Ác Ma Pháp Tắc
Chương 734 : Xuân thệ (Đoạn 2)
Lời nói ông lão tự hồ mang theo một ít mùi vị phức tạp, tay hắn rốt cục chỉ miễn cưỡng chạm đến cánh hoa. Hắn liền cứ như vậy, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng vào vài cánh hoa. Trong ánh mắt tựa hồ có một loại ý nghĩ mơ hồ - sau đó, hắn thu hồi ngón tay. Một lần nữa nằm xuống.
- Để cho nó sống thật tốt đi.
Arike thở dài.
Đỗ Duy cảm giác được trong hai mắt của mình có chút đã ươn ướt, hắn ho khan một tiếng, làm bộ nghiêng đi thân thể. Nhanh chóng đem khóe mắt lau lau một cái.
Lúc này, Arike lại nằm ở trên nhuyễn tháp (xe đẩy dành cho người già), nhắm mắt lại, cười nói:
- Tiểu tử, ngươi còn không nói cho ta biết, ngày đó ngươi nói như thế nào khiến lão hồ ly Jacobin Dougan kia tiếp nhận điều kiện của ngươi? Ta cũng không nghĩ tới, ở trên quảng trường, hắn lại thật sự giúp ngươi.
- Rất đơn giản.
Đỗ Duy cười nói:
- Ngày đó ta chỉ đối hắn nói ba câu. Hắn đã đồng ý.
- Ba câu nào?
- Ừ, câu thứ nhất nói: Ma Pháp công hội từ trước đến nay vốn không cùng đường với giáo hội, đúng không?
- Không sai. Ma pháp sư một mực chán ghét những... thần côn này.
- Câu thứ hai: nếu như Nhiếp Chính vương kế thừa ngôi vị hoàng đế, như vậy đế quốc hoàng đế sẽ xưng hô Giáo hoàng là "giáo phụ". Ma Pháp công hội nguyện ý nhìn thấy cảnh tượng giáo hội kiêu ngạo như vậy không?
- Ừ... Đương nhiên sẽ không nguyện ý. Ít nhất sẽ không cao hứng.
- Câu thứ ba là: Charles hoàng tử nguyện ý bái chủ tịch tiên sinh Jacobin Dougan làm lão sư, học tập ma pháp.
Arike đại sư sửng sốt một chút. Sau đó hắn nhìn biểu tình của Đỗ Duy, Nổi lên cười ha ha.
- Rất thú vị! Đỗ Duy! Ngươi cái... tên gia hỏa giảo hoạt này, cứ như vậy. Giáo hội cái... lão thần côn kia mất đi một hoàng đế giáo tử. Mà Ma Pháp công hội chủ tịch của chúng ta có thêm một hoàng đế đồ đệ! Như vậy có thể làm cho Ma Pháp công hội một cơ hội ngồi lên đầu giáo hội, lão hồ ly quả nhiên sẽ không cự tuyệt.
Arike suy nghĩ kỹ một chút:
- Có điều, nếu hoàng thất không muốn để hoàng đế trở thành giáo tử của giáo hoàng, sao lại nguyện ý để hoàng đế trở thành đồ đệ của Ma Pháp công hội chủ tịch?
- Chuyện này là bất đồng.
Đỗ Duy thở dài:
- Giáo hội… những tên thần côn này, đối với quyền lực có dục vọng, giáo hội luôn mơ tưởng cướp lấy càng nhiều quyền lực và quyền thế. Còn Ma Pháp công hội bất đồng, dã tâm của Ma Pháp công hội không lớn, các ma pháp sư đối với quyền lực thế tục không có dục vọng gì. Đối với hoàng thất mà nói. Bọn họ dẫu có bằng lòng để cho Ma Pháp công hội phát triển lớn mạnh, cũng không muốn thấy giáo hội quá kiêu ngạo. Bởi vì các ma pháp sư chỉ yêu cầu quyền lực duy nhất, chính là cam đoan đặc quyền của ma pháp sư và địa vị bao trùm trên pháp luật. Trừ những thứ đó ra, Ma Pháp công hội không tạo thành uy hiếp gì đối với thống trị của hoàng thất.
- Là một chủ ý hay.
Arike cười vui vẻ một cái. Sau đó ngậm miệng lại, không tiếp tục đàm luận về đề tài này nữa.
Một lát sau, trong mắt ông lão tựa hồ có chút vẻ buồn ngủ.
Đỗ Duy trong lòng thở phảo nhẹ nhõm. Trong bát thuốc mới vừa hồi hắn chế cho Arike, đã bỏ thêm vào một ít thành phần an thần gây ngủ. Arike lão sư hôm qua cơ hồ đã có một đêm không ngủ… ốm đau hành hạ thần kinh của hắn!
Các loại chất độc lắng động trong cơ thể hắn, hằng năm, ăn mòn cơ thể hắn. Sau nhiều năm, rốt cuộc đã vượt khỏi mức giới hạn, mà ngay cả Đại Ma Pháp Sư cũng không có cách nào trấn áp nổi các loại độc tố tạo phản trong cơ thể.
Arike bệnh thật sự rất nặng! Tim hắn đã phế, ngoài ra thần kinh của hắn, đều bị độc tố ăn mòn, trở nên yếu ớt không chịu nổi. Mỗi khi phát tác cơn bệnh, ngay cả mỗi một lần hô hấp đều đau thấu tim. Khiến hắn phải chịu đựng nổi thống khổ người thường không thể tưởng tượng!
Mà vấn đề là, một Arike có hiểu biết đầy đủ về ma pháp dược tề, kinh ngạc thay, lại cự tuyệt dùng "Băng tương quả".
Lý do là, hắn muốn vào thời khắc tối hậu của mình, phải bảo trì được thần trí thanh tĩnh.
Mấy ngày này trở lại, hắn mỗi ngày đều lợi dùng thời gian thanh tĩnh của chính mình, sửa sang lại những tâm đắc trong nghiên cứu ma pháp, đem chúng viết thành sách!
Cho nên, cho dù là sẽ lại thống khổ, lão đầu tử đều kiên quyết không chịu dùng "Băng tương quả" có tác dụng giảm đau nọ! Tình nguyện để cho thống khổ hành hạ thân thể già yếu của hắn cũng nhất định phải bảo trì ý thức thanh tĩnh.
- Đỗ Duy…
Sau khi Đỗ Duy kéo xe đẩy của Arike đại sư trở về trong phòng, đang muốn lặng lẽ rời đi. Mắt Arike đột nhiên hé ra, trong miệng thoáng có chút mơ hồ hô lên một tiếng.
Đỗ Duy lập tức nghe thấy, thấp giọng nói:
- Ngươi có gì phân phó sao?
- Đáp ứng ta vài chuyện.
Đỗ Duy thở dài, cười nói:
- Ngươi có thể đợi sau khi ngủ xong cùng ta nói.
Arike suy yếu cười cười:
- Ta lo lắng, ta chỉ sợ tùy thời đều có thể ngủ đi liền không tỉnh lại nữa. Ta và ngươi cũng biết. Loại chuyện này rất có thể sẽ phát sinh.
Đỗ Duy mím môi. Không có tiếp lời này.
- Những nghiên cứu tâm đắc cả đời của ta đã được sửa sang lại đưa vào quyển sách kia. Đưa cho ngươi đó…
Arike thở dài:
- Ngươi giúp ta đưa vào Ma Pháp học hội của ngươi… Để cho nhiều người cùng hưởng đi. Ngươi nói rất đúng. Thành quả nghiên cứu của ma pháp sư hẳn là phải để tạo phúc cho nhiều người chứ không phải để giấu trong rương khiến cho nó mốc meo dần.
- Vâng, ta sẽ cẩn thận học tập tâm đắc cả đời của ngươi, sau đó cũng sẽ dạy cho nhiều ma pháp sư khác.
Đỗ Duy cười cười:
- Ta sẽ mở một môn học mới tại Ma Pháp học viện.
- Ngoài ra còn có… hai đồ đệ của ta.
Arike thở dài:
- Ta đã từng giao ước với chúng. Sau khi ta chết, bắt bọn chúng rời khỏi Ma Pháp công hội đến làm thủ hạ của ngươi để kiếm ăn. Ta lo lắng sau khi ta chết đi, bọn họ sẽ không có chỗ dựa. Jacobin Dougan, cái lão kia, sẽ khi dễ bọn họ. Nếu như làm thủ hạ của ngươi, ta yên tâm hơn nhiều.
- Được. Ta sẽ trọng dụng thật tốt hai vị ma pháp sư.
Đỗ Duy lập tức đáp ứng.
Truyện khác cùng thể loại
251 chương
790 chương
470 chương
1284 chương
134 chương