Chương 51 : - Mau quay về!! Cậu trai tóc vàng gần như hét lên với hai người đàn ông. Hai người loáng thoáng nhìn nhau, lại e ngại nhìn về phía cánh cửa. Sau đó khẽ gật đầu, đứng lên... - Rinto~sama, chúng tôi sẽ quay về ngay bây giờ!! - Tốt - hắn vẫy tay - Mau quay về đi, tôi không muốn lại bị mắng đâu!!... - Làm phiền ngài rồi, buổi tối tốt lành, Rinto~sama!! Hai người đàn ông quay lưng lại chạy về phía hành lang mà họ vừa đi qua. Mà không ai ngờ, đôi môi của "Rinto" khẽ nhếch lên thành một vòng cung bán quỷ... ... ...Xoẹt... Một vòng cung sáng lóa bắn lên giữa không trung, sau đó lại vang lên một tiếng "bịch" thật lớn. "Rinto" khẽ mỉm cười nhìn màu đỏ sáng lóa ngọt ngào trước mặt. Tay vui vẻ mơn trớn con dao đẫm máu đang cầm trên tay... - A ra~!! - "Rinto" khẽ cười khúc khích, rồi hắn với tay, cầm lên đặt ngay khuôn mặt mình, tháo lớp da mỏng thuần thục như đã làm rất nhiều lần. Hắn cởi kính áp tròng màu pha lê và tháo mái tóc vàng xuống - Thật là chán, ta tưởng chúng phải chơi vui hơn rất nhiều so với bọn trước... Mái tóc đỏ hình máy khoan bồng bềnh tung lên đầy mịn màng và quyến rũ. "Rinto" lập tức trở lại là một cô nàng trẻ tuổi đáng yêu, đôi mắt đỏ tươi đồng lập với ánh đuốc sáng chói bên hai hành lang tĩnh lặng... Nàng nhìn lại hai cái xác người lần cuối, mỉm cười đẩy thỏa mãn và khát máu trước khi bước đi... Phút chốc, chỉ còn lại tiếng lạch cạch đầy quỷ dị giữa đêm trăng sáng... ... . . . ... Rin nhăn mày, sau khi một mình tiến vào khu hoa viên phía Tây theo lời người đàn ông lạ mặt bí ẩn kia đã dặn, nó cảm nhận được bản thân nó đang trở nên căng thẳng... Nó rủa thầm, cảm giác hối hận lan tràn đến tận cuống họng khi nó đến đây một mình. Cảm giác như nó đang đánh cược tính mạng mình với tử thần, ít ra là không phải mình nó nghĩ vậy... - Ồ, cô đã đến, cô bé!! Một ngọn đuốc khẽ sáng bừng, soi rõ góc vườn nguy nga cùng nhưng bụi hoa hồng còn vươn nước. Rin nheo mắt, nhìn được Fuzuo đang choàng một cái áo ngủ, đôi mắt hẹp kia nhìn về ly rượu chivas 18, óng ánh giữa ánh trăng... - Ông không phải là có chuyện muốn nói sao?? - Rin gắt gỏng, nó có cảm giác không an toàn khi ở gần người này, và dường như lớp mặt yếu đuối đã bị nó quăng ở một góc nào đó... - Đừng nóng thế chứ, cô bé - hắn cười khúc khích, giương đôi mắt lướt qua thân hình nhỏ bé của Rin - Ít nhất cũng phải ngồi xuống, ở đây ta có một ít trà này!! Rin nhìn Fuzuo với cặp mắt đề phòng, nhưng nó cũng ngồi xuống... - Ông có chuyện muốn nói về Len, không phải sao?? - Ồ!! - hắn nhìn Rin với cặp mắt tán dương, như thể Rin đã làm điều gì đó vĩ đại lắm, nhưng Rin còn nhìn ra được trong đó còn có một sự chế giễu không hề che dấu... Rin rất muốn lao vào tán cái bản mặt của ông ta, với điều kiện là nó có một năng lực siêu phàm và một lá gan lớn hơn người thường gấp mười lần. Hoặc là sau đó, Len sẽ đến và trân trọng mang xác nó về. Nghe có vẻ không ổn lắm, nhưng ít ra nó đã đấm Fuzuo được một cú... So với Len, có vẻ như người này không làm cho nó run sợ, ít nhiều là một ngày ba bữa uống nước mắt khi ở gần Len... - Nhàm chán, hoặc là ông nói, hoặc là tôi đi về!! - Rin lườm, và gần như là gầm lên. Ngay tắp lự, một khẩu súng đen ngòm chỉ vào thái dương Rin... Nó nhíu mày, gì đây? Nó còn nhỏ bé và tầm thường hơn cả nồi nước sôi hay chùy sắt và que sắt nung của bọn Akki trước kia. Hơn nữa, theo Lenka thì nó biết dùng thứ gì đó chĩ vào đầu người khác là không được lịch sự đâu nhé... - Hắn là chĩa súng vào đầu tôi như thế này với tôi không biết bao nhiêu lần và đã bắn không biết bao nhiêu đạn vào biết bao nhiêu người. Giờ thì thú vị thật, tôi đang làm điều tương tự với tình nhân của hắn ta... Rin hiểu "hắn ta" mà Fuzuo đang nhắc đến là ai... Fuzuo phẩy tay, nòng súng kia lập tức biến mất... Hắn nhìn Rin, nghiền ngẫm, sau đó cười tà nịnh... - Cô bé, thấy buổi buôn người hôm nay thú vị chứ?? Rin lườm, thú vị cái khỉ... - Lợi nhuận thu về khá cao - hắn lắc lắn ly rượu một lần đã được rót - nhưng ít nhất không có một đồng nào vào túi tôi cả. Rin im lặng, trong khi đó Fuzuo tiếp tục nói... - Tôi đang là lão đại đứng đầu một bang lớn nhất ở Thụy Điển. Vậy thì sao? Thật buồn cười, tôi lại đang giao dịch và làm một vụ làm ăn hoàn toàn lỗ vốn. Vì sao ư? Vì đó là Kagamine Len... Nó nhìn thấy rõ đôi mắt đanh lại và hằn lên tia máu, điên loạn như một con thú. Qua cái cách hắn nắm ly rượu như muốn làm cho nó vỡ nát, Rin nhìn ra được sự hận thù trong đó... - Hahaha!! Khốn nạn. Cô bé biết gì không? Hắn gài tôi, ngay từ đầu đã chẳng có vụ giao dịch gì cả. Hắn làm như vậy là để hạ bệ tôi. Trong khi cuộc buôn người diễn ra - cuộc buôn người mà tôi chả có lấy một đồng nào, thì các bộ phận trung ương, hắn đã cho người càn quét và nổ bom!!! Tất cả đều bị hủy hết rồi!! Thứ mà tôi gày dựng suốt bao năm qua, đã đổ bể chỉ trong hai ngày!!!!! Fuzuo nghiến răng, hắn đập bể ly rượu, vỡ nát... Rin bình tĩnh nhìn ly rượu kia văng thành từng mảnh. Cảnh này quá quen thuộc, dường như ngày nào ở biệt thự Kagamine cũng có ly vỡ, mà hầu hết là do một người đập... Không cảm xúc gì cho lắm... ...