12 Chòm Sao Và Ngôi Trường Cấp 3
Chương 12 : Don’t cry
“Lễ tình nhân sao?...Một ngày Valentine buồn…”
Vào một ngày đẹp trời như bao ngày khác. Bầu trời xanh cao, gió mát, một khung cảnh thật thơ mộng trước ngày Valentine. Bỗng dưng, một vị khách “không mời mà tới” bước vào lớp.
- THẦY QUẢN SINH?
- E hèm. Vì chuyện xảy ra hồi trước buổi tiệc, cái lớp này đã làm trường học mất trật tự nên ngày mai, các em không được ra ngoài mà phải ngồi yên trong lớp nghe chưa. Tôi sẽ cho người khóa cửa cẩn thận nên đừng hòng giở trò gì.
Nói xong, thậy quản sinh bước ra kèm theo là những tiếng phản đối của các học sinh lớp khác. Nhân Mã vừa nghe xong liền hét lên ầm ĩ:
- KHÔNG. Tại sao phải ở trong căn phòng ngột ngạt này chứ. WHYYYYYYYYY?
- Cậu ngồi yên đi nào. Không ra ngoài chơi một ngày có chết chóc ai đâu.
Xử Nữ nghiêm khắc nói, mắt vẫn dán vào sách vở làm Nhân Mã thở dài:
- Chẳng hiểu sao mình lại thích “bà chị” này nhỉ. Haizzz.
- Cậu nói cái gì đó?
Xử Nữ vừa nói vừa ngước mặt lên nhìn Mã, ánh mắt đầy sát khí làm anh chàng run cầm cập:
- Ơ…hơ…mình…mình không có nói gì hết…
Nghe xong, cô nàng lại tiếp tục cúi xuống ghi ghi chép chép. Bỗng dưng, Nhân Mã ngại ngùng mở lời:
- Xử Nữ à…
- Có chuyện gì à?
Xử Nữ cuối cùng cũng chịu ngẩng mặt lên còn Nhân Mã thì nói tiếp:
- Mình…muốn mời cậu đi chơi Valentine…có được không?
Ngay sau lời nói của Nhân Mã, Xử Nữ mở to đôi mắt nâu vàng lấp lánh của mình rồi đứng đơ một hồi.
- À…Nếu cậu bận việc gì thì không sao đâu…
- Tất nhiên là được chứ.
Nhân Mã đang nói thì bị Xử Nữ ngắt lời. Khuôn mặt cô bỗng ửng đỏ lên, đôi môi xinh xắn khẽ mỉm cười ái ngại. Bất chợt, bàn tay của Mã Mã bỗng nắm chặt bàn tay mềm mại của cô rồi anh nhẹ nhàng nói:
- Cám ơn cậu…Xử Nữ…
- Ukm…
- Trời ơi, chắc tôi chết mất. Ngày nào cũng phải xem phim tình cảm là sao hả trời?
Tiếng Sư Tử la oai oái làm cho các thành viên khác bật cười còn Nhân Mã vội vàng buông tay Xử ra rồi cả hai cùng biến thành “quả gấc chín”. Kim Ngưu vẫn đang e ngại không biết nói lời gì. Bỗng nhiên, Bảo Bình đi đến chỗ Ngưu Ngưu rồi khoác vai anh và nói:
- Ngưu-chan à. Có cần mình sử dụng chiêu cũ không?
- A. Không cần đâu.
Ngưu trả lời Bảo Bảo rồi quay sang Thiên Bình tặng cho cô nàng một cành hoa hồng đỏ vẫn còn tươi rồi nói:
- Bình Nhi à! Ngày mai cậu có muốn đi dạo với mình không?
- WOW! Ngưu à. Mình không ngờ cậu lại romantic như vậy đó.
Thiên Bình reo lên vui sướng còn Bảo Bình thì lè lưỡi:
- Mình thấy nó cứ thiếu thiếu cái gì đó?
- Thiếu cái gì?
Thiên Bình và Kim Ngưu cùng đồng thanh còn Bảo Bảo thì cười lớn:
- Thiếu nhẫn cầu hôn chứ còn gì nữa. HAHAHA.
- Aish. Bảo Bình đáng ghét.
Thiên Bình vừa nói vừa đỏ mặt còn Kim Ngưu thì nhe răng cười(pó tay!). Riêng Song Tử thì kéo Bảo Bình ra chỗ khác rồi hỏi:
- Bảo Bình à. Sao cậu giận dai vậy?
- Vì cậu đó. Cậu nghĩ tình yêu là thứ để mình đùa giỡn à?
Bảo Bình nói, vẻ mặt bực tức còn Song Tử thì đứng lặng người:
- Đó là trước đây nhưng từ khi mình gặp một người thì…
- Cậu đã có người khác rồi sao còn bắt mình giả vờ chi nữa?
- Vì người đó…chính là cậu đó.
Song Tử lấy hết can đảm nói với Bảo Bình còn cô nàng thì shock toàn tập(Oh!). Cô ấp úng nói:
- Mình…mình nghĩ tụi mình là bạn thân…- Bảo Bình thắc mắc.
- Chính vì cậu nghĩ mình chỉ là bạn nên đến bây giờ mình mới nói được…
- Mình vẫn…mình…
- Yên tâm đi…mình sẽ cho cậu thời gian mà.
Sau câu nói của Song Tử, cả hai cùng đứng lặng người. Bảo Bình cảm thấy như có dòng điện chạy qua người…cảm giác này rất lạ…một cảm giác mà trước giờ cô chưa từng có…Đang mải suy nghĩ lung tung thì Song Tử liền nắm tay cô kéo vào lớp và mỉm cười:
- Thôi. Cậu hãy quên chuyện đó đi. Tụi mình đi vào lớp chơi thôi.
Nói là quên mà sao trong suốt buổi học, tâm trí Bảo Bảo lúc nào cũng nghĩ về câu nói đó, về khuôn mặt đó rồi ngồi mơ mộng viển vông(giống Song Ngư đó! ^^ ). Còn Cự Giải và Song Ngư vẫn đang nói chuyện rất rôn rả:
- Ngư nè. Sao cậu không mời ai đó đi chơi đi?- Cự Giải hỏi
- À…ừm…mình nghĩ sẽ rủ cậu ấy đi…chắc là sau giờ học…
- Ukm. Chúc cậu thành công.- Cự Giải mỉm cười.
Trong khi đó, Thiên Yết và Ma Kết cũng đang ngồi nói chuyện ở một khóc khuất nào đó. Dường như họ đang sắp xếp chuyện gì đó. Còn Sư Tử thì đến chỗ Bạch Dương và ngạo mạn nói:
- Nè! Cừu Con. Sau giờ học ở lại gặp tôi, nghe chưa?
- Nè! Anh là cái gì mà dám ra lệnh cho tôi hả cái đồ kiêu ngạo kia?
Bạch Dương lập tức phản kháng còn Sư Tử thì mỉm cười tự mãn rồi quay lưng đi làm cho cô nàng tròn mắt, cô lầm bầm:
- Đúng là đồ khùng.
“Reng…reng…reng”
Tiếng chuông báo kết thúc giờ học. Sân trường bây giờ chỉ còn 4 người với hai chuyện sắp xảy ra…
- Song Ngư à! Cậu hẹn mình ra đây có chuyện gì vậy.
Một chàng trai có đôi mắt màu xám lạnh như băng hỏi còn cô gái đứng cạnh anh trả lời:
- À…Mình…mình muốn nói…mình…rất…thích...cậu…
- Mình…xin lỗi…- Thiên Yết lạnh lùng đáp.
- Tại sao chứ? Tại sao cậu không chấp nhận mình?- Song Ngư hỏi, mắt cô ngấn nước.
- Vì…mình thích người khác rồi…xin lỗi Song Ngư…mình không xứng đáng để được cậu dành tình cảm đó đâu...sẽ có một người xứng đáng hơn…đang ở rất gần cậu…
- Mình hiểu rồi…cô ấy thật may mắn…cám ơn cậu đã nói ình biết…tạm biệt…
Nói rồi, Song Ngư chạy vụt đi. Những giọt nước mắt như pha lê cứ thi nhau rớt xuống đất và vỡ tan ra…như trái tim của cô …
- Mình nghĩ cậu nên đuổi theo cậu ấy đi, Ma Kết?
Thiên Yết quay lại và nói với một chàng trai đang đứng dựa vào tường…trái tim anh ta cũng đang tan nát…
Trong khi đó:
- Nè! Anh bào tôi ở lại có chuyện gì hả? Anh mà dám giở trò thì đừng trách tôi.
Một cô gái xinh xắn với máu tóc màu hạt dẻ cắt ngắn vừa đứng khoanh tay vừa nói trong khi tên con trai đứng cạnh cô mỉm cười:
- Nếu cô muốn làm bạn gái của tôi thì nói đại ra đi.
- Cái gì?- Cô gái tròn mắt.
- Chẳng phải những hành động từ khi gặp tôi cho đến bậy giờ đã thể hiện điều đó sao? Cô nên biết rằng cô gái nào cũng mong muốn được làm bạn gái của tôi. Nhưng nếu cô thích thì tôi sẽ cho cô vinh dự đó…
- Cái tên đáng chết này. Hôm nay anh bị chạm dây thần kinh à!
Nói rồi cô, cô gái chạy vụt đi rồi leo lên chiếc xe đạp chạy thẳng về nhà với tốc độ ánh sáng(WHAT!)để lại chàng trai đứng ngẩn người ra một hồi rồi bực tức:
- Cái con nhỏ này…đúng là…
Nói rồi, anh vội vã đuổi theo cô.
Trong công viên:
Một cô gái rất xinh đẹp với đôi mắt saphia long lanh nước và mái tóc xanh đậm búi cao…cô đang buồn…Nhẹ nhàng, cô ngồi xuống ghế đá cạnh hồ nước của công viên. Bất chợt, trên làn nước trong trang có cái gì đang tiến về phía cô…một con thuyền làm bằng giấy trắng tinh. Cô nhẹ nhàng nhấc nó lên khỏi mặt nước rồi để ý đến một mẩu giấy nằm trong con thuyền.
- “ Chiếc thuyền này sẽ đưa chúng ta lại gần với nhau. Em đừng sợ nhé! Lúc nào anh cũng ở bên em và bảo vệ cho em suốt cuộc đời này. Cô bé dễ thương của anh, hãy dũng cảm lên, để vượt qua phong ba bão táp…”
- Ai vậy nhỉ?- Song Ngư khẽ hỏi. Trong lòng cô bỗng chốc trở nên vui hơn. Cô đã quên hết chuyện vừa rồi. Lẽ nào…chàng hoàng tử trong mộng của cô đã xuất hiện…
Truyện khác cùng thể loại
8 chương