3 kiếp trầm luân
Chương 2 : Gặp gỡ
Trên sảnh , Thiên Đế đang ban tước hiệu cho từng người , theo từng loài hoa
" Ban hiệu : Quỳnh Hoa Tiên Tử","Hồng Hoa Tiên Tử"....Từng người cuối củng cũng tới nàng.
Đập vào mắt Thiên đế là một đôi mắt hờ hững , trong treo không biểu tình vui mừng được vào tiên bang như các Hoa Yêu khác , giống như cả thế giới này không có gì làm nàng dao dộng ,
Ngay đúng lúc Thiên đế định hỏi tên nàng để ban hiệu , thì một tiếng ồn cắt ngang , tên thị vệ hô:" Diêm vương đại đế ,Tới"
Người tới làm điên đảo chúng sinh với bộ dáng của mình , một thân trường bào màu đen , mái tóc trắng dài buông thả tự nhiên, thắt lưng buộc lỏng lẻo lộ ra khuôn ngực màu đồng nhạt , trơn bóng . Đôi mắt hổ phách dài , va nốt chu sa màu máu ở mi tâm , mang theo sự khát máu ,lãnh huyết có một chút tà mị . Hô hấp của mọi người dồn dập Diêm vương này vẫn luôn họa thủy như thường.
"Hoàng Đệ vẫn không biết quy cũ như thường, hôm nay là đại lể các vị tiên tử gia nhập tiên bang mà đệ vẫn ngang nhiên đến trễ" Thiên Đế mang một bộ dạng khó chịu , hắn vô cùng ghét đứa em cùng cha khác me này. mỗi khi hắn xuất hiện tất cả mọi người đều nhìn hắn .Hắn mới chính là chân mệnh thiên tử, cao cao tại thượng.
"Hoàng Huynh thứ lỗi, tại con heo nhà đệ mắc đẻ nên đệ mới tới trễ" hắn nhếch mép cười cợt , hứ người mới là heo a.
"Cô Diễm, Ngươi..."Tức chết hắn ,dám nói hắn là heo.Được lắm.Xung quanh hút một ngụm khí lạnh. Diêm vương lại chọc giận Thiên Đế nữa rồi!! bọn họ không muốn bi thiến đế trút giận đâu nhưng cũng không thể đắc tội Diêm vương ác quỷ này được !!! thiệt là khổ quá đi mà
Cô Diễm từ từ tiến lại chỗ ngồi của mình, ngồi xuống và mặt kệ Thiên Đế , Hắn cảm thấy có ai đang nhìn hắn, ngẩn đầu lên .
Chính là một thân bạch y đơn giản , con ngươi màu tím nhìn hắn đầy tò mò ,nghiên cứu, nhìn vào đôi mắt ấy hắn có thể thấy sự cô độc vô tận.
Nàng đứng giữa rừng hoa ,nhưng hắn lại không khống chế chỉ nhìn mỗi nàng, tim hắn đập mãnh liệt va co rúc khi nhìn ánh mắt cô độc đó .
Mạc Ngạn vẫn nhìn hắn cho tới khi Thiên Đế hỏi ten mình nàng mới giật mình hoàn hồn lại.
" Tên nàng là gì? ""Mạc Ngạn" chỉ vậy thôi,
Nàng tự hỏi ? làm tiên có tốt không ?? sự lựa chọn của nàng là đúng hay sai ??
Nhưng hôm nay , gặp hắn ,nàng đã có câu trà lời rồi!
"Vậy...." Hắn Định ban Tước hiệu cho nàng thì bị nàng cắt ngang .
" Thiên Đế ,Mạc Ngạn không muốn làm tiên " giọng nói kiên định không cho phép người khác từ chối .
Ầm Ầm ,Đại Sảnh lâm vào yên tĩnh, các vi thần không thể tin nỗi có người không muốn tu tiên sao ??
Thiên Đế cũng bất ngờ trước câu trả lời của cô .
Hoa Thần đứng lên nói " cô chắc chắn với quyết định của mình ??" hắn chưa bao giờ gặp người không muốn tu tiên. tu Tiên với Hoa yêu rất dễ, chính là trồng hoa trên thiên đình , hưởng thụ linh khí của trời đất va quang trọng hơn hết chính là trẻ mãi không già a...có ai mà không muốn sắc đẹp vĩnh cữu cơ chứ!
"Đủ Rồi"" Ta thấy cô nên suy nghĩ một thời gian thử xem , cô hãy ở lại thiên giới đi, ta tin cô sẽ thích nó"
"Được. sau 7 ngày Mạc Ngạn sẽ cho Thiên Đế câu trả lởi chính xác " nói thế thôi, vì cho thiên Đế mặt mũi nên cô mới chấp nhận , chứ cô đã quyết tâm rồi
"Được , Lui xuống đi " thiên Đế phẩy tay !!
Nàng ngẩn cao dầu ,bước đi mái tóc đen bay theo gió mang theo sự lãnh đạm tuyệt đối , bước ra khỏi chốn xa hoa , ồn ào
Yến Tiệc tiếp tục bắt đầu mà không ai biết , thân ảnh tóc trắng cũng biến mất theo nữ tử bạch y kia .......
Truyện khác cùng thể loại
369 chương
41 chương
59 chương
35 chương
92 chương
58 chương