Tim Lãnh Tử Tình đột nhiên đập nhanh. Tựa hồ như đã động lòng! Cô sẽ chấm dứt cuộc sống tự do làm việc trên mạng, thực sự làm một nhân viên văn phòng sao? Không biết cái cơ thể đã quen được nuông chiều này có thích ứng được với những hoàn cảnh bị người khác phân công, sắp xếp hay không?!"Sao anh lại biết rõ về tôi vậy? Cho dù Hoa Bá có muốn tuyển người, có vẻ như cũng không cần thiết phải tìm hiểu kỹ về tôi như thế đi?" Lãnh Tử Tình có chút xấu hổ nói. Lúc này, khuôn mặt cô đã đỏ như gấc chín! Cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ đến, một ngày nào đó, sẽ có một người đàn ông ngồi trước mặt cô nói lên cảm nhận của mình về những cuốn sách cô viết, đặc biệt là về những miêu tả của cô trong tình yêu! Trời ạ! Chuyện này… ngoài chữ xấu hổ ra không còn từ nào để nói nữa. Hoa Bá đột nhiên im lặng. Anh cúi đầu uống cà phê. Lãnh Tử Tình nhìn đầu anh hơi có chút rung rung, chợt có ảo giác, dường như là anh đang cười. Giống như rất cố gắng để nén cười!"Anh không sao chứ? Hoa Bá?" Lãnh Tử Tình nhẹ nhàng cúi xuống xem xét kỹ hơn, muốn xác định chắc chắn điều mình nhìn thấy. Đột nhiên, Hoa Bá ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười: "Tin tôi đi. Tôi là Hoa Bá, cũng là Elaine!" Ánh mắt quỷ dị khiến cho người nghe lập tức giật mình."Khụ khụ!" Lãnh Tử Tình đột ngột ho sặc. Hơn nữa lại còn bởi chính nước bọt của cô! Cái gì? Anh ấy là… Elaine?! Ôi! Có lầm hay không?! Khó trách anh ta biết hết mọi chuyện về mình! Anh như thế hóa ra lại là Elaine, người đã khuyến khích cô sáng tác từ hơn mười năm trước đến giờ? Người mà cô nghĩ là một độc giả nữ trẻ tuổi trung thành? Người mà cô đã từng cùng thảo luận về thời kỳ kinh nguyệt, về mẫu người yêu lý tưởng của phụ nữ…"Không phải là nữ sao?" Trời đất! Có lầm hay không? Hoa Bá buồn cười nhìn bộ dáng giật mình của cô, còn tốt bụng lấy tay vỗ vỗ lưng giúp cô đỡ ho. Trông giống như con mèo nhỏ trên phim, ăn vụng cá bị mắc nghẹn vậy."Anh quá đáng thật!" Lãnh Tử Tình cuối cùng cũng tìm lại được tiếng nói của mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T. r. u. y. e. n. y. y chấm cơm."Ha ha ha! Cho tới bây giờ tôi chưa từng nói tôi là nữ, là em tự nghĩ như vậy thôi!" Biểu tình vô tội của Hoa Bá càng làm cho Lãnh Tử Tình thêm buồn bực."Nhưng mà anh cũng đâu có phủ nhận? Anh cứ để cho tôi hiểu nhầm như vậy mãi! Lại còn cùng tôi thảo luận về…" Ôi trời! Xấu hổ chết mất! Cô còn nhớ rõ đã mấy năm rồi, hàng tháng mỗi lần đến kỳ, Elaine đều chu đáo nhắc nhở cô chịu khó nghỉ ngơi, không nên thức đêm, chú ý giữ gìn sức khỏe. Cô còn nhắc anh cũng phải chú ý như vậy. Chuyện này… Ôi, thật là! Cô chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó mà chui xuống!"Ha ha… Tử Dạ, đừng nghĩ nhiều! Hôm nay tôi hẹn gặp em chẳng qua là đúng dịp thôi. Nhưng tôi cũng hy vọng chúng ta vẫn có thể làm bạn tri kỷ như trước! Em cứ coi tôi là Elaine như trong cảm nhận của em từ trước tới giờ!" Hoa Bá chân thành nói. Lãnh Tử Tình đảo tròn mắt. Làm sao có thể?! Trong lòng cô rõ ràng Elaine là một cô gái trẻ! Cô ấy còn từng hỏi qua cô có kinh nghiệm gì trong chuyện nam nữ hay không! Mà chính cô còn có lần lớn tiếng dạy bảo, cảnh báo cô ấy nhất định phải đem lần đầu tiên quý giá của mình dành cho người đàn ông mình yêu nhất! Toàn những lời vớ vẩn! Sắc mặt Lãnh Tử Tình càng ngày càng khó coi hơn. Cô như thế nào cảm thấy bản thân mình như đang bị lột trần đứng trước mặt Hoa Bá? Anh ta sao có thể như thế… Trời ạ! Lãnh Tử Tình rầu rĩ không thôi, cúi đầu uống trà, hận không thể đứng lên chạy trốn khỏi đây ngay lập tức."Em sao vậy, Tử Dạ? Giận à?" Hoa Bá đột nhiên ngưng cười, dè dặt nhìn sắc mặt Lãnh Tử Tình…