Ác Ma Ca Ca
Chương 20
Máu, nhất thời dồn hết lên não, hắn một bên nhằm về phía Tạ Hải Nhạc một bên quát như sấm: “Buông cô ấy ra!”
Đại Hắc Nha ngưng cưỡng bức Hải Nhạc, chuyển qua nhìn Tạ Thư Dật, thấy Tạ Thư Dật nhiều lắm chỉ là một tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch, không khỏi cười khinh miệt: “Con tép khô từ đâu đến, còn muốn bắt chước người ta anh hùng cứu mỹ nhân nữa!”
Hải Nhạc cũng ngưng phản kháng, nước mắt lưng tròng nhìn Tạ Thư Dật, co run run môi kêu: “Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật!” Tạ Thư Dật nắm tay thành quyền, nặng nề nói: “Mày tốt nhất buông cô ta ra, đừng ép tao động thủ!”
Đại Hắc Nha khiêu khích sờ sờ mặt Hải Nhạc: “Ông đây không buông đấy, thế nào!”
Tạ Hải Nhạc né không khỏi tay của hắn, cô thống khổ nức nở, toàn thân run rẩy, bất lực và đau khổ nhìn Tạ Thư Dật.
Tạ Thư Dật nhìn thấy bàn tay heo của tên kia lại dám sờ mặt Hải Nhạc, làm cho Hải Nhạc thống khổ như vậy, phổi của hắn ngay lập tức muốn nổ ra vì giận, hắn đột nhiên tiến lên, một quyền đánh vào khuôn mặt thấy ghét kia, Đại Hắc Nha đang dương dương tự đắc, không ngờ rằng hắn sẽ động thủ thật, kêu thảm một tiếng, bị Tạ Thư Dật vừa vặn đánh, buông lỏng tay loạng choạng ngã ngửa xuống đất.
Mà Tạ Thư Dật thì lập tức kéo Tạ Hải Nhạc qua, đem cô che sau lưng tớ.
Tránh sau lưng hắn, Tạ Hải Nhạc lại thấy an ổn kỳ lạ, thân thể của cô cũng ngừng run run, cô thật không ngờ Tạ Thư Dật lại vì cô ra tay, cô lần đầu tiên cảm thấy lưng Tạ Thư Dật là to lớn như vậy, đủ vì cô mà ngăn trở mọi phong ba.
Lúc đó, Hứa Chí Ngạn cũng chạy tới, sóng vai đứng cùng Tạ Thư Dật đứng, đem Hải Nhạc chắn phía sau hai người bọn họ.
“Thư Dật, hình như hai chúng ta đã lâu không cùng nhau đánh một trận.” Hắn nóng lòng muốn thử.
“Đúng là hơi lâu.” Tạ Thư Dật cởi áo khoác ra, đưa cho Tạ Hải Nhạc đang đứng sau lưng, “Cầm cho tôi, đừng làm dơ áo tôi đấy, cô lui ra phía sau, có động tĩnh gì thì cùng Nhã Nghiên vào ghế lô đóng cửa lại đừng đi ra!”
“Ân.” Tạ Hải Nhạc ngoan ngoãn cầm áo của hắn, từng bước một lui về phía sau, sau đó xoay người bỏ chạy, chạy đến cách đó không xa sợ hãi che miệng lại níu lấy Nhã Nghiên, Hứa Nhã Nghiên không khỏi gắt gao ôm cô vào trong ngực an ủi.
Tạ Thư Dật cùng Hứa Chí Ngạn đều xắn tay áo, hai người dựa lưng vào nhau, bày thế sẵn sàng tùy thời phản kích.
Đại Hắc Nha bụm mặt, thấy máu mũi tí tách tí tách lách tách rơi xuống, hắn thẹn quá hóa giận: “Tụi bay còn đứng ngây đó làm gì? Lên cho tao!”
Một ít lâu la còn ở một bên ngẩn người tỉnh táo lại, tất cả hướng Thư Dật và Hứa Chí Ngạn đánh tới.
Mà nam sinh cùng đi với Thư Dật bọn họ thấy thế, cũng tham gia vào trận đánh lộn, tất cả mọi người xoay tay đánh nhau, tình hình biến thành một đám hỗn loạn, nữ sinh đều đứng một bên sợ hãi thét chói tai, rất nhanh liền kinh động ban quản lí VIP và bảo vệ Dạ Chi Hoàng Triều.
“Tất cả đều dừng tay cho tôi! Dạ Chi Hoàng Triều là nơi các người có thể quậy phá hay sao?” Ban quản lí VIP quát to một tiếng.
Tạ Thư Dật cùng Hứa Chí Ngạn đánh đến bất diệc nhạc hồ, hai người đều là ngũ đẳng huyền đai quyền đạo, cùng Đế Uy, Lâm Phong bọn họ từ nhỏ đã rèn luyện quyền đạo, làm cho bọn họ từ quốc trung đến đại học, đều là bá vương trong trường học, không người nào dám động thủ trên đầu thái tuế!
Nhất là Tạ Thư Dật, từ nhỏ đã có sức lực mạnh mẽ, huấn luyện viên kinh hô hắn là thiên tài võ học, đáng tiếc bản thân hắn cũng không có ý niệm nghiên cứu phát triển phương diện này, thuần túy là chỉ muốn học để phòng thân, điều này làm cho huấn luyện viên vô cùng tiếc nuối quyền đạo tương lai lại mất đi một đại sư, cho nên, từ nhỏ hắn gần như là đánh khắp nơi không đối thủ, trong giới quyền đạo có chút danh tiếng, mấy tên côn đồ trước mắt này hắn còn chẳng để vào mắt, quật một đám ngã trên mặt đất như cây củ cải khóc ba gọi mẹ, cho đến khi quản lí nơi này hô ngừng, hắn mới không tình nguyện dừng lại.
“Tạ thiếu gia, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Quản lí biết Tạ Thư Dật đến đây, đổi khuôn mặt tươi cười hỏi.
Tạ Thư Dật hung tợn nhìn cái tên Đại Hắc Nha rốt cuộc bò dậy không nổi kia, sau đó nhìn về phía quản lí: “Người này xâm phạm và vũ nhục Tạ thị An Thác tập đoàn thiên kim đại tiểu thư, quản lí tiên sinh, anh nói khoản nợ này tính như thế nào đây?”
Đại Hắc Nha hít sâu một hơi khí lạnh, hắn vừa mới đùa giỡn lại là đại tiểu thư của Tạ thị trong tứ đại gia tộc tiền tài quyền thế bằng trời? Cái này, thật đúng là đụng sai người rồi!
Quản lí cũng bị dọa, trên đầu toát đầy mồ hôi.
“Vậy, Tạ thiếu gia anh muốn làm sao bây giờ?” Quản lí thật cẩn thận hỏi.
“An Thác đại tiểu thư ở Dạ Chi Hoàng Triều của các người đã bị xâm phạm tình dục, tôi muốn báo cảnh sát, để cảnh sát đến xử lý vụ kiện xâm phạm tình dục này, Dạ Chi Hoàng Triều các người cũng không khỏi liên can, để một đám khách ngưu quỷ xà thần làm ra loại chuyện này, sẽ tổn hại đến danh dự Dạ Chi Hoàng Triều các người, tôi biết các người có kẻ chống lưng mạnh, chỉ sợ còn mạnh hơn tứ đại gia tộc của chúng tôi phải không?”
“Chuyện này…” Trên đầu quản lí mồ hôi càng nhiều.
Tạ Thư Dật xoay người, vẫy vẫy tay với Hải Nhạc: “Muội muội, lại đây.” Lại nói với Hứa Chí Ngạn nói, “Chí Ngạn, chụp lại tất cả dấu vết bị xâm phạm trên người Hải Nhạc, đến lúc đó dùng để làm chứng cứ!”
Hứa Chí Ngạn gật gật đầu, lấy điện thoại ra.
Hải Nhạc cũng sợ hãi đi về phía hắn, Tạ Thư Dật đánh giá cô từ trên xuống dưới, cũng thật là chật vật, tóc bị rối loạn như tổ chim, mà váy hình chữ U, lại bị xé mở thành hình chữ Y rồi, cho dù Hải Nhạc dùng tay che, vẫn có thể nhìn thấy nội y Lace màu trắng như ẩn như hiện.
Lửa giận của Tạ Thư Dật lại bùng lên lần nữa, sau đó chuyển mắt nhìn lên, nhìn thấy Hải Nhạc một bên mặt vừa hồng vừa sưng, rõ ràng nhìn đến mấy cái dấu tay, lửa giận rốt cục bùng nổ như núi lửa phun trào, hắn quay đầu lại, ánh mắt như ma vương cơ hồ có thể đem Đại Hắc Nha cắn nuốt, rét căm căm hỏi: “Mày còn dám đánh nó?”
“Tôi…” Đại Hắc Nha bị khí thế của hắn đè ép, khó khăn nuốt nước miếng, hắn thật sự là dại gái a, động ai cũng không thể đi động Tạ gia đại tiểu thư của tứ đại gia tộc a!
“Tôi…” Đại Hắc Nha bị khí thế của hắn chặn miệng, khó khăn nuốt nước miếng, hắn thật sự là sắc mê tâm khiếu, động ai cũng không thể đi động Tứ đại gia tộc Tạ gia đại tiểu thư a!
“Mày xâm phạm nó, lại còn dám đánh nó? Lá gan của mày thật không phải lớn bình thường.” Tạ Thư Dật cười lạnh nói.
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
89 chương
20 chương
1 chương
86 chương