(12 con giáp) demon's love
Chương 47
Sáng sớm tinh mơ, không gian của yêu quán đã mau chóng được lấp đầy bởi những âm thanh rộn ràng và không khí bận rộn của nhân viên cũng như khách trọ nơi đây. Tiếng chim hót ríu rít trong rừng vang vọng khiến cho Gemini lờ mờ mở mắt khi nhìn thấy gương mặt vẫn còn đang thoải mái chìm vào mộng đẹp bên cạnh thì không tự chủ mà cười hạnh phúc. Cô lười nhác duỗi căng cơ thể như một thói quen liền cảm nhận được cả cơ thể mình mỏi nhừ không còn chút sức, đôi mắt nheo lại, sắc mặt thầm oán trách khi nhớ lại chuyện tối qua khi người đàn ông với nét mặt tuấn tú, thoải mái đang ngủ bên cạnh chẳng những không nể tình cơ thể cô hiện giờ mỏng manh yếu đuối, ngoài ra cũng là lần đầu cô quan hệ thân mật sau 5 năm nên phải nhẹ nhàng một chút, mà anh còn hung hăng lấn tới khiến cô có muốn cản cũng không đủ sức mà cản chỉ để mặc cho anh ôm mình hào hứng lăn qua lăn lại, có thể nói lúc đó cô hoàn toàn liên tưởng tới việc mình đang bị một con quỷ xào lăn lên rồi ăn thịt chứ không phải là Scorpio cô yêu nữa. Nghĩ tới đây cô càng dùng sức duỗi căng toàn bộ cơ thể lần nữa mong là sẽ cảm thấy khỏe hơn.
“Ưm...” – Scorpio khẽ nhíu mày phát ra tiếng rên khẽ bởi vì hành động duỗi thẳng người của Gemini động đến giấc ngủ của anh khiến anh khó chịu. Gemini lúc này cũng giật mình nên cứng đờ người không dám động đậy đến khi thấy anh không còn phản ứng gì nữa thì mới lẳng lặng rời giường, mặc kệ đống quần áo của 2 người vẫn còn nằm ngổn ngang trên mặt đất mà mở tủ đồ, tùy ý chọn đại một chiếc đầm maxi hai dây màu đen tuyền mặc vào, không quên mặc tròng thêm một chiếc áo tay dài màu kem bằng len đơn giản, đội trên đầu chiếc mũ len màu nâu đất rồi nhanh nhẹn xỏ đôi giầy búp bê màu đen vào rồi rời khỏi phòng. Trước khi đóng cửa không quên nhìn người còn nằm thoải mái trên giường mà mỉm cười vui vẻ.
Ở phòng khác, Ako cũng đã thức dậy từ sớm, cô vẫn mặc trên người bộ y phục kimono ngắn được cách tân màu trắng rất đẹp, càng tôn lên nét đẹp đoan trang, thùy mị của mình. Ako ngồi bên mép giường, gương mặt có phần trầm tư khi nhớ đến những chuyện tối quá, trong lòng càng không trách khỏi tò mò về tình cảm giữa anh và người yêu trước, cách anh đối xử với cô gái mới quen đang sống trong yêu quán này và quan trọng hơn là tại sao anh lại tỏ ra thân mật với cô ta chỉ sau vài lần gặp mặt trong khi người ở bên anh suốt 3 năm qua là cô, cô có điểm nào không hơn được người kia? Chẳng lẽ chỉ vì cô gái này có đôi cánh trắng trong truyền thuyết thôi sao? Càng nghĩ cô càng không thể chấp nhận được sự lạnh nhạt và những lời nói nhẫn tâm của anh đối với mình nên cô quyết định sẽ không nhẫn nhịn nữa mà phải hỏi rõ ràng mọi chuyện. Dù anh có thích cô hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô biết là cô yêu anh và sẽ là người duy nhất trở thành vợ anh.
“Cốc..cốc” – Sau khi suy nghĩ kĩ càng, Ako lấy hết quyết tâm của mình mạnh dạn đi sang phòng ủa Scorpio bên cạnh rồi gõ cửa nhưng chờ mãi cũng không thấy có động tĩnh gì nên cô đánh liều mở cửa đi vào thì mới nhận ra là anh không có ở trong phòng, lướt mắt quanh phòng một hồi thì nhận thức được hôm qua anh hoàn toàn không về phòng vì phần chăn đệm được xếp rất ngăn nắp chưa từng được sử dụng qua.
“Có lẽ nào anh ấy đã về trước?” – Đóng cửa phòng lại, Ako ngẫm nghĩ một hồi như tự tìm cho mình một phương án thuyết phục nhưng dù có là gì cũng không thể đánh lừa được giác quan cực nhạy của bản thân vẫn ngửi thấy được mùi của anh ở đâu đó trong yêu quán này. Quyết định đi theo giác quan của mình đã dẫn cô đến trước cửa 1 căn phòng nằm ở cuối hành lang tầng dưới. Đứng trước cửa phòng không hề có đề số phòng mà thay vào đó là một tấm bảng nhỏ đề chữ “Chủ nhân” hoàn toàn khác biệt với những căn phòng khác càng khiến những ý nghĩ không hay hiện lên trong đầu của Ako. Cô vội vàng lắc đầu để xua tan những ý nghĩ tiêu cực đó rồi nhìn đông nhìn tây đến khi xác định không có ai thì đẩy cửa vào mà không thèm gõ cửa trước. Cửa phòng dần mở ra, đập vào mắt cô là những mảnh quần áo vẫn còn đang nằm lộn xộn dưới sàn, đưa mắt nhìn lên thì lại bắt gặp hình ảnh một người đàn ông quen thuộc vẫn còn đang say giấc, cả người thỏa thân chỉ đắp hờ một tấm chăng đủ để che đi hạ bộ của mình, thần thái gương mặt có vẻ rất tốt, rất thỏa mãn khác hẳn với gưo7ng mặt lạnh lùng đáng sợ thường ngày.
“Không...phải...” – Giọng nói có phần run rẩy, Ako không kiềm nén được sự ghen tức trong lòng khiến gương mặt điềm tĩnh thường ngày bỗng trở nên tái mét, thần sắc hoàn toàn tím tái, thể hiện sự chịu đựng đã đi quá giới hạn của bản thân. TRong đầu cô lúc này hoàn toàn không thể nghĩ ra được ai khác ngoài cô gái kia. Suy ngẫm một hồi cô hoàn toàn có thể suy đoán ra rằng cô gái kia chính là tiểu thư của yêu quán này cũng chính là người đã cùng anh ở cùng một chỗ suốt cả đêm qua. Ôm tâm trạng tức tối, cô đóng cửa phòng rồi hậm hực đi xuống để tìm ai kia trút giận.
Ở khu vườn phía sau yêu quán, Gemini vẫn đang làm công việc thường ngày của mình trong suốt 5 năm qua là cắt tỉa hoa và tưới nước cho cả khu vườn, đồng thời cũng dành thời gian hóng gió, cố gắng thư giãn bản thân và luyện tập một vài động tác vận động đơn giản tăng cường sức khỏe cho cơ thể để giúp khắc phục hoàn toàn yếu điểm và có thể tự do sử dụng sức mạnh trở lại. Cô tập trung hết sức, tạo ra những đường gió mạnh bao quanh mình rồi nhắm về khoảng sân trống mà xuất chiêu.
“Đùng!Á!” – Âm thanh va chạm kinh người vang lên, một lớp khói bụi bay lên mịt mù. Nhưng một giọng nữ hét lên thu hút sự chú ý của cô khiến cô lo lắng nhìn chằm chằm vào hướng mình vừa tấn công.
“Cô tính giết người hay sao mà ra đòn mạnh vậy!?” – Làn khói tan đi, Cancer một tay ôm Virgo, tay kia ra vẻ phòng thủ, ánh mắt chết người hướng về phía người vừa tấn công mà hỏi khiến Gemini đứng hình không biết nên phản ứng ra sao. Cô cũng chỉ là thử sức một chút, lại càng không nghĩ sẽ có người tới vào lúc này nên mới ra đòn mạnh như vậy.
“Hì hì, các cậu không sao chứ?” – Gemini tránh ánh mắt lạnh tanh của Cancer, nhìn sang Virgo vừa thở phào nhẹ nhõm bên cạnh mà hỏi.
“Cứ tưởng chết rồi ấy chứ. Cậu thì sao? Không ảnh hưởng đến sức khỏe chứ?” – Virgo vỗ vai Cancer ý bảo anh bình tĩnh rồi cả hai tiến đến gần Gemini, cô hỏi.
“Ừ, không sao, chỉ đang luyện tập phục hồi thôi. Mà hai cậu tới đây làm gì?” – Gemini cười xòa rồi nói.
“Mình muốn tới thăm cô bạn ngốc này không được hay sao? Vả lại lâu rồi mình cũng chưa gặp anh hai nên muốn ở lại đây chơi một hai ngày.” – Virgo bĩu môi ý chê trách Gemini không thèm thương nhớ gì đến người bạn này.
“Toàn là viện cớ. Nếu ý cậu là thật thì cần gì phải dắt cậu ta tới đây.” – Gemini cũng bĩu môi phản bác.
“Gì chứ. Bộ ở đây có treo bảng cấm tôi tới sao?” – Cancer cũng không chịu thua mà trả treo. Đôi khi anh thật không hiểu tại sao Scorpio lại bị đổ bởi cái cô gái chuyên đi xỏ xiên người ta này. Nhưng nghĩ kỹ lại thì chắc nhờ vậy cho nên mới đâm xuyên qua được cái tảng băng lâu năm kia.
“Tôi vẫn đang suy nghĩ có nên làm vậy hay không. Nhưng mà nếu muốn thưa chuyện rước nàng về động rắn của anh thì tốt nhất là làm nhanh lên. Anh Virgust đang ở đại sảnh, tranh thủ sáng sớm tâm trạng ảnh còn thoải mái mà dứt khoát thưa chuyện đi. Cứ ấp úng như trai mới lớn thì coi chừng ảnh cấm cung Virgo luôn thì khổ đó.” – Gemini hấc cầm, sau đó ánh mắt tinh lanh nhìn về phía Virgo chúc mừng rồi nhìn sang Cancer đánh giá chiều cao anh vẫn không phát triển hơn là bao so với 5 năm trước, nở nụ cười nham nhở khiến Cancer hiểu ý liền đỏ mặt hận không thể đóng băng cô luôn tại chỗ. Virgo nhìn hai người khắc khẩu mà chỉ biết cười khổ.
Gemini thấy vậy liền cười khoái chí rồi xua tay đuổi hai người đi, cả hai thấy vậy cũng không nán lại nhưng cũng nói xong việc sẽ quay lại trò chuyện với cô. Đến trước cửa thì thấy bóng dáng Virgust bận rộn đi qua đi lại, hết hỏi thăm trò chuyện với khách lại đến quản lý nhân viên nên hai người cũng ngần ngại không dám làm phiền. Phải một hồi lâu Virgust mới nhận ra sự hiện diện của hai người liền bàn giao việc lại cho Kai rồi tiến tới ôm cô em gái bé bỏng vào lòng, không quên đánh mắt đề phòng về phía người bên cạnh khiến Cancer á khẩu không dám làm bậy.
“Chào anh, anh khỏe không?” – Virgo thoát khỏi vòng ôm của anh mình, cười cười hỏi thăm.
“Có thêm một cô em gái nuôi, lại có công việc ổn định sống qua ngày, cũng không tệ.” – Virgust cười, xoa đầu em gái rồi cả ba đến ngồi vào một cái bàn gần đó.
“Em gái nuôi? Ý anh là Gemini?” – Cancer xen vào.
“Đúng, dù gì đứa em này cũng đâu có nhớ tới anh nó.” – Virgust nói, giọng có phần ủy khuất. Thật ra anh đã biết thế nào cũng sẽ có ngày này nhưng chỉ không ngờ nó lại tới nhanh như vậy. Đã vậy còn bị cô tiểu thư kia ba lần bảy lượt đưa anh lên chín tầng mây nói là sẽ thay Virgo làm cô em gái yêu thương anh nhất rồi lại nhồi nhét mấy cái suy nghĩ nào là cưới chồng rồi quên anh, anh chỉ là kẻ thừa thải không bằng Cancer ra mà đạp anh xuống mười tám tầng địa ngục. Nhưng dù gì thì anh vẫn muốn cả hai cô em gái này hạnh phúc nên chỉ cần có một người yêu thương hai cô nhiều như anh thì anh không còn gì phải hối hận nữa.
“Không có, em lúc nào cũng nhớ anh mà. Chỉ là không có cơ hội gặp...” – Virgo mau chóng giải thích.
“Tôi muốn cưới Virgo. Mong anh đồng ý.” – Cancer sau một hồi im lặng, lúng túng cũng lấy hết sức trai hai mươi mấy năm ra mà yêu cầu gả Virgo cho anh. Hành động này của anh khiến hai an hem nhà Virgo phải ngỡ ngàng. Virgo cũng không ngờ Cancer lại trở nên đàn ông, chính chắn như vậy liền bối rối, đỏ mặt. Virgust cảm thấy vẻ mặt này của em gái quả là thú vị nha nên liền híp mắt nghĩ gì đó.
“Cậu nghĩ tôi vì cái gì mà sẽ đồng ý cho em gái bé bỏng của mình vào động rắn nhà cậu ?” – Virgust dù trong lòng đã đồng ý từ trước nhưng vẫn muốn đùa dai.
“Anh...đừng như vậy.” – Virgo đọc được ý của anh mình liền bối rối ngăn cản.
“Vì tôi yêu Virgo. Sẽ không để cô ấy chịu khổ, nếu anh không muốn cô ấy sống ở động rắn nhà tôi thì tôi liền chìu ý anh mà dọn ra ở riêng.” – Cancer nắm chặt tay Virgo, mười ngón tay đan xen vào nhau, anh thẳng thắn nói.
“Cancer~” – Virgo nghe vậy liền cảm động, đôi mắt long lanh nhìn hướng anh trai mình mà tấn công.
“Haiz... còn tính cậu sẽ lúng túng, ai ngờ... thôi được rồi, là em gái tôi mắc nợ cậu nên nếu nó muốn sao tôi liền theo vậy. Nhưng nếu tôi biết cậu làm khổ nó, tôi liền bắt cậu trả giá.” – Virgust nhìn thấy ánh mắt của em mình mà đành chịu thua, không muốn đùa dai nữa. Nhưng câu sau lại nghiêm chỉnh ra điều kiện với Cancer.
“Anh khỏi lo. Có chết tôi cũng sẽ làm cô ấy hạnh phúc.” – Cancer hứa chắc như đinh đóng cột. Virgo hạnh phúc không kiêng nể mà hôn anh trước mặt anh trai mình khiến Virgust lúng túng không biết phản ứng ra sao.
“À, nghe nói Scorpio cũng đã đến đây bàn công việc với gia tộc Ann?” – Cancer sực nhớ liền hỏi.
“Ừ, còn mượn danh gia tộc Ann đòi gặp Gem nữa.” – Virgust nói.
“Vậy rồi có gặp được không?” – Virgo xen vào.
“Sáng nay gia tộc Ann đã rời đi từ sớm. Cậu nghĩ đối với người như cậu ta nếu gặp được rồi thì liệu có chịu cứ thế mà quay về?” – Virgust cười hắc.
Nhắc đến mới nói hôm qua đang tính về phòng ngủ sau khi đi tuần một vòng quanh khu rừng thì thấy một gia nhân đang chuẩn bị bữa ăn nhẹ trong bếp thì đoán rằng là do Gemini yêu cầu nên anh quyết định tự mình mang lên rồi cho phép gia nhân đi nghỉ. Lên tới trước cửa phòng thì lại nghe giọng hai người nói chuyện vài câu, tiếp đó định mở cửa vào thì phải từ bỏ mà ôm khay đồ ăn về phòng khi nghe được vài âm thanh ám muội vang lên. Cả ba nói chuyện một hồi lâu nữa thì Virgo nói muốn đi kiếm Gemini nói chuyện nên rời đi trước, Cancer thì nhanh chống tiến lên lầu đi tìm cậu bạn kia.
Mãi đến khi ánh nắng rọi vào mặt thì Scorpio mới khẽ mở đôi mắt đỏ của mình ra rồi ngồi dậy, những ngón tay thon dài đan vào mái tóc trắng rồi tùy ý xoa rối cả lên, sau đó lại theo thói quen mà vuốt gọn lại. Ánh mắt đỏ lười biếng nhìn một lượt khắp phòng đến khi nhớ lại những hình ảnh hai người thân mật, làm chuyện ấy cả đêm và cảm xúc kìm nén bấy lâu cuối cùng cũng được bộc phát vào tối qua thì trái tim không khỏi đập mạnh, hít mũi vài cái để cảm nhận mùi hương của cô, chắc chắn rằng cô vẫn còn ở xung quanh đây thì mới an tâm quét mắt nhìn đến quần áo của cả hai vẫn còn bị vứt bừa bãi trên sàn không được dọn dẹp thì khóe môi không khỏi nhếch lên.
“Vội bỏ mình lại, đến quần áo cũng không thèm dọn.” - Scorpio cười hiền, trong mắt không khỏi hiện lên tia hạnh phúc.
“Không ngờ tảng băng nhà ta cũng có ngày ngồi cười như kẻ điên thế kia?” – Cancer đứng dựa vào thành cửa mà nói. Lần đầu sau 5 năm anh mới được chứng kiến cảnh bạn mình cười vui vẻ đến vậy. Có vẻ hôm qua được giải tỏa không ít.
“Cậu tới đây làm gì?” – Scorpio không quan tâm lời bạn mình nói, mau chóng khôi phục lại nét mặt lạnh lùng, hỏi.
“Tới gặp mặt anh rể hỏi chuyện cưới xin, còn cậu tối qua lăn lộn cả đêm thế nào mà còn dậy trễ hơn cả cô người yêu yếu đuối của mình?” – Cancer thành thật khai báo, không quên hỏi điều mình thắc mắc, thể lực bạn anh cũng phải thuộc dạng quỷ sống như bọn anh chứ đâu thua kém mà thế nào lại dậy sau cô nàng vốn sức khỏe bây giờ còn yếu hơn trước.
“Mình đâu yếu sức đến thế, đêm qua vẫn còn chưa ăn đủ. Chỉ là lâu rồi mới được ôm cô ấy ngủ ngon như vậy.” – Scorpio cười nham hiểm, đôi mắt đỏ chứa đầy yêu thương, trìu mến khi nói về người phụ nữ của mình, anh thề là phải mang cô về nhà, lắp đầy lỗ trống trái tim cô suốt thời gian qua như anh đã nói. Cancer cũng hiểu được phần nào cái cảm giác ấm áp khi được ôm và ngủ bên cạnh người mình yêu.
Ở khu vườn, Gemini và Virgo không ngừng ríu rít trò chuyện với nhau, hết chuyện này tới chuyện khác, hết chủ đề này lại chuyển sang chủ đề khác, cũng không ngừng hỏi thăm về cuộc sống của nhau trong 5 năm qua và cũng tranh thủ nói chuyện về việc xuất hiện bất ngờ trong đám cưới của Aries và Capricorn sẽ diễn ra vào mấy ngày nữa và bàn tính lên kế hoạch cho đám cưới của Virgo và Sagittarius nên tổ chức chung 1 ngày vì dù gì cả 2 người cũng sống với nhau như chị em ruột từ nhỏ tới lớn. Nói tới đây cả hai không thể không vui vẻ cười khoái chí.
“Trông cô có vẻ hạnh phúc nhỉ.” – Ako đứng trước mặt 2 cô gái lên tiếng, giọng điệu có chút khinh miệt, ánh mắt coi thường hướng thẳng về phía Gemini. Virgo cảm giác Ako không có ý tốt liền kéo Gemini đứng phía sau lưng mình đề phòng chuyện không hay.
“Chuyện tôi hạnh phúc hay không liên quan gì tới cô.” – Gemini biết cô ta đang nhắm đến mình nên cũng chỉ biết bình tĩnh đáp trả. Chỉ sợ cô ta không dễ dàng bỏ qua như thế.
“Nói đi. Anh Scorpio là gì với cô?” – Ako hỏi, nét mặt vẫn không chút cảm xúc nhưng ánh mắt lại nói lên tất cả việc cô đang ghen ghét Gemini tới cỡ nào.
“Là người tôi yêu.” – Không biết nên nói Gemini là can đảm thừa nhận hay là mặt dày không biết hiện mình đang là người thứ 3 xen vào hôn nhân của Scorpio và Ako nữa.
“Hừ, Tình yêu của cô bằng tình yêu của tôi dành cho anh ấy suối 3 năm qua sao? Chỉ mới gặp anh vài lần mà dàm nói yêu anh ấy sao? Thật nực cười.” – Ánh mắt của Ako càng nhìn càng hiện ra vẻ khinh miệt. Giọng điệu cũng chứa sự giễu cợt.
“Tình yêu của cô mới là không đáng để so với cậu ấy, nói cho cùng cô cũng chỉ là một đại tiểu thư ăn không ngồi rồi thì lấy tư cách gì mà nói bạn tôi như vậy.” – Virgo tức giận lên tiếng.
“Còn dám nói!” – Ako hắng giọng, hất tay một cái thì một làn khói đỏ bay về phía cả hai.
“Xèo...” – Cả Gemini và Virgo chủ quan vì nghĩ chỉ là một làn khói tầm thường nhưng đến khi nó chạm vào da thịt thì cả hai mới cảm thấy bỏng rát, Virgo cầm tay Gemini dịch chuyển về phía sau lưng Ako. Tiếp đó, Virgo nhân cơ hội từ sau đánh tới nhưng khi giơ chân lên cao rồi giáng xuống thì Ako lập tức biến mất rồi lại xuất hiện cách Virgo vài bước chân, thổi một lớp khói vào mặt cô khiến cô bất động, sau đó không ngừng ra liên tiếp nhiều đòn đả thương Virgo.
“Ngừng tay!” – Gemini không nhịn được, xé rách phần đuôi váy đã bị làn khói khi nãy làm thủng một lỗ lớn để lộ ra đôi chân đỏ ửng, Tay kia hất một làn gió như những con dao sắc nhọn hướng về phía Ako để tách cô ta ra xa Virgo. Sau đó cô liền chạy đến đỡ Virgo dậy. Ako dù đỡ được đòn của Gemini nhưng cô vẫn có phần ngạc nhiên khi nhận thức được đòn tấn công vừa nãy của Gemini không hề nhẹ.
“Mình không sao, chỉ hơi rát một chút.” – Virgo đã cử động được trở lại liền nhăn mặt bởi làn da hai bên cánh tay bị bỏng rát và cơ thể thì bị vài vết bầm khiến cô đau nhức.
“Cô tại sao lại làm vậy. Nếu không thích tôi thì cứ nhắm tôi mà đánh.” – Gemini lớn giọng.
“Người như cô vẫn là không so sánh được với cậu ấy, hèn gì Scorpio không hề yêu cô.” – Virgo cười hắc rồi khinh bỉ.
“Tôi nói cho cô biết, tôi mới là người sẽ trở thành vợ của anh ấy. Dù là gì thì cô vẫn chỉ là kẻ thứ 3, tốt nhất cô nên biết nhục mà tránh xa bọn tôi. Nếu không thì đừng trách.” – Ako nói, dù bề ngoài tỏ ra tự tin nhưng thực chất chỉ đang che giấu niềm tin không vững vàng bên trong. Nói rồi có ý xông tới tấn công cả hai.
“Chuyện cậu ấy chọn ai làm vợ không tới lượt cô lên tiếng.” – Cancer bỗng chốc xuất hiện trước mặt cả hai cô gái, phóng băng về phía Ako khiến cô ta giật mình nhảy lùi lại. Cancer tức giận ôm lấy Virgo đang bị thương rồi ném một câu khinh bỉ về phía Ako. Virgo ngã vào lòng anh.
“Không sao chứ?” – Scorpio cũng từ xa đi tới, đỡ Gemini đứng dậy, bàn tay vòng qua eo kéo cô tựa sát vào người anh, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
“Hơi rát một chút.” – Gemini hướng mắt nhìn xuống chân phải, rồi nhìn anh cười nhạt. Scorpio thấy chân cô đỏ hết lên liền tức giận, ánh mắt đỏ băng lãnh, đầy sát khí ném về phía Ako khiến cô bất giác rùng mình.
“Phựt!” – Anh không ngần ngại ném một quả cầu lửa về phía Ako khiến cô ta không kịp đỡ mà chỉ biết lúng túng nhảy lùi lại nhưng vẫn bị đốt cháy xén một bên tay áo.
“Anh vì cô ta mà tấn công em?!” – Ako biểu cảm tái mét, đầy sợ sệt nhưng vẫn cố giữ cho mình thật bình tĩnh, dập tắt lửa một bên tay áo rồi hắng giọng.
“Tại sao lại không thể khi cô dám làm người phụ nữ của chúng tôi bị thương.” – Cancer cười lạnh, nói thay cho Scorpio chỉ đang chăm chăm quan tâm người mình yêu.
“Người phụ nữ của anh?! Anh có từng nghĩ tới em? Anh thà suốt 3 năm không hề đụng tới em mà hôm nay lại vì cô ta mà ra tay với em. Nực cười. Thử hỏi tình yêu của em đối với anh là gì? Anh coi em là gì?” – Ako nhìn thấy ánh mắt yêu chiều, lo lắng của người mình yêu dành cho cô gái bên cạnh liền càng nhìn càng thêm hận, cô nghiến răng.
“Tôi không đụng vào cô vì trong tim tôi chưa bao giờ có cô. Tình yêu của cô càng không sánh bằng của cô ấy với tôi, cô chỉ là một thứ bụi bẩn ngoan cố bám víu vào tôi không thể nào tẩy sạch. Dù tôi đã cố thể hiện sự bài xích của mình nhưng cô vẫn ngoan cố cố tình phớt lờ điều đó. Tôi không cho phép cô xúc phạm và tổn thương cô ấy, nếu còn lần nữa tôi sẽ không nương tay đâu” – Đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm vào AKo đầy ác ý như muốn bóp chết cô khiến cô phải run lên sợ hãi.
“Chỉ mới gặp cô ta vài lần, tùy tiện lên giường một đêm mà đã coi cô ta là ngọc quý, còn vị hôn thê như em theo anh suốt 3 năm lại bị xuống tay không thương tiếc. Chủ quán trọ như cô ta chẳng biết đã lên giường với bao kẻ đàn ông, không chừng còn tự dâng mình cho bọn chúng. Thứ phụ nữ rẻ tiền như vậy anh cũng muốn?!” – Lời nói ra thật quá đáng khiến Virgo và Cancer bên cạnh thấy vậy cũng không khỏi bức xúc, hận không thể một chiêu giết chết cô ta. Nếu cô ta không phải vẫn còn hôn ước với Scorpio, nếu cô ta không phải xuất thân từ một gia tộc cao quý, có mối quan hệ tốt với bọn họ thì đã sớm bị bọn họ phán cho án tử lâu rồi. Gemini nghe cô ta nghĩ về mình như vậy trong lòng không khỏi chùng xuống, những vết thương lòng, những ký ức tăm tối về khoảng thời gian bị Zin xâm hại khiến cô càng nhói đau, gương mặt cũng trở nên trắng bệch, đôi mắt xám trở nên vô hồn, bàn tay nhỏ bé níu chặt lấy vạt áo thun trắng của Scorpio, cả người như không còn sức sống tựa hẳn vào anh bắt đầu run lên bần bật.
“Tôi đã nói đừng xúc phạm người phụ nữ của tôi. Người yêu cô ấy, quan tâm cô ấy, đụng vào cô ấy, ngủ với cô ấy chỉ có thể là tôi! Từ trước tới giờ vẫn là như vậy. Còn nữa hôn ước của chúng ta tôi sẽ giải quyết vì từ giờ người sẽ trở thành vợ tôi là cô ấy, Gemini Yuno!” – Scorpio cảm nhận được thân thể run rẩy cùng dáng vẻ khổ sở, đau buồn của người yêu trong tay liền siết chặt vòng tay trấn an, không quên hất tay một cái khiến một lực tác động mạnh vào Ako làm cô ta té ngã xuống nền đất, chiếc Kimono trắng cũng bị vấy bẩn trông thật thảm hại. Anh dõng dạc tuyện bố, nhấn mạnh từng chữ nhưng cái tên kia khiến cho Ako như nhớ đến gì đó, là một người mà cô đã từng nghe kể nhưng nhất thời không nhớ ra.
“Tôi nhất định sẽ không từ bỏ hôn ước này.!” – Ako thấy tình thế của mình hiện giờ trông thật thảm hại liền phủi tay đứng dậy, để lại 1 câu cảnh cáo rồi biến mất. Scorpio và Cancer cũng trong phút chốc người bung cánh bay đi, người biến mất trong làn khói mờ ảo mau chóng bế hai cô gái quay về dinh thự của mỗi người. Cả hai không thèm quan tâm cô ả muốn làm gì vì hiện giờ tất cả sự quan tâm đều dành cho người họ yêu.
TRong khi đó, Aquarius và Pisces đang hẹn nhau ở thư viện thành phố để cùng nhau thảo luận về một số tài liệu đồng thời cũng bàn tính về đám cưới của ba cặp sắp tới vì họ được mời làm người chủ trì buổi lễ. Đang hào hứng thì ánh mắt Pisces dừng lại tại một trang giấy có ghi chép những tài liệu liên quan đến gia tộc kitsune của Aries khiến cô nhăn mặt.
“Chuyện gì vậy?” – Aquarius thấy nét mắt cô không ổn liền quan tâm.
“Ở đây ghi là bác Yoko Hina đã được hứa hôn với trưởng tộc kitsune đời thứ 19 của gia tộc Allen theo truyền thống.” – Pisces đọc lên cho Aquarius nghe.
“Hả? Tại sao lại theo truyền thống? Cho anh coi với.” – Aquarius tròn mắt ngạc nhiên, Pisces đưa quyển sách có phần cũ nát cho anh đọc, trên đó còn có hình vẽ chân dung mẹ của Aries. – “Vậy chỉ có cưới trưởng tộc thì mới có thể duy trì việc sinh ra một kitsune đại diện cho sự phồn thịnh của gia tộc.” – Aquarius gật gù, tay xoa cầm.
“Nhưng mẹ của Aries đã từ chối và cưới người thường, lại còn sát hại cả loài Kitsune còn gì.” – Pisces nhớ lại chuyện nhà Aries.
“Ừ, nhưng điều đáng lo là ở đây còn để lại một lời trăn trối là trưởng gia tộc này sẽ tiếp tục tìm kiếm hậu duệ tiếp theo để kết đôi.” – Aquarius lại thở dài, tại sao hai cô gái này lại gặp hết chuyện này đến chuyện khác thế không biết.
“Vậy chúng ta lại có chuyện phải lo rồi...” – Pisces cũng đồng cảm, cô dựa vào vài anh, nét mặt không khỏi hiện lên sự lo lắng, sầu não vì dù gì cũng sắp tới ngày vui của Aries rồi.
Có lẽ đây sẽ là thử thách cuối cùng của bọn họ....
==================================================================
Tuần sau Miu hơi bận học tí nên t7 tuần sau mới đây chap được nha ~ Mọi người thông cảm :3
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
79 chương
17 chương
13 chương
25 chương
74 chương
48 chương
20 chương
16 chương