24 Giờ FULL
Chương 10
15:00
Vết máu rất nhỏ chỉ có một nhúm, nhưng cây cỏ trên lan can lại không có sinh vật nào có linh khí có dấu hiệu bị dính máu, hơn nữa nửa đêm có mưa tẩy trần, vết máu còn sót lại nếu như không phải bị Ngô Gia đưa tới gần linh thảo cực kỳ nhạy cảm với linh khí cũng sẽ không phát hiện ra.
Trương An Ngạn khom lưng nhìn kỹ một chút, dùng ngón trỏ quẹt lên vết máu để lên mũi ngửi thử, Ngô Gia khẩn trương hỏi: “Anh Ngạn thế nào rồi?”
Trương An Ngạn lắc đầu, nói với hai người còn lại: “Làm ‘hồ sơ’ thôi.”à
‘Hồ sơ’ là một loại pháp thuật lợi dụng hiện trường để lưu lại tin tức có ích, gần như là lưu lại chuẩn xác hoàn toàn hiện trường.
Loại pháp thuật này nhìn thì có lợi, nhưng yêu cầu lập ‘hồ sơ’ yêu cầu rất cao, không nói tới phải có năng lực, tâm tính cẩn thận mà kinh nghiện cũng phải phong phú.
Ngoài mấy cái đó ra còn phải có huyết dẫn, ‘hồ sơ’ còn dễ dàng lôi kéo mấy thứ không sạch sẽ, huyết dẫn là lấy máu làm đường truyền, vừa cần cảnh giác vừa là kim chỉ nam giúp khôi phục lại ‘hồ sơ’.
‘Hồ sơ’ tốt sẽ dễ tìm, nhưng huyết dẫn lợi hại lại là ngàn vàng khó cầu, cũng bởi vậy hiệu suất của ‘hồ sơ’ cao nhưng ít người xài tới.
Vương Khải Toàn là người thận trọng, là người viết hồ sơ cao cấp.
Trương An Ngạn dùng đao cắt ngón tay, tay mới nâng lên máu tươi đã ở phía sau chảy ra phía trước, dần dần ở miệng vết thương trở thành một viên huyết cầu, bay lơ lửng trong không khí.
Ngô Gia tự giác đứng bên người Trương An Ngạn cảnh giác khắp nơi.
Vương Khải Toàn gật đầu nhìn hai người, móc một cái túi nhỏ đặt trong lòng bàn tay, hai tay tạo thành hình chữ thập, chỉ thấu bên trong tui bỗng toát ra một luồng ánh sáng, cả người Vương Khải Toàn như khựng lại một hồi rồi mở to hai mắt nhìn khoảng không trước mặt, túi giấy trong tay đã biến mất.
Trương An Ngạn tích máu lơ lửng cách Vương Khải Toàn một đoạn ngắn, rồi ba người cùng nhau đứng trong mưa không nói một lời, cảnh tượng bốn ngày trước như tái hiện lại trước mặt bọn họ.
Mặt đất khô ráo, thời tiết trong sáng.
Hoàng hôn buông xuống, mưa to bỗng xuất hiện, hiện tại cũng không có ai nghĩ tới mưa sẽ trở nên nặng hạt.
Ô tô trên đường vội vàng lui tới, làm nổi lên một trận cát đất, Ngô Gia nhìn một đoạn hình ảnh rất dài cũng chỉ thấy những chiếc xe bình thường lướt qua, tất cả đều bình tĩnh bình thường.
Thời gian cùng hình ảnh xoẹt nhanh qua, màu đen từng chút một nhiễm cả bầu trời, mây bắt đầu biến mất, cảnh tượng trở nên u ám, phía trước sét bất ngờ đánh xuống, gió cũng cùng lúc thổi khắp bốn phương tám hướng.
Giao lộ toàn gió, trên đường xe ngày càng ít, tới khi chiếc xe cuối cùng đi qua, giọt mưa cũng từ trên trở đi giáng xuống, mặt đất bắt đầu đọng lại những vệt mưa, chúng nó liên kết với nhau, nhanh chóng làm mặt đất trở nên ướt đẫm, gió thổi ngày càng mạnh, cỏ cây cũng bị thổi đè sấp xuống mặt đất, không khí tràn đầy hơi ấm cùng mùi tanh của đất bốc lên.
Một luồng hơi thở quỷ dị bỗng thổi tới, Vương Khải Toàn bất ngờ cất bước đi về trước, Ngô Gia trấn tĩnh, tới rồi!
Mặt Vương Khải Toàn không có biểu tình gì đi rất chậm, dương khí trên mặt cũng tan hết, chỉ còn u ám, tròng trắng của hắn đanh lại.
Phía sau Vương Khải Toàn dần dần xuất hiện một bóng người, cao gầy, mặc một cái áo thun đơn giản, bị mưa làm ướt dính trên người, tóc cũng bị mưa làm cho rối tung, hai tay chắn gió phía trước, cố gắng nện bước để người không lảo đảo.
Máu tích của Trương An Ngạn lập tức bay qua, gắt gao đi theo sau người nọ.
Cậu ta đi theo phía sau Vương Khải Toàn rồi đi qua trước mặt Trương An Ngạn cùng Ngô Gia, mắt híp quét khắp nơi giống như đang tìm vật gì đó.
Ngô Gia nhìn trời, bầu trời bây giờ thật dọa người, mây đen dày đặc như ban đêm, trời mưa ngày càng to, tại sao lại có người giờ này một mình đi tới nơi như thế này nhỉ? Ngô Gia nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trương An Ngạn đang ở bên cạnh, chỉ thấy người kia đang nhíu mày như cố gắng suy tâm khổ não suy nghĩ chuyện gì đó, Trương An Ngạn muốn xem rõ chuyện lúc ấy mà lúc nào cũng cảnh giác nhìn chung quanh, chú ý đồ vật chung quanh, Ngô Gia không muốn cắt mạch của Trương An Ngạn, nên bản thân quay đầu lại tiếp tục nhìn.
Hình ảnh kế tiếp càng quỷ dị, người nọ không ngừng đi lại trên đường, vẻ mặt lo âu, Vương Khải Toàn mang cậu ta đi rất nhiều nơi, nhưng ngoài lo âu ra thì người kia cũng không có gì khác, thậm chí đi qua nơi lưu lại vết máu cũng không có phản ứng gì.
‘Hồ sơ’ một khi bắt đầu, dưới thúc đẩy của pháp thuật, tin tức cùng không khí cũng sẽ tự động chiếu về thời điểm hình ảnh xảy ra, nếu ít xảy ra phản ứng thì cũng chỉ yêu cầu người làm ‘hồ sơ’ dẫn đường thêm chút… Nhưng sao lại không có phản ứng gì thế này?
Nghi ngờ dâng cao trong lòng Ngô Gia, đại não nhanh chuyển động, không đúng, nhất định có cái gì đó không đúng, sao lại không chú ý tới nơi kia?
“‘Hồ sơ’ phải có lời dẫn.
Dấu chân, dấu tay, vật để lại, huyết khí cũng có thể, trong đó lấy dấu tay dấu chân trước, huyết khí sau đó.”
Ngô Gia nghe không hiểu, xách ghế lại ngồi trước người Trương Tắc Hiên, “Huyết khi là thứ cơ bản của con người, profile sao không lấy thứ cơ bản này trước, mà lại để sau?”
Trương Tắc Hiên líêc mắt nhìn Ngô Gia, “Huyết khí là thứ cơ bản của con người không thể qua loa, căn bản mà sai thì ‘hồ sơ’ sẽ nhận lấy tai họa.”
Ngô Gia nhớ tới lời trước kia của Trương Tắc Hiên mà giật mình, kia là lấy máu! ‘Hồ sơ’ kia, dùng ít máu, khí là nơi dễ dàng lưu lại chứng cứ, Ngô Gia cùng Trương An Ngạn, Vương Khải Toàn ba người dùng hơi thở để làm ‘hồ sơ’ cũng không hiếm gặp, một là có thể gian lận những thứ bị thiếu, nói tới phương diện khác thì mấy năm nay người theo tín ngưỡng Âm dương đạo gần như bị diệt sạch, làm chút chuyện trái với lương tâm cũng không giấu được, huyết khí ngược lại trở thành chứng cứ không dễ nhận ra.
Nhưng án này của Trương Ngọc không đúng, từ bắt đầu tới giờ gần như càng khó phân biệt, cho nên lấy máu kia có vấn đề!
Ngô Gia lập tức quay đầu gọi Trương An Ngạn, “Anh Ngạn!”
Sắc mặt Trương An Ngạn cũng cùng lúc biến đổi, “Không đúng!”
Người đang đi theo Vương Khải Toàn bỗng run rẩy, một lượng lớn máu từ trong cơ thể bùng lên, cánh tay cùng chân đột nhiên bị bẻ gẫy, cậu ta gục xuống đất, tiếng da thịt cùng xương cốt tan vỡ trong gió nghe rất rõ.
Ngô Gia làm việc trừ tà lâu như vậy, cái chết bị tà ma quấn thân cũng không phải chưa thấy, nhưng trơ mắt nhìn một người chết một cách thảm thương kỳ quặc thế này cũng làm cho Ngô Gia ngơ ngác đứng tại chỗ.
Mùi máu tràn ngập trong không khí, hơi thở bình thản bất ngờ biến hoá, một luồng sát khí bén nhọn bỗng xuất hiện.
Huyết tích vẫn luôn bay bên cạnh Trương An Ngạn đột nhiên từ giữa không trung rơi xuống, chưa chạm đất lại bất ngờ nổ tung như có người dậm lấy.
“Có gì đó!” Trương An Ngạn rút đao hô to, Ngô Gia rút một lá bùa từ trong túi ra, bốc cháy ở trong màn mưa kịch liệt, mưa to, gió lớn, bầu trời màu đen nhanh chóng biến mất, profile đã kết thúc mạnh mẽ.
Ngô Gia cùng Trương An Ngạn tựa lưng vào nhau nhìn chằm chằm chung quanh, Vương Khải Toàn từ từ lui về.
“Sao lại thế này?”
Trương An Ngạn nhỏ giọng nói: “Huyết dẫn bị chặt đứt, có thứ gì ở chỗ này.”.
Truyện khác cùng thể loại
137 chương
93 chương
26 chương
20 chương
72 chương
78 chương
12 chương