365 Ngày Hôn Nhân
Chương 152
"Giám đốc Lâm, Lãnh Tử Tình là cấp dưới của anh à?"Lâm Địch Phi tiến lên cười cười đáp: "Cũng không hẳn." Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://"Ồ?" Văn Quang Nhiễm biết rằng Lâm Địch Phi không phải là người tranh giành công lao về mình: "Sao lại nói vậy?""Tiểu thư Lãnh Tử Tình hôm kia mới đến làm việc cho khách sạn chúng ta. Còn chưa kịp ký hợp đồng chính thức." Lâm Địch Phi có sao nói vậy."Ồ? Thật sao? Nhưng đã tới tham dự cuộc thi thì chúng ta phải làm theo quy củ mới được.
Xin lỗi MC, tôi có thể tuyên bố thí sinh thắng trận đấu đầu tiên được không?" Văn Quang Nhiễm nhìn về phía người dẫn chương trình.
MC lập tức gật đầu nói: "Sau đây xin kính mời chủ tịch Văn tuyên bố thí sinh thắng trận đấu đầu tiên!"Văn Quang Nhiễm tiếp đó liền đọc tên Lãnh Tử Tình và Doãn Thiến. Chị Lưu và cô béo ngồi dưới khán đài vỗ tay rầm rầm, như thế này phòng tạp vụ bọn họ thật là hãnh diện quá đi!
Chị Lưu thích nhất là vẻ mặt kinh ngạc kia của Tô Mỳ Sợi. Thật là quá tuyệt! Lãnh Tử Tình, cô nhóc này đúng là cũng có tài lẻ nha! Tiếng Pháp nói lưu loát vậy khiến toàn bộ mọi người đều ngây ngốc ra!
Lãnh Tử Tình lại càng vô cùng vui mừng, cô chỉ có vậy thôi mà đã chiến thắng rồi sao? Cũng quá là bất ngờ đi!
Văn Quang Nhiễm cười với Lãnh Tử Tình: "Không biết Lãnh tiểu thư có hộ chiếu hay không?
Thí sinh chiến thắng có cơ hội xuất ngoại du lịch. Chúc mừng cô, Lãnh tiểu thư! Giám đốc Lâm, ngày mai các anh xuất phát đúng không?"Lâm Địch Phi gật gật đầu. Lần này Văn Quang Nhiễm cho anh dẫn đoàn đi, anh vốn không muốn đi. Nhưng Văn Quang Nhiễm căn bản không muốn buông tha anh, nói rằng nếu anh từ chối thì sẽ bắt anh làm tổng giám đốc! Lâm Địch Phi không dễ gì tìm được một công việc thoải mái này, anh sẽ không mắc lừa Văn Quang Nhiễm đâu.
Giám đốc Lý vừa nghe nói lần đi du lịch này đã được điều động nội bộ từ trước thì cực kỳkhông phục. Bình thường ông ta làm việc có chỗ nào kém với Lâm Địch Phi đâu, tại sao việc gì tốt cũng không đến phiên ông ta chứ? Thật là tức chết mà! Ánh mắt muốn giết người trừng trộ hướng về phía Lâm Địch Phi. Tên gia hảo này đóng kịch cũng quá hay đi! Sáng nay hắn còn ra vẻ mù mờ hỏi ông ta, chủ tịch sẽ phái ai dẫn đoàn đi, tên gia hoả này lại không nói chính là hắn. Hại ông ta còn ba hoa một hồi, nói mình là lựa chọn tốt nhất! Giờ xem ra bản thân ông ta lại giống như đồ ngốc vậy.
Kỳ thực, giám đốc Lý căn bản không biết, rằng Lâm Địch Phi và Văn Quang Nhiễm là anh em họ. Lâm Địch Phi là anh họ của Văn Quang Nhiễm. Chỉ là bình thường anh làm việc rất khiêm tốn, không thích diễu võ dương oai. Làm việc trong khách sạn này chẳng qua là muốn giúp đỡ Văn Quang Nhiễm, ngoài ra tìm một việc nào đó nhàn hạ mà thôi, bản thân anh cũng cảm thấy vui vẻ, thoải mái. Những điều này giám đốc Lý nào có hay biết đâu!
Lãnh Tử Tình cả kinh, cái gì? Đúng rồi, tại sao cô lại quên được việc chiến thắng thì sẽ phải xuất ngoại du lịch chứ? Không được, không thể trì hoãn được nữa! Cô phải đi khỏi đây mau thôi, cái tên kia đã tìm được nơi cô làm việc rồi, chỉ e là sẽ nhanh chóng tìm được chỗ ở của cô thôi!
Đúng rồi, cô không có hộ chiếu, vậy chẳng phải là xong rồi sao. Không phải nói ngày mai xuất phát sao? Giờ cô có làm cũng không kịp nữa. Thật tốt quá, cứ thoái thác vậy đi!"Cảm ơn chủ tịch Văn! Tôi không có hộ chiếu, lần này chỉ e là không có phúc khí đó thôi ạ!
Cảm ơn ý tốt của ngài." Lãnh Tử Tình thành khẩn biểu lộ lòng biết ơn, lại lén liếc nhìn người đàn ông đang đứng phía sau kia.
Lôi Tuấn Vũ lập tức nhìn về phía Lãnh Tử Tình, giống như muốn nhìn thấu đáy lòng cô vậy, làm Lãnh Tử Tình một phen kinh hãi.
Xuất ngoại du lịch à? Trong mắt Lôi Tuấn Vũ loé lên một tia sáng…"Không có hộ chiếu à? Tại sao? Giám đốc Lý, chẳng phải tất cả những thí sinh tham dự thi đều phải làm hộ chiếu trước rồi sao?" Văn Quang Nhiễm hiển nhiên là rất không thích tin tức này.
Giám đốc Lý cúi thấp đầu xuống, lúc trước hắn để đám tạp vụ tham gia chính là vì chắc chắn bọn họ không thể nào thắng được, ai dè nửa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim thế này chứ! [Timyeu: Há há, dám so Lãnh Tử Tình với Trình Giảo Kim, bó tay với cha này!]"Ừm, Văn chủ tịch! Cái này… cái này hôm nay nhân viên tạp vụ tới sát giờ mới báo danh, cho nên không kịp làm hộ chiếu…""Sao lại có chuyện như vậy?" Văn Quang Nhiễm ngữ khí trở nên nghiêm khắc.
Lãnh Tử Tình thấy vậy vội nói: "Chủ tịch Văn, ngài đừng trách giám đốc Lý, là do tôi ạ. Tôi đêm qua mới quyết định tham gia thi đấu, tôi còn muốn cảm ơn giám đốc Lý đã cho nhân viên tạp vụ chúng tôi một cơ hội này!" Lãnh Tử Tình liếc nhìn giám đốc Lý một cái.
Đối phương gật gật đầu nhìn cô, Lãnh Tử Tình có thể nhìn ra trong ánh mắt kia cơ hồ có vài tia tán thưởng. Ha ha, là cô thay hắn chịu tội nên hắn cảm kích sao?
Cô nói tiếp: "Nếu chưa làm hộ chiếu thì tôi sẽ không làm mọi người mất hứng nữa! Cảm ơn ngài đã coi trọng phòng tạp vụ chúng tôi, cảm ơn ngài!"Sự hào sảng của Lãnh Tử Tình lúc này đã làm cho Văn Quang Nhiễm không khỏi chăm chú dán mắt vào người cô. Chẳng lẽ cô không muốn đi du lịch hay sao? Người làm tạp vụ gia cảnh hẳn là không tốt lắm, cơ hội này chẳng phải rất khó cầu hay sao?
Lúc này chợt nghe Lôi Tuấn Vũ nói chắc như đinh đóng cột: "Cô ấy ngày mai sẽ đi!"Văn Quang Nhiễm hiếu kỳ nhìn bạn tốt, anh ta sao lại cảm thấy tên gia hoả này dường như ăn nhầm thuốc rồi cũng nên. Không nén được lại nhìn nhìn Lãnh Tử Tình, vẫn không nhìn ra người con gái này có gì hấp dẫn cả? Chẳng qua chỉ có chút thanh tú mà thôi!
Quả nhiên… Sân bay quốc tế ZSZ.
Lãnh Tử Tình trợn mắt há mồm nhìn người đàn ông bá đạo này, trong tay hắn lại cầm một quyển hộ chiếu. Người trong hộ chiếu rõ ràng chính là cô! Sao hắn làm được? Chỉ dùng thời gian một ngày! Không, chỉ nửa ngày mà thôi!
Lãnh Tử Tình giật mình nhìn hắn, vốn cô bị áp tải đến đây. Bọn họ nói cho dù không đi được thì cũng phải đến tiễn những thí sinh thắng cuộc. Chủ tịch Văn đã mời thì cô sao từ chối được chứ! Dù sao hôm nay cô cũng phải rời khỏi đây! Hoá ra, chủ tịch Văn đã thông đồng trước với tên kia! Giờ thì hay rồi, đã có lý do để không thể không đi rồi!"Anh… anh sao lại làm được thế?" Lãnh Tử Tình giật mình nhìn quyển hộ chiếu.
Lôi Tuấn Vũ nhìn dáng vẻ kinh ngạc ngốc nghếch của cô thì thở dài, nhìn về phía đoàn người đang chờ ở cửa số sáu, người không nhiều, tính cả hắn tổng cộng là mười hai người.
Hắn phất tay chào hỏi với Văn Quang Nhiễm, nhìn thấy đối phương mỉm cười đáp lại, gật gật đầu rồi nói: "Vốn dĩ nó là của em mà!"Thời gian kiểm tra an ninh còn sớm, hắn có thể nhỏ to tâm sự với cô vợ bé nhỏ của mình.
Hai ngày nay muốn tìm cô nói chuyện, nhưng cô tựa hồ giống một con nhím gai rất sắc nhọn, nếu không phải hắn nhờ Văn Quang Nhiễm để cho tất cả các thí sinh thắng cuộc tối qua đều ở lại trong khách sạn, chỉ sợ hôm nay sẽ không nhìn thấy cô nhóc này nữa thôi!
Hắn rất đáng sợ hay sao? Mặc dù đã coi hắn là người xa lạ, nhưng vẫn sợ hắn vậy sao? Rốt cuộc hắn không thể chờ được nữa! Mặc kệ cô mất trí nhớ hay không, hôm nay hắn muốn nói với cô, cô là vợ hắn, hắn còn sống! Cô là người phụ nữ của hắn!"Cái… gì?" Lãnh Tử Tình vội vàng nhìn vào thời gian cấp hộ chiếu, quả nhiên… hơn nữa còn ghi lại vài lần xuất cảnh!
Sao lại thế này? Quyển hộ chiếu này chắc chắn là của cô không sai! Tại sao lại ở chỗ Lôi Tuấn Kiệt vậy?"Đi theo tôi!" Lôi Tuấn Vũ nắm lấy cổ tay Lãnh Tử Tình kéo cô đi đến đầu kia hành lang…
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
32 chương
11 chương
7 chương
69 chương
20 chương
23 chương
65 chương