Ác Ma Pháp Tắc

Chương 394 : Lịch sử di vấn

Đối phương thất bại thảm hại, một thần thuật sư bị Medusa nữ vương giết ngay lập tức, những tên còn lại kẻ chết kẻ bị thương, thê thảm nhất là tên đầu lĩnh kỵ sỹ cấp bảy Carlsberg bị trọng thương, những thuyền nhỏ khác đều thất bại rút lui. Đỗ Duy không hạ lệnh đuổi giết mà Maximos dường như cũng không yêu cầu Đỗ Duy hạ lệnh truy kích, mở cho đối phương một con đường sống, mặc cho bọn chúng lẫn thân nhân hoảng sợ chạy trốn. Maximos hướng tới Đỗ Duy đưa ra một yêu cầu kỳ lạ, ông ta yêu cầu thả hai kẻ bị bắt sống cho chúng trở về. Phó giáo chủ Rames có chút bất mãn quay trở lại vào trong khoang thuyền, nhịn không được có sắc giận nói với Maximos: - Giáo chủ của ta… vì cái gì mà người lại nhân từ đến vậy? Chẳng lẽ người không phát hiện ra là bọn họ quyết định đẩy người vào chỗ chết! Ôi… chỉ là người không thích giết người, không muốn tạo thành giết chóc. Ít ra mấy tên vừa bị bắt sống chúng ta có thể đưa chúng đến đế đô đối chất trước mặt Giáo Hoàng. Đến lúc đó, đám người gây sự này không có cách nào chối cãi. Maximos nghe xong chỉ lặng lẽ mỉm cười, sau đó vỗ vỗ vào vai Phó giáo chủ Rames: - Lão bạn già, sự tình không có đơn giản như vậy đâu. Sau đó không giải thích gì thêm, Maximos ngước lên nhìn Đỗ Duy nói: - Công tước Hoa Tulip, hôm nay thật sự đã để ngài chê cười, để cho ngài thấy một ít xấu xa trong thần điện, nhưng xin ngài tin tưởng, đây chỉ là một số ít thôi, còn đại bộ phận giáo chức đều đắm chìm trong ánh sáng chói lọi thuần khiết của thần. Đỗ Duy thản nhiên cười nói: - Ngài yên tâm, mấy chyện này thật ra ta không có để trong lòng, có điều ta hơi nghiêng về ý kiến của Phó giáo chủ Rames. Tại sao ngài lại thả cho chúng đi? Maximos thần sắc trở nên buồn bã nhìn Đỗ Đuy một cách thâm thúy rồi hướng về phía bọn người Raoen ở phía sau. Đỗ Duy ra hiệu cho đám cận vệ và Raoen phía sau lui ra, đồng thời bảo người mang một ít trà lên. Bên ngoài boong tàu, bọn thị vệ lo quét dọn bãi chiến trường, và Rhine phô diễn một thực lực khiến Đỗ Duy kinh ngạc, Đỗ Duy đối với vị mãnh tướng này càng ngày càng cảm thấy thú vị liền sai người lấy một bộ giáp mới cấp cho hắn. Đỗ Duy nhìn thẳng vào Rhine cười lớn nói: - Kỵ sỹ Rhine! Ta rất khâm phục sự dũng mãnh của ngươi, để thể hiện sự khâm phục này, ta xin tặng ngươi một món đồ. Ta thấy ngươi dùng cây búa to kia dù sắc bén nhưng nó đã hỏng mất rồi, lại nữa, nói thật ta thấy vũ kỹ của ngươi không thích hợp xử dụng thứ này, ta tặng ngươi một món vũ khí khác, lần sau khi chiến đấu ngươi sẽ có nhiều lợi thế hơn, thoải mái hơn nhiều. Rhine nghe xong vô cùng cao hứng, nhưng sau đó lại buồn rầu nói: - Ngài Công tước, thật ra ta cũng đã thử qua rất nhiều loại vũ khí nhưng chúng quá nhẹ… còn cây búa này chỉ là dùng tạm, nếu mà cân nặng có thể gấp đôi thì còn được. Đỗ Duy cười nói: - Ngươi có lẽ không biết, ta có một cửa hàng ở đế đô chuyên môn chế tạo các loại vũ khí đặc biệt. Nếu ngươi muốn, sau khi trở lại đế đô hãy đến đấy, ta cam đoan sẽ chuẩn bị cho ngươi một món mà ngươi thích. Sau đó kỵ sỹ Rhine cáo từ, chỉ còn lại Đỗ Duy và hai vị Giáo chủ. - Quý ngài Maximos, bây giờ ta nghĩ chúng ta có thể nói chuyện thẳng được rồi. Đỗ Duy thần sắc lạnh lùng ngồi xuống: - Ta là người không muốn can thiệp sâu vào chuyện của thần điện, nhưng sự việc ngày hôm nay cho dù ta muốn tránh cũng đã muộn, đúng không? Cho nên ta bây giờ đã nhúng vào việc này, ta nghĩ ta có quyền được biết sự thực. Maximos trên mặt không có một chút biểu tình, trầm ngâm ngước lên nhìn Rames, Rames hiểu ý gật đầu nói: - Công tươc đại nhân, ngài biết lịch sử của thần điện được bao nhiêu? - Lịch sử? Đỗ Duy nhíu mày: - Cái đó ta chỉ biết chút ít, những điều ta biết phần lớn là từ sách vở. Bất quá nói thật ta nghĩ rằng phần lớn những điều trong đó không thể tin được. Vì lịch sử được viết lên bởi con người, vì để hoàn thiện lịch sử tất nhiên một số thông tin trong cuốn sách là giả. Dừng một lúc, Đỗ Duy nhìn thẳng vào hai vị Giáo chủ rồi cười nói tiếp: - Còn về lịch sử thần điện, ta biết nó đã có từ rất lâu, bất quá ngôn ngữ cổ nhất được ghi lại có lẽ là 961 năm trước. Roland đế quốc bắt đầu kiến quốc lúc bệ hạ Aragon vĩ đại (lúc nhắc tới Aragon, Đỗ Duy ngoài miệng thì nói "vĩ đại", nhưng trong lòng nhịn không được mắng một tiếng ngu ngốc) thống nhất đại lục thành lập nên đế quốc Roland, trong quá trình đó giáo đình đã giúp đỡ rất nhiều, đồng thời sau khi dựng quốc hoàng đế bệ hạ đã công nhận Quang minh thần điện chính là quốc giáo của đế quốc. Cũng tại thời điểm khi Quang minh giáo đình được công nhận là duy nhất hợp pháp quốc giáo, Quang minh giáo hội tìm được địa vị chính thức. Năm mà Roland đế quốc thành lập, Quang Minh thần điện chính thức thành lập, tổng bộ đặt tại đế đô. Trước đó, Quang minh giáo đình đã có… nhưng mà thứ cho ta nói thẳng, trước khi đại lục thống nhất, Quang minh giáo hội còn chưa có địa vị chính thống, lúc đó trên đại lục có rất nhiều tiểu quốc cùng rất nhiều dị giáo tồn tại, đúng không? Rames gật đầu nói: - Ngài Công tước đối với lịch sử hiểu biết thật sâu sắc, ngài nói đúng, sách đúng thật là có… nói như vậy. Chính là Quang minh giáo đình đã hiệp trợ hoàng đế Aragon, và hoàng đế Aragon cũng đồng thời đã giúp cho giáo đình lấy được vị trí độc tôn trên đại lục. - Đấy là hai bên cùng có lợi. - Đỗ Duy mỉm cười nói. - Đối với người ngoài mà nói, thật không dễ dàng để nhận biết những vẫn đề trong đó thật sự có hay là không, đằng sau còn có rất nhiều sự tình không được nhắc đến trong sách giáo khoa. Rames thở dài nói tiếp: - Tuy nhiên, thưa ngài Công tước, nếu người đã cảm thấy hứng thú như vậy… ta cũng xin kể cho người một vài câu truyện lịch sử. Đỗ Duy cười nói: - Truyện xưa? Tốt lắm ta thích nhất là được nghe những câu truyện xưa. Rames ho khan một tiếng rồi bắt đầu nói: - Quang minh thần điện có lịch sử 961 năm là điều chính xác, nhưng thật ra Giáo Hội đã tồn tại từ trước đó rất lâu, thời gian có lẽ không thể xác định được. Nhưng có điều khi đế quốc Roland thống nhất đại lục, tín ngưỡng tôn giáo xác thực không chỉ có một mình Quang minh giáo đình, có rất nhiều tôn giáo sùng bái thần linh mà không phải là Quang minh nữ thần… Ôi, nguyện nữ thần vĩ đại khoan thứ cho họ, những kẻ đáng thương. Trở lại câu truyện… thực tế, à… Quang minh giáo đình hiệp trợ bệ hạ Aragon thống nhất đại lục không thể không nhắc đến một người, đó là giáo hoàng thứ nhất của Quang minh giáo đình - Mihus De Rossi. Tuy nhiên người đời sau thường biết đến ngài với cái tên ""Mihus thông minh"" hay là ""Mihus thông thái"" Roland đế quốc trước kia có rất nhiều tôn giáo cùng tồn tại nhưng trong trong đó lớn nhất vẫn là Quang minh giáo đình chúng ta. Đáng tiếc, Quang minh giáo đình chúng ta tuy tín đồ nhiều nhất nhưng không phải thực lực cường đại nhất. Thậm chí ngay bên trong giáo hội đã có dấu hiệu rạn nứt. Chúng ta tuy đều tín ngưỡng Quang minh nữ thần, nhưng mà đối với giáo lý lại giải thích khác nhau, đối với phương pháp làm sao truyền bá Quang minh nữ thần cũng có sự khác biệt rất lớn... Nghe tới đây trong lòng Đỗ Duy cười thầm: "Cái gì mà giải thích giáo lý khác nhau! Buồn cười! Đơn giản là lợi ích và quyền lợi phân phối không đều thôi" Rames nói tiếp: - Tại thời điểm đó, bên trong Quang minh giáo hội tồn tại ba dòng phần biệt là: Diệp ni phái, Ma tát phái và Hắc sơn phái. Diệp ni phái lấy tàn bạo làm phương pháp đối với giáo đồ, đồng thời phái này cho rằng Giáo Hội nên có quyền lực cao hơn cả quốc vương và quyền lợi đứng trên thế tục, thần quyền cao hơn hết thảy. Thần quyền trên thế giới này là cao nhất. Chủ trương dùng võ lực và thủ đoạn để tiêu diệt hết kẻ thù để duy trì và bảo vệ quyền uy Giáo hội… à, cái chủ trương này chúng ta cho rằng quá mức tàn bạo. Ma tát phái chủ trương dùng phương pháp truyền bá giáo lý để thuyết phục, nhân tiện nói luôn ta và Maximos đều theo phái này. Chúng ta chủ trương đề cao tự thân tu dưỡng, hơn nữa chúng ta cũng tin rằng giáo hội nên bảo trì sự thuần khiết không nên bị ảnh hưởng bởi quyền lực thế tục. Đỗ Duy nghe thấy thế trong lòng chửi thầm: "Cái gì mà Diệp ni phái, Ma tát phái, cũng chỉ là diều hâu và chim bồ câu mà thôi." Nghĩ tới đây hắn liền hỏi: - Thế còn Hắc sơn phái. - Hắc sơn phái lúc ấy nhân số cực kỳ nhỏ bé, tuy nhiên họ rất mạnh và có thực lực cao nhất. Phái này điển hình là khổ tu, không hề quan tâm đến sự tình bên ngoài mà chỉ cố gắng đề cao chính mình và tham khảo giáo điều, vì vậy họ còn được biết đến với cái tên khổ tu phái hay là ẩn tu phái. Những người này dù nhân số không nhiều nhưng bởi vì tu luyện rất khắc khổ cho nên Hắc sơn phái thần thuật sư thực lực vô cùng mạnh, bọn họ cùng với thế giới bình thường không có không có tranh đua gì cả, chỉ cần không can thiệp vào việc tu luyện của bọn họ. Nhưng họ có một nhược điểm đó là nếu có kẻ nào dám đe dọa đến an nguy của Giáo hội, Hắc sơn phái sẽ dùng lực lượng cường đại nhất phá huỷ hết thảy. Có thể nói Hắc sơn phái là lực lượng thủ hộ lớn nhất của Giáo hội, bất quá họ chủ trương không chủ động đi xâm lấn mà chỉ là phòng ngự. Ba phái tranh đoạt suốt mấy trăm năm qua, nhưng thực ra chỉ có hai phái Ma tát và Diệp ni, còn Hắc sơn phái chủ yếu ở trạng thái trung lập. Một nghìn năm trước đã có sự chuyển biến đó là sự xuất hiện của "Mihus thông minh", người đã làm thay đổi toàn bộ tình thế. Đỗ Duy gật đầu nói: - Ta đại khái đã hiểu rõ, Mihus, chính là đệ nhất Giáo Hoàng, người đã cùng với Aragon bệ hạ liên kết thành đồng minh. - Đại khái là như vậy, Mihus Giáo Hoàng cực kỳ thông minh, ngài không những thần thuật lợi hại mà còn là thiên tài lãnh đạo. Truyền thuyết ngài bác học đa tài, mị lực và tài thuyết phục người khác rất mạnh. Dưới sự cố gắng của ngài, Quang minh giáo hội từ ba phái rốt cuộc cũng đã thống nhất… Đương nhiên phải nói đó là chỉ tạm thời… nhưng sự hợp nhất đó của ba phái đã hình thành nên một cỗ sức mạnh đoàn kết. Không lâu sau đó, tất cả các tín đồ của Quang minh thần điện đều ra sức trợ giúp đại quân của Roland đế quốc. Dưới sự trợ giúp đó, quân Roland đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Rất nhanh đế quốc của Aragon bệ hạ chính thức thành lập, đồng thời tuyên bố Quang minh giáo hội là hợp pháp tôn giáo duy nhất trên đại lục. Tất cả các tôn giáo còn lại đều là tà ác dị giáo. Đỗ Duy nhịn không được liền hỏi: - Vậy vị Mihus Giáo Hoàng là người của phái nào? Diệp ni phái hay Ma tát phái? Hay là Hắc sơn phái? Nhắc đến vấn đề này cả Rames và Maximos cùng thoáng nhìn qua nhau, trên mặt đồng hiện lên vẻ khổ sở. - Không ai biết! Maximos vốn vẫn trầm ngâm đột nhiên thở dài nói: - Đó là vấn đề mà khiến cho nội bộ Quang minh thần điện mãi tranh cãi suốt 900 năm qua. Đỗ Duy có chút tò mò hỏi: - Tại sao? - Bởi vì đến bây giờ, chúng ta vẫn chưa xác định được Mihus Giáo Hoàng là người thuốc phái nào? Rames thở dài nói: - Mà căn cứ vào những gì ghi lại, năm đó Mihus Giáo Hoàng cũng chưa có công khai thừa nhận mình thuộc phái nào, chính ngài đã không nói nên người khác cũng không dám hỏi. - Nếu có thể xác định được Mihus Giáo Hoàng thuộc hệ phái nào thì có lẽ bên trong thần điện đã không bị phân chia trong suốt hơn 900 năm, và cũng đã chảy không biết bao nhiêu máu… Bãi cọc thiêu sống ngoài thần điện ở đế đô cũng đã thiêu chết không biết bao nhiêu người vì tội danh dị đoan… Ôi! Maximos thở dài một tiếng thần sắc thật ảm đạm.