[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có
Chương 31 : Chap 30 - Cảm nhận yêu thương
Chap 30: Cảm nhận yêu thương.
Bảo Bình vỗ vào vai Song Ngư khi nhìn thấy cậu cứ ngồi ngẩn ngơ một mình:
“Đang mơ tưởng đến cô nào sao ?”
Song Ngư thục vào bụng Bảo Bình:
“Có cậu đó, tin là tớ thọc mạch với Dương Nhi không ?”
Bảo Bình cặp cổ Song Ngư:
“Thế chú có muốn anh em tương tàn không ? Mà thôi … không đùa nữa, đang nghĩ chuyện gì mà chuyên tâm vậy ? Có cần giúp không ?”
Song Ngư:
“Nếu cô gái cậu yêu cứ luôn lạnh lùng với cậu thì cậu sẽ làm sao ?”
Bảo Bình:
“Uhm … cũng còn tùy nữa”
Song Ngư nhăn mặt:
“Ý cậu là sao đây ? Tùy ư ?”
Bảo Bình gật đầu rồi phân tích:
“Nếu như vẻ mặt lạnh lùng đó chỉ là biểu hiện của sự ngượng ngùng khi gặp cậu nghĩa là cô ấy cũng có cảm giác với cậu thì khi tấn công chắc chắn sẽ thành công”
Song Ngư tập trung:
“Vậy còn nếu như ngược lại thì sao ? Nếu cô ấy không thích tớ hoặc thậm chí là ghét tớ đến không muốn nhìn mặt”
Bảo Bình vỗ vai Song Ngư tỏ vẻ cảm thông:
“Vậy thì chia buồn cùng cậu rồi. Nếu cô ấy đã ghét đến mức không muốn nhìn đến mặt cậu thì dù cậu có làm bất cứ gì đối với cô ấy đều là uổng công thôi, cô ấy cũng xem như vô nghĩa, tệ hơn nữa nếu cậu có tặng cho cô ấy một món quà thì ngay khi biết là của cậu thì cô ấy sẽ chẳng nhìn đến, cũng chẳng buồn mà mở ra xem đó là gì”
Song Ngư sau khi nghe Bảo Bình phân tích lại càng thiểu não hơn.
Bảo Bình:
“Nhưng con gái thường ngoài cứng trong mềm. Muốn biết trong lòng cô ấy có cậu hay không thì rất đơn giản thôi”
Song Ngư:
“Có cách thật sao ?”
Hoa Dung đột nhiên xuất hiện ở ngôi nhà Zodi cùng đoàn tùy tùng khiến ai cũng bất ngờ. Chẳng lẽ sau chuyện xảy ra, cô ta vẫn chưa muốn bỏ cuộc, vẫn muốn tiếp tục tranh giành tình yêu với Sư Tử hay sao ?
Thiên Yết cực khó chịu khi vừa nhìn thấy Hoa Dung. Mặt anh đen kịt, cứ như là Bao Công tái thế:
“Cô đến đây làm gì ? Chẳng phải tôi đã nói ở đây chẳng có ai hoan nghênh cô sao ?”
Hoa Dung cười nhạt:
“Em cũng chẳng muốn đến đâu Thiên Yết à, nhưng anh không biết sao, ngài King of Light đã ra lệnh nếu anh không thực hiện di chỉ của tiên đế, ngài ấy sẽ cự tuyệt anh, lấy lại tất cả phép thuật, cho anh làm một người thường, không hơn, không kém”
Cự Giải lạnh lùng:
“Lời nói của cô chúng tôi phải tin sao ? Hoang đường thật. Mau quay về nơi thuộc về mình đi. Ở đây chẳng có ai hoan nghênh hay muốn nghe những lời nói của cô đâu”
Chát …
Hoa Dung tức tối tát vào gương mặt Cự Giải một bạt tay rõ đau. Năm dấu tay còn in hằn trên gương mặt của Giải Nhi.
Tôi thừa sức tránh nó đấy Hoa Dung. Nhưng tôi sẽ để cô tát. Sau cái tát này, cô sẽ phải hối hận vì những gì mình làm.
Đừng trách sao tôi độc ác
Cô có thể nói sự độc ác đã ngấm vào máu của tôi hoặc là tự xem lại bản thân mình
Đã dám động đến những người thân của tôi
Cô không còn đường sống đâu
Tôi sẽ cho cô thấy địa ngục là thế nào
Cho cô biết thế nào là sống không bằng chết
Hãy từ từ hưởng thụ nhé !
Thiên Yết đẩy mạnh Hoa Dung ra xa, lo lắng xoay sang Giải Nhi:
“Em không sao chứ ?”
Bảo Bình lên tiếng:
“Cô có biết mình vừa làm gì không cô công chúa Hoa Dung ?”
Hoa Dung nhếch môi:
“Làm gì sao ? Một bạt tay để dạy dỗ ả tiện nhân, chỉ là một cung chủ bóng đêm mà dám lớn tiếng với tôi sao ?”
Giọng Xử Nữ băng lãnh:
“Thế thì xem như cô có mắt cũng như không rồi. Người mà cô vừa tát chính là em gái song sinh của Thiên Yết – hoàng tử của ánh sáng, nói cách khác người bị cô tát vừa rồi chính là con gái của King of Light và nữ thần Băng Giá, công chúa của ánh sáng đấy”
Hoa Dung dường như vẫn chưa tin vào lời của Xử Nữ:
“Dựa vào cô ta sao ? Một ả hạ tiện mà lại có thể là con gái của ngài King of Light và nữ thần Băng Giá sao ? Anh đang đùa với tôi ư ? Tôi không ngu ngốc đến vậy đâu”
Thiên Yết tức giận, sát khí đằng đằng tiến về Hoa Dung, tán vào mặt ả một bạt tay. Hoa Dung ngã xuống đất, khóe môi tươm máu.
Dù cùng một cái tát, nhưng với Cự Giải, cái tát của Hoa Dung chẳng là gì đối với cô cả, còn chẳng làm cô bị gì nhưng với Hoa Dung, cái tát của Thiên Yết quả là rất mạnh, không chỉ khiến cô ta đau đến phải nhớ rõ mà còn đánh sâu vào chính trái tim cô ta.
Nói cách khác, cái tát của Thiên Yết đã vô tình khơi dậy ngọn lửa của thù hận.
“Người ngu ngốc chính là cô đó, cô bảo em tôi là gì ? Ả hạ tiện sao ? Cô đang tự nói chính mình đấy ư ? Tôi nói cho cô biết, lúc đầu, tôi cũng rất muốn có cảm tình với cô, xem cô là một người bạn. Nhưng giờ thì chính cô đã xóa bỏ tất cả ấn tượng của tôi về cô. Với tôi bây giờ cô chỉ là một đứa con gái hạ tiện và bỉ ổi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Cút đi”
Hoa Dung nghiến chặt răng, nước mắt ước đẫm. Cái tát kia chỉ khiến cô đau một nhưng lời nói của Thiên Yết đã khiến cô đau gấp mười.
Từ nhỏ đến lớn, luôn được nuông chiều và yêu thương. Chẳng có ai dám trái ý cô nói chi là nói nặng lời với cô như Thiên Yết lúc này.
“Thiên Yết, tôi hận anh”
Đợi Hoa Dung và đoàn tùy tùng đi khỏi, Thiên Yết ân cần lo lắng cho Cự Giải:
“Em không sao chứ ? Cái tát lúc nãy …”
Cự Giải đẩy tay Thiên Yết ra khỏi gương mặt mình, giọng lạnh lùng:
“Đừng quá thân thiết, mau đuổi theo cô ta đi nếu không muốn mất đi tất cả”
Thiên Yết kéo tay Cự Giải dừng bước, anh gằn giọng:
“Danh vị đại thiên thần sao hay là quyền lực của một đại hoàng tử ? Anh không cần những thứ đó. Thứ anh cần chỉ đơn giản là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy đứa em gái và người con gái mà anh yêu thương vẫn bình an, vui vẻ bên cạnh anh. Chỉ cần như vậy là đủ rồi Giải Nhi”
Ma Kết cũng lên tiếng:
“Giải Nhi, cậu hãy xóa bỏ những chuyện không vui trước đây đi. Đừng để nó trong lòng nữa. Nó chỉ khiến cậu thêm mệt mỏi. Tớ biết cậu chưa bao giờ vui vì mang thù hận trong lòng. Hãy quên đi tất cả và làm lại từ đầu đi, Giải Nhi”
Cự Giải vùng tay ra khỏi tay Thiên Yết, giọng như nghẹn lại:
“Xin lỗi Ma Kết, tớ không thể. Những gì xảy ra, tớ mãi mãi không quên đâu”
Rồi Cự Giải bỏ đi thẳng.
Cung điện ánh sáng …
Nữ thần Băng Giá:
“Ta rất nhớ con bé”
King of Light dịu dàng:
“Nàng vẫn không nhận lại con sao ? Ngay từ lúc mới sinh con bé đã không có được tình yêu thương của ba mẹ thật sự, lại còn phải bôn ba chốn địa cung đầy thâm hiểm. Đến giờ, con bé vẫn nghĩ rằng mình là con của công chúa bóng đêm, mang trên mình sứ mệnh trở thành cung chủ bóng đêm. Con bé luôn phải mang trong lòng thù hận. Ta nghĩ đã đến lúc cho con bé biết tất cả, cho con bé được tình yêu thương, bù đắp những gì có thể cho những gì đã xảy ra với nó”
Nữ thần Băng Giá:
“Nhưng liệu con bé có tha thứ cho chúng ta, những người đã bỏ rơi nó từ khi vừa sinh, trong khi anh nó thì được hạnh phúc trong vòng tay ba mẹ thì con bé lại phải đối mặt với biết bao khó khăn. Anh nó thì được làm một đại thiên thần đầy quyền uy còn con bé lại phải trở thành một cung chủ bóng đêm bị người đời khinh miệt”
King of Light:
“Ta biết. Nhưng chẳng lẽ chỉ vì sợ con bé không tha thứ mà chúng ta cứ im lặng. Hãy bù đắp cho con bé thay cho những gì nó đã chịu đựng suốt thời gian qua”
Cự Giải ngồi một mình trên tầng thượng, ánh mắt nhìn mông lung.
“Cô không sao chứ ?”
Cự Giải xoay người lại nhìn. Lúc nào cô gặp khó khăn, người xuất hiện cũng là anh. Nhưng cũng phải thôi, chỉ là do Thiên Yết bắt anh làm vậy. Cô không nên suy nghĩ quá nhiều. Chỉ tự làm bản thân mình tổn thương nhiều hơn thôi.
Tôi mong anh đến vì tôi
Nhưng sự thật lại không phải vậy
Anh đến vì anh trai tôi yêu cầu
Vì anh sợ anh ấy
Chẳng phải vì quan tâm đến tôi
Rất muốn trái tim mình yêu anh nhiều hơn
Nhưng rồi lại sợ
Sợ rằng tình yêu đó sẽ không được đáp nhận và tôi sẽ lại tổn thương
Sợ rằng anh bảo tôi đã nghĩ quá xa về mối quan hệ của anh và tôi
Sợ rằng tôi không còn có thể tiếp tục yêu anh nữa
Mang sứ mệnh trên người, tôi không thể tự do chọn lấy yêu thương
Cuộc đời vốn có nhiều ngã rẽ
Nhưng đối với tôi chỉ có hai con đường
Hoặc là tôi tiếp tục yêu thương và hoặc là tôi sẽ từ bỏ yêu thương đó
Tôi nghĩ kĩ rồi Song Ngư
Tôi sẽ từ bỏ
Không tiếp tục yêu thương để không phải tổn thương như thế này
Đau lắm … khó chịu lắm … anh biết không ?
“Lại là anh à ?”
Song Ngư ngồi xuống bên cạnh:
“Không muốn là tôi sao ?”
Cự Giải lắc đầu:
“Là ai chẳng quan trọng vì cũng do anh ta bảo người đó đến thôi”
Song Ngư:
“Ý cô là Thiên Yết bảo tôi đến ư ?”
Cự Giải im lặng. Cô không muốn trả lời hay đã quá mệt mỏi để trả lời.
Song Ngư lên tiếng:
“Nếu tôi nói rằng tôi muốn đến đây vì cô thì sao ?”
Cự Giải:
“Nếu anh nghĩ điều đó khiến tôi vui thì anh sai rồi, nó chẳng khiến tôi vui đâu”
Song Ngư chợt nắm lấy bàn tay Cự Giải:
“Đã rất nhiều lần anh muốn nói rằng anh thật lòng quan tâm đến em, thật lòng muốn bảo vệ, che chở cho em và thật lòng rất yêu em. Nhưng khi thấy sự lạnh lùng của em, anh chỉ biết im lặng. Hôm nay anh nói ra tất cả. Cho dù em có từ chối, anh không muốn giữ tình cảm này trong lòng nữa”
Giá mà anh không che giấu nói ra tình cảm này sớm hơn
Giá mà em mạnh mẽ hơn không chọn cách từ bỏ yêu thương
Giá mà từ khi sinh ra anh không phải là đại thiên thần
Giá mà từ khi sinh ra em không phải là cung chủ bóng đêm
Giá mà yêu thương của em bấy lâu được đáp trả sớm hơn
Và giá mà không có nhiều bi kịch xảy đến với em
Thì có lẽ hạnh phúc đã nở hoa rồi anh ạ
Xin lỗi !
Em rất yêu anh
Nhưng em lại không thể ích kỉ vì tình yêu của mình mà làm hại mọi người
Em phải tiếp tục sứ mệnh
Trở thành một cung chủ bóng đêm
Tha thứ cho em
Hạnh phúc đó, em không thể có được, mãi mãi không thể chạm tay tới được
Cự Giải ôm chầm lấy Song Ngư, cố giấu đi những tiếng nấc nghẹn ngào:
“Tại sao anh không nói sớm hơn chứ ? Tại sao anh không đáp trả tình cảm đó sớm hơn ? Quá muộn rồi … quá muộn rồi Song Ngư. Xin lỗi ! Em không thể”
Cự Giải buông tay ra khỏi Song Ngư và vụt chạy đi cố không để anh thấy những giọt nước mắt đang rơi trên mặt mình.
Tại sao chứ Giải Nhi ?
Rõ ràng là em yêu anh mà
Vậy sao không để hạnh phúc đó được trọn vẹn
Anh không muốn em xin lỗi
Anh chỉ muốn em ở bên anh thôi
Có phải thời gian sẽ khiến em nguôi ngoai hơn không ?
Anh sẽ chờ
Dù là cả đời vì chẳng có ai có thể thay thế được em, không ai cả
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
45 chương
21 chương
152 chương