Ác Ma Pháp Tắc

Chương 834 : 1 tia âm mai

Cho thế là kết thúc sao ? Câu này là ý gì ? Uy hiếp ? Khiêu khích ? Không cam lòng ? Oán hận ? Đỗ Duy nhíu mày thật sâu , lại rút tay về , nhất thời trong đầu không cách nào bình tĩnh lại được , toàn nghĩ về cái quan tài này Đêm nay … thật sự là phát hiện nhiều bí mật à ! Cười khổ 1 cái , Đỗ Duy hít sâu 1 hơi Nhìn 4 phía xung quanh A… nếu đây là nơi an táng Messiah , như vậy làm sao đi ra ? Xung quanh có vẻ như không có cửa à Đỗ Duy nhíu mày tìm tòi , tâm niệm vừa động , cảm giác được " Mặt trời vĩnh cửu " trên đầu phát sinh 1 ít ma lực dao động biến hóa , 1 cột sáng chiếu xuống đúng thân thể hắn Không gian xung quanh tựa hồ vặn cong 1 cái , trong khoảng khắc , ánh sáng rút đi , hắn kinh ngạc phát hiện chính mình đã về đến bình đài hình tròn ở quảng trường trung ương ! - Ớ ? Cứ đơn giản thế mà cũng ra được ? Đỗ Duy nhịn không nổi dụi dụi mắt Chỉ là bên mình , rất rõ ràng quảng trường đầy hố tròn bị ma đạn pháo oanh kích , hình tròn trên bình đài dưới chân chi chít điêu khắc , hiển nhiên là địa đồ . Đích xác là địa đồ cái mê cung dưới đất kia Mặt kệ thế nào , Đỗ Duy không thể thả lỏng được , còn cần khẩn trương hơn . Lúc tiến vào ma thần điện cũng là mở ra 1 không gian độc lập , chỉ là bên trong phảng phất như bị cầm tù , rất khó quay lại . Chẳng qua… nghĩ đến địa phương bên trong là nơi mai táng Messiah nên không phải lao tù , cũng không có ma pháp cấm chế Hắn vừa thả lỏng đôi chút , đột nhiên cảm giác được , địa đồ dưới chân ….biến đổi ?! Chỉ thấy hình tròn cự đại trên đài , y nguyên phát ra quang mang nhu hòa như trước . Chỉ là địa đồ lại dưới tác dụng của ma lực , lần lượt tách ra , tạo thành những con đường . Phảng phất dần dần mềm mại , sau đó vặn cong , biến hình , thay đổi vị trí , sau cùng tổ hợp lại … - Biến , biến đổi ? Đỗ Duy trợn mắt nhìn Những đường nét như nước chảy này nhè nhè vận động , sau cùng cố định lại , Đỗ Duy nhìn kỹ 1 lần , lại trong lòng nháy 1 cái , thấp giọng hô lên - Bản đồ ! Biến thành bản đồ đế đô ? Đích xác , địa đồ qua 1 lượt biến đổi kinh hoàng , nguyên lai giống như địa hình vạn năm trước , hiện giờ theo ánh sáng ma pháp hiện ra , địa đồ đã hoàn toàn biến thành hình dạng đế đô hiện giờ ! Hoàng thành , thần điện ở thành đông , ma pháp công hội ở thành tây . Còn có cổng thành , đường phố …. Đỗ Duy nhìn qua là biết , hoàn toàn giống hệt đế đô !! - Loại đồ này , còn biết tự đổi mới a Đỗ Duy kinh hô 1 tiếng Chẳng qua , kinh ngạc không chỉ có vậy ! Địa đồ dưới chân vẫn phát ra ánh sáng ma pháp , chỉ thấy mỗi đường vân dần dần lóng lánh lên , sau đó trên địa đồ bắt đầu xuất hiện vô số điểm sáng . Những điểm sáng này có lớn có nhỏ , chỉ là về sau càng lúc càng nhiều , biến thành từng mảng lớn chi chít , giống như đàn kiến , mắt thường căn bản không cách nào tính toán rõ ràng là bao nhiêu . Mà số lượng vẫn tiếp tục tăng thêm ! - Những … cái này là. … Đỗ Duy trợn mắt nhìn những điểm sáng ,có cái đứng yên , mà có cái di động Sau cùng , xung quanh địa đồ , ví dụ như vùng phía bắc, xuất hiện thêm vài điểm sáng …1 , 2. 10 …100 - Chẳng lẽ là … Trong bụng Đỗ Duy đột nhiên nảy ra 1 ý niệm Chẳng lẽ là … ma pháp trận theo dõi ? Nói cách khác , dùng ma pháp làm ra 1 thứ cũng giống như…. Giống như radar ? Cái này , mới đích xác làm Đỗ Duy chấn động trong lòng Dạng đồ này , hiển nhiên lấy ma lực thủy tinh chôn dấu làm cơ sở , ma pháp trận tự động vận chuyển , lập tức dùng ma pháp cảm ứng cả mặt đất , đổi thành hình dạng đế đô hiện tại – nguyên bản cũng đã đủ thần kỳ rồi . Nhưng mà , những ma pháp này còn tinh diệu hơn nữa , chẳng những cảm ứng được kiến trúc địa hình , còn cả người cũng nhận được ! ! Dưới chân chi chít điểm sáng , từng cái từng cái , biểu thị mọi người trên mặt đất ! Đặc biệt trong hoàng cung có 1 chỗ tập trung rất nhiều điểm sáng – phảng phất mặt đất đã phát sinh chuyện gì , chẳng lẽ nửa đêm có nhóm lớn ngự lâm quân được điều động ư ? Đỗ Duy bây giờ vẫn chưa biết , bởi vì hắn dẫn phát ma pháp trận của viễn cổ Ma tộc , khiến cho bạch tháp phát động , xuất hiện cột sáng kỳ dị , làm cho hoàng thành hỗn loạn , ngự lâm quân nhóm lớn điều động Nhìn 1 hồi , Đỗ Duy suy nghĩ và phỏng đoán rằng…. À… dạng ma pháp trận này không phải toàn bộ người đều cảm ứng được , đế đô dù sao cũng có trăm vạn người , không có khả năng toàn bộ bị cảm ứng lên cái địa đồ này Mà những điểm sáng này tuy số lượng nhiều chi chít , nhưng cũng không đạt tới trăm vạn Mà từ cách phân bố những điểm sáng này , tựa hồ tại hoàng cung , Quang Minh thần điện , ma pháp công hội , còn có xung quanh tường thành vòng ngoài 1 ít , cùng nơi đóng quân của vương thành cận vệ quân … những chỗ này , điểm sáng rất rõ ràng , chỗ khác lại rất ít Mà khu bình dân , lại vô cùng ít điểm sáng Cũng có nghĩa là , ma pháp trận này tựa hồ chỉ cảm ứng với người có lực lượng mạnh mẽ mà thôi Đối với ma pháp sư , võ sĩ , quân đội tinh nhuệ , đều cảm ứng rõ ràng , mà lại lơ là bình dân Như vậy ..... - Nếu đây quả thật là radar , thì ý nghĩa của nó đúng là radar quân sự chuyên dụng Đỗ Duy nghĩ thầm - Không nghĩ tới , 1 vạn năm trước ma tộc tại văn minh ma pháp đã có tạo nghệ cao tới mức này ! Hiện tại nhân loại còn xa mới theo kịp ! Đỗ Duy lập tức ý thức được đây là 1 thứ rất tốt Chẳng qua… tựa hồ mang đi không nổi a Đỗ Duy nghĩ 1 chút , vứt bỏ ý định độc chiếm cái món này . Rút cục cũng là 1 cái ma pháp trận hoàn chỉnh , dù mình khuân cả cái đài này đi được … không nói đến chuyện khiên đi nổi hay không , cứ cho là mang đi được , không có ma pháp trận , cái món này cũng chả dùng được vào việc gì Thật tiếc à , đố tốt đó Hắn nổi hứng , càng tò mò với ma pháp văn minh của ma tộc vạn năm trước , ra sức tìm tòi cẩn thận mong moi ra thêm được món gì có giá trị 1 chút Cuối cùng , trời không phụ người có tâm Đỗ Duy không thèm để ý đến hình tượng , nằm sấp trên sàn trườn đủ 1 vong , đông gõ tây đánh , mỗi khối đá cũng không bỏ qua , cuối cùng tại mặt trên cạnh biên , hắn gõ vào 1 khối đá làm dẫn phát cơ quan gì đó , 1 khối đá lật sang , bên trong phát ra ánh sáng vàng rực Đỗ Duy trong lòng vừa động , biết mình vừa phát hiện ra cái gì đó , vươn tay sờ sờ bên trong , lấy ra 1 khối thủy tinh thạch màu tím nhạt - A ? Ma lực thủy tinh ? Ma pháp bảo thạch ? Đỗ Duy vừa nhìn , không khỏi thất vọng Chỉ là 1 khối ma pháp bảo thạch thôi sao . Loại này , từ khi mình thu được bảo tàng của Long thần , cơ hồ là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu , tuy khối thủy tinh thạch này có thể tính là cực tốt , nhưng với Đỗ Duy mà nói cũng chưa là gì cả Hắn hơi thất vọng , nhưng nghĩ 1 lúc , mòn này được Ma tộc cẩn thận dấu đi , tất nhiên có cổ quái . Đáng tiếc chính mình hiện giờ không có ma pháp , không cách nào thăm dò được ma pháp bảo thạch kia là cái gì , mà Semel cũng hao hết ma lực Mặc kệ , cứ mang về rồi hẵng tính Hắn tính toán thời gian 1 chút , quyết định ly khai . Lúc rời đi , hắn còn tính làm sao thoát ra khỏi trận ma đạn pháo . Chẳng qua không ngờ lúc hắn thử ném ra mấy hòn đá , những ma đạn pháo không chút phản ứng A ? Chả lẽ ma lực hao hết ? Đỗ Duy đương nhiên không biết , hắn vô ý niệm câu chú ngữ kia , chính là rút sạch toàn bộ ma lực . Ma đạn pháo mất đi ma lực cơ sở , hiện đã tạm dừng hoạt động . Phải chờ ma pháp trận vận chuyển , chậm rãi khôi phục ma lực mới có thể dùng được Đỗ Duy nhanh chóng bay ra khỏi nơi này , từ trong mật đạo 1 đường phản hồi . Nhanh chóng về lại nơi mình xuất phát . Khi hắn mở tảng đá trên đầu ra , về đến phòng ngủ của Lam Lam , sắc trời vẫn tối om . Chẳng qua xa xa bên ngoài cửa sổ , nơi trung tâm Hoàng thành tựa hồ có rất nhiều người , ánh lửa chiếu sáng rực 1 vùng Trên giường , Lam Lam yên tĩnh ngủ say , thân hình vẫn mặc áo choàng mà Đỗ Duy khoác lên Đỗ Duy vừa mới thả lỏng 1 chút , kiểm tra tử tế căn phòng , xác định không có dị dạng gì , mới cười khổ với Lam Lam - Xin lỗi , đêm nay quấy nhiễu em rồi Hắn lui ra cửa số , thân hình như 1 con mèo vọt ra , vung tay đem cửa sổ khép lại Vị trí xa xa trung tâm hoàng thành truyền tới tiếng người , còn có nghe không ít tiếng bước chân quân binh qua lại Đỗ Duy trong lòng bất an , nhắm chuẩn 1 vườn hoa muốn đi qua , đột nhiên nghe trong bóng đêm nơi xa có tiếng thở Chỉ thấy 1 âm thanh tuổi trẻ đang than thở . Thân ảnh này đứng cạnh cửa lớn , nương theo màn đêm , có lẽ là 1 thanh niên - Lam Lam… Nam tử kia tựa hồ có chút nôn nóng , chỉ là hắn vẫn đứng tại cửa lớn chưa từng tiến vào , phảng phất vẫn không có đủ dũng khí . Đột nhiên hắn lớn tiếng nói - Lam Lam ! Ta đối với nàng là thật lòng ! Tuy đêm nay nàng không chịu gặp , nhưng ta vẫn không bỏ cuộc đâu ! À , hoàng thành xảy ra chuyện , ta không thể ở lại đây lâu ! Ta đi đây ! Đêm mai trực xong , ta lại tới ! Nàng 1 ngày không ra , ta đứng thêm 1 tối ! Trừ phi chính nàng cự tuyệt , không thì ta có chết cũng không cam lòng ! Dừng 1 chút , đại khái là nhìn bên trong vẫn không lên tiếng , thanh niên có chút kích động , lớn tiếng nói - Lam Lam ! Mỗi lời của ta đều là thật lòng ! Từ lần chính biến 4 năm trước , ngự lâm quân chiến đấu xong , nàng cùng các cung nữ khác đi cứu hộ thương binh , ngày đó ta thấy nàng , đến mấy năm sau cũng không quên được ! Thôi ! Ta đi đây ! Nói xong , thân ảnh này chuyển mình , chạy vội đi Đỗ Duy thở dài , quay đầu nhìn phòng Lam Lam - A , cũng là 1 người si tình a Đỗ Du cười cười , chạy nhanh tới vườn hoa , tìm chút đất bôi lên mặt rồi mới phản hồi Hắn theo mương nước dưới đất tiềm hành , rất nhanh ra đến mặt ngoài hoàng thành . Chỉ là lúc dưới nước, hắn nghe thấy phía trên có 1 đội lính ngự lâm chạy vội , tựa hồ xảy ra chuyện gì khẩn cấp Đỗ Duy nhíu mày , chỉ có thể tiềm phục dưới mương 1 lát , sau đó theo mặt ngoài đi dần ra . Cách xa hoàng thành , phía trên mới dần dần không có động tĩnh Đỗ Duy nhảy ra khỏi mương , thừa dịp bóng đêm 1 đường chạy về phủ công tước , trên đường gặp không ít binh sĩ sở trị an tuần tra . Đỗ Duy cậy thân thủ cường hãn , toàn bộ tránh qua , không bị ai phát hiện Cuối cùng về đến nhà , mất hơn nửa đêm Đỗ Duy thực vô cùng mệt nhọc . Hắn hiện giờ tinh thần lực không giống lúc trước , tuy thân thể không mệt , nhưng tinh thần thì suy yếu , nửa đêm hắn cũng không muốn trở về phòng , lo sợ đánh thức đôi tỷ muội , chỉ có thể chui vào thư phòng ngủ Chỉ là ngủ 1 giấc , gặp không ít giấc mộng kỳ quái Trong mộng , tựa hồ luôn luôn là quan tài thủy tinh kia. … Phảng phất , trong mộng mình luôn không tự chủ được vươn tay vào trong quan tài , sau đó nhìn bên trong trống không , sau đó nghe 1 câu chất vấn tràn đầy oán hận ! - Aragorn . Ngươi nghĩ thế là kết thúc ư ! ! - Aragorn . Ngươi nghĩ thế là kết thúc ư ! ! - Aragorn . Ngươi nghĩ thế là kết thúc ư ! ! - Aragorn . Ngươi nghĩ thế là kết thúc ư ! ! - Aragorn . Ngươi nghĩ ….. A ! Đỗ Duy kinh hô 1 tiếng tỉnh lại , mình vẫn nằm tại thư phòng , nhìn bên ngoài cũng đã sáng Hắn sờ trán , ra sức dụi mắt , thở dài tự nhủ - Gặp quỷ rồi , ta thế nào lại nằm mơ kiểu này . Dù Messiah oán hận Aragorn thế nào đi nữa , cũng chẳng quan hệ với ta chứ .. Đỗ Duy cười khổ 1 tiếng , sau đó thấy uẩn ức trong bụng liền gào lớn - Nhớ kỹ ! Ta là ta ! Hắn là hắn ! Chúng có không có quan hệ gì hết !! Kêu mấy câu , mới cảm giác trong bụng thoải mái 1 chút Lúc này , mặt ngoài có người gõ cửa , chỉ thấy em trai Gabri của mình nôn nóng gọi - Đại ca ! Anh đã tỉnh chưa vậy ! Trời ơi anh định ngủ đến khi nào chứ ! Sáng nay em đã tìm anh mấy lần rồi !! Đỗ Duy trong lòng vừa động , ho khan 1 tiếng , tận lực dùng thanh âm bình tĩnh nói - Vào đi ! Cửa phòng bị đẩy mạnh ra , Gabri tiến tới hét lớn - Anh à ! Đã phát sinh việc lớn như vậy , anh còn không biết ? Còn ngủ được ? - Ồ ? Phát sinh cái gì ? - Bạch tháp trong hoàng cung …. Gabri 1 mặt hưng phấn , nhanh chóng đem sự việc đêm qua nói lại 1lần , Đỗ Duy càng nghe càng rõ ràng , việc này chắc chắn có liên quan với mình , không khỏi sắc mặt hơi mất tự nhiên Gabri không để ý tới nét mặt đại ca mình , nói tới ngự lâm quân điều động nhóm lớn , hôm nay đường phố đế đô tuần tra ác liệt tầng tầng lớp lớp . Lúc này đằng sau hắn có tiếng ho khan , xoay người lại thấy Joanna đứng phía sau , sắc mặt rất không dễ nhìn , Vivian thì vẫn đang mỉm cười ôn hòa Gabri cười gấp - A ! Hai chị dâu dậy sớm a , À quên , giờ đã gần trưa rồi ! A ha ha ha , em còn có việc , đi trước ! Nói xong , thằng nhóc vội vã chạy đi - đối với Joanna hắn vô cùng sợ sệt . Bởi vì tại đế đô nhàn nhã vô vị , Joanna thường xuyên tìm hắn đánh lộn . Gabri tuy rằng võ kỹ không kém , nhưng làm sao đánh được Joanna , thường xuyên bị luyện rất thảm Đuổi Gabri đi , Vivian cùng Joanna đi vào . Vivian vẫn mặt cười ôn nhu , Joanna lập tức phát hỏa - Này , Đỗ Duy ! Đêm qua ngươi đi đâu ! Đừng cho là ta không biết ! Sự tình trong hoàng cung , quá nửa có quan hệ với ngươi ! Hừ , đáng giận , nửa đêm chạy đi xử lý mấy việc thú vị , lại khong gọi ta 1 tiếng ! Chúng ta 2 người đành ngồi nhà yểm trợ cho ngươi ! Thằng nhóc Gabri tới tìm ngươi mấy lần , vì ngươi không có nhà , chúng ta chỉ có thể nói ngươi có sự tình gấp rút cần xử lý , ai cũng không được quấy rầy ! Ngươi … ngươi sao có thể không nói ra việc thú vị này đi ! Đỗ Duy ngẩn ngơ , không nghĩ là không gạt nổi cặp tỷ muội này , mặt đành cười khổ - Ngươi ! Ngươi còn cười ! Joanna giận giữ nói - Buổi sáng không biết bao nhiêu người tới tìm ngươi ! Đều bị bọn ta ngăn lại ! Ngươi … ngươi nên thành thật nói ra , còn nên cảm kích chúng ta giúp ngươi đi ! Phía sau , Vivian khép nép nói - Tỷ tỷ , đừng trách hắn . Hắn tối qua đi 1 đêm , chắc rất cực khổ à Đỗ Duy bây giờ mới phát hiện , thân mình không biết từ lúc nào đã thêm 1 cái chăn . Chắc là lúc mình ngủ say , 2 người vợ chùm lên cho mình - Đừng nhìn ta ! Ta không tốt vậy đâu . Tối qua ngươi lén lút quay về , không về phòng lại chạy tới thư phòng , lúc ta tới ngươi đã ngủ rồi ! Hừ , vì Vivian ngăn lại ta mới không đạp ngươi tỉnh dậy ! Chăn này cũng là Vivian cho ngươi ! Joanna xoay đầu đáp Vivian đi tới , nhè nhẹ nắm tay Đỗ Duy , khẽ cười thấp giọng nói - Chàng thế nào ? Có mệt không ? Tối qua , không , không gặp cái gì nguy hiểm chứ … - Hừ! Joanna đột nhiên phát tác - Vivian ! Em đừng cái gì cũng theo hắn ! Hắn … hắn … thằng cha này .. quá mức khinh người ! Nói xong , chạy tới nắm tay Vivian kéo ra khỏi thư phòng Nhìn 2 chị em ly khai , trong lòng Đỗ Duy đang ôn nhu , đột nhiên nhớ tới giấc mộng đêm qua Không nghĩ thì thôi , đột nhiên trong lòng sinh ra 1 cỗ bất an Hơ… thật kỳ quái Cảm giác bất an này , từ đâu mà có ? Lolita ? Messiah ? …......................... - Mẹ nó , kiểm tra lần này thật quá khó a 2 đệ tử ra khỏi giảng đường mặt mũi ỉu xìu , trong đó có 1 người cười trộm : - Chỉ sợ viện trưởng lại cho chúng ta ăn quân côn - Cũng không nhất định Người bên cạnh cười : - Viện trưởng muốn lập tức lên tiền tuyến , có lẽ chả có thời gian dùng quân côn với chúng ta đâu - Chỉ là , lần này cùng viện trưởng lên tiền tuyến chỉ có 10 suất , nếu kết quả kém sẽ phải ở nhà thì quá mất mặt ! Người kia than thở 1 chút , lại đột nhiên nhìn về phía trước Trước mặt hai người , dưới bóng cây là Gabri cùng đội trưởng nhóm đệ tử , Knight - A , Gabri thì may rồi , là em trai viện trưởng , nghe nói lần này chắc chắn sẽ được xuất chinh . Thật hâm mộ hắn có 1 ông anh như thế a Tên đệ tử này cười khổ : - Còn đội trưởng Knight … Hắn tại tây bắc đánh giặc , bất luận là với người thảo nguyên hay với phản quân đều biểu hiện xuất sắc a .. A , ngươi biết không ? Hắn nhỏ giọng , thần bí nói : - Ngươi nhớ cuộc chiến bảo vệ thành Gilea không ? Khi đó chính là Knight mang 300 kỵ binh tới tiếp viện cho viện trưởng đấy ! Bọn họ từ đó đã có giao tình ! Lần này lên tiền tuyến , nhất định cũng không thiếu 1 suất ..A , thật hâm mộ a - Hâm mộ cũng phải Người kia trả lời : - Thành tích huấn luyện của đội trưởng đúng là xuất sắc nhất trong số chúng ta , cũng không phải ngẫu nhiên a . Còn Gabri , 2 lần thao diễn hắn đều đánh ta không còn mảnh giáp . Người ta thực sự có tài , chúng ta có hâm mộ cũng đúng a Lúc này , Gabri và Knight đang đàm đạo đồng thời quay đầu cười nói : - 2 tên gia hỏa các ngươi đang nói chuyện gì đấy Kiểm tra quá kém , tâm trạng không tốt à ? Hai người đệ tử này đến gần , thấy eo Gabri đeo bội kiếm , không phải kiếm trong học viện mà là kiếm dành cho quan quân chính quy , 2 người không khỏi hâm mộ : - Kiếm này là cho quân bắc tiến phải không ? Gabri cười cười : - Ta hôm qua vừa lĩnh , cảm thấy thích nên đeo luôn - Đáng tiếc , lần này khảo hạch chúng ta không tốt lắm , sợ không lọt vào danh sách được Người bên trái cười khổ . Thân hình hắn gầy ốm , đầu tóc đen thui - A ? Các ngươi khảo hạch không tốt sao ? Knight nhíu mày . Hắn đảm nhiệm chức đội trưởng 1 năm thơi gian , uy tín cũng đã có , hắn vừa mở lời , 2 người tức thì đứng nghiêm , ngươi bên phải khuôn mặt thanh tú gật đầu - Không phải quá kém , chỉ có 1 vấn đề ta thấy rất cổ quái . A , tự nhiên hỏi lịch sử không quân , nhân viên phi quân sự đầu tiên lên phi thuyền là ai ? Ta nghĩ rõ ràng đó là viện trưởng đại nhân của chúng ta rồi . Phi thuyền là viện trưởng năm đó tại bình nguyên Rowling chế ra , chắc chắn ngài sẽ là người đầu tiên bay thử . Chẳng qua cái thằng này … Hắn chỉ chỉ người bên cạnh than thở : - Cái thằng này cứ khăng khăng nói là người khác , chỉ là sách không nói tới mà thôi - Đần độn , viện trưởng đại nhân là thượng tướng đế quốc , sao có thể tính là nhân viên phi quân sự được ? Tên đệ tử tóc đen huých nhẹ đồng bạn , nhìn Gabri : - Gabri , ngươi nói , đáp án có phải chính là viện trưởng hay không ? Gabri cười cười : - Trên giấy mà nói là đúng đấy . Năm đó anh trai ta còn chưa phải quân binh , nói hắn không phải là nhân viên quân sự đầu tiên cũng không sai … chẳng qua , đáp án này cũng không chuẩn xác , bởi vì chỉ có nội bộ gia tộc ta mới biết , năm đó cùng đại ca ta bay thử lần đầu tiên , thực sự có 1 người không phải nhân viên quân sự . - Ai ? 2 người đều đồng thời hỏi - Tốt rồi ! Knight nhíu mày - Hi hi ha ha còn ra cái bộ dạng gì ! Dừng 1 chút , nét mặt hắn nhu hòa hơn , nhíu mày nhìn 2 tên này , cười nói : - 2 ngươi lập tức trở về chuẩn bị . Tuy lệnh chính thức còn chưa xuông , chẳng qua ta từ viện trưởng thấy được danh sách , trong đó có tên 2 ngươi đấy Nghe câu này , tức thì sắc mặt 2 người hưng phấn hơn : - Thật ư ? Danh sách gì ? Chả lẽ là danh sách lên tiền tuyến ? Đội trưởng không gạt bọn ta chứ ? - Nghiêm túc 1 chút ta coi ! Knight trầm mặt : - Các ngươi trông cứ như trẻ con , chả giống quân nhân chút nào . Lên tiền tuyến đại diện học viện , đừng làm mất mặt viện trưởng ! Hai quân quân nhìn nhau cười , đứng thẳng , đấm ngực 1 cái nói : - Vâng ! - Tốt , về thu xếp đồ đạc đi Knight cười cười : - Đúng rồi , quân hàm các ngươi , hình như cũng định rồi Dừng 1 chút , hắn lên giọng quát nói - Athrun Zala ! ( 1 trong 2 nhân vật nam chính của anime Gundam Seed , pilot con mech Justice , xem thêm ở đây : http://en.wikipedia.org/wiki/Athrun_Zala ) - Có ! Viên quan quân tuổi trẻ tóc đen lập tức trả lời - Tốt , ngươi là kỵ trưởng thuộc kỵ binh đoàn dưới quyền viện trưởng - A? Kỵ binh đoàn của viện trưởng ? Tên quan quân Athrun Zala lập tức mặt mũi hớn hở - Còn ngươi ! Knight quay đầu - Kira ! ( Kira Yamato - Nam chính còn lại của anime Gundam Seed , pilot con mech Freedom , bạn thân của Athrun Zala , xem thêm tại đây : http://en.wikipedia.org/wiki/Kira_Yamato ) Người kia thoáng chút trầm mặc , có vài phần trầm ổn gật đầu - Có ! - Ta được ủy nhiệm làm trưởng quan 1 doanh kỵ binh , ngươi tạm thời đi làm phó thủ kiêm quan truyền lệnh Người tuổi trẻ Kira này lại không hưng phấn , chỉ gật đầu 1 cái , không lộ ra ngoài Còn Athrun Zala tựa hồ cảm tình trào ra hơn 1 chút - Đội trưởng , chúng ta khi nào xuất phát ? - Cái này … Knight nhìn Gabri - Chờ lệnh viện trưởng đi ! Hai người vội vàng hành lễ , trước khi ly khai , Athrun Zala mặc kệ bị Kira kéo đi vẫn ngoái cổ hỏi lại : - Gabri , đến cùng thì nhân viên phi quân sự đầu tiên trên phi thuyền là ai ? ....................................... Tây bắc , phủ thành chủ , thành Lâu Lan , phủ công tước hoa tulip - Nhanh lên nhanh lên . Đừng có lề mề Lão Marde ngáp ngáp , nói : - Xe ngựa phía sau nhanh đem đồ vật dời đi ! Buổi sáng là chúng ta lên đường ! Trong sân phủ công tước là 1 cảnh tượng bận rộn , 1 đội thân vệ kỵ binh gia tộc hoa tulip đã chuẩn bị xuất phát , mười mấy chiếc xe ngựa vận chuyển 1 số cái rương kỳ quái Lúc này có 1 người chậm rãi đi tới , chính là tổng quản tây bắc , Phillip - Tổng quản Marde Phillip đi tới , cười khách khí Ai ai cũng biết , vị tổng quản Marde này tuy là nô bộc của Đỗ Duy , nhưng lại là người đầu tiên theo hắn , từ nhỏ đã ôm Đỗ Duy lớn lên , cảm tình có thể nói gần như cha con Đặc biệt là sau khi bá tước Raymond mất đi , Đỗ Duy đối với Marde càng thêm tôn trọng , phảng phất là đem lòng kính trọng phụ thân chuyển đến trên người lão bộc nuôi mình từ nhỏ này Cho nên , tại tây bắc , vô luận là đại tướng cầm quân hay Phillip chính vụ tổng quản , mọi người đều rất khách khí với Marde - Ngài nhất định phải đi ư ? Phillip thở dài - Công tước đại nhân lần này là đi tiền tuyến đấy . Ngài đã nhiều tuổi như vậy … - Phillip tiên sinh , ta còn chưa già , đến tháng 8 này ta mới 50 tuổi a Marde nổ lực đứng thẳng nói : - Huống hồ , thiếu gia từ nhỏ là ta nuôi nấng , lần này hắn đi tiền tuyến , người khác đi theo ta không yên tâm , nên ta phải tự mình đi - Chỉ là … có rất nhiều nguy hiểm … thứ lỗi ta nói thẳng , ngài chỉ là người thường à . Tiền tuyến … - Chính vì nguy hiểm Marde cười cười , khuôn mặt đầy nếp nhăn xuất hiện 1 tia lãnh đạm - Phillip tiên sinh , ta đã sống đủ rồi , thiếu gia đối với ta rất tốt , trong lòng ta tự biết . Marde ta cả đời này không có nguyện vọng nào khác , chỉ hy vọng gia tộc này bình an phát triển mà thôi . Ngươi xem , ở tuổi của ta , cũng nên hưởng phúc được rồi . Tuy ta chỉ là 1 tổng quản nô bộc , chỉ là ở đây từ trên xuống dưới , tất cả đều cung kính như ta là lão gia . Sống đến lúc này rồi , cũng không có nhiều nhu cầu như thế Nói xong , hắn nhỏ giọng , nhẹ nhàng nói : - Tiền tuyến nguy hiểm ta rất rõ ràng . Chính vì thế nên ta mới đi ! Sandy là do ta bồi dưỡng mấy năm , ta hy vọng tương lai sau khi ta chết có thể làm đại tổng quản , giúp thiếu gia xử lý việc lặt vặt ! Lúc này tiền tuyến nguy hiểm , mấy lão già như ta không có tác dụng gì . Như vậy…. Nói tới đây , hắn lắc đầu , thành khẩn : - Nếu cho Sandy lên tiền tuyến , vạn nhất hắn có gì ngoài ý muốn , đại tổng quản nội vụ ta khổ tâm bồi dưỡng mất đi . Sau này ta chết , không ai giúp thiếu gia lo mấy việc nhà . Đến tuổi của ta , sống thêm 1 năm cũng tốt . Cho nên ta mới lưu Sandy tại đế đô , tự mình dẫn người đi phương bắc gặp thiếu gia à Phillip thở dài , trên mặt lộ ra mấy phần thật lòng tôn trọng Cái lão quản gia ngày thường dung tục này … cũng là người tốt a - Ngài cũng không cần lo cho ta .. Marde cười , ưỡn ngực - Đừng xem thường ta , ta không phải phế vật . Phải biết năm đó thiếu gia phát minh ra phi thuyền , trừ thiếu gia không tính , ta , Marde , là người đầu tiên trên thế giới này ngồi phi thuyền ! Người đầu tiên toàn đại lục ! Ha ha ha ha !...