Chương 15 : Sau một hồi nói chuyện, Rin biết chị gái trước mặt tên là Lenka. Và đương nhiên, cùng là con gái nên cả hai nói chuyện rất hợp nhau a ~!!... - Ưm!! A... anou Lenka~san!! Em nghĩ chúng ta nên quay lại vào trong. Trời đã... - Không sao không sao!! Cứ ngồi đây đi!! Lenka tươi cười, tay mân mê đóa lưu ly bên cạnh Rin... Lenka chớp đôi mắt to nhìn Rin... - Rin~chan!! - cô nói khẽ - Thật giống Rinto quá đi mất!!... Rin ngay chốc sững người. Rinto?? Có thể nói sao nó giống Rinto~san nha?? Theo như Lenka kể không phải là Rinto chính là... kẻ thù của cô sao??... - Rinto~san thật sự là kẻ thù của Lenka~san sao?? Rin rụt rè hỏi. Ngay chốc Lenka liền phồng má uất ức đến giận dỗi... - Tên baka ấy!! Baka baka!!! Cả onii~chan nữa!! Cả hai đều baka hết thuốc chữa!!!!... - Tớ không nghĩ là cậu lại có thói quen nói xấu người khác đâu Lenka!! Lenka nghe đến đây suýt giật bắn, nuốt nước bọt ừng ực. Cái giọng nói quen thuộc này không phải là... Thận trọng quay đầu, không kiềm nén được đôi tay run run. Đến Rin bên cạnh cũng ngửa đầu nhìn người phía sau... - Rin... Rinto... Á!!!!!!!! Chưa kịp để Rin hoàn thành việc ngắm nhìn dung nhan của người con trai trước mặt. Ngay chốc đã bị tiếng thét của Lenka làm đến kinh hồn giật nãy. Rinto vác Lenka trên vai như cái bao gạo, ung dung vác vào biệt thự, mặc cô la oai oái... Rin lon ton chạy theo đến cả đổ mồ hôi hột. Con người này... quả thật có một bản tính chiếm hữu rất cao, nó vừa nhìn qua là biết. Thật không thể xem thường được ~...!! ... . . . ... Rinto vừa vác Lenka - giờ đã im thin thít trên bả vai, vừa nhẹ nhàng lại ung dung đi qua hành lang dài và rộng. Thoáng chốc, trong màn đêm yên tĩnh cũng chỉ nghe thấy tiếng lộc cộc của đế giày... Rinto liếc mắt sang Rin, cất giọng nhàn nhạt hỏi, dường như không mấy quan tâm... - Em là gì?? Rin nghe đến mình, thoáng giật thót. Là gì?? Là gì với Len ư?? Nó có thể là gì?? Người yêu?? Người tình?? Hay thú cưng??... Chưa kịp để nó mở miệng, Rinto đã lên tiếng trước... - Nếu là tình nhân của Len aniki* thì cứ nói!! Phập... Tiếng nói vừa dứt, đã nghe thấy tiếng động nhỏ dứt khoát vang lên. Rinto cư nhiên nhói một lát, nheo mày xoay lại. Nha đầu Lenka này ~ Cớ sao lại cắn anh chứ?? Thấy được ánh mắt Rinto dời xuống mình, Lenka hằm hè lên tiếng... - Rin~chan không phải là tình nhân của onii~chan!! Đừng có mà nói về em ấy như vậy!! Baka baka!!... Rin đứng bên cạnh khẽ vuốt trán một lần lại một lần. Cứ nhìn Len thì tưởng cậu sống trong một thế giới đen tối và bặm bụi lắm chứ. Không ngờ bên cạnh cũng có những có những con người thú vị như vậy a ~!!... Phút chốc, Rinto đứng ngay lại trước cửa phòng xanh thẫm, vươn tay định mở chốt. Lập tức, cánh cửa như có phép thuật, nhè nhẹ mở ra... Trong bóng tối, ánh mắt xanh bạc của Len hiện lên, nhìn Rinto với gương mặt không mấy biểu cảm. Rinto hơi cúi nhẹ đầu, nói một cách kính trọng... - Aniki!! Em đã về!! Len chỉ hờ hững gật đầu một cái, ánh mắt sắc bén liền đảo ngay qua con mèo nhỏ phía sau, khiến Rin có chút run người... Cậu mở cửa rộng hơn, nói giọng trầm trầm như ra lệnh, ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn vào Rin... - Vào!!... Cả ba vừa bước vào, Len đã đóng sập cửa không thương tiếc. Lenka không khỏi làu bàu... - Được rồi!! Thỏa mãn khi gặp được aniki thân thiết yêu dấu của cậu rồi chứ?? Giờ thì bỏ tớ xuống đi!!... Rinto nghe vậy, cũng liền định bỏ Lenka xuống, nhưng cảnh tượng trước mắt liền khiến mắt cậu đen thêm một tầng. Len vừa lúc bước lên trước, ánh mắt cũng lạnh như muốn giết người. Đ*ch!! Cậu chính là quên mất thằng điên này!!... Ted ngồi xuống chiếc sofa bọc nhung đỏ của cậu, vòng tay to lớn ôm trọn bờ veo mảnh khảnh của cô gái một thân kiều diễm. Mà cô gái đó ánh mắt bạc vì tình dục mà lấp lánh như pha lê, xoa rối mái tóc đỏ của Ted. Áo quần của cả hai đều xốc xếch. Riêng cô gái, áo đã bị tuột xuống sát bụng, lộ cả nơi phía trước đẫy đà quyến rũ... Môi của hai người triền miên không dứt... Len lập tức cuộn Rin vào người, lập tức gầm nhẹ... - Ted!! Còn tiếp tục thì đừng mong giữ cái mạng!! Ted nghe thế, buồn chán buông cô ra, tay mân mê ở đùi trắng nõn... - Cậu làm cứ như còn trong sáng lắm ấy, cũng biết hết rồi cũng chứ còn gì đâu!!... Rin nghe thế, trong vòng tay lập tức run nhẹ. Len siết chặt Rin hơn, lườm Ted một cái đến cháy cả mặt. Liền giả ngố mà xoay sang Rinto... - Rinto!! May mà chú về kịp!!... - Chào anh!! - Rinto ngước mắt - Lâu quá không gặp rồi!!... Ted ngay chốc nhìn đến Lenka trên vai Rinto, không biết liền cười giả lả... - Hay thật!! Hôm nay còn có cả tình nhân cơ đấy!! Chú mày bị Lenny dạy hư rồi!!... Ngay lập tức, Len và Rinto liền bắn ánh mắt hàn cộng khí về phía Ted, tựa hồ như muốn lấy mạng. Ted nuốt ực rồi tặc lưỡi một cái, ngừng ngay hành động vuốt ve khiến cô gái rên rỉ đầy khó chịu... - Hai anh em nhà cậu!! Rinto!! Cậu được nhà Kagamine nhận nuôi thì anh biết!! Nhưng nhất thiết đừng có mà trưng bộ mặt lạnh như muốn lấy mạng người ta như vậy chứ!!... - Có phải cậu muốn cống hiến cái lưỡi của cậu cho tổ chức phải không?! Len vừa lên tiếng, thái dương của Ted liền ra một tràng mồ hôi. Len ôm chặt con mèo nhỏ trong vòng tay của mình hơn. Nghe Ted nói về cậu như vậy, liệu nó có nghĩ gì??... ....