế nhưng cuối cùng vẫn là trơ mắt nhìn quà chính mình tặng anh bị rơi bể nát! “Vì sao…” Ôn Noãn Noãn nhất thời vô lực ngã ngồi dưới đất, ánh mắt trống rỗng đáng sợ, kinh ngạc nhìn quà mình tặng! Đằng Tại Hi từ trên cao nhìn xuống cô, ánh mắt lạnh lùng đáng sợ, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, “Ôn Noãn Noãn, ai bảo em nhận tiền của Ngũ Cẩm Hoa? Ai cho phép em giúp hắn ?” Ôn Noãn Noãn trong đầu trống rỗng, vẫn như cũ kinh ngạc nhìn đồng hồ kia nát bấy, đột nhiên liền hướng đồng hồ kia bò đến, định đưa tay cầm nó lên, thế nhưng lại bị Đằng Tại Hi gầm nhẹ, “Ôn Noãn Noãn, em buông nó ra cho anh!” Ôn Noãn Noãn nhất thời chấn động, rụt cổ, nước mắt ủy khuất nhất thời ở trong con ngươi tràn ra, chậm rãi tí tách trên mặt đất, vai cũng bắt đầu run rẩy ! Nhìn thấy nước mắt của cô, Đằng Tại Hi trong mắt nhất thời hiện lên vẻ tia sáng, mặt vẫn như cũ căng thẳng, trầm giọng nói, “Ôn Noãn Noãn, em nói đi, em tại sao lại nhận lấy tiền của hắn ? Nhưng lại dùng tiền của hắn mua cho anh vật này? Em làcố tình muốn cho anh nổi giận phải không?” Ôn Noãn Noãn cúi đầu, chậm rãi chảy xuống hai hàng dòng lệ, nghẹn ngào nói, “Thế nhưng đây là em tự dùng tiền kiếm được mua tặng cho anh a!” Cho dù anh rất chán ghét Ngũ Cẩm Hoa, thế nhưng sao lại cùng nàng có quan hệ? Dù cho nàng là giúp hắn, thế nhưng tiền kia vẫn là dựa vào chính nàng kiếm không phải sao? Tại sao muốn như thếnày đối xử với nàng ? Tại sao muốn bộ dạng này trúng tên lòng của nàng ? “Như vậy đồng tiền dơ bẩn mua được vật này ta mới thấy không có gì lạ!” Đằng Tại Hi đối cô gầm nhẹ, ánh mắt bỗng nhiên chạm đến hai nửa vật kia trên mặt đất, tức khắc nhặt nó lên hướng cửa sổ ném ra ngoài. “Không nên a!” Ôn Noãn Noãn chỉ có thể tuyệt vọng nhìn tâm ý của mình bị hắn hung hăng ném đi! Nàng ngồi dưới đất, không tiếng động chảy nước mắt, kinh ngạc nhìn cửa sổ, làm cho người ta nhìn đều cảm thấy đau lòng! Đằng Tại Hi xoay người đi, không nhìn tới nàng, trầm giọng nói, “Anh cảnh cáo em một lần nữa, không nên để anh biết em lại cùng Ngũ Cẩm Hoa kia gần nhau, càng không nên tính toán khiêu chiến tính nhẫn nại của anh!” Ôn Noãn Noãn cúi đầu chảy nước mắt, cũng không nhúc nhích nghe anh đóng sập cửa bỏ đi. Cô lẳng lẽ ngồi dưới đất khóc, hai mắt ướt đẫm lệ, đột nhiên thấy một nửa kia còn lưu lại trên mặt đất, lập tức muốn lấy, rồi lại té ngã ngồi dưới đất, che chân nhỏ từng cơn tê dại. Xoa nhẹ bàn chân nhỏ, Ôn Noãn Noãn lại đứng lên, đi tới đem nửa kia còn lại phân nửa nắm chặt ở lòng bàn tay! Chiếc đồng hồ bị bể cô nắm thật chặt ở lòng bàn tay, ở mép sắc bén kia đem bàn tay cô lưu lại từng vệt máu, thế nhưng cô lại không có cảm giác đau nhức, vẫn như cũ đem nó chăm chú đặt ở lòng bàn tay, đem chính mình núp ở trong góc phòng, tiếp tục chảy nước mắt, tiếp tục bi thương… Ôn Noãn Noãn vẫn luôn trốn ở gian trong góc phòng, nhìn khối đồng hồ trong tay bị nghiền nát ngây ra. Màn đêm đã tới, hắc ám trong phòng, đem cả người cô đều giấu kín ở trong bóng tối. Dưới lầu truyền đến tiếng nhạc, cô biết rõ, sinh nhật yến hội hẳn là đã bắt đầu rồi, mà Đằng Tại Hi chính là nhân vật chính tỏa sáng nhất hôm nay! Mà cô cũng chỉ là vịt con xấu xí mà thôi, căn bản là anh không thích hợp ở cùng cô! Đột nhiên, truyền đến tiếng cửa mở, Ôn Noãn Noãn lại vẫn như cũ ngồi ở trong góc, không có bất kỳ động tác nào, im lặng. “Noãn Noãn?” Truyền đến thanh âm của Đằng Tử Hạo, sau đó đèn liền sáng lên, chiếu sáng căn phòng! Ôn Noãn Noãn nhăn mày, cảm thấy chói mắt, giơ tay trái lên che mắt, nhưng cũng cảm thấy được vị đắng. Đằng Tử Hạo thấy cô đang ngồi ở trong góc, lập tức đi tới, đứng ở trước mặt cô, đau lòng đem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nâng nhẹ, “Đã xảy ra chuyện gì? Em vì sao còn không đi xuống a?” Ôn Noãn Noãn dùng kia sưng đỏ đôi mắt nhìn anh, cười khổ, “Tử Hạo… Nát… Tất cả đều bể nát…” “Cái gì?” Đằng Tử Hạo rất nghi hoặc, đột nhiên thấy được tay phải của cô có vệt máu, lập tức đem tay cô nắm lại, truy vấn , “Tay em bị làm sao vậy? Vì sao chảy máu?” Anh dốc sức vặn bung bàn tay cô ra, liền thấy được nửa miếng đồng hồ, chân mày nhăn lại, “Đồng hồ quả quýt này vì sao biến thành hình dạng này ?” Ôn Noãn Noãn lắc đầu, nước mắt lại bắt đầu chảy, đau lòng, vai nhỏ không ngừng run rẩy. Đằng Tử Hạo lúc này mới phát hiện trên mặt đất còn lưu lại mảnh nhỏ, không khỏi gấp rút nhăn chân mày, hỏi, “Noãn Noãn, đây là do cậu Chín làm phải không?” Ôn Noãn Noãn không nói lời nào, chỉ rơi lệ, đau lòng nhìn mảnh nhỏ trong tay. Lúc này, Đằng Tử Hạo đột nhiên đứng lên, cũng đem cô đỡ dậy, Ôn Noãn Noãn nhất thời chân mềm, ngã vào trong ngực của anh, mà anh lập tức chăm chú ôm cô, giọng quan tâm nói, “Noãn Noãn, không có sao chứ?” (Bety : lợi dụng hoàn cảnh nha, anh nỳ thiệt 35 lun hehe) Ôn Noãn Noãn lắc lắc đầu, thanh âm vẫn là khàn khàn , “Em không sao!” Đau lòng nhìn cô, Đằng Tử Hạo cũng không biết mình có thể làm những gì, đột nhiên nói sang chuyện khác, “Được rồi, em cũng không cần đợi ở chỗ này, đi xuống đi, yến hội đã bắt đầu rồi!” Ôn Noãn Noãn lại vẫn như cũ lắc đầu, cười khổ, “Em thấy em ở lại chỗ này là được rồi, e rằng anh rể không muốn nhìn thấy em đâu!” Nhớ tới chuyện vừa rồi, Ôn Noãn Noãn nhất thời không cười được, tâm vẫn là rất đau! “Mặc kệ việc em bị anh rể quản có hay không hứng thú, chúng ta cứ đi xuống! Anh rể bận rộn như vậy cũng không thời gian quản em !” Đằng Tử Hạo lôi kéo tay cô, lại nhớ tới tay cô bị thương, để cô ngồi ở trên giường, lấy ra hòm thuốc khử trùng vết thương cho cô giúp cầm máu, sau đó mỉm cười nói, “Được rồi, chúng ta đi xuống đi!” Ôn Noãn Noãn lại vẫn như cũ lắc đầu, nhìn tây trang hắn đang mặc, nói, “Tử Hạo, em không nên đi xuống! Em cũng không có y phục thích hợp mà!” Đằng Tử Hạo lúc này vừa mới nhớ tới cậu Chín đưa cho hắn túi, hắn lập tức xách ở một bên túi cầm lên, nhét vào trong ngực của nàng, “Y phục ở chỗ này, em nhanh lên một chút mặc vào, sau đó chúng ta đi xuống!” Ôn Noãn Noãn nhất thời ngạc nhiên nhìn chiếc túi trong tay, giương mắt nghi hoặc nhìn anh, “Anh làm sao biết em chưa chuẩn bị quần áo?” Đằng Tử Hạo vốn muốn nói là cậu Chín chuẩn bị, nhưng lại nhớ tới ban nãy nàng khóc, không muốn nói cho nàng biết, bĩu môi nói, “Em cũng đừng quan tâm, dù sao em cứ mặc vào là được!” Đi vào phòng tắm, Ôn Noãn Noãn nhìn trong tay lễ phục sắc vàng nhạt may tinh xảo, thiết kế khéo léo đáng yêu, đều là kiểu cô thích! Nàng càng nghĩ không ra Đằng Tử Hạo sao lại biết sở thích của cô, càng không biết anh thậm chí ngay cả số đo của cô cũng biết! (bety :là Đằng Tại Hi cơ mà seo có thể là Tử Hạo được 0_o) Thay đổi y phục xong, Đằng Tử Hạo liền kéo tay cô hướng dưới lầu đi, Ôn Noãn Noãn cũng rất câu nệ, dù sao đây chính là lần đầu tiên cô được tham gia! Trong đại sảnh, âm nhạc du dương vang lên, có các nhân vật trong giới xã hội thượng lưu nổi tiếng, còn có các ngôi sao, có cả các tổng tài xí nghiệp lớn đều cùng ở đây trò chuyện, một không gian thật thoải mái làm sao ! Ôn Noãn Noãn nhìn xuống dưới lầu thấy nhiều người như vậy, nhất thời khiếp đảm, nơi này căn bản cũng không phải là nơi cô nên tới! Mới nghĩ, cô đã muốn chạy về gian phòng, lại bị Đằng Tử Hạo kéo lại! Đằng Tử Hạo nhíu lại mi nhìn cô, “Noãn Noãn, chúng ta đi xuống đi, em còn muốn đi nơi nào?” Ôn Noãn Noãn cười gượng ép, muốn tránh ra xa cánh tay anh, “Tử Hạo, em nghĩ là em nên trở về đi, ở đây là nơi em không nên đến !” “Cái gì a!” Đằng Tử Hạo cau mày , không để ý của nàng giãy dụa, đem nàng kéo xuống lầu dưới, hướng thức ăn khu đi đến, “Cái gì có nên hay không, em liền ngoan ngoãn đi theo bên cạnh anh đi! Hiện tại chúng ta phải đi ăn cái gì đã!” Buồn cười, hắn thế nhưng có nhiệm vụ bên người, lại có thể nào cứ như vậy làm cho nàng quay lại được? Đằng Tử Hạo tự mình gắp cho cô một ít thức ăn, sau đó kéo cô tới sân thượng, trên ghế ngồi xuống, thúc giục cô, “Nhanh lên ngồi xuống, em cũng đói bụng rồi, mau ăn!” Nhìn thức ăn trước mắt, Ôn Noãn Noãn cũng xác thực đói bụng, huống hồ mới vừa rồi còn khóc lâu như vậy, quả thực chính là đói lả, lập tức ăn. Đằng Tử Hạo nghiêng đầu nhìn cô, cho dù là rất đói, nhưng động tác của cô vẫn như thế rất nhã nhặn. Nét mặt cô ăn cái gì cũng thật quá hoàn hảo, quá hạnh phúc, làm cho hắn nhìn đều cảm thấy ăn thật ngon miệngmà! Ôn Noãn Noãn mới giải quyết xong một khối bánh ga-tô, liền ngẩng đầu lên, liếm liếm môi, nhìn hắn hỏi, “Tử Hạo, anh không ăn sao?” Đằng Tử Hạo nhìn thấy khóe miệng của cô dính bánh ga-tô, không tự chủ vươn tay, giúp cô lau đi miếng bánh ga-tô trên miệng, “Dính rồi này!” Ôn Noãn Noãn cũng không có cảm thấy này có cái gì lạ, lần thứ hai liếm liếm khóe miệng, hỏi, “Không đi thật sao?” Đằng Tử Hạo gật gật đầu, lại đột nhiên cảm thấy có chút đói xấu hổ,cúi đầu, né tránh tầm mắt của cô. Ôn Noãn Noãn không có nhận thấy được cái gì lạ vẫn như trước cao hứng ăn! Sau khi ăn no, Đằng Tử Hạo liền mang theo cô đi ra ngoài, mà lúc này bắt đầu buổi khiêu vũ. Xa xa cô liền bắt gặp được thân ảnh cao lớn của Đằng Tại Hi, nhưng bên cạnh anh đã sớm có nữ nhân khác, mà nữ nhân kia không phải ai xa lạ, chính là Tiếu Tiêu! Ôn Noãn Noãn biết Tiếu Tiêu hiện tại trở thành trợ lý cho Đằng Tại Hi, đi theo bên cạnh anh là chuyện rất bình thường, nhưng bây giờ nhìn hai người bọn họ cùng nhau khiêu vũ, đột nhiên cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi, có lẽ Đằng Tại Hi thay đổi việc cùng cô kết hôn mới là một quyết định đúng đắn, âm thầm may mắn chính mình không cùng anh kết hôn, nếu không thì rất phiền toái mà! Đằng Tử Hạo cũng gặp được Tiếu Tiêu đang khiêu vũ cùng Đằng Tại Hi, liếc bọn họ một cái, liền xoay người, cúi đầu nhìn Ôn Noãn Noãn, vươn tay, nói, “Noãn Noãn, chúng ta cũng khiêu vũ đi!” “Trời? !” Ôn Noãn Noãn nhất thời thất kinh, cà lăm nói, “Tử…Tử Hạo, em sẽ không…!” “Dì Bảy lần trước không phải dạy cho em rồi sao? Bất quá cũng không quan hệ, anh sẽ che cho em!” Đằng Tử Hạo hướng cô vươn tay, dùng ánh mắt đầy ẩn ý bảo cô. Ôn Noãn Noãn nhất thời cắn cắn môi dưới, dứt khoát đưa tay ra, Đằng Tử Hạo lập tức đem tay cô cầm chặt, ôm vào trong ngực của mình, mỉm cười, sau đó lại bắt đầu nhảy! Ôn Noãn Noãn nhất thời toàn thân căng thẳng, vô cùng khẩn trương, cẩn thận từng li từng tí, rất sợ giẫm phảichân của anh! Nhìn cô khẩn trương, Đằng Tử Hạo bật cười, an ủi, “Noãn Noãn, đừng quá khẩn trương, cho dù có giẫm phải chân đều không sao! Em cứtự tin nhảy đi!” Ôn Noãn Noãn nâng mắt nhìn anh, mắt nhìn chống lại nụ cườitự mãn của anh, liền hít một hơi thật sâu, bắt đầu chậm rãi thả lỏng người, chậm rãi, hai người nhảy càng ngày càng phối hợp, Ôn Noãn Noãn trên mặt nở nụ cười càng lúc càng lớn! Lúc đầu cô cực khổ luyện tập bây giờ đột nhiên hữu dụng đến bất ngờ, chí ít bây giờ không có giẫm lên chân của hắn nữa! Hai người bọn họở bên kia khiêu vũ cũng thật cao hứng, mà Đằng Tại Hi bọn họ đã sớm ngừng lại, đang ở một bên cùng xí nghiệp tổng tài nào đó nói chuyện phiếm. Đột nhiên, một người nhìn sang bên Đằng Tử Hạo cùng Ôn Noãn Noãn, ha hả cười nói, “Đằng tổng tài, kia có phải là cháu ngoại trai ngài không? Còn nhỏ tuổi như vậy đã có bạn gái rồia! Bây giờ mấy đứa nhỏ đúng là trưởng thành sớm nha, con gái của tôi cũng lớn như vậy, xem ra cũng là lúc thân quen rồi!” Đằng Tại Hi theo hướng tầm mắt nhìn sang, liền thấy Ôn Noãn Noãn với Đằng Tử Hạo mỉm cười, sợi dây thần kinh căng ra, híp con ngươi đen nhìn bọn họ chằm chằm, lạnh giọng nói, “A, phải không?” Tiếu Tiêu cũng nhìn thấy hai người bọn họ, nhất thời cười vui sướng khi thấy có người sắp gặp họa, càng nắm chặt tay Đằng Tại Hi, mà Đằng Tại Hi cũng tùy ý cho cô ta làm như vậy! Người đàn ông nọ dường như không có nhìn ra Đằng Tại Hi uất giận, nói tiếp, “Ta vốn còn muốn cùng Đằng tổng tài các vị kết thông gia, không ngờ cháu trai ngài cũng đã có bạn gái a!” Tiếu Tiêu nhất thời ha hả cười, đối với hắn nói, “Ha ha, chỉ là nữ bằng hữu mà thôi, nếu như Lý tổng vẫn muốn cùng Đằng gia kết thân, có lẽ vẫn có khả năng nga, mặc dù một ngày không kết hôn, thì chẳng phảivẫn còn cơ hội không phải sao?” Người nọ nhất thời thoả mãn, phá lên cười, “Ha ha, trợ lý tiểu thư của Đằng tổng tài đây thật đúng là khéo ăn nói a!” Đằng Tại Hi không có tâm trạng cho buổi nói chuyện đầy vô vị này, lạnh giọng nói, “Nếu như Lý tổng muốn cùng hai nhà chúng tôi kết làm thông gia, mời tìm cha ta, còn nữa, cô gái kia không phải là bạn gái của cháu ta! Ta có chút việc xin lỗi không tiếp được !” Vừa nói, anh liền mặt lạnh hướng chỗ Ôn Noãn Noãn đi tới. Vị tổng tài nọ lúc này mới nhận ra nét tức giận trên mặt anh, có chút ngạc nhiên, “Chẳng lẽ ta nói sai cái gì sao?” Tiếu Tiêu không đi cùng, đứng tại chỗ híp con ngươi đen nhìn bọn họ chằm chằm, đột nhiên khóe miệng nở nụ cười lạnh, sau đó đưa tay uống một hơicạn sạchly rượu trong tay!