A! nghiệt duyên đau đầu
Chương 2 : Máy xuyên thời gian (1)
“ Ba ăn đi”
“ Ba sao ba lại đặt tên con là Trí Tuệ”
Thấy ba vẫn giận cô nhanh chóng chuyển đề tài. Vấn đề này cô đã thắc mắc từ rất lâu. Đồng nghiệp nghe xong tên cô đều cười. Gì nhỉ. Thường thì cái tên thường phản ánh ngược lại với bản thân. Có anh bạn cùng đại học của cô tên Phan Anh Tuấn nhưng mặt lại xấu vô cùng. Đấy có ai được đẹp như cái tên đâu. Không bằng rủa cô IQ kém sao?
Nhưng cô thì khác. Học y ít nhất 7 năm nhưng sau 4 năm cô đã tốt nghiệp, bây giờ đang thực tập tại bệnh viện nổi tiếng chăm chỉ là một phần nhưng trí tuệ là chính.
“ Tên con như vậy rất ý nghĩa nha. Con người khác động vật là có bộ não, có trí tuệ. Như vậy con gái của ba sẽ thông minh sáng dạ, học một hiểu mười, luôn làm điều hay lẽ phải như một người thực thụ…..”
Quả nhiên.
Cô nhớ đến bộ phim gần đây. Bộ phim dài tập cực hót trên ti vi “ Cuộc chiến giữa các đại mỹ nhân” , nhân vật nữ phản diện, trùng hợp ghê cũng tên là Nông Trí Tuệ- một người ngoại hình quá tuyệt nhưng tâm lại xấu: kiêu căng, đanh đá, mưu mô lại thêm thủ đoạn mưu mô để chia rẽ nam nữ chính. Nhân vật nữ phụ này gây nhiều bức xúc cho khán giả…
Có lẽ vì thế mà ác cảm với tên của cô hay không….???
Thấy mặt cô xám ngoét lại, ba cô lại bắt đầu bài ca muôn thuở: “ Đây là cái tên mẹ mày đặt cho. Ôi mình ơi mình có thấy đau lòng không? Con gái chúng ta lại không nghe lời tôi, không tin tưởng tôi bây giờ lại chê bai tên tôi đặt. Mình ơi sao mình lại đi sớm như vậy, sao mình không đưa tôi đi cùng……”
Đổ mồ hôi hột……
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
“ Nông Trí Tuệ, cô làm việc kiểu gì vậy hả.”
Trưởng khoa đi vào khuôn mặt bức xúc cực độ.
“ Nhìn đi” Một tiếng quát lớn sau đó vứt tập tài liệu trước mặt cô. “ Bệnh nhân phòng 405 tôi bảo cô đo huyết áp, cô làm chưa? Còn nữa sao cô không nhắc bệnh nhân 210 sáng nay phải chụp điện tim, còn nữa bản báo cáo sao cô chưa làm…………………cô làm ăn kiểu gì vậy hả???”
Nỗi tức tối bực lên, cộng thêm áp lực từ gia đình khiến cô phát điên. Cô đập bàn cái rụp, tức giận lớn tiếng:
“ Bệnh nhân phòng 405 sáng nay còn chưa đến, bệnh nhân 210 tôi đã đưa lịch hẹn nhưng người ta không đến thì làm sao được, còn bản báo cáo chẳng phải hôm qua đã viết rồi thây, viết thêm một cái nữa làm gì..”
“ Đó chính là lỗi của cô. Làm việc phải đúng trách nhiệm của mình. Lương y như từ mẫu. Tại sao cô lại coi nhẹ trách nhiệm của một bác sĩ như vậy.”
“ Tôi chẳng sai gì cả”
Nói rồi cô tức tốc bật ra khỏi phòng trực.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------
“ Con quá tự đại”
“ Con là thiên tài trong mắt mọi người. Tốt nghiệp thủ khoa, học y trong bốn năm đã tư thông, nhưng con lại thiếu tính nhẫn lại và không kiên trì. Mọi việc phải luôn bắt đầu từ cái nhỏ nhất, có gốc rễ mới có cành lá.”
Ba cô nghiêm khắc chỉ trích: “ Là một bác sĩ nhưng con không tôn trọng nghề nghiệp của mình, không có kinh nghiệm thực tế, lại không có sự học hỏi các bậc tiền bối, như thế có xứng với ý nghĩa công việc cứu người của con không.”
Đầu cô bắt đầu ong ong lên. Có nghiêm trọng hóa quá không. Hay ba vẫn còn giận chuyện chiếc máy kia nhỉ.
“ Thôi con tự suy nghĩ đi”
Ba cô bỏ lại một câu rồi bước vào phòng. Nhìn con gái một lượt ông khẽ lắc đầu. Nông Trí Tuệ đến bao giờ con mới hiểu ý nghĩa trong câu nói của ba đây.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
216 chương
19 chương
89 chương
83 chương
11 chương