[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có

Chương 13 : Chap 11 - Tìm lời giải về hoa oải hương

Chap 11: Tìm lời giải về hoa oải hương. Khi Sư Tử và Thiên Yết chạy đến nơi thì đã thấy Bảo Bình nằm ở một góc ôm lấy cánh tay chảy đầy máu đỏ, còn Nhân Mã thì ngồi một góc đó, gương mặt thất thần. Vẫn chưa hiểu được chuyện gì thì Sư Tử lại càng bất ngờ hơn khi nhìn thấy Cự Giải lại xuất hiện ở đây. Sư Tử lo lắng bước gần đến Nhân Mã trong khi Bảo Bình đang cố ngăn cản: “Đừng đến gần cô ấy” Bảo Bình chỉ vừa dứt lời thì Nhân Mã toang nhào đến Sư Tử, bị bất ngờ, Sư Tử đứng bất động, may nhờ có Thiên Yết nhanh tay đẩy cô ra khỏi Nhân Mã và điểm vào huyệt Nhân Mã khiến cô ấy bất tỉnh. Thiên Yết ân cần quay sang Sư Tử lo lắng: “Cô không sao chứ ?” Sư Tử vừa định thần đã hỏi ngay Bảo Bình: “Đã có chuyện gì xảy ra, sao Nhân Mã lại thế này ?” Bảo Bình vẫn chưa định tâm để trả lời Sư Tử thì Cự Giải đã lên tiếng: “Tất cả là một cái bẫy” Flashback … Thấy cô gái kì lạ vừa xuất hiện có điều bất ổn nên Bảo Bình đẩy Nhân Mã đứng phía sau mình, giọng anh lạnh lùng: “Cô là ai ?” Giọng cô gái đầy bỡn cợt: “Chẳng phải cả hai Light và Darkness đều muốn tìm được tôi sao ?” Bảo Bình nhìn cô gái bằng ánh mắt sắt lạnh: “Chính cô là người đã gây ra mọi chuyện sao ?” Cô gái cười nhếch môi: “Là tôi thì sao ? Lục đại thiên thần sao ? Cung chủ bóng đêm sao ? Suy cho cùng các người cũng là lũ ngốc chẳng làm nên trò trống gì” Nhân Mã khó chịu: “Cô nói gì ?” Cô gái chẳng nhìn đến Nhân Mã: “Tôi nói các người là lũ vô dụng” Nhân Mã dù rất tức giận nhưng bị Bảo Bình ngăn cản nên vẫn chẳng thể làm gì, được thế, cô gái kia lại càng đắc thắng lấn át họ: “Sao không thể nói gì sao ?” Bảo Bình lạnh lùng: “Cô đừng quá đáng nếu không đừng trách tôi” Cô gái kia cười lớn: “Anh có thể làm gì tôi ?” Đẩy Nhân Mã đứng lùi về phía sau, Bảo Bình dùng thuật ánh sáng áp đảo cô gái nhưng có vẻ phép thuật của anh vô hiệu, nó hoàn toàn không có tác dụng với cô ta. Bảo Bình vẫn còn đang không hiểu được vì sao phép thuật của mình bị vô hiệu thì cô gái đã chưởng tới anh một cú rất mạnh. Nhân Mã lo lắng đỡ lấy Bảo Bình: “Anh không sao chứ ?” Cô gái kia liếc mắt nhìn sang Nhân Mã: “Đại thiên thần cũng bị tôi đánh bại rồi, còn cô thì sao có muốn cùng chung số phận với anh ta không, cung chủ bóng đêm ?” Nhân Mã tức giận khai triển phép thuật từ hoa bóng đêm để đánh bại cô gái đó nhưng vô dụng, mọi phép thuật của cô đều bị vô hiệu hóa, cô gái nhìn Nhân Mã và Bảo Bình bị đánh ngã dưới đất rồi nở một nụ cười nửa môi: “Xem ra các người cũng tầm thường, chẳng cần đến ta ra tay đâu nhỉ ?” Nói rồi cô gái thổi một luồn khí về phía Nhân Mã rồi biến mất. Nhân Mã chỉ vừa hít phải đã ngất lịm đi nhưng đã bật tỉnh ngay sau đó, đôi mắt cô đỏ ngầu liếc nhìn về Bảo Bình, cô nhào tới anh với tốc độ ánh sáng. Cùng lúc đó, Giải Nhi xuất hiện, cô dùng phép thuật của mình đáng ngã Nhân Mã. Bị đánh ngã, Nhân Mã hét gầm lên như con thú điên. Endback Sư Tử lo lắng nhìn Nhân Mã sau khi Cự Giải kể lại mọi chuyện: “Nhưng cô gái kia đã sử dụng loại thuật gì vậy Giải Nhi” Cự Giải im lặng, mắt cứ hướng nhìn ra xa, tay thì nắm chặt một sợi dây chuyền. Thiên Yết tập hợp Song Ngư, Xử Nữ, Kim Ngưu và Thiên Bình đưa Bảo Bình đến một ngôi nhà ở đồi Zodi cùng năm cung chủ bóng đêm. Bạch Dương hết lo lắng cho Mã Nhi giờ lại quay sang lo lắng cho Giải Nhi khi Giải Nhi từ lúc quay về vẫn im lặng chẳng nói gì. “Cậu ấy làm sao vậy ?” Sư Tử: “Tớ cũng không biết” Song Tử đánh liều bước đến chỗ Giải Nhi: “Giải Nhi, cậu làm sao vậy ? Cậu và Kết Nhi cùng mất tích, cậu ở đây còn cậu ấy đâu ?” Vừa nhắc đến tên Ma Kết, Giải Nhi như được giải phong ấn, cô bật dậy, ôm lấy đầu và lao thẳng ra ngoài, miệng cứ lẩm bẩm: “Tôi không biết, không biết” Thiên Yết cũng định đuổi theo em gái nhưng bị Sư Tử ngăn lại: “Hãy để cậu ấy một mình nếu anh muốn tốt cho Giải Nhi” Cự Giải thật sự đang rất hoảng sợ, cơn ác mộng mà cô lo lắng đã quay về, không thể lãng tránh nhưng cô cũng không thể đối mặt. Giải Nhi ôm lấy đầu, ngồi khuỵu xuống đất, mặc cho hai hàng nước mắt cứ tuôn rơi: “Tớ phải làm sao đây … Kết Nhi” Lúc này, tại ngôi nhà Zodi, ai cũng đang rất lo lắng, Nhân Mã thì không biết ra sao, Ma Kết thì không biết đang ở đâu, còn Giải Nhi thì không ai biết cô ấy đã xảy ra chuyện gì. Bạch Dương: “Chúng ta không thể ngồi đây được, Ma Kết thì mất tích, Nhân Mã thì chưa tỉnh lại còn Giải Nhi thì không ai biết được có chuyện gì đã xảy ra với cậu ấy” Sư Tử: “Nhưng chúng ta không thể làm gì ngay lúc này, chỉ có thể chờ đợi thôi Dương Nhi” Bảo Bình lo lắng nhìn sắc mặt Mã Nhi đang tái dần: “Có thể cô ấy đã trúng một loại thuật gì đó, nếu không mau giải thì sẽ rất nguy” Song Tử rối rắm: “Phải làm sao đây ? Giải Nhi có năng lực chữa thương cũng không ở đây, cả Ma Kết cũng không có, chúng ta phải làm gì mới cứu được Mã Nhi ?” Bạch Dương vò đầu: “Làm sao giải được thuật khi chúng ta còn chưa biết đó là gì” Thiên Yết giờ mới lên tiếng: “Theo những biểu hiện của Nhân Mã lúc nãy thì rất có thể cô ấy bị trúng loại thuật hắc ám, linh hồn của cô ấy sẽ tạm thời bị giam lại, cơ thể lúc này bị một người khác điều khiển, chỉ khi tìm và cắt được sợi dây điều khiển của người này mới có thể giải thuật” Bạch Dương có vẻ chưa hiểu rõ được ý của Thiên Yết: “Cũng giống như con rối, cần tìm ra người điều khiển con rối sao ?” Thiên Yết gật đầu: “Đúng vậy” Thiên Bình cau mày: “Nhưng chúng ta có thể làm gì ? Chẳng có vết tích gì để tìm được cô gái kì lạ đó” Sư Tử ngồi bật dậy, đột nhiên cô vừa nhớ ra gì đó: “Tớ nhớ rồi, mùi hương trên người cô gái xuất phát từ hoa oải hương” Song Ngư: “Hoa oải hương ?” Bảo Bình: “Vậy thì có thể dựa vào hoa oải hương để tìm cô gái này, xem như có chút vết tích rồi” ****** Tại một căn phòng tối đầy ẩm mốc, bốn bức tường đều bị phong ấn, có một cô gái đang ngồi gục trong một góc tường, gương mặt thất thần, khóe môi vẫn còn có chút máu khô. Trong lòng bàn tay cô gái cầm chặt một cành hoa tím, là hoa oải hương, miệng cô chỉ thì thầm vài chữ: “Lời giải của hoa oải hương chính là hoa oải hương” Lúc này, tại ngôi nhà ở đồi Zodi, mọi người vẫn chưa kịp mừng rỡ vì Nhân Mã tỉnh lại thì đã phải hoảng loạn vì tinh thần Nhân Mã không ổn định, cô cứ chực nhào tới Bảo Bình bằng mọi cách. Để an toàn, Sư Tử tạo quanh Nhân Mã một chiếc tháp phong ấn, ngăn cô gây hại đến người khác. Bạch Dương đi tới đi lui vì lo lắng: “Phải làm sao đây ? Tình trạng của Mã Nhi ngày càng chuyển biến xấu rồi” Song Tử nhìn Nhân Mã thở dài: “Tớ đã thử mọi cách rồi, tất cả đều vô hiệu, chỉ còn cách tìm được sợi dây liên kết vô hình giữa cô gái và Nhân Mã, cắt sợi dây đó chính là cách giải quyết tất cả” Kim Ngưu xoa trán: “Nhưng cô đừng quên, tìm được cô gái đó cũng không phải một việc đơn giản” Sư Tử: “Nhưng chắc chắn phải có cách gì đó chứ” Vừa lúc này, Cự Giải bước vào, dáng vẻ mệt mỏi: “Đầu mối của tất cả chính là hoa oải hương” Song Tử ngạc nhiên khi nghe Giải Nhi nói: “Hoa oải hương ?” Song Ngư chợt nhận ra điều gì đó: “Phải rồi, lời giải đáp cho hoa oải hương cũng chính là hoa oải hương, sao chúng ta lại không nghĩ ra điều đó chứ ?” Bạch Dương lo lắng bước đến chỗ Giải Nhi: “Cậu đã ở đâu suốt đêm qua vậy Giải Nhi ? Trông cậu mệt mỏi lắm” Giải Nhi lắc đầu, ánh mắt sắc lạnh: “Tớ không sao, vẫn ổn mà, mọi người hãy giải được thuật cho Mã Nhi đi, còn tớ … sẽ đi tìm Ma Kết” Chỉ vừa nghe đến cái tên này, Thiên Bình, người im lặng nhất từ lúc xảy ra chuyện đến giờ lên tiếng: “Tôi sẽ đi cùng cô” Hầu hết mọi người, riêng Thiên Yết đều ngạc nhiên khi Thiên Bình lại nói muốn cùng đi tìm Ma Kết với Cự Giải. Thiên Yết hiểu rõ, không phải Thiên Bình lo lắng cho Cự Giải mà vì một lý do khác, vì cô gái luôn khiến Thiên Bình suy nghĩ đến, luôn khiến một đại thiên thần đào hoa, kiêu ngạo phải nặng lòng nhớ đến. Cự Giải lạnh lùng: “Chẳng cần ai đi cùng cả, một mình tôi sẽ giải quyết được” Lo lắng cho Giải Nhi, Thiên Yết cũng lên tiếng: “Em hãy để cậu ta đi cùng đi Giải Nhi, ít nhiều cũng an toàn hơn” Cự Giải quay sang nhìn Thiên Yết: “Đừng ra lệnh cho tôi, anh trai à” Cự Giải nhấn mạnh đúng ba chữ “anh trai à” khiến Thiên Yết thoáng thấy khó chịu, anh không biết phải làm thế nào mới xóa bỏ được thù hận trong lòng Giải Nhi, cô em gái cố chấp và bướng bỉnh này đến bao giờ mới chấp nhận anh ? Quay lại căn phòng tối lúc nãy, cô gái dường như đã có dấu hiệu của sự tuyệt vọng khi cứ chờ đợi mỏi mòn trong bóng tối mà chẳng thấy ai đến. Cạnh … tiếng đẩy cửa vang lên. Ánh mắt cô ánh lên tia hy vọng hơn bao giờ hết … nhưng hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn, đó chẳng phải là người mà cô nghĩ đến. Một cô gái khác bước vào, cả người toát lên một mùi hương quen thuộc, phải rồi, chính là hương hoa oải hương, chính là tấm khăn voan màu đen quen thuộc, phải rồi, chính là cô gái đó. “Sao ? Rất thất vọng khi là tôi chứ không phải là một trong những người bạn của cô sao ? Xin lỗi khi đã làm cô thất vọng rồi” Cô gái dù thật sự đang rất tuyệt vọng, nhưng vẫn giữ thái độ lạnh lùng không chút suy chuyển, thậm chí là nở một nụ cười nhạt: “Họ sẽ đến, chắc chắn sẽ đến, cô sẽ thua thôi” Cô gái có chút tức giận nhưng đã nhanh chóng kìm nén nó: “Vẫn còn ngoan cố sao ? Vậy tôi cũng sẽ chờ xem đến bao giờ họ mới đế, cô cung chủ bóng đêm của tôi ạ” Bây giờ thì ai cũng biết cô gái kia là ai rồi đúng không, phải đó chính là cung chủ Ma Kết. Ma Kết lạnh nhạt: “Rốt cuộc mục đích của trò chơi này là gì ?” Cô gái kia mỉm cười: “Chỉ đơn giản là tôi muốn cho cô nếm trải được mùi vị đợi chờ cái chết đến trong tuyệt vọng, sao cảm giác đó thế nào ?” Thái độ này, giọng nói này, hành động này và cả câu hỏi này, tất cả đều khiến Ma Kết liên tưởng đến … nhưng không thể nào, không thể nào là … “Để làm gì ?” Cô gái ngồi khuỵu chân xuống bên cạnh Ma Kết, tay nâng mặt Ma Kết nhìn lên mặt mình: “Để cô hiểu cái cảm giác đó khi lại bắt người khác chịu đựng” Ma Kết cố tỏ ra chưa hiểu: “Ý cô là gì ?” Cô gái đứng dậy: “Cô có còn nhớ cặp song sinh được cô cứu ở rừng hoa oải hương không ?” Ma Kết càng khẳng định nhận định của mình là đúng, cô gái này không ai khác chính là một trong hai đứa trẻ song sinh được cô cứu ở rừng oải hương. Năm đó, Sư Tử vừa được Bạch Dương tiếp sức, vẫn chưa thể trở thành một cung chủ thực thụ nên phải thường xuyên luyện tập ở rừng oải hương. Vì thế đã có hai cành hoa oải hương may mắn hấp thụ được linh khí từ Sư Tử và trở thành người. Chưa thể vui mừng vì trở thành người thì cả hai lại phải đối mặt với lũ dạ quỷ, may mắn gặp được Ma Kết nên mới có thể sống sót. Lúc đó, Ma Kết đã hứa bang quơ với hai đứa trẻ rằng sẽ quay lại để đón hai đứa trẻ về địa cung dạy phép thuật cho chúng. Cả hai đứa trẻ đã ấp ủ niềm tin rằng người cứu chúng sẽ quay lại với lời hứa đó. Nhưng … vì quá bận rộn và cũng không nghĩ hai đứa trẻ sẽ để tâm đến lời hứa đó nên Ma Kết đã không quay lại. Lời hứa đó đã vô tình đẩy hai đứa trẻ đến bờ vực tuyệt vọng, người em song sinh vì sức khỏe quá yếu nên không thể dựa vào chút linh khí yếu ớt đó mà tồn tại nên đã trút hết linh khí mà chết, trước khi chết, cô bé vẫn ôm ấp niềm tin Ma Kết sẽ quay lại, nhất định sẽ quay lại. Giọng cô gái run run: “Em tôi đã thực sự tin rằng cô sẽ quay lại nhưng cô thì thế nào chứ ? Xem lời hứa đó như lời đùa cợt và chẳng nhớ đến nó” Ma Kết cau mày: “Chỉ vì điều này mà cô quay lại đây ?” Cô gái lắc đầu: “Cũng không hẳn chỉ vì điều đó mà tôi quay lại, sau khi em tôi chết, thực lòng tôi vẫn ôm lấy niềm tin rằng cô quay lại, thậm chí còn ngu ngốc tin lời tên ác thần rằng hắn là người của cô nên đã trao linh hồn mình cho hắn, trao linh hồn mình cho ác quỷ, kể từ đó, tôi không thể sống bình thường mà phải hút lấy sinh khí của con người để tồn tại” Ma Kết thoáng chạnh lòng khi lời hứa của cô vô tình lại gây hại đến hai đứa trẻ: “Tôi không ngờ lời hứa của tôi lại khiến cô và em cô gặp nhiều chuyện đến vậy” Cô gái chợt hét lên: “Giờ thì điều đó còn ý nghĩa gì nữa ? Tôi đã không còn được phép lựa chọn, cũng vì cô thôi. Nếu lúc đó cô thực hiện lời hứa thì cũng đã không đến nước này, em tôi có lẽ không chết và cả tôi cũng không phải trao linh hồn mình cho ác quỷ” Ma Kết dịu giọng: “Cô còn có thể quay lại mà” Cô gái lắc đầu: “Không, không còn cách nào cả” Ma Kết dịu dàng ôm lấy cô gái như một đứa em: “Hãy để tôi cứu vãn sai lầm của mình” Một cảm giác ấm áp chưa bao giờ có nay lại len lỏi vào tim một cô gái mang linh hồn của quỷ dữ khiến cô như sống lại, thậm chí cũng không còn mang dấu ấn của quỷ dữ. “Có thể quay lại … thật sao ?” Ma Kết nhẹ nhàng xoa đầu cô gái: “Từ bỏ tất cả đi, chị sẽ giúp em, chúng ta sẽ làm lại từ đầu” Cô gái ôm chầm lấy Ma Kết, bờ vai run lên từng đợt: “Xin lỗi, em đã rất có lỗi” Ma Kết đẩy cô gái ra dịu dàng: “Hãy nói cho chị biết, thuật mà em dùng với Nhân Mã là gì và làm sao để giải ?” Cô gái nhỏ nhẹ: “Chỉ cần có giọt nước mắt tinh khiết nhất, trong sạch nhất thấm vào dấu ấn ở phía cổ phải của chị ấy thì thuật sẽ được giải” Ma Kết đột nhiên thấy chóng mặt vô cùng, người cô như lả đi, mi mắt chùn xuống, cô gái lo lắng đỡ lấy Ma Kết: “Chị không sao chứ ?” Ma Kết lắc đầu, cố chịu đựng: “Không sao, mau đưa chị về gặp họ” Lúc này Cự Giải và Thiên Bình cũng vừa đến nơi, Cự Giải lo lắng bước nhanh đến chỗ Ma Kết: “Cậu không sao chứ ? Xin lỗi vì đã để cậu đợi lâu” Ma Kết lắc đầu: “Không còn thời gian đâu, mau đưa tớ về” Bốn người họ nhanh chóng quay về ngôi nhà trên ngọn đồi Zodi và lúc này, thật sự như những gì Ma Kết nói, Nhân Mã đã rất nguy kịch. Nhân Mã như người điên cứ cố nhào ra khỏi tháp phong ấn, Bạch Dương cũng khó có thể cầm chống tiếp: “Phải làm sao đây ? Tháp phong ấn sắp tan biến rồi” Điều mà Bạch Dương vừa nói đã trở thành hiện thực, Nhân Mã đã thoát khỏi tháp phong ấn và nhào tới họ. Cô gái kia nhanh chóng bước vào, tay ấn nhẹ vào cổ phải Nhân Mã, Mã Nhi lịm dần rồi ngất đi trong vòng tay của cô gái. Bạch Dương khó chịu quay sang cô gái: “Cô đến đây làm gì ? Muốn gây sự tiếp hay sao ?” Ma Kết cũng vừa được Cự Giải dìu vào: “Cậu bớt nóng nảy đi Dương Nhi, chính em ấy đã cứu Nhân Mã” Song Tử thắc mắc: “Chuyện này là sao đây ?” Sau khi nghe Ma Kết tường thuật lại tất cả mọi chuyện, Bạch Dương cũng đã hiểu rõ: “Xin lỗi em, chị đã hơi nóng nảy” Cô gái mỉm cười: “Không sao đâu chị, lỗi cũng do em mà” Cuối cùng cũng đã có lời giải cho hoa oải hương, bài toán kết thúc, lục đại thiên thần và sáu cung chủ bóng đêm đã tạm thời bình yên. Nhưng, đó chỉ là cơn sóng lặng trước đợt bão lớn.