Lục Vũ Bách: “Em, em hẹn với bạn học ra ngoài đá bóng rồi” Lục Tấn Khang: “Em đã đồng ý đi cùng cụ bà và bà lên miếu dâng hương!” Lục Vũ Tuấn: “Sáng nay em giúp Tương Trúc kiểm tra bài tập Toán, chiều chuẩn bị đi xem phim! Không phải gần đây mới ra bộ “tôi không phải học thần” sao? Em muốn đi xem thử” Cậu vừa nói xong, Lục Vũ Lý và Lục Vũ Tuệ đều cảm thấy thích thú. Lục Vũ Tuệ nói: “Thật sao? Anh ba, em cũng muốn đi, anh đặt vé giúp em nữa” Lục Vũ Lý: “Anh cũng muốn đi, ở nhà chán quá rồi! Tam Bảo, em cũng mua giúp anh hai một vé.” Lục Vũ Tuấn nhìn Tư Nhã và Mộc Lam rồi hỏi: “Hai em thì sao? Có muốn đi xem phim không, anh ba cũng mua vé cho hai em nhé, hai em thấy sao?” Tư Nhã lắc đầu: “Anh ba, không cần đâu, buổi chiều em còn phải đi học Mỹ thuật!” Mộc Lam cũng từ chối: “Em cũng thế, em có tiết âm nhạc. Anh ba, em cảm ơn ý tốt của anh, bọn em chờ lần sau nhé!” Mạc Hân Hy lại không nhịn được, lên tiếng căn nhắn Vũ Tuệ: “Con xem xem, hai chị gái của con kìa, người ta sắp xếp việc học tập tốt thế kia, con nhìn lại con xem, cả ngày chỉ biết chơi thôi!” Vũ Tuệ ăn một miếng cháo, dáng vẻ không cho là đúng: “Con cũng muốn học chứ nhưng mẹ không ủng hộ con mài!”. Tiên Hiệp Hay Bố Lục kinh ngạc, hỏi: “Vũ Tuệ, cháu muốn học cái gì? Tại sao mẹ cháu lại không ủng hộ? Cháu nói ông nghe xem, ông nội ủng hộ cháu!” “Cháu muốn học làm bánh ngọt, làm một thợ làm bánh ngọt ưu tú. Nhưng bố mẹ cháu đều không đồng ý!” Vũ Tuệ buồn bã nói. Bố Lục nhìn con trai mình: “Làm thợ làm bánh ngọt cũng rất tuyệt, hai vợ chồng các con sao lại không ủng hộ?” Lục Khải Vũ nhìn cô con gái nhỏ của mình: “Bố, bố đừng bị con bé lừa, con bé nào muốn học làm bánh ngọt, rõ ràng nó muốn mượn thời gian làm bánh để ăn vụng đấy! Giờ cân nặng của nó đã mất khống chế rồi, nếu lại ăn thêm đồ ngọt nữa thì thật sự thảm không nỡ nhìn đâu!” Mẹ Lục nhìn cô cháu gái nhỏ của mình, nói: Vũ Tuệ, những gì bố cháu nói là thật sao? Cháu muốn học làm bánh là để tiện cho việc ăn vụng?” Lục Vũ Tuệ bị người khác trực tiếp vạch trần bí mật nhỏ trong lòng nên có chút ngại ngùng, cô ấy đứng dậy: “Con ăn no rồi, nói chuyện với người lớn mấy người thật sự vất vả” Lục Khải Vũ chỉ chỉ bóng lưng của cô ấy rồi quay sang nói với bố mẹ mình: “Bố nhìn đi, con đoán đúng rồi đấy! Con bé Vũ Tuệ này ấy à, ngoài ăn ra thì chả có hứng thú với cái gì khác” Lục Vũ Tuệ đang chuẩn bị lên tầng, thấy bố mình nói vậy thì vô cùng khó chịu, cô ấy quay sang nhìn bố nói: “Bố, dù gì bố cũng là chủ tịch của Tập đoàn nhà họ Lục, nói xấu sau lưng người khác là rất mất lịch sự” Lời nói của cô ấy đã chọc cười tất cả mọi người trong phòng ăn. Mọi người thật sự không có cách nào quản lý cô ấy Vũ Tuệ này! Sau khi ăn sáng xong, chín đứa nhóc đều tự mình đi làm chuyện của mình. Lúc Lục Vũ Lý đi ngang qua cửa biệt thự nhà chú hai, cậu bé lấy làm lạ hỏi: “Sao sáng sớm nay không thấy người nhà chú hai tới nhà cũ ăn sáng, Bảo “|Anh đâu? Cả tuần này không thấy tìm chúng ta hướng dẫn làm bài tập rồi?” Lục Vũ Tháp nở nụ cười: “Anh hai, anh cũng đừng nhắc tới chuyện hướng dẫn làm bài tập nữa. Em nghe nói, hôm qua giáo viên của Bảo Anh đã cố ý gọi chú hai tới trường học, nói một tràng về bài tập hè của Bảo Anh! Em đoán có lẽ sau này chú hai tuyệt đối sẽ không để Bảo Anh tìm chúng ta hướng dẫn làm bài tập nữa!” “Thì ra là vậy! Chú hai cũng nhỏ mọn quá rồi đấy!”Lục Vũ Lý lắc đầu, sau đó đi tới biệt thự của mình..