Ác Ma Pháp Tắc
Chương 690 : Hắn tới rồi (Đoạn 1)
Trong ba thủ lĩnh của thú nhân tộc, Lang tộc Damines dẫn theo tộc nhân ngày ngày huấn luyện lang kỵ, còn hổ tộc Đồng Hổ thì trước đó vài ngày đến hậu phương điều quân tư và lương thực không ngừng chuyển tới.
Phụ trách đại doanh của tội dân bây giờ là thủ lĩnh còn lại, Tê Ngưu Vương Rock.
Vốn Rock hôm nay đang muốn tìm Ải Nhân tộc (người lùn) thương lượng chuyện phát thêm vũ khí và áo giáp, việc khai thác quặng kim loại ở Thần Sơn cũng khiến cho các chiến sĩ đầu trâu trong tộc rất mệt mỏi, khai thác bất kể ngày đêm, thậm chí đã có không ít người quá mệt mà qua đời. Ngoài ra đám gia hỏa Lang tộc được thiên vị đã đoạt mất nhóm chiến đao tốt nhất vừa ra lò, còn nảy sinh một hồi xung đột với tộc nhân của hắn.
Mặc dù tên Tinh Linh vương kia đã có lệnh, tất cả vũ khí và trang bị tốt nhất đều phải ưu tiên cung cấp cho kỵ binh Lang tộc nhưng Rock sau khi tận mắt thấy một lượng lớn trường đao chất lượng tốt trong lòng cũng có phần dao động, đang muốn nghĩ cách làm sao nuốt được một phần, hôm nay đang định phái người tới tìm Damines đàm phán - dù sao thì Tinh Linh Vương Lạc Tuyết từ sau khi trở về từ thế giới loài người liền một mực né tránh không gặp người khác.
Còn Damines mặc dù tính tình kiêu ngạo nhưng dù sao cũng là thú nhân tộc, thương lượng một chút có lẽ vẫn có biện pháp.
Rock đang mặc áo giáp dẫn người ra khỏi đại doanh, từ rất xa đã nghe thấy một hồi tù và dồn dập truyền tới từ phía nam thần sơn!
- Ai thổi tù và thế?
Rock rống lên một tiếng.
Tù và là tín hiệu triệu tập khẩn cấp của tộc, chỉ có các chiến sĩ tuần tra ở biên giới gặp phải chuyện khẩn cấp mới có thể thổi lên tiếng kèn cầu viện như vậy.
Rock đang tức giận hỏi bỗng thấy vài chiến sĩ đầu trâu vừa chạy điên cuồng tới trước mặt hắn vừa thở ra từng cụm hơi trắng:
- Đại vương! Có loài người! Loài người đã tới!
- Loài người sao?
Rock trợn tròn đôi mắt - Sao có thể như vậy được? Quân đội loài người đã biết chúng ta ở đây sao? Cho dù bọn họ biết cũng làm sao qua được băng nguyên ma pháp trận?
- Có bao nhiêu người?
Rock lập tức lấy vũ khí mới của mình từ tay người hầu, một thanh cự đao cao cỡ một người vừa được rèn xong.
- Một. Chỉ có một!
Rock:
- …
***
Bạch Hà Sầu đứng trong vũng máu, bộ quần áo trắng như tuyết của hắn không nhiễm một hạt bụi, xung quanh thi thể khắp nơi, máu chảy thành sông.
Mấy trăm chiến sĩ tuần tra ngưu tộc đã sớm bị hắn giết sạch.
Xa xa có không ít chiến sĩ thú nhân tộc đang tiến lại, song những chiến sĩ thú nhân tộc này nhìn một nhân loại đứng giữa đống thi thể, mặc dù chỉ lạnh lùng đứng đó, không động thủ cũng không bước tới nhưng ai nhìn vào cũng cảm thấy một cỗ sát khí lạnh lẽo phả thẳng tới mặt, khiến người ta cảm thấy lạnh thấu xương.
Ngẫu nhiên có vài kẻ nhìn về phía Bạch Hà Sầu lại bị ánh mắt của hắn quét lại, lập tức những kẻ đó ôm mắt đau đớn rống lên!
Quỷ quái! Một tên thật quỷ quái!
Có thể thấy những thú nhân tộc này cũng không phải một đám ô hợp, ít nhất sau khi để lại vài trăm thi thể bọn chúng cũng không tiếp tục lỗ mãng lao lên nữa mà càng ngày càng tụ tập nhiều chiến sĩ hơn, đứng cách xa hơn trăm mét, vây Bạch Hà Sầu vào giữa. Một số chiến sĩ thú nhân cấp bậc cao ước thúc thủ hạ, không cho vọng động.
Vì tội dân phụ trách khu vực này nên hiện giờ chiến sĩ xung quanh đều là của ngưu tộc, tay cầm đại đao, đứng xa xa rống lên nhưng không ai dám lên trước.
- Mau tránh ra! Đại Vương tới!
- Nhường đường cho Đại Vương!
Sau khi ồn ào một lúc, đội ngũ chiến sĩ tách ra từ phía sau, thân hình cao lớn của Rock từ phía sau tiến tới, bên cạnh hắn là hơn mười tê ngưu chiến sĩ mặc áo giáp sắt, khi đi trên mặt đất mỗi bước chân đều vang lên tiếng đinh đang của áo giáp và tiếng tiếng bang bang của bước chân chấn động cả mặt đất.
- Là hắn sao?
Rock nhìn nhân loại đứng giữa đống thi thể kia, không khỏi nổi giận:
- Chẳng qua là một nhân loại mà thôi! Hừ, có thể một mình vượt qua băng nguyên, hẳn là cường giả trong nhân loại!
Thiên tính của thú nhân tộc vô cùng hiếu chiến và nóng nảy, Rock lập tức quát lớn:
- Tới giết hắn!
Lệnh vừa ra, mười mấy tê ngưu chiến sĩ lập tức gầm lên lao tới.
- Đại vương… nhân loại kia có điểm kỳ quái!
- Hừ. Một nhân loại mà thôi!
Rock trừng đôi mắt trâu lạnh lùng nhìn Bạch Hà Sầu.
Hắn rất tin tưởng những tê ngưu chiến sĩ bên cạnh mình. Tê ngưu chiến sĩ so với chiến sĩ ngưu tộc bình thường mạnh mẽ hơn nhiều, những tê ngưu chiến sĩ xung quanh mình mỗi người đều có thực lực trên trung giai, cho dù so sánh với Hổ vệ - thân vệ đội của Hổ Vương Đồng Hổ, cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Bạch Hà Sầu đứng đó, ánh mắt lạnh lùng đánh giá những thú nhân từ xa, cũng lộ ra vài phần tò mò và hứng thú. Rốt cuộc thấy mười mấy tê ngưu chiến sĩ lao tới, Bạch Hà Sầu hừ khẽ một tiếng, đột nhiên thân thể bay lên vài phân nhẹ nhàng ngồi… trong không khí!
Nhân loại này có thể ngồi trên không khí, Rock cũng không kinh ngạc:
- Hừ, chẳng lẽ là một ma pháp sư? Ma pháp sư sợ nhất cận chiến, chỉ cần tới gần hắn là không việc gì rồi!
Chỉ thấy Bạch Hà Sầu đột nhiên giơ tay phải lên, nhẹ nhàng quơ về phía thi thể khắp nơi xung quanh, lại như một trảo nhẹ nhàng…
Lập tức khắp nơi ánh lên hồng quang, xoẹt xoẹt vài tiếng, dưới từng tia sáng hồng, thi thể những chiến sĩ ngưu tộc vốn đang nằm trên mặt đất bỗng nhiên lung lay đứng dậy, mặc dù không tên nào còn đầu song vẫn nắm những thanh trường đao rơi trên mặt đất lên…
Cảnh tượng càng quỷ dị xuất hiện sau đó: những thi thể không đầu này rung rung thân thể chính mình, áo giáp của bọn họ, còn có từng khối máu thịt nhanh chóng tách ra, biến thành một bộ xương lạnh lẽo!
Chỉ thấy vài trăm bộ xương khô lung lay ở đó, sống lại giữa ánh sáng đỏ, quơ thanh trường đao, lập tức tiến về phía mười mấy chiến sĩ tê ngưu.
Động tác cứng nhắc nhưng tốc độ hoàn toàn không chậm!
Tê ngưu thiết vệ bên người Rock cũng rất mạnh, mặc dù thấy mấy trăm đồng tộc biến thành khô lâu binh cũng có phần kinh ngạc song lại không hề lui bước, ngược lại lại gào lên, lao tới. Hơn mười thanh trường đao lớn chém xuống lập tức khiến đám khô lâu trước mặt nát bấy!
Tiếp đó mười mấy tê ngưu chiến sĩ đụng độ với hơn trăm khô lâu binh. Đám tê ngưu chiến sĩ thực lực và vũ kỹ đều cao hơn vài bậc so với ngưu tộc chiến sĩ bình thường! Binh binh bang bang, chỉ trong chốc lát hơn trăm khô lâu binh không đầu đã bị chém ngã. Song những khô lâu binh này không biết do Bạch Hà Sầu dùng vu thuật gì làm ra, ngay cả khi gục ngã, chỉ cần còn dài một tấc, cho dù là một bàn tay cụt cũng có thể cầm trường đao trên mặt đất lên, lao tới chém đám tê ngưu chiến sĩ.
Lần này, mặc dù tê ngưu chiến sĩ mạnh mẽ nhưng cũng mệt mỏi không ít. Mắt thấy vài trăm khô lâu binh biến thành một đống xương hỏng nhưng cũng có vài tê ngưu chiến sĩ ngã xuống, lập tức bị một đống xương gãy áp chế ở dưới.
Đám thú nhân tộc phía xa thấy vậy trong lòng tê dại, vậy mà nhân loại nhàn nhã ngồi kia sắc mặt vẫn có vẻ bát mãn.
- Hừ, độ cứng của xương cốt mấy tên ngưu tộc này quá kém.
Bạch Hà Sầu nhỏ giọng nói một câu, sau đó ngón tay y nhẹ nhàng điểm một cái…
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
18 chương
58 chương
108 chương
1550 chương
1343 chương
74 chương