12 chòm sao và tình yêu định mệnh
Chương 9
Dưới ánh trăng tròn có hai con người rượt đuổi nhau trong đêm.
- Thiên Bình, đợi đã
Song Tử cố gắng gọi cô nhưng dường như những lời nói đấy đã không lọt vào tai cô. Rượt đuổi nhau một lúc thì Song Tử cũng đã bắt được Thiên Bình
- Thiên Bình, nghe mình nói đã...
- Nói gì chứ? NÓI GÌ CHỨ HẢ? NÓI RẰNG ANH ĐÃ GIẾT CHẾT CHỊ TÔI SAO? NÓI RẰNG ANH ĐÃ LÀM CHO CHỊ TÔI ĐAU KHỔ SAO? NÓI RẰNG ĐÃ LÀM CHO TÔI MẤT ĐI NGƯỜI TÔI THƯƠNG YÊU NHẤT SAO? ANH NÓI ĐI, ANH MUỐN NÓI GÌ HẢ?
Thiên Bình hét ầm ĩ lên, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt làm cho Song Tử không khỏi xót xa.
- Thiên Bình, mình không có ý đó, mình... chỉ muốn xin lỗi thôi
- ANH IM ĐI. XIN LỖI Ư? XIN LỖI THÌ ĐƯỢC CÁI TÍCH SỰ GÌ CHỨ. XIN LỖI CÓ LÀM CHO CHỊ TÔI QUAY TRỞ VỀ ĐƯỢC KHÔNG HẢ? Anh là thằng khốn nạn nhất mà tôi từng thấy, tôi đã từng tin tưởng anh là sẽ mang lại hạnh phúc cho chị tôi mặc dù tôi không hề biết bạn trai chị tôi là ai. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm, anh không những yêu chị tôi mà anh còn giết chết chị ý. ANH CÓ BIẾT LÀ ANH QUÁ ĐÁNG LẮM KHÔNG HẢ?
- IM ĐI
Song Tử tức giận hét lên làm cho Thiên Bình phải sợ hãi im lặng.
- CÔ TƯỞNG TÔI KHÔNG ĐAU LÒNG SAO? CÔ TƯỞNG TÔI KHÔNG ĐAU LÒNG KHI PHẢI CHỨNG KIẾN THẤY NGƯỜI MÌNH YÊU CHẾT SAO? TÔI ĐÃ BỊ ÁM ẢNH BỞI CÁI CHẾT ĐẤY ĐẤY. CÔ CÓ BIẾT RẰNG ĐÊM NÀO TÔI CŨNG MƠ ĐẾN CÔ ẤY KHÔNG? CÔ CÓ BIẾT RẰNG NGÀY NÀO TÔI CŨNG MONG CÔ ẤY QUAY TRỞ VỀ KHÔNG? CÔ CÓ BIẾT LÚC NÀO TÔI CŨNG PHẢI GIẰN VẶT MÌNH PHẢI NGHĨ RẰNG CÔ ẤY LUÔN LUÔN Ở BÊN MÌNH KHÔNG? CÔ CÓ BIẾT LÀ TÔI KHỔ THẾ NÀO KHÔNG KHI CÔ ẤY CHẾT?TÔI CŨNG ĐÃ MẤT ĐI NGƯỜI MÌNH YÊU THƯƠNG ĐẤY CHỨ, ĐÂU PHẢI CHỈ MỘT MÌNH CÔ MẤT ĐÂU.
Song Tử vừa nói vừa quỳ xuống dưới đất, nước mắt đã lấm lem trên khuôn mặt nhưng đôi tay anh vẫn không chịu buông tay Thiên Bình. Thiên Bình cũng đã không chịu nổi nữa cô đã ngã xuống rồi khóc òa lên như một đứa trẻ bị giật lấy kẹo.
Nhưng trong lúc họ đang đau khổ vì tinh yêu thì có người lại đang bị giằn vặt vì mấy bài hát
______________________
Bài hát đã được Thiên Yết trình bày rất hay. Tác còn phải tự hỏi sao anh không làm ca sĩ nhỉ? Nó hợp với anh nhiều
- Xin chào nhau bằng câu ấm lòng dù sao ngày qua thì ta cũng yêu.
Đã xem rằng anh đây như giấc mơ, thì xin những cơn mưa hôm nay hãy qua nơi này
Vì sợ rằng để mai em lại về đây, nói "phải xa anh rồi".
Đừng nói khi anh còn mong em, khi trái tim giờ cô đơn, khi giấc mơ hai ta giờ này còn đang đang dở.
Và biết anh đây đã sai khi luôn khiến em phải cô đơn, trong bóng đêm từng ngày từng ngày nhớ về những dối trá anh trao về người.
Anh biết anh đã sai! Xin em hãy cho anh 1 lần làm lại...
Anh biết anh đã sai! Xin em hãy cho anh 1 lần làm lại...
< Song Song, có ngày mày chết với tao>
Đó là suy nghĩ của Thiên Yết khi bị bỏ lại và phải một mình hát mấy bài hát
< Bao giờ mới xong đây? Không biết họ sao rồi nhỉ>
Trong khi Thiên Yết đang vừa phải hát vừa lo lắng cho hai người khi thì Song Ngư của chúng ta đang mắt thì nhìn Thiên Yết với sự ngưỡng mộ còn mồm thì nhai bánh một cách ngon lành, có vẻ hầu như cô đã quên đi mất cô bạn thân Thiên Bình của mình rồi.
___________________
Sau khi đã bình tĩnh hơn thì Song Tử cùng Thiên Bình đi về trường
Nếu thế thì bài hát đang được Thiên Yết trình bày có lẽ rất hợp với tình trạng bây giờ của họ
- Dừng chân nơi đâu?
Từ khi ánh mắt, nhìn nhau chẳng nói được gì
Mình từng cùng nhau đi
Tìm niềm tin yêu, dù cho nước mắt thấm vào từng
Chặng đường dài nơi, em khóc
Lặng thầm vương lên mái tóc
Phố vắng anh đưa em đi quên bao chuyện buồn
Đằng sau dấu vết này em có thấy
Càng quên nỗi nhớ càng đầy?
Lòng mình sao giấu hết, vào trong hư vô
Càng xa ký ức đến càng gần
Nhìn đồng hồ trôi đi, anh biết
Chẳng còn bên nhau tha thiết
Đành mang giấc mơ bấy lâu nay bỏ lại đây
Vùi chôn hết những phút đắm đuối anh thu mình vào trong căn phòng
Nằm nghĩ đến những vết cứa xót xa nơi đặt trọn thương yêu
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
Mặc cho phía cuối đó có nắng hay mưa dang tay đón lối về
Làm sao dấu chấm hết vỡ nát kia sẽ lành lại như xưa?
1 giây anh Bâng Khuâng…
1 giây anh hứa với lòng mình rằng, sẽ phải quên
- Thiên Bình
Song Tử lên tiếng làm phá tan cái bầu không khí
- Hả
Thiên Bình thờ ơ đáp lại, có lẽ sau chuyện lúc nãy cô không được ổn cho lắm
- Nếu bây giờ mình muốn bắt đầu lại từ đầu liệu có ổn không
Họ dừng chân trước cửa kí túc xá nữ, Song Tử quay ra nói
Hừ, làm lại ư? Làm lại thì liệu cậu có làm cho Thiên Bình phải đau một lần nữa không? Có làm cho cô phải khóc lần nữa không? Thiên Bình dù đã biết rõ ý anh nói nhưng cô lại tỏ vẻ không biết gì hỏi
- Ý anh là sao? Tôi không hiểu?
- Ý mình là cậu với mình sẽ làm lại từ đầu
Ý anh là định lấy cô ra để thay thế cho chị cô sao? Anh là một kẻ khốn nạn nhất mà cô từng tin tưởng
- Làm bạn thôi nha
Thiên Bình lạnh lùng trả lời rồi đi thẳng để lại một người có mọt sự tụt hững không hề nhẹ. Song Tử không nói gì chỉ mỉm cười đau khổ rồi xoay người bước, anh nhìn lên phía trăng tròn rồi tự nói
- Thiên Ngư, anh muốn bắt đầu lại nhưng có lẽ đã muộn rồi nhỉ?
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
17 chương
49 chương
17 chương
29 chương
60 chương