[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có
Chương 46 : Chap 44 - Di nguyện cuối
Chap 45: Di nguyện cuối.
Ngay từ ban đầu anh đã hoàn toàn sai lầm
Sai vì đã không tiếp tục yêu em, sai vì đã rời xa em
Sai vì đã nghĩ rằng tình yêu của chúng ta là một ván cờ. Anh sai thật rồi
Hãy tha thứ cho anh, một lần thôi. Hối hận lúc này ? Liệu có muộn ?
Hang động Lạc Hoa …
Bạch Tiên hình như đã tìm được chút vết tích cuối cùng mà Cự Giải để lại, đó có thể xem là di nguyện cuối cùng của cô ấy. Một ước muốn cao cả của một cung chủ bóng đêm, mong rằng thế chiến sẽ không diễn ra và con người sẽ không phải chìm vào biển máu.
Bạch Tiên di chuyển thật nhanh từ hang động Lạc Hoa đến nơi cắm quân của năm vị cung chủ, mong rằng tất cả vẫn chưa là quá muộn.
Cả hai đội quân đều đã có mặt tại Gray Land, nơi diễn ra thế chiến giữa hai thế giới Light và Darkness.
Ánh mắt của lục đại thiên thần và năm vị cung chủ bóng đêm nhìn nhau sao xa lạ quá…
Nếu ngày ấy chính anh đừng buông tay mà cố giữ em nhiều hơn có thể
Chắc có lẽ kết quả không buồn như bây giờ nếu biết trước thì mình đâu yêu nhau
Chỉ biết trách dòng đời bao thay đổi, phải làm sao để lãng quên một người từng cho ta hạnh phúc
Quá trễ để tất cả quay lại nơi bắt đầu để bước tiếp con đường ngày xưa…
Gió ngừng thổi, mây ngừng bay, lặng nhìn theo cánh chim cuối trời
Giận lòng người vội vã, giận lòng mình vì đã đánh mất đi những điều quý giá
Giọng Bảo Bình dõng dạc vang lên giữa đất trời:
“Bóng đêm nên từ bỏ ý đồ đen tối của mình, hãy tự lui quân trước khi quá muộn, dù thế nào thì các người cũng không thể đạt được mục đích đâu”
Ma Kết lên tiếng đáp lời:
“Tại sao phải từ bỏ khi cả tôi và anh đều chưa biết tương lai sẽ thế nào ?”
Thiên Yết lạnh lùng:
“Chúng tôi sẽ cho các người cơ hội, hãy tự rút quân về trước khi thế chiến này xảy ra và các người sẽ phải lãnh nhận một hậu quả”
Nhân Mã khó chịu:
“Chúng tôi sẽ không xem đó là đặc ân đâu, hãy tự nói với bản thân các người đi, tự lui quân và thế chiến này sẽ kết thúc”
Thiên Bình kiên định:
“Vậy thì không còn cách nào khác”
Ở một khoảng cách gần đó, Hắc Ma đang dõi theo, khóe môi hắn ta nở một nụ cười bí hiểm:
“Tốt lắm, các ngươi quả là chưa bao giờ khiến ta phải thất vọng”
Huyền Lam bước gần đến chỗ Hắc Ma, thưa nhỏ:
“Thưa ngài, cung chủ Cự Giải đã chết vì kiệt sức và không chịu được hình phạt”
Ánh mắt Hắc Ma se lại:
“Cô ta chết rồi sao ? … Dù sao đó cũng là một cung chủ tài giỏi, cô ta đã từng giúp ích cho ta rất nhiều. Cô ta mất đi, quả thật cũng là một điều đáng tiếc”
Huyền Lam hướng mắt về nơi các vị cung chủ đang đứng:
“Vậy có nên …”
Hắc Ma phất tay:
“Chưa đến lúc, ngươi lui đi”
Lúc này, đội quân của Light và Darkness đã tiến thẳng về phía nhau. Một khung cảnh hỗn loạn. Lúc này, chỉ nghe được tiếng gươm va vào nhau, tiếng hơi thở dồn dập.
Hắc Ma mỉm cười khi nhìn thấy khung cảnh ấy:
“Tốt lắm, các ngươi cứ tiếp tục đi. Hãy cho bọn ánh sáng thấy sức mạnh của bóng đêm”
Bạch Dương loáng một cái đã xử được hơn mười mấy tên. Khung cảnh bây giờ chỉ đậm mùi chết chóc, cả một vùng đất trước đây vài tiếng còn là một vùng đất trong xanh, giờ thì chỉ toàn là xác người và máu đỏ.
Bạch Dương đang đấu kiếm trực tiếp với Thiên Bình. Cả hai ngang sức nhưng do Bạch Dương là con gái nên có phần yếu thế hơn, cô nhanh chóng bị anh áp đảo. Bạch Dương hiện giờ chỉ đang trong thế chống cự. Vô tình, chân cô va vào một cái xác nằm dưới đất, mất thăng bằng nên ngã người, còn Thiên Bình anh lại đang tấn công về phía trước, không kịp tránh nên Dương Nhi đã bị kiếm của Thiên Bình xuyên thẳng ngang bả vai. Cô ôm lấy tay mình và té xuống.
Nhân Mã ở một khoảng cách không xa đã nhìn thấy, cô nhanh chóng kết liễu những thiên binh đang vướng bận mình mà sấn tới chỗ Thiên Bình.
Nhân Mã lo lắng nhìn cánh tay Bạch Dương:
“Cậu ổn chứ ?”
Bạch Dương cắn chặt răng, cố nén đau:
“Tớ ổn mà, tiếp tục đi. Hắn ta vẫn đang theo dõi chúng ta”
Chỉ một loáng mà số thương vong đã tăng rất nhanh, khung cảnh bây giờ chỉ toàn là xác người và máu chảy. Số quân của hai bên đã tổn thất đáng kể, khí thế chiến đấu cũng vì vậy mà sụt giảm.
Ma Kết và Sư Tử đang đứng tựa lưng vào nhau mà chiến đấu. Ma Kết quay sang Sư Tử:
“Tớ cảm thấy có gì khác lạ lắm Sư Nhi”
Sư Tử vừa hạ một thiên binh thì ngước sang ma Kết:
“Kì lạ gì Kết Nhi ?”
Ma Kết lắc đầu, cô tung chân đá hai thiên binh ngã nhào:
“Không rõ lắm nhưng chắc chắn có gì đó”
Song Tử cố rút ngắn khoảng cách giữa cô và Bạch Dương, Dương Nhi đang bị thương nên khả năng chiến đấu cũng giảm sút.
Song Tử đỡ lấy Dương Nhi khi thấy cô loạng choạng sắp ngã:
“Không sao chứ ?”
Bạch Dương khoác tay:
“Tớ ổn mà. Tiếp tục đi”
Song Tử gật đầu:
“Uhm, vậy tớ hỗ trợ cho cậu”
Trong lúc này, Bạch Tiên lại xuất hiện, cô cố bảo tất cả dừng lại nhưng vô ích, chẳng ai nghe cô, thậm chí họ còn đẩy cô ra ngoài.
Hắc Ma từ phía xa nhíu mày nhìn Bạch Tiên:
“Tại sao ngươi lại có mặt ở đây ?”
Bạch Tiên hét lớn:
“Tất cả dừng lại đi”
Một cuộc hỗn chiến đang diễn ra bỗng chốc dừng lại, cả vùng Gray Land im lặng đến rợn người. Ma Kết lên tiếng:
“Có chuyện gì sao Bạch Tiên ?”
Bạch Tiên nhìn Ma Kết bằng ánh mắt đẫm lệ:
“Giải Nhi … cô ấy chết rồi”
Shock …
Một từ đủ để diễn tả tâm trạng của tất cả những người đang ở đó. Đơn giản là họ không thể tin rằng, trong lúc này, lúc họ đang tham gia vào thế chiến, lúc họ đang giữa ranh giới sống và chết thì họ lại nghe rằng, người bạn của họ, người em của họ, người họ yêu đã chết.
Song Ngư sấn tới chỗ Bạch Tiên, anh siết lấy hai vai cô:
“Cô vừa nói gì vậy ?”
Bạch Tiên như đổ quỵ xuống đất:
“Tôi nói là Cự Giải, cô ấy chết rồi. Mới đây thôi”
Bạch Dương bật khóc, cô bước nhanh đến chỗ Bạch Tiên:
“Cô đang nói gì vậy ? Là Hắc Ma sao ? Hắn ta bắt cô nói với chúng tôi như vậy sao ?”
Song Ngư vẫn chưa thể hiểu được gì:
“Ý cô là sao ? Tôi không hiểu”
Bạch Tiên thở dài:
“Cái chết của Cự Giải trước đây chỉ là một vở kịch do Hắc Ma sắp đặt, hắn muốn biến cô ấy thành một cỗ máy giết người lệ thuộc vào hắn, ngay sau khi kế hoạch đó thất bại, hắn bắt cô ấy, hành hạ và tra tấn, sau cùng lại dùng cô ấy để điều khiển các cung chủ tham gia vào thế chiến. Cô ấy đã cố gắng cho đến phút cuối. Lúc tôi đến nơi, cô ấy đã chết rồi”
Ma Kết hoang mang:
“Không phải như vậy mà. Cự Giải vẫn chưa chết. Cũng giống như lần trước. Đây chỉ là do Hắc Ma bày ra phải không ? Cô nói đi”
Bạch Tiên lắc đầu:
“Không đâu. Lời tôi nói là sự thật. Cự Giải, cô ấy chết rồi”
Thiên Yết ngã khuỵu xuống đất, anh không thể tin được, vết thương như bị ai khứa sâu thêm. Nỗi đau bị mất em gái lại trỗi dậy, đau hơn bất cứ lúc nào.
Những cung chủ bóng đêm không thể tin được vào tai mình, họ đều đã ngã phịch xuống đất, ánh mắt vô hồn ầng ậng nước.
Nhân Mã gục đầu lên vai Bạch Dương mà khóc:
“Tại sao vậy chứ ? Chẳng phải cậu ấy đang chờ chúng ta sao ? Tại sao tất cả …”
Bạch Tiên cố nén lại tiếng nấc nghẹn ngào:
“Cô ấy đã dùng chút sức cuối để gửi lời của mình đến các người. Mong muốn cuối cùng của cô ấy là không muốn nhìn thấy thế chiến diễn ra, con người không phải chìm trong biển máu”
Cự Giải à, xin lỗi
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
45 chương
21 chương
152 chương